Vô hình thần công

Phần 147

2024-08-05 19:34:44

Phần 147
Trong những ngày sau đó, tam nữ ở cùng Vân Linh đã hoàn toàn tuyệt đối thoả mãn, xuân tình mỹ ý miên man, hoa dung đỏ hồng tươi sáng, dục hoả công tâm bấy lâu đã được cởi bỏ, trở lại là nữ nhân yểu điệu nhu mì, xinh tươi nhỉ nhảnh, động nhân con mắt người ta.

Trong ba người thì Kỷ Lan là vưu vật tuyệt cùng xinh đẹp, xuân ý viên mãn lại càng khiến phong tình của nàng thêm say đắm lòng người. Ái tình quả thật là phương thuốc mầu nhiệm đối với nữ tử này, chỉ chưa đầy 1 tuần trăng cùng Vân Linh chung đụng, thân hình mỹ diệu của nàng đã khiến cho thậm chí đến cả nữ vương nhìn cũng phải ghen tị.

Trong thời gian này, các nam tử hán bị bắt ai nấy đều mệt đờ người, họ không còn sức để hưởng thụ mỹ nhân nữa, thế nhưng bọn nữ nhân nơi đây bị Thanh dị thảo làm cho dục hoả bùng phát, nhất định không tha bọn nam nhân, thế là trong các nam tử bị bắt vừa rồi, có kẻ đã không thể gượng dậy được, trở thành một tên bị thịt không hơn không kém trước mắt các nàng.

Thế là bọn nữ tử đó, bắt đầu đi kiếm nam nhân ở các đội khác. Hiển nhiên đây là một giao dịch giữa nữ nhân trong các đội với nhau. Nếu đồng ý cho phép nữ nhân đội khác, thuận lợi hợp ái cùng nam tử của đội mình, thì nữ nhân của đội kia phải có cái gì đưa ra làm thứ trao đổi, vật càng quý hiếm thì cơ may của nữ nhân đội kia lại càng cao.

Khổ thay lần này đội 10 lại là đội được thưởng nhiều nam tử nhất, bọn họ trước giờ cũng không ít lần xin xỏ giao dịch cùng nữ nhân đội khác nhưng đều bị khước từ, do đó mối quan hệ kiểu này cực kỳ tệ hại. Mấy thiếu nữ lần trước khinh thường nữ nhân đội 10, bây giờ lại quay sang cầu cạnh bọn họ.

Quay trở lại Vân Linh trong những ngày gần đây, liên tục kích hoạt năng lượng cường đại trong cơ thể nhưng không thành thì trong lòng rất buồn bực. Có một điều lạ, tuy nội công của Vân Linh không thể tụ tập lại được, nhưng thiên diện dị biến do chàng khởi tạo làm nên khuôn mặt xấu xí của Lạc Thiên hiện giờ cũng không vì thế mà bị phá hủy, dung diện hiện tại của chàng vẫn là khuôn mặt của gã Lạc Thiên không sai chút nào.

Vân Linh muốn dùng Vô hình tâm pháp để kích hoạt nội thể năng lực cường đại của bản thân nhưng xung quanh nơi đây cây to cực ít, những cây có linh khí thì càng không tìm được. Như vậy hỏi làm sao chàng có thể vực dậy được võ công đang bị kìm toả trong người đây.

Trong khi đó ả nha đầu Song Song từ khi được hưởng thú vui hoan lạc cực độ thì luôn tìm cách tới lui thăm viếng. Nàng ta lúc trước có quan hệ khá tốt với Cúc Hương nên muốn từ nàng này tác động đến việc cùng Vân Linh hợp thân ân ái. Tiếc là Cúc Hương không phải là chân chính nữ nhân quyền lực tác động đến Vân Linh. Hiện nay chỉ có 3 vị cô nương là Thanh Thu Cung, Kỷ Lan và Xuân Ý mới có quyền chung đụng cùng chàng, ngay cả Cúc Hương và các thành viên trong đội 10 muốn gần gũi Vân Linh cũng không được nữa là. Chính vì thế, Song Song chỉ còn lựa dịp dụ dỗ Vân Linh tự chàng hợp tác cùng mình, giống như chuyện hai người đã làm trước kia vậy.

Vân Linh tất nhiên không hứng thú với việc đó, chàng đối phó với 3 vị cô nương Thanh Thu Cung, Kỷ Lan và Xuân Ý đã cảm thấy tốn nhiều công sức hơn so với cả 6 nương tử đã mất của chàng nữa. Bọn 3 nữ nhân này dục tình hoả vượng, thân thể sung mãn khoẻ mạnh, ẩn ước dụ hoặc tham chiến kỳ tuyệt vô bì, thứ con gái như thế thoả mãn được bọn họ cũng không phải dễ.

Ban đầu Vân Linh cũng lơ là đối với Song Song, nhưng sau chàng nghĩ đến việc cứu tỉnh hai người Hoả Băng Tâm và Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng cũng rất quan trọng, biết đâu nhờ vào 2 người mà chàng cùng mọi người có thể thoát khỏi tình cảnh bế tắc.

Suy đi nghĩ lại, Vân Linh cảm thấy việc này không phải tầm thường, nếu như chậm chân ngày nào thì tính mạng của hai nữ nhân kia càng nguy hiểm chừng nấy, lúc đó thì vô phương cục cựa rồi.

Song Song thiếu nữ kia vì ham hố chuyện phong tình, cuối cùng đã phản lại Vương Nữ đưa Vân Linh đến nơi giam giữ 2 người Thất Toả Chân và Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng.

Nơi này chính là Lãnh Hương Cung giam giữ người. Song Song nhờ am hiểu địa hình địa vật mới có thể tìm cách cho Vân Linh vào lọt. Sau khi Vân Linh vào trong Lãnh Hương Cung rồi, mới nhận ra bao nhiêu người bên phe mình bị bắt trong đó, có cả Lạc Phá Thiên, Lạc Hùng Phong và Lạc Vạn nữa.

Bọn 3 huynh đệ đó thảy đều bị trói nằm trên giường, toàn thân lộ thể trần truồng, trên thân thể bọn họ lại có 3 nữ nhân đang hành lạc, tư thế thật sự khêu gợi.

Song Song thấy vậy liền mắng thầm nói nhỏ:

– Bọn người đó chính là Tam tướng quân Tiêu Lệnh Nữ, chỉ huy toàn quân Tiêu Lệnh Nữ theo lệnh của nữ vương. Vì địa vị cao tuyệt đó họ mới có thể vào đây trổ mồi hưởng trộm nam nhân của các nữ vương quyền lực kia.

Theo lời nàng, hoá ra 3 huynh đệ họ Lạc đều là cực phẩm dành cho tam vị nữ vương hưởng thụ. Vừa rồi vì có hàng mới nên bọn họ mới bị chuyển đến đây.
Như vậy không cần nói công phu chìu chuộng nữ nhân lên đỉnh vu sơn của huynh đệ họ Lạc cũng không tệ.

Vân Linh biết được việc đó thì cười thầm. Không ngờ có ngày đại đại chiến tướng lợi hại của Hồng Ma Viện lại trở thành trò chơi cho đám nữ nhân. Đúng là không thể nói trước.

Vân Linh nghĩ thế nhưng chàng không suy ra bản thân nếu như không được hấp thụ dâm dược kỳ tuyệt trên người Tiêu hồn ma nữ rồi trở nên đại kiện tướng trong chốn phòng the, thì có lẽ giờ này chàng còn thảm hơn 3 người kia. Có khi đứng lên cũng không muốn nỗi nữa chứ đừng nói đi lại được như bây giờ.

Song Song trong lòng phấn kích cực kỳ, vội vàng kéo tay Vân Linh đi ngay. Theo lời hứa của Vân Linh, nếu nàng để y gặp gỡ được người thân, thì chuyện ái ân sau đó sẽ cho nàng được dịp thỏa nguyện, vậy nên vị cô nương này mới cuống quýt mong cho mọi sự hoàn thành nhanh chóng là thế.

Vân Linh cuối cùng cũng đến được nơi giam người muốn tìm. Chàng thấy Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng mặt mày xanh xao, tóc tai rối bù, từ người bốc lên mùi khó ngửi thì cau mày khẽ nói:

– Sao lại vậy ? Hai người của ta sao có thể bị đối xử tàn tệ như vầy chứ …?

Song Song nghe vậy lắc đầu giải thích:

– Phàm những người bị mê hương bất tỉnh nên không thể ăn uống, lại không cảm thấy đói, không cảm thấy khát, không được tắm rửa, hiển nhiên vì thế nên mới tệ hại vậy. Hai người thân của chàng xem ra võ công khá cao cường, nếu là người bình thường để đến giờ này chắc gần chết mất rồi.

Vân Linh lo ngại đỡ Tiểu ma tiên lên, từ từ thăm mạch cho nàng, thì thấy mạch đập rất chậm, cơ thể yếu ớt, trong lòng càng kinh mang không biết nên làm sao?

Song Song thấy Vân Linh biểu tình thâm trọng với vị cô nương bất tỉnh này thì có phần ghen tị miệng hỏi:

– Cô nương đó là ai vậy ? Sao công tử lại quan tâm đến cô ta thế ?

Vân Linh buột miệng nói:

– Nàng đó là muội muội của ta. Bây giờ ta phải làm sao để cứu muội muội đây ?

Song Song nghe chàng nói vậy thì cũng cảm thấy không ổn nói:

– Ở nơi này là trọng địa của Nữ Vương. Chúng ta vào được đã khó nhưng không thể cứu người. Muốn cứu muội ấy trừ phi chàng xin được Nữ Vương tha cho hai cái mạng nhỏ đó. Như vậy chỉ cần cho 2 người hôn mê này ăn được chút Thanh Dị thảo là sẽ tỉnh lại ngay, khi đó mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Vân Linh tiếc là bản thân nội lực không vận dụng được. Chàng hiện giờ muốn trợ lực cho tiểu cô nương đang mê man kia cũng không cách gì thực hiện.
Vân Linh ngẫm nghĩ một hồi rồi thở dài kêu Song Song quay trở về.

Ba ngày sau, Vân Linh cuối cùng cũng thuyết phục được Song Song đồng ý hợp tác, nàng nọ đã cứu tỉnh được 2 người Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và Thất Tỏa Chân đường chủ, lại còn kiếm cớ mang thức ăn vào cho bọn họ tẩm bổ.

Mấy đêm sau đó, Vân Linh dùng sức lực tuyệt đại của mình, khiến cho 3 mỹ nữ Thanh Thu Cung, Kỷ Lan và Xuân Ý chìm đắm trong hoan lạc đến mức không thể cử động được, ngã ra ngủ mê man. Lúc đó, chàng mới ra ngoài cùng Song Song đến gặp gỡ Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng.

Khi Vân Linh đến nói chuyện với Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì vị cô nương nọ rất mừng, nhưng Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng không cho Vân Linh vào gặp nàng. Chuyện này ban đầu cũng khiến Vân Linh kinh ngạc, sau đó Song Song mới hì hì cười lộ ra hai nữ nhân kia sau khi phục Thanh Dị thảo đã bị dục hỏa khống chế, hiện giờ bọn họ bản thân lõa thể, không thể cùng chàng hội diện.

Trong khi đó, việc dạ hành ban đêm cùng Song Song càng lúc càng trở nên khó khăn. 3 nam tử hán được Vương Nữ ban cho đội 10 đã bị các cô nương nọ làm cho không thể nhúc nhích được nữa. Trong khi đó ngày nào Kỷ Lan, Xuân Ý và Thanh Thu Cung cũng ngời ngời sắc xuân, viêm mãn tuyệt đối trong tình trường, hỏi làm sao không khiến bọn thiếu nữ trong đội 10 ganh tỵ.

Vân Linh biết mỗi nữ nhân ở đây, dục tính mạnh còn hơn 3 nữ nhân bình thường bên ngoài. Chàng mà bị cả bọn 12 thiếu nữ quần đấu, thì có mà tan tác không thể sính cường nữa.

Vân Linh đem chuyện này ra nói thẳng với tam nữ. Ba vị cô nương kia tất nhiên trong lòng đã tính toán, cũng rất đồng tình với việc không thể chia sẻ nam nhân xấu xí và sung mãn này cho các tỷ muội khác. Thanh Thu Cung lấy uy thế là đội trưởng đội 10, tuyên bố với chúng nữ trong đội là việc chọn người đã thực hiện, vậy thì mọi người phải tuân theo ước thúc, không thể đòi nam nhân của người khác ngang như vậy được.

Bọn nữ nhân đội 10 tất nhiên ấm ức không nghe, càng lúc nội bộ đội 10 càng thêm căng thẳng, tình huống này như một cây cung cứng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Vân Linh thấy thời cơ đã chín liền bàn với 3 nữ như vầy:

– Hiện giờ quần nữ đang ép buộc ba nàng giao ta ra, chuyện này hiển nhiên còn có thể gượng lại, nhưng nếu một khi Nữ Vương hạ lệnh xuống thì dù ba nàng không muốn cũng phải lìa xa ta. Như vậy có phải là nguy không?

Một việc khác là Tam nữ cùng Vân Linh chung đụng một thời gian đã phát sinh tình cảm luyến ái, tâm lý vị kỷ bạo tăng, tất nhiên ngoài 3 người ra không còn muốn phân chia nam tử của họ cho ai khác.

Do vậy khi nghe Vân Linh bàn tới chuyện này, cả 3 nữ nhân đều chấn động thừ người, không biết giải quyết sao nữa.

Vân Linh để bọn họ thấm sâu ý tưởng mới nói:

– Hiện giờ cách tốt nhất là trốn ra khỏi đảo. Trời đất mênh mông, biển cả bao la, chẳng lẽ 4 người chúng ta không thể kiếm được nơi an lành tự tại hay sao.
Lọ gì phải chịu bức ép khốn khổ như vầy. Tình cảm chia cắt thì sống làm sao được.

– Hì …
Vân Linh quả là khôn khéo đánh đúng vào tình cảm của tam nữ. Ba nàng ngồi lặng im hồi lâu rồi cuối cùng Kỷ Lan cũng đồng ý chấp nhận việc trốn chạy. 2 nữ nhân còn lại thấy Kỷ Lan thông minh như thế mà không còn cách nào khác phải nghe theo phương pháp của Vân Linh thì cũng đồng ý nghe theo.

Bốn người âm thầm chuẩn bị vật thực cùng một số thứ cần thiết. Đặc biệt trong đó là một chiếc thuyền không lớn lắm bị dạt vào đảo đã lâu và đang được Kỷ Lan ra công sửa lại. Kỷ Lan nói:

– Chúng ta ít người không thể dùng thuyền lớn, lại không thể dùng những thứ mà Nữ Vương đã biết. Do đó cách tốt nhất là tự sắm lấy dụng cụ cần thiết cho mình. Riêng chiếc thuyền kia tiểu muội sẽ ra công sửa lại, chậm nhất là 1 tháng sau chúng ta mới có thể khởi hành.

Một tháng trời quả là lâu đối với Vân Linh, nhưng việc sửa chữa cực kỳ tốn thời gian, lại phải dấu diếm ánh mắt người khác, nếu không phải Kỷ Lan thông minh nhanh nhẹn thì có khi phải mất nhiều thời gian hơn chứ chả chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vô hình thần công

Số ký tự: 0