Phần 59
2024-08-05 15:58:54
Gia đình đĩ điếm thân thương sau nhiều sóng gió vẫn tồn tại.
Nhưng ít nhiều đã có những rạn nứt.
Hệ lụy từ vụ đụng độ đẫm máu hôm nào, khiến chúng tôi sống trong thấp thỏm lo âu.
Tôi nhớ như in 1 ngày vào cuối tháng 3, Mặt Quỷ phải trốn lên Đà Lạt để tránh công an truy bắt.
Ngọc Dao Lam sắp xếp cho gã theo 1 chiếc xe chở rau khởi hành ngay trong đêm.
Rồi đến vài ngày sau, gái giang hồ cũng lên đường đi lánh nạn.
Như thế, gia đình chúng tôi thiếu đi 2 thành viên.
Những người còn lại, ai ở nhà nấy, cả tuần mới gặp nhau 1 lần.
Nhà Thắm chỉ còn tôi và chị.
Không khí lặng lẽ bao trùm lên đầu chúng tôi hơn 1 tháng trời đằng đẵng, báo hiệu cho hàng loạt rắc rối liên tiếp.
Vài ngày sau, Sami dọn về ở chung với chúng tôi, miệng thao thao “tao đếch thích sống chung với nhà chồng chút nào, suốt ngày cứ phải vờ ngoan ngoãn, lão ngố thì chưa gom đủ tiền mua nhà riêng, thôi thì bầu bạn với bọn mày 1 thời gian cho sướng nhé”.
Nữ hoàng rắc rối tìm đến, quả nhiên không bao lâu sau, 1 tà thần khác hiện thân.
Sớm tinh mơ ngày 1/5, trước cổng nhà Thắm xuất hiện hình bóng cô gái tóc đỏ, ì ạch kéo chiếc vali to tổ tướng.
Cô ta đứng lặng 1 lúc rất lâu rồi bấm chuông.
Còn chưa kịp đánh răng rửa mặt, cả nhà đã dc 1 phen tá hỏa tam tinh.
“Ôi trời đất, con Linh! Mày làm cái trò gì đấy? Tính nhát ma bọn tao à” – Sami rú lên.
“Đừng có nhìn tao”.
Linh DJ chỉ thốt được 1 câu rồi quẳng nguyên cái vali trước cửa, chui vào nhà nhảy phịch lên ghế sofa.
“Này, mày có chuyện gì đấy? Sao ra nông nỗi này”.
“Thằng tóc vàng đâu?”
Thắm vừa mới nhắc tới “thằng tóc vàng”, Linh DJ tức thì khóc rống lên.
“Oaoa, thằng vàng nó bỏ tao rồi”.
Bà DJ vục mặt cắn tơi tả chiếc gối ôm, đến khi nó chèm nhèm nước mới mếu máo:
“Cái thằng đê tiện đó, từ nay tao với nó không có quan hệ gì hết! Tao đếch thèm ở với nó nữa, mẹ kiếp! Tưởng làm ca sĩ là ngon à? Ai cho nó cái quyền mắng nhiếc tao? Ca sĩ, nghệ sĩ đều là cái thứ bệnh hoạn hết!!!”
“Mày bình tĩnh, kể tao nghe xem chuyện gì nào?” – Thắm đập bàn hỏi.
Cả buổi sáng chắt lọc thông tin từ cái miệng nhão nước, cuối cùng chúng tôi cũng hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Nguyên nhân bắt nguồn từ trận hỗn chiến kịch liệt của hai băng đảng giang hồ.
Sau đêm đó, Nicky bị vài vết thương ngoài da phải băng bó cả 2 tay, cử động hết sức khó khăn.
Mọi chuyện trong nhà đều giao cả cho Linh quán xuyến.
Nhưng bà DJ này là chúa lười, lại còn vô địch hậu đậu.
Vì thế, cuộc sống gia đình trở nên bừa bộn, rối ren.
Nicky vốn tính ưa sạch sẽ, ngăn nắp.
Chàng ta ngày nào cũng mặt nặng mày nhẹ, quát tháo Linh ầm ĩ.
Hai vợ chồng từ đó thường xuyên gây gổ.
“Chỉ có thế mà cũng chạy về đây, mẹ bố, chúng mày rảnh nợ quá” – Thắm là người mắng to nhất, tiếp theo đến lượt Sami:
“Haha. Có gì đóng cửa bảo ban nhau, cỡ như mày đáng ra chỉ cần 1 đêm là chuyện đâu vào đấy, sao bữa nay kém thế hả con?”
“Mẹ mày ý” – bà Linh vừa nín được 1 chút đã gào lên – “chuyện mà chỉ có thế tao đã ở lì nhà nó rồi, nhưng chúng mày không biết, sau khi trị lành cái tay, nó bắt đầu dẫn gái về nhà”.
“Dẫn gái về nhà?” – Cả tôi, Thắm và Sami đồng loạt ngạc nhiên.
“Đúng, nó ngoại tình ngay trước mặt tao!”
Thì ra, sau khi đã chán ngấy bà Linh, anh chàng ca sĩ công khai cặp kè với những cô nàng khác, nghĩ rằng “cũng chỉ là 1 con đĩ, cho nó thấy thì đã làm sao?”
Sau đêm đầu tiên Nicky ngoại tình, Linh DJ ăn đòn trả đòn bằng cách lên xe với 1 gã khác ngay trước cổng nhà.
Bà Linh nói “như thế là san bằng tỉ số”.
Từ đó, “lâu đài tình ái” của 2 vợ chồng trở thành nhà trọ với 2 khách trọ thường xuyên vắng mặt.
Những buổi tối mịt say khướt trở về nhà, Linh đều thấy Nicky đang vui vẻ với 1 cô gái khác.
“Mẹ kiếp, có ngày tao cầm dao rượt chúng nó chạy vòng vòng, rượt chán rồi leo lên giường ngủ, sau hôm đó thằng tóc vàng tuyên bố ly khai khỏi nhà”.
Sami cười hô hố: “Nhường mày hẳn cái nhà sướng thế còn gì?”
Bà chị không buồn để tâm, vẫn tiếp tục kể: “Cứ tưởng nó đi vài ngày rồi về, gia đình trở lại như xưa, dè đâu ít bữa sau thằng vàng dẫn theo 1 thằng khác về, chúng nó âu yếm nhau trước mặt tao, buồn nôn không thể chịu nổi!”
‘Sặc’, suýt chút nữa tôi và 2 bà chị chết vì sặc.
Sami vỗ ngực bộp bộp “thằng tóc vàng… thằng ca sĩ đấy nó bị bê đê, à không, phải là xăng pha nhớt chứ, ôi mẹ kiếp! Đừng đứa nào đỡ tao để tao xỉu”.
Sami tự biên tự diễn, rơi ầm 1 cái xuống ghế sofa thở hồng hộc.
Linh DJ vừa nín được 1 chút đã khóc òa lên.
“Cái thằng lưỡng tính đó, cái thằng bệnh hoạn đó, tao đã sống chung với nó mấy tháng trời như vợ chồng. Chó đẻ, là ông trời không công bằng, không công bằng!”
Tôi và Thắm chưa kịp hết sốc đã phải bu vào an ủi bà ngực bự.
“Thôi mà, đừng có khóc nữa, đừng có khóc nữa, mày còn khóc nữa thì nhà mình ra sông sài gòn hết” – Thắm vuốt ve Linh, trong khi tôi liên tục tiếp tế giấy cho chị ta.
“Chúng mày có thấy khốn nạn không? Khốn nạn chưa! Nó lấy nhà nuôi trai đấy! Từ khi làm điếm đến nay cũng nhục nhiều, mà chưa có cú nào nhục giống cú nhục này. Tao bị thua trong tay 1 thằng bê đê. Nhạt quá! Nhạt quá!”
Linh DJ vừa mắng vừa đấm bùm bụp vào chiếc gối ôm.
Cuối buổi, Thắm thở dài “thôi, chuyện đã rồi thì thôi, mày cứ ở đây với tụi tao vậy”.
“Việc đầu tiên của mày là rửa đống bát đĩa tồn đọng 2 ngày nay, đi đi con” – Sami chen ngang.
Nhìn bóng lưng Linh DJ chậm chạp bước lên cầu thang, trong lòng tôi lại dấy lên những cảm xúc khó tả.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro