Phần 146
2024-08-05 19:34:44
Đại sảnh đường hôm nay tưng bừng hơn cả hôm qua, khi tam vương nữ lần lượt tiến vào thì sảnh đường bỗng chợt im ắng trở lại. Người người đều nhìn về phía 3 nữ vương đang tiến tới.
Thái Hồng đại vương nữ hoa dung rực rỡ, khoác bên ngoài một miếng vải lụa màu xanh, phía trước không che được hết hai trái đào tiên to lớn, nẩy nở phi thường, đằng sau không dấu đi hết cặp phong đồn đầy đặn hấp dẫn. Qủa tình hiện thời của nữ vương cho thấy, đêm qua nàng đã được ăn no nê chất dục tình của nam nhân, nên cơ thể và khuôn mặt mới rực lên sung sức như vậy.
Đi đằng sau đại vương nữ là Nhị vương nữ Sương Linh, áo choàng khoác chéo, đai lưng buộc ngang, một bên quả đào tiên hở lộ, nhìn đúng là thứ tuyệt phẩm hiếm có. Sương Linh là người thấp nhất trong 3 nữ vương, nhưng màu da nàng trắng như sữa, mắt nàng long lanh và đen nhánh lại sếch như mắt ngọc thố, khiến người khác thoạt nhìn thấy nàng cũng phải giật mình mà kêu là đẹp.
Tam vương nữ Thanh Thanh dáng người thon dài, cặp đùi săn chắc khỏe mạnh rám màu hung hung. Thân hình nàng đầy đặn không mập không ốm, không cao, không thấp, đang uyển chuyển đi đằng sau cùng. Bước chân như xà hành, eo thon nhỏ nhắn xinh xắn, rõ ràng là một đại mỹ nhân đủ sức chinh phục bất kể nam nhân nào có trên đời.
Khi tam nữ vương yên vị rồi, Thái Hồng đại vương nữ mới cho đội ngũ Tiêu Lệnh Nữ đi chuyển tải tù nhân bị bắt hôm qua lên.
Trong khi chờ đợi, nàng quay sang tam vương nữ Thanh Thanh nói:
– Tam muội. Muội xem thử coi hôm qua các đội hành xử như thế nào ? Công sức ra sao ? Để lát nữa tỷ tỷ sẽ luận công ban thưởng cho thật hợp lý ? Lần này chúng ta thu hoạch được cũng khá, nên để cho tỷ muội trong các đội được thêm nhiều sự sung sướng.
Tam vương nữ Thanh Thanh mỉm cười đứng dậy nhìn toàn trường. Hiện thời bao nhiêu con mắt đều đổ vào một mình nàng. Tất cả đều muốn biết, rốt cuộc Tam vương nữ Thanh Thanh, người nổi tiếng nhất trong 3 nữ vương về sự thông minh, sẽ luận công các đội ra sao ? Mỗi đội sẽ được thưởng bao nhiêu nam tử, đó mới là điều quan trọng sau cùng.
Tam vương nữ Thanh Thanh đứng lên, tiến ra giữa khán đài, nhìn toàn bộ cục trường rồi rút từ trong chiếc đai buột ngang lưng ra một tấm thiết lệnh, đoạn đưa lên cao nói:
– Chư vị tỷ muội. Bản vương nhận lệnh của đại vương nữ Thái Hồng, bắt đầu tiến hành việc luận công mỗi đội. Từ bây giờ trở đi, nhị vị tỷ muội nào có ý kiến, phải giơ tay lên xin ý kiến của bản nương, không ai được tự ý nói càn, làm ảnh hưởng đến buổi luận thưởng, lập tức sẽ bị bản vương nghiêm trị.
Toàn trường liền vang lên tiếng dạ thật lớn. Khuôn mặt mọi người ai cũng căng thẳng, đều chú tâm lắng nghe xem Tam vương nữ Thanh Thanh nói gì.
Sau khi tuyên bố xong, Tam vương nữ Thanh Thanh mới luận công một cách chi tiết.
Theo như cách thức bố trí việc truy bắt người trên chiếc thuyền thì cá nhân được khen thưởng nhiều nhất chính là Kỷ Lan cô nương. Nhưng hiện tại Kỷ Lan không có ở đây, do đó thù lao dành cho cá nhân sẽ được chuyển tới sau.
Cá nhân có công thứ hai, chính là Hà Tương, nàng nọ đã độc đấu với một cao thủ bên phe đối phương, chiến thắng và bắt được tổng cộng 7 nam tử về.
Sau đó lại xét về công lao của toàn đội, thì đội 10 cũng là đội có nhiều công lao nhất, các thiếu nữ đi theo Kỷ Lan tính ra có đến 6 thiếu nữ là người của đội 10, còn lại 4 thiếu nữ khác là người của đội 4.
Đội thứ hai có công chính là đội 1, do Hà Tương chỉ huy tập kích bọn người ở lại giữ thuyền. Việc làm này vừa nguy hiểm lại vừa khiến cho tù nhân không còn cơ hội trốn thoát ra biển, lại còn thu thập được 1 chiếc thuyền lớn với rất nhiều thứ quý giá chứa ở bên trong.
Đội 4 cũng là đội có công thứ 3, do cử người tham gia nhiều nhất vào những nơi nguy hiểm, như tham gia cùng Kỷ Lan dụ địch, rồi tham gia cùng Hà Tương, tập kích địch nhân.
Còn phần đông các nữ nhân khác, từ đội 1 đến đội 10 đều giữ nhiệm vụ phục ở trong rừng hoa, và nằm rải rác ở các nơi hiểm yếu, mục đích là để đối phó với những trường hợp bất thường thì sẽ lao ra tập kích, hỗ trợ tiêu diệt địch.
Tuy nhiên các đội này đã không phải ra tay, toàn bộ nam tử hán đi theo Kỷ Lan vào trận mê hoa, đều đã bị mê hương của cây hoa đánh ngã. Tính ra thì công lao của mỗi đội đó cũng không nhiều lắm. Tuy vậy, do các đội đều có công tiềm phục trong đêm hôm khuya, tất cả đều nổ lực phấn đấu, nên việc này tam vị vương nữ sẽ bàn bạc lại, rồi sẽ có kết luận sau.
Toàn trường có vài tiếng xì xào nho nhỏ ngay khi việc luận công ban thưởng được nêu ra. Có mấy tiếng suýt xoa tiếc rẻ vì hôm qua đội của mình không chịu tình nguyện đi dụ địch như đội 10 đã làm, khi đó có phải là quá ngon lành hơn không.
Đội trưởng Hà Tương đột ngột giơ tay xin nói, sau khi được chấp thuận của Tam nữ vương Thanh Thanh, Hà Tương lên giọng hỏi:
– Vừa rồi Tam vương nữ luận công lao mỗi đội, nhưng lại không cho biết phần thưởng sẽ như thế nào. Vậy Tam vương nữ có thể nói rõ hơn một chút, như công lao của tỷ muội đội 1, thì sẽ được thưởng bao nhiêu nam nhân ?
– Đúng đó. Xin tam vương nữ nói rõ việc này.
– Phải, phải. Rốt cuộc là mỗi đội được thưởng bao nhiêu nam nhân ?
Vài nữ nhân trong đám đông chịu không nổi bức xúc liền kêu lên như vậy. May mà đúng lúc này, đám nữ nhân Tiêu Lệnh Nữ dưới trướng nữ vương đang lục cục mang người bị bắt vào, do vậy mà Tam vương nữ Thanh Thanh cũng quên, không quan tâm truy cứu những kẻ phát ngôn lung tung đó.
Tổng cộng số lượng người bị bắt trong đêm qua lên đến 27 người. Đây là số lượng người bị bắt đông chưa từng có từ trước đến nay. Hơn nữa, cả 27 người bị bắt đều là nam tử khỏe mạnh, trong đó chỉ mỗi mình Tân Lập là lớn tuổi nhất, còn thì 26 người khác đều chỉ ở độ tuổi 20- 35.
Lần thu hoạch này phải nói là cực kỳ khoái lạc cho đám nữ nhân Trường Thanh Đảo. Nguyên trong một ngày, bọn họ đã bắt được số lượng người nhiều bằng cả 2 – 3 năm trước cộng lại.
Lúc này, chỉ có mỗi mình Tân Lập là còn tỉnh, kỳ dư 26 người kia đều đã bị mê hương của cây hoa làm cho bất tỉnh từ đêm qua rồi.
Hương của cây hoa ở mọc trên Trường Thanh Đảo là một loại hương kỳ dị. Bất kể là ai một khi hít phải hương này thì đều mê man không thể tỉnh lại. Chỉ khi nào người bị mê hương ăn được Thanh dị thảo vào miệng thì mới có thể tỉnh lại. Nhưng khi đó các nam nhân kia chỉ còn là kẻ bình thường, không ai còn có khả năng vận công được nữa.
Lão Tân Lập thấy đám nữ nhân đông vô cùng tụ họp lại một nơi thì hết sức lấy làm kỳ, hơn nữa toàn bộ nữ nhân ai ai cũng để vùng thượng đẳng lộ ra không che đậy chi hết khiến lão nhìn cũng phải phát sinh thèm muốn không tránh được.
Sau đó, Tân Lập nằm yên dưới đất lắng nghe, mới kinh hoảng nhận ra bọn nữ nhân kia đang luận công ban thưởng người bị bắt cho nhau. Điều này khiến lão Tân Lập không tài nào hiểu được. Làm sao lão ngờ được bọn nữ nhân trên đảo này dục tính rất vượng, bọn chúng phân chia nam nhân bị bắt cũng chỉ vì mục đích thoả mãn dâm tính chứ không vì lý do nào hết.
Tam vương nữ Thanh Thanh cười nói với chúng nữ, việc luận công thì do chính nàng làm, còn như ban thưởng thế nào thì phải để cho Đại vương nữ Thái Hồng quyết định. Việc này cũng không tốn thời gian đâu.
Qủa nhiên sau khi đám người bị bắt được đưa đến nơi, và kế đến là việc luận công các đội của Tam nữ vương Thanh Thanh thập phần chính đáng, nên bọn nữ nhân các đội không còn ý kiến gì khác. Căn cứ vào điều đó, Đại vương nữ
Thái Hồng tuyên bố như sau:
– Tặng thưởng cho đội 10 ba nam nhân tuỳ chọn, riêng cá nhân Kỷ Lan sẽ được nhận một chuỗi hạt châu, do đích thân Nhị vương nữ trao tặng.
– Đội 1 do Hà Tương chỉ huy, là đội có công thứ hai, được tặng thưởng 2 nam nhân tùy chọn, riêng Hà Tương thì được thưởng thêm cho công lao bản thân là một chiếc áo choàng màu hồng, làm bằng gấm thượng hạng.
– Còn các đội khác, mỗi đội đều được thưởng một nam nhân, cũng do tùy ý chọn lựa. Sau cùng các nam tử hán còn lại, sẽ bị giam cả vào trong Lãnh Hương Cung, để tam vương nữ tùy nghi sử dụng.
Sau khi Đại vương nữ Thái Hồng tuyên bố xong phần thưởng mỗi đội, các nữ nhân bên dưới điên cuồng reo hò thích thú. Lát sau lũ lượt người của mỗi đội theo tuần tự mà lên, nhận lãnh phần thưởng cho đội mình.
Lần này đội 10 có công cao nhất, vừa được thưởng đến 3 nam nhân, lại còn ưu tiên lựa nam tử hán đầu tiên, quả là điều có nằm mơ các cô nương đội 10 cũng không hề tưởng tượng ra được.
Cúc Hương đại diện cho đám nữ nhân đội 10, tiến lên nhận lấy phần thưởng. Đội của nàng có 12 người, thì 3 người là Thanh Thu Cung, Kỷ Lan và Xuân Ý đã chọn lựa Vân Linh và ở lại không đi đến đây. Hiện giờ nơi này có tất cả 9 người, lại được thưởng những 3 nam tử, tính ra lại vừa khéo 3 nữ nhân có một nam tử cho mình. Thật sự là quá tuyệt.
Khi Cúc Hương lên nhận 3 nam tử cho đội của mình, thì phía bên dưới các thiếu nữ đội 10 đã nhanh chóng chọn lựa đối tác, coi nhưng cứ 3 người một nam tử, tùy nghi mà thoả thuận cùng nhau sử dụng chung một nam nhân.
Đội 10 vừa nhận xong người, đội 1 do Hà Tương đứng ra cũng lập tức đi đến chỗ mấy nam tử bị bắt, nhìn ngó săm soi và chọn lấy 2 gã trai khỏe mạnh.
Các đội khác cũng tranh nhau mà lên, nhanh chóng mang phần thưởng của mình về. Ai nấy đều rạng rỡ, phấn khích, chỉ tiếc là mình đóng góp công lao quá ít, nên phần hàng nhận được đơn giản chỉ là 1 người.
Sau khi đám người các đội lần lượt đi ra, hứng thú dẫn nhau về chỗ cư ngụ, chuẩn bị thực hiện hoạt cảnh ái ân cho bõ công thèm thuồng đã lâu.
Trên đại sảnh chỉ còn lại đám người của Tam vị vương nữ và mấy kẻ bị bắt nằm mê man. Trong cuộc chọn lựa vừa rồi, lão Tân Lập bị bọn thiếu nữ các đội chê già bỏ lại không thèm lựa, hiện giờ lão ngơ ngác nhìn người của mình mê man bị lôi đi, không hiểu sống chết sắp tới sẽ ra sao ?
Đám thiếu nữ Tiêu Lệnh Nữ dưới trướng nữ vương hiện giờ mới chuẩn bị chờ được phân phó phần thưởng. Đêm hôm qua theo lệnh của Tam nữ vương Thanh Thanh, bọn nữ nhân này cũng đã phục ở nơi bờ biển cách đó 20 trượng. Nếu trường hợp người của đội 1 do Hà Tương gặp phải khó khăn không thể hoàn thành nhiệm vụ thì đám nữ nhân Tiêu Lệnh nữ này sẽ xông ra hỗ trợ ngay.
Đám nữ nhân Tiêu Lệnh Nữ này phần lớn đều còn trẻ, tuổi từ 18- 25, nhan sắc cũng không tệ, võ công thì được tam vị nữ vương chân truyền, chính xác là lợi hại hơn nhiều so với đám thành viên nữ các đội.
Bọn thiếu nữ này cũng ăn rất nhiều Thanh dị thảo vào người, do đó dục tình của chúng của cao không kém các nữ nhân khác trên đảo. Bây giờ sau khi ban thưởng nam nhân cho các nữ nhân ở mỗi đội xong, hy vọng nữ vương sẽ nhớ đến bọn chúng.
Qủa nhiên sau đó Đại vương nữ Thái Hồng chọn lựa lấy mấy nam tử khoẻ mạnh, chuyển giao cho đám nữ đệ tử dưới trướng, sau đó mới cùng nhị vị tỷ muội, kéo nhau rút về hành phòng.
Nơi hành phòng của tam vị nữ vương, 3 huynh đệ họ Lạc đều bị đem ra, thay vào đó là 3 nam tử trẻ tuổi vừa bị bắt. Bọn nam tử này, trước khi được đưa đến hành phòng của nữ vương, thì đều được cho tắm rửa sạch sẽ, rồi mới được phép cùng nữ vương hoan lạc.
Ngày hôm đó, là một ngày xuân sắc tràn ngập Trường Thanh Đảo. Các nữ nhân sống ở trên đảo bấy lâu thiếu thốn nam nhân, lần đầu tiên trong đời đã được thưởng thức một cách thoải mái nhất, tuyệt diệu nhất và cũng ngây ngất nhất.
Trong tân phòng các thiếu nữ đội 10 chia nhau cụp lạc với các nam nhân vừa tìm được. Cứ một phòng ba nữ, một nam, cùng nhau đi đến tận biển mơ, chìm đắm trong dục vọng cuồng loạn. Thỉnh thoảng phía bên trong phòng nhỏ, lại vọng ra những âm thanh rên rỉ và những tiếng kêu đứt đoạn vì sướng khoái của các thiếu nữ trong phút mê ly.
Hai phòng có nam tử mới thật là sống động âm thanh. Chỉ có căn phòng nơi Vân Linh nằm là hoàn toàn im ắng. Trong phòng này 3 nàng thiếu nữ Thanh Thu Cung, Kỷ Lan và Xuân Ý đã được chàng thỏa mãn tuyệt đối. Bọn họ nằm lăn trên giường ngủ vùi không biết đến tận khi nào mới tỉnh.
Trời đã về chiều, Vân Linh cựa người ngồi dậy, mặc lấy y phục bước ra ngoài. Bọn thiếu nữ sau khi chung đụng cùng chàng đã hoàn toàn tin tưởng cởi trói cho chàng ra. Bọn họ nghĩ Vân Linh dù sao cũng đã thất tán công lực. Dù hiện này chàng được cởi trói thì cũng không cách gì chạy thoát, do đó mới để cho chàng được tự do hầu được hưởng thú phong lưu với ma thủ của chàng lướt trên từng phân da thịt họ thập phần sướng khoái.
Vân Linh trong lòng đại kinh mang. Thứ trái cây kia giải được mê hồn hương thì lại khiến cho chàng không thể vận dụng nội lực. Chàng ngồi trong phòng mấy lần bí mật vận công mà không làm sao tụ được chút công lực thì rầu rĩ bước ra ngoài cho thư thái.
Bên ngoài ánh chiều đỏ rực, màu sắc rực rỡ, điều đó lại khiến cho Vân Linh nhớ đến Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng, không biết hiện giờ nàng nọ ra sao ?
Phía bên trong 2 căn phòng xa xa, thỉnh thoảng lại vọng ra những âm thanh kích dục. Điều này khiến Vân Linh không khỏi cau mày bực mình. Chàng tự động bước ra phía vườn hoa, đưa mắt nhìn những bông hoa khoe sắc kì lạ, trong lòng không hiểu loại hoa này là thứ thực vật gì mà lại có công năng lợi hại đến vậy.
Đi thêm chút nữa, Vân Linh đã thoát ly khỏi hàng rào hoa do mấy nữ nhân đội 10 dựng lên. Phía trước là một rừng cây nhỏ hoang dạng, phóng tầm mắt có thể nhìn thấy cảnh vật ở xa cách đó vài chục trượng.
Vân Linh đi tới, thoáng chốc đã cách xa chỗ nữ nhân đội 10 đến gần 50 trượng. Chàng không biết rằng lúc này chàng đã đi ra ngoài khu vực quản lý của đội 10, tiến nhập vào khu vực của đội 5 do Lý San San làm đội trưởng.
Tâm lý Vân Linh muốn đến khu vực này chính là do chàng đã thấy một số cây lớn mọc ở đây. Chàng đến đây cũng vì muốn dùng công phu Vô hình tâm pháp để hút lấy năng lực của những cây to này dung hợp vào người nhằm giải tỏa độc chất kỳ lạ đang tồn tại trong cơ thể làm chàng không thể vận dụng công lực được.
Theo suy nghĩ của chàng, hiện giờ công lực bản thân chàng đã bị khống chế bởi độc chất kỳ bí không biết từ hương hoa hay từ Thanh dị thảo. Vì thế chàng cần dùng ngoại lực là nguyên thần của cây cỏ hoá luyện vào người để kích động tiềm lực đang bị phong bế trong nội thể bùng phát trở lại. Việc làm này chỉ là do chàng tự nghĩ ra, không biết liệu có thành công không ?
Nhưng Vân Linh chưa kịp thực hiện ý định do chàng nghĩ ra thì từ trong rừng cây một thân ảnh yểu điệu đi tới. Người nữ nhân này là một thiếu nữ trẻ tuổi tên Song Song, vốn là Tiêu Lệnh nữ dưới trướng đại vương nữ Thái Hồng.
Song Song lần này đến đội 10 mục đích là mời Kỷ Lan đến chỗ nữ vương nhận thưởng. Theo như lời nữ vương nói, Kỷ Lan có thể tùy ý chọn được 3 món ưa thích làm của riêng cho mình, còn Hà Tương đội trưởng đội 1 chỉ có thể chọn được 1 món mà thôi.
Vừa đi, Song Song vừa nghĩ cách làm thế nào để Kỷ Lan muội muội đó chịu nhượng lại một món cho mình. Như vậy thật là thú vị a !
Nàng đang đắn đó chưa biết nên nói gì với Kỷ Lan để có thể được như nguyện. Ai ngờ đúng lúc này lại bắt gặp gã trai trẻ xấu xí đang lang thang trong rừng. Song Song vội vàng tiến lại hỏi:
– Ây da ! Công tử đang làm gì ở đây thế ?
Nàng hỏi xong liền liếc mắt đưa tình với Vân Linh, toàn thân rung động dụ hoặc, hai thứ trái cây nẩy nở vươn lên khiêu khích, mục đích cũng muốn chàng ta nhìn đến mình.
Nàng làm như vậy không ngờ lại phát sinh hiệu quả, hai mắt Vân Linh đã chú ý trên thân thể nàng. Thế nhưng vạn lần Song Song cũng không ngờ là Vân Linh nhìn nàng chăm chú như vậy vì chàng chợt nhớ ra nàng chính là người từng nói chuyện với Cúc Hương khi nàng nọ cõng chàng trên vai.
Vân Linh nhớ đến chuyện này liền liên tưởng đến việc thiếu nữ tên Song Song kia chính là thuộc hạ dưới trướng của nữ vương. Như vậy cô nương đó có khi biết rất nhiều chuyện ở nơi này. Chàng nghĩ đến đây liền làm bộ tươi cười nhìn Song Song trả lời:
– Tại hạ định đi dạo một lúc. Không ngờ lại gặp cô nương nơi đây. Thật là trùng hợp a.
Song Song cười tít cả mắt, phong nhũ đong đưa run động theo tiếng cười, đoạn đưa tay cố tình chặn ngang ngực để Vân Linh chú ý nhìn vào 2 trái đào tiên nơi ngực mình. Nàng khẽ nói:
– Ở khu vực này đã là địa hạt của nữ nhân đội 5, nếu công tử không quay lại có thể sẽ bị các nữ nhân nơi này tóm được. E rằng lúc đó sẽ rất rầy rà.
Nàng nói rồi liền tự nhiên bước lại bên Vân Linh, kéo tay chàng dắt đi ngược trở lại con đường lúc nãy Vân Linh vừa đi qua.
Vân Linh trong lòng không muốn nhưng cũng không dám để lộ ra ý định của mình trước nữ nhân này. Vì thế, khi Song Song kéo tay chàng đi thì chàng cũng đi theo.
Hai người đang đi giữa chừng thì bất đồ thiếu nữ nọ đẩy chàng tựa vào một thân cây lớn rồi áp người tới. Vân Linh kinh ngạc chưa hiểu ra sao thì phần cơ thể phía trước đã cảm nhận thứ đàn hồi mỹ diệu của hai thứ trái cây đặc dị trên người Song Song. Hóa ra Song Song trong lòng dục hỏa công tâm, nàng thèm muốn nam nhân đã lâu mà chưa được thỏa mãn nên mới tự tiện hành động một cách trơ trẽn và liều lĩnh như thế.
Về lý mà nói, hiện giờ Vân Linh đang là nam tử của đội 10. Nếu muốn chung đụng cùng chàng thì phi không phải là nữ nhân đội 10 thì không ai được phép.
Ai mà liều lĩnh làm càn như nàng bây giờ có thể bị nữ nhân đội 10 đánh chết hoặc bắt đem giao cho vương nữ sửa trị thì thê thảm vô cùng.
Tuy nhiên hiện giờ, Vân Linh đang muốn lợi dụng nàng ta khai thác bí mật của nữ vương. Bản thân đối với đòi hỏi cấp thiết của thiếu nữ nọ cũng không lấy gì làm lạ. Lúc này, chỉ thấy hai ma thủ của chàng tận tình kích ngất hai gò phong nhũ, tạo nên hiện tượng kỳ dị nơi thân thể nàng.
Song Song lúc này mặt như rán chiều, mắt lộ nhu tình, thân hình như không có sức lực tựa vào người Vân Linh, bản thân đã hoàn toàn để cho đối phương tùy nghi sử dụng.
Vân Linh biết nữ nhân trong lòng nếu không thoả mãn cùng cực thì khó mà bảo nàng nói ra điều bí mật gì hết. Chàng trong lòng sáng tỏ ý tưởng, liền cởi bỏ ngoại y bên dưới thân người nữ nhân. Dính kết ma thủ của chàng vào, kích ngất vùng thần bí thâm sơn đó.
Song Song ư lên một tiếng kiều mỵ, hai chân như không muốn đứng vững, song thủ vươn dài ôm chặt lấy cổ Vân Linh, thân hình run rẩy kịch liệt, cảm giác như không thể chịu nổi.
Vân Linh trong lòng cũng không ngờ nữ nhân này cuồng loạn còn hơn nương tử Tiêu hồn ma nữ của chàng. Chàng mới du hí ma thủ một chút trên thân thể mỹ nữ, mà phản ứng của nàng lại thập phần cao hứng, rõ ràng đã sẵn sàng tác chiến, không thể chịu được kiên trì nữa.
Hai người cùng nhau hòa lại làm một, trong phút chốc Song Song đã bị Vân Linh đưa đến cõi mê hoang, thân hình rũ rượi mệt mỏi tựa hết vào người chàng. Hai mắt nhắm nghiền như say ngủ.
Vân Linh thấy nàng như vậy thì khẽ đặt nằm xuống bãi cỏ, bấy giờ mới chân chính thoải mái chiêm ngưỡng toàn thân ngọc thể của nàng. Qủa nhiên cũng là mỹ nữ khả ái, phong tình tuyệt không kém hơn các nữ nhân mà chàng từng thưởng thức qua.
Bấy giờ trời đã sẫm tối, Vân Linh lo sợ các nữ nhân kia tỉnh dậy không thấy chàng lại đi tìm kiếm thì thật rầy rà. Chàng vội vàng đánh thức Song Song dậy, ôn nhu ôm nàng trong vòng tay, thủ thỉ nhỏ nhẹ hỏi thăm tình hình những người bị bắt trong đoàn.
Song Song hiện giờ sau trận bạo cuồng kích ngất đã hoàn toàn cởi mở tâm sự, đối với nam tử hán đang ở gần bên đã phát sinh tâm lý say mê, cũng không e ngại chi hết lần lượt kể ra những hiểu biết của nàng.
Qua lời kể của nữ tử nọ, Vân Linh đại khái đã nắm được tình tiết đang vướng phải của mọi người. Thậm trí tung tích của mấy người trong đoàn đợt trước cũng được biết được đôi phần. Hóa ra tất cả bọn họ đều bị đám nữ nhân Trường Thanh Đảo bắt được. Hiện giờ toàn bộ đang bị giam giữ ở Lãnh Hương Cung, là nơi biệt giam của Vương nữ. Riêng đối với Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và Thất Tỏa Chân đường chủ là còn có chút mơ hồ, chàng đem ý này ra hỏi thì Song Song bật cười nói:
– Hai người đó hiện giờ vẫn đang mê man. Hiện nay chỉ có Thanh dị thảo mới cứu được bọn họ, nhưng Thanh dị thảo cũng là một dâm quả. Nếu ăn phải thứ quả này thì nội thể sẽ bộc phát dục hỏa, khi đó lại càng cần tới nam nhân. Nếu không thì chỉ có nước cởi hết y phục ra, ngâm mình trong Thanh Băng Hồ thì mới dịu lại được. Mà nước trong Thanh Băng Hồ cực kỳ trân quý, chỉ khi nào được nữ vương cho phép thì mới được vào. Dĩ nhiên hai người bọn họ khó mà có cơ hội tiếp cận được rồi.
Vân Linh nghe đến đây mới chợt hiểu vì sao các nữ tử nơi đây lại cuồng dâm bạo kích như vậy. Hoá ra tất cả cũng chỉ vì Thanh dị quả mà ra.
Tuy nhiên, nếu không có Thanh dị thảo thì làm sao mấy nữ nhân này tỉnh táo lại được. Dược hương của đám hoa kia sẽ khiến cho bất cứ ai hít phải đều bị mê man. Tất yếu phải tiêu thụ món Thanh Dị Thảo để tỉnh lại, không thì chỉ có nước chết.
Vân Linh minh bạch điều này liền chuyển sang vấn đề khác hỏi:
– Ta thấy Thanh dị thảo có thể cứu tỉnh được người, nhưng tại sao khi ta ăn vào lại bị mất hết công lực, còn bọn nàng thì rất khỏe mạnh. Như vậy là tại sao ?
Song Song yêu kiều ngã đầu vào ngực chàng nói:
– Bọn thiếp thân là nữ nhi, thể chất đặt biệt mang tính âm hàn. Do vậy không có xung khắc với Thanh Dị thảo, còn chàng là thân nam tử, khi ăn Thanh dị thảo vào thì tuy khỏi hôn mê, nhưng toàn thân công lực bị mất. Hiển nhiên đối với dược vật của Thanh dị thảo là xung khắc rồi.
Rồi nàng chợt đỏ hồng má lên nói:
– Chàng bị mất công lực còn đỡ, bọn thiếp hàng ngày còn bị dục hỏa công tâm, thật khó chịu hơn chàng nhiều lắm. Nam nhân ở đây lại cực ít, nếu không nhờ Nữ Vương phân bố thì đã đại loạn cả rồi. Chắc là tranh giành nam tử cho đến chết đó.
Vân Linh hiểu được đạo lý này thì thầm lắc đầu. Chàng thầm hiểu sự tình càng lúc càng phức tạp, nếu chàng muốn thoát khỏi hang ổ của đám nữ nhân này, phi không phục hồi được công lực thì vô phương trốn thoát. Rồi còn Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và mấy người kia. Chàng làm sao có thể cứu được họ. Những thuyền phu nữa, chàng đi biển không thể không có bọn họ. Ai da … nhức đầu đa !
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro