Phần 58
2024-08-05 15:58:54
Trong không khí có mùi lạnh của sương đêm, xung quanh nhạt nhòa dần.
Tôi nhìn thấy Thắm ngồi co ro trong góc tối, bờ vai run rẩy.
Thắm đang thổn thức, đang nức nở.
Bàn chân tôi muốn chạy đến thật nhanh, nhưng càng chạy hình bóng chị càng xa vời.
Chỉ nghe thấy tiếng Thắm phiêu hốt:
“Khi yêu người ta có thể làm tất cả mọi việc…”
Mặt Quỷ có nhiều lý do để không rút súng ngay từ đầu.
Thứ nhất, gã không muốn chạm tay vào thứ vũ khí có thể giết người dễ hơn bước 3 bước.
Thứ hai, nếu nổ súng bắn người, công an thành phố sẽ liệt vụ án vào loại đặc biệt nguy hiểm, từ đó ra quân truy bắt gắt gao.
Thứ ba, trong súng… chỉ còn 1 viên đạn.
Khi tôi tỉnh dậy, nhận thấy bản thân đang ở trong nhà Hồng Ngựa.
Đầu quấn vải trắng, như kiểu xác ướp ai cập thời xưa.
Chắc vì vết thương do bóng đèn vỡ khá sâu.
Gia đình chẳng dám đưa tôi vào viện, đành chở về nhà Hồng Ngựa nằm dưỡng thương.
Tôi nhìn quanh quất, thấy Thắm đã thiếp đi bên giường từ lúc nào.
Khuôn mặt chị nhợt nhạt, nặng trĩu âu lo.
Trong chiếc gạt tàn đựng toàn tàn thuốc.
Hẳn Thắm đã có 1 đêm dài vất vả.
Thiếp đi 1 lúc lâu, cổ họng đã khát khô.
Tôi liền nhẹ nhàng nhổm dậy, xương cốt kêu răng rắc, toàn thân đau nhức.
Sau đó gắng gượng đắp tấm chăn mỏng lên người chị, tôi an tâm mò xuống bếp.
Trong phòng khách, Mặt Quỷ cởi trần nằm trên ghế sofa, quay lưng về phía tôi, vô tình đã khoe nguyên tấm lưng chắc nịch kèm hình xăm trứ danh của gã.
Một cái mặt quỷ gớm ghiếc cùng những sợi dây xích trói buộc đầy man dại.
Trên tấm lưng trần còn hằn lên những vết sẹo chằng chịt.
Chắc hẳn là 1 chút dấu tích của nhiều năm tháng lăn lộn giang hồ.
Vừa nghe tiếng chân, gã đã quay phắt người lại.
Rồi mở miệng hỏi:
“Cậu tỉnh sớm thế à? Sao không ngủ thêm chút nữa đi”.
“Em không quen nằm thao thức anh ạ, thà đứng dậy đi lòng vòng còn hơn”.
Mặt Quỷ nhíu mày “khá lắm, trông tướng thế mà cũng dai sức phết”.
Tôi ngồi xuống bàn, rót nước uống.
Ngay đêm hôm đó, Mặt Quỷ kể lại những chiến tích trong cuộc đời.
Tôi gọi đó là chiến tích – nhưng gã lại bảo “chỉ toàn việc đáng hổ thẹn”.
Những vết sẹo chằng chịt trên lưng thực chất chẳng phải do đâm chém mà có.
Ngày xưa lúc Mặt Quỷ đảm nhận làm đầu mối ma túy ở vùng tam giác vàng Đông Nam Á.
Một hôm, gã bị biên phòng Malay bắt giữ, bọn khốn thấy hình xăm quá ghê rợn liền mang dao ra rạch, mỗi tên một nhát.
Đêm hôm sau, được một băng đảng cho người đến cứu, Mặt Quỷ điên cuồng giết hết cả chốt biên phòng.
Về sau gã mới hay, sau ngày đó, cái hình xăm không hề bị những vết sẹo che mờ, mà càng nổi rõ hơn, tăng thêm phần chết chóc.
Cũng giống như chủ nhân của nó, rơi thẳng xuống hố sâu tội lỗi.
Trên ghế sofa phòng khách trong căn hộ của Hồng Ngựa.
Tôi trăn trở cả đêm không ngủ được, bèn nhìn sang bên cạnh, thấy Mặt Quỷ cũng đang suy tính điều chi mông lung lắm.
Sáng sớm gã biến đi đâu không để lại lời nhắn.
Thắm tỉnh giấc không thấy tôi, hốt hoảng chạy xồng xộc khắp nhà.
Rồi túm lấy áo tôi, mắng lấy mắng để 1 trận không thương tiếc.
Xong chuyện, cả hai ôm nhau nuốt nước mắt.
Chúng tôi kéo nhau đến nói lời cảm ơn Ngọc Dao Lam.
Chị ngọc bị thương không nhẹ, Hồng Ngựa phải mời bác sĩ riêng đến.
Khi Ngọc tỉnh dậy chỉ nói gọn 1 câu “người nhà cả mà lắm chuyện quá”.
Sau đó qua lời kể của Thắm, tôi được biết tình trạng của Giáo Sư cũng nguy kịch không kém Ngọc Dao Lam, còn Nicky chỉ bị thương ngoài da.
Tôi bèn đem thắc mắc ra hỏi Thắm “làm thế nào em tìm được chỗ của bọn anh?”
Chị mỉm cười bí hiểm, đoạn với tay cầm lấy chiếc iphone.
“Ứng dụng Find Friend trên điện thoại, con bé Nhi cài đặt để quản lý Giáo Sư 24/24 đó”.
‘Ồ’ – cái miệng tôi tròn hơn cả quả trứng gà.
Công nhận: Vẫn là Nhi Cây Trâm nhanh trí nhất.
Thắm nhìn tôi thấm thía “ai bảo ghen tuông là xấu nào? Tháng tới em nhất định đầu tư cho anh 1 cái.”
Đêm hôm qua, Mặt Quỷ nã 1 phát súng xuyên đầu tay đại ca giang hồ có biệt danh Minh Tàn.
Chỉ ít phút sau công an thành phố bao vây khắp khu nhà hoang.
Cũng may mọi người đều trốn thoát kịp thời, phân tán đi khắp nơi trong thành phố.
Đến rạng sáng, một gã giang hồ bảo kê Đêm Màu Hồng gọi điện đến thông báo đã dàn xếp ổn thỏa.
Đêm Màu Hồng nguyên là 1 tụ điểm ăn chơi khét tiếng dẫn đầu Sài Gòn từ trước năm 2000, thời điểm đó còn thuộc quyền sở hữu của Năm Cam.
Sau khi ông trùm của các ông trùm bị bắt, vũ trường liền lọt vào tay nước ngoài.
Vì thế, không ít các ông lớn chống lưng cho Đêm Màu Hồng.
Hai tay giang hồ quen biết rất rộng, lập tức liên lạc với băng Hùng Tâm và “băng đảng mẹ” của Minh Tàn để sắp xếp hòa giải.
Vì Hùng Tâm và Minh Tàn ham tiền tự ý đòi xử người mà không hỏi qua ý kiến trùm giang hồ Long Thành, nên bọn chúng tự làm tự chịu.
Thêm vào cú điện thoại gọi đi nước ngoài của Mặt Quỷ, Long Thành không nể cũng không xong.
Từ đây mọi chuyện được xí xóa.
Có anh Long nói 1 câu đảm bảo, chúng tôi không còn sợ bị đám côn đồ kia trả thù nữa.
Đến quá trưa hôm đó, Mặt Quỷ trở về.
Chỉ nói gọn 1 câu “con bé nhà giàu đó không dám hỗn láo nữa đâu”.
Tôi và Thắm nhìn nhau ngơ ngác.
Thì ra Mặt Quỷ tới nhà Mi Dán từ sớm, đột nhập vào phòng cô ta khống chế rồi đe dọa gì đó.
Gã từng là thành viên của nhiều tổ chức khét tiếng, dĩ nhiên cái khoản khủng bố người khác rất am tường, một cô bé 19 tuổi như Mi Dán lại càng dễ đối phó.
Cả tuần lễ sau, tôi không hề gặp Mi Dán.
Hỏi ra mới biết cô ta đã sang Mỹ du học.
Nghe đám bạn của Mi Dán nói: Công chúa nằng nặc đòi gia đình cho đi nước ngoài, từ nay trở đi không bao giờ trở về việt nam nữa.
Tôi ớn lạnh, tìm cớ chuồn thật êm.
Mỗi khi nhìn Mặt Quỷ ngồi bên giường săn sóc cho Ngọc Dao Lam, trong lòng tôi thầm nhủ: “Gã giang hồ này coi vậy mà chẳng phải quỷ. Mi Dán mới là quỷ – con quỷ mắt giả”.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro