Hành trình tuổi thơ

Phần 125

2024-08-02 21:00:39

Phần 125
– Vừa về không ăn cơm đi mà đi đâu nữa vậy?

– Tui đi chơi với bạn mà cũng cần phải xin phép cậu à? Xíí.

– A. Hoàng gửi cô ra đây và nhờ tôi trông nom cô nên cô đi đâu cũng phải xin phép tôi là điều dĩ nhiên. Lỡ may cô có chết ở đâu thì tôi còn biết đường đi hốt xác nữa chứ. – Tôi nhún vai. Nhỏ My thì tức xì khói đầu luôn nhưng làm sao cãi lại tôi được.

Bỗng có tiếng xe bấm còi ngoài cổng. Chỉ cần thoáng nghe qua thì tôi đã biết là đứa nào ngoài đó rồi.

– Lại đi chơi với thằng Toàn à? – Tôi nhíu mày.

– Đúng vậy, thì sao?

– Thằng đó không đàng hoàng đâu, không nên qua lại với thằng đó nhiều.

– Chí ít vẫn tốt hơn cậu. Cậu ganh ghét với Toàn nên nói vậy chứ gì.

– Tôi khuyên thật, nghe hay không thì tùy cô. Mặc cô đó, tôi đi ngủ đây.

Nhỏ My thì không nói không rằng lườm tôi một cái rồi đi thẳng ra cửa.

– Tôi: À quên, trước 7h phải về đến nhà, nếu không thì ngủ ở ngoài đi.

– Biết rồi! – Nhỏ này nói rồi vùng vằng bỏ đi.

Cánh cửa nhà vừa khép lại thì tôi lôi điện thoại ra alô cho thằng Thông.

– Ajinomoto.

– Tôi: Tô tô cái mế gì, giờ mày rảnh không?

– Có, nhậu hả?

– Ừ, làm giúp tao chuyện này rồi nhậu.

– Chuyện gì? Anh làm cho chú 30s là xong.

– Mày còn nhớ thằng Toàn không?

– Thông: Toàn nào?

– Cái thằng mà ngày xưa đòi chiến tao ấy.

– À ừ, nhớ rồi. Nó lại đòi chơi mày à?

– Ừ, cũng gần là như thế. Lát nữa nó chở theo một đứa con gái đi ngang qua, mày bám theo giùm tao. Nó mà làm gì con đó thì mày alo lại cho tao.

– OK, nó cướp ghệ của mày à?

– Không, em họ tao thôi. Ráng giúp tao nha.

– Ok, mày ở nhà chuẩn bị mồi đi.

– Ừ.

Tút… tút… tút…

Xong tôi an tâm leo lên giường nằm thiền. Đến 4h thì b. Nhi gọi tôi dậy để chuẩn bị dạy võ. Tôi xuống tắm rửa cho mát mẻ rồi alo nhờ em gái lớn (nhỏ P) sang đi chợ giùm. Chừng 15′ sau nhỏ P có mặt tại hiện trường… à nhầm… tại nhà a. Trường.

– Tôi: Ecc, sao nhanh thế?

– Em đang rảnh, đang chán, nghe anh hai gọi là em qua liền mà, hìhì. – Nhỏ P cười tươi.

Hôm nay nhỏ này bận một cái áo thun màu hồng và cái quần dài chứ không còn mặc cái quần 1 gang kia nữa. Biết nghe lời tôi vậy là tốt. Tôi vào bếp lấy giỏ đưa cho nhỏ P.

– Đi chợ mua giùm anh ít đồ về làm mồi nha, thêm vài lon bia.

– Anh hai nhậu à?

– Không, anh đãi bạn thôi. Thôi đi lẹ đi về còn làm.

– Anh hai chở em đi nghen. – Nhỏ P chớp chớp mắt.

– Uầy, anh đang chuẩn bị dạy võ bây giờ ấy, làm sao mà chở em đi được.

– Hôy, còn sớm mà. Đi nhanh nhanh chút là kịp mà.

Tôi nhìn lên đồng hồ, 6h kém 90 phút cmnr.

– Ừm, đi thôi.

Tôi ra ngoài lấy xe đạp của nhỏ P chở nhỏ đi luôn chứ tôi lười lấy xe của mình quá. Đi đường ai cũng nhìn tôi như sinh vật lạ vậy, làm như chưa bao giờ thấy con trai đi xe màu hồng chở thêm con báo hồng đằng sau bao giờ ấy.

Lượn lờ quanh chợ rồi đứng méo mặt nhìn nhỏ P chả giá từng miếng thịt, bó rau cho đến từng cọng hành thoáng chốc mà hết 35′.

– Tôi: Hic, muộn mất rồi. – Tôi vừa đạp xe vừa than.

– P: Trễ có 10′ thôi mà, mà ai dám phạt anh hai đâu mà lo.

Tôi cắm đầu cắm cổ đạp xe về võ quán với tốc độ bàn thờ. Về đến nơi nhỏ P mang đồ vào bếp nấu trước, còn tôi thì đi cất xe chứ để ở ngoài thì bị cuỗm mất như chơi.

Xong tôi bước vào trong võ quán thì thấy võ sinh đã đến cả rồi và đang đứng khởi động theo sự điều khiển của một thằng nào đó. Nhìn mặt đứa nào cũng lạ hoắc lạ huơ. Chắc đây là cái lớp a. Trường mới nhận trong thời gian tôi ở LK.

Thấy tôi bước vào, thằng đang đứng điều khiển liền đi lại chỗ tôi.

– Đi đâu đây? – Nó hất mặt.

– Tôi: À…

Tôi chưa kịp nói thì nó lại ngắt lời tôi.

– Nhìn cái tướng lều khều, chắc là bị ăn hiếp quá nên muốn đi học võ chứ gì? – Nó cười khẩy.

– À ừ, học võ. – Tôi cười đểu hơn nó.

– Hôm nay sư phụ không có ở đây, bữa khác quay lại đi.

– Tôi: Tôi xin phép anh Trường rồi, ảnh bảo tôi cứ qua đây học.

– Sao tao không nghe sư phụ nhắc?

– Chắc lúc đó sư huynh không để ý thôi.

Nó nhìn tôi bán tín bán nghi nhưng rồi cũng đồng ý để tôi vào học võ. Tôi thoáng để ý thấy mấy đứa đứng bụm miệng cười, mà trông mặt tụi nó quen quen. Chắc là mấy đứa học viên cũ nên nhận ra mặt tôi đây mà hình như biết tôi muốn trêu thằng này nên bọn nó cũng im ỉm cười cười mà không nói gì cả.

– Bữa đầu tiên, học đứng tấn trước đi.

– Tôi: Ec, đệ đứng tấn chán quá rồi huynh ơi. Huynh dạy đệ mấy bài cơ bản đi.

– Đứng tấn chưa vững mà sao học võ được. Lo đứng tấn đi.

Nó đá tôi ra một góc rồi quay qua tập lại mấy bài quyền với mấy đứa võ sinh khác. Nhìn thằng này tập động tác sai quá trời mà cứ đứng chỉ chỏ la mắng mấy đứa khác làm tôi ngứa cả mắt.

Thế là tôi cứ đứng ở ngoài chỉnh nó:

– Ơh, động tác đó tay phải của sư huynh phải cao lên một chút chứ…

– Chỗ này chân sư huynh phải dang ra chút chứ… tay thấp xuống…

Bla… bla… bla.

Một hai lần đầu nó chỉ liếc xéo tôi thôi, đến lần thứ 3 trở đi thì nó bắt đầu nóng. Nó ngại quá hóa giận đùng đùng tiến tới chỗ tôi.

– Mày mới vào học thì biết gì mà nói.

– Hic, đệ biết có chút ít thôi mà.

– Biết thì đi học võ làm gì nữa.

– Để biết thêm. – Tôi đáp tỉnh bơ.

Đúng lúc đó có một tốp cả nam lẫn nữ cũng mặc võ phục nhưng là của võ quán khác bước vào, và đứa dẫn đầu là thằng Đại bác.

– Các người ở võ quán khác, kéo đông thế này đến đây làm gì? – Thằng đó chạy trước mặt thằng Đại.

– Đại: Có sư phụ của mấy bạn ở đây không?

– Sư phụ có việc bận không đến được. Có chuyện gì không?

– Vậy đại sư huynh ở đây đâu?

– Đại sư huynh cũng không đến.

– “Lạy ba, con đang ở đây nè”.

– Vậy ở đây ai có quyền quyết định.

– Là tôi, tôi là nhị sư huynh ở đây. – Nó vỗ ngực hô lớn.

– Đại: Bọn này ở võ quán taekwondo XX muốn giao lưu với võ quán bạn một chút được không?

Thằng này chần chừ một lát rồi thì cũng đồng ý.

– Đại: Nhưng trước hết xin làm phiền bạn gọi điện cho thằng đại sư huynh về đây giùm được không?

– Hừz, tụi này học ở đây cả 8 tháng trời mà còn chưa biết hình dáng thằng đại sư huynh tròn méo thế nào chứ đừng nói.

– “Đệch, dám kêu bố là thằng à? Thằng này liều thật”.

– Đại:???

– Anh hai, đứng đây làm gì vậy? Sao không vào trong thay võ phục đi? – Đột nhiên nhỏ P vỗ vai làm tôi giật mình.

Cả võ quán thì đều quay lại nhìn tôi.

– Em nấu xong rồi hả?

– Dạ, thôi em phải về rồi. Anh hai nhớ uống ít thôi đó. – Nhỏ P véo mũi tôi.

– Ừm. Biết rồi mà cô nương.

– P: Ủa, Đại qua đây học võ hả?

– Đại: Không, qua giao lưu thôi. – Rồi quay sang tôi. – Trốn tao à mày?

– Đệch, tao đứng sờ sờ ở đây nãy giờ chứ có trốn đâu.

– Đại: Thôi thôi, cho lính giao lưu tí chứ nhỉ?

– Ừh, nếu mày đủ can đảm. – Tôi nhún vai.

– Đại: Rồi, hôm nay tao quyết thắng mày cho coi. Đi thay đồ đi mày. – Nó đẩy vai tôi.

– Từ từ, làm ếu gì mà nóng dữ vậy.

Tôi đi vào trong thay đồ mặc cho thằng NHỊ sư huynh kia đang đứng đực mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hành trình tuổi thơ

Số ký tự: 0