Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Phần 62

2021-12-18 11:38:00

Phần 62
Đến hừng đông, Tần lão bản lại tới, ánh mắt hồ nghi nhìn gian phòng sạch sẽ, hỏi chúng tôi “Đêm qua đại ca không phát cuồng sao?” Tần Tư Tư vừa cười vừa nói “Nhị thúc, Trương lão bản là có bản lĩnh thật sự, hôm qua chỉ thi triển một chút thủ đoạn đã cường ngạnh áp chế được vong linh, ngươi xem, cha ta hẳn là không bao lâu sau có thể hồi phục bình thường rồi!” Tần lão bản chạy tới nhìn Tần Minh Hạo, thấy y hết thảy bình thường, Tần lão bản vui đến phát khóc, cầm tay Tần Minh Hạo, kích động không thôi “Đại ca, ngươi được cứu rồi, quá tốt rồi. Trương lão bản, thật sự rất cảm ơn ngươi. Trước đó ta còn có chút không tin tưởng ngài, ngài đừng để trong lòng.” Tôi cười cười nói “Không đâu.” Trong lòng tôi thì đang không ngừng chửi mắng hắn, diễn kỹ này thật đúng là không ai sánh được, nước mắt nói có là có, lại không hề bị chột dạ, nói chuyện như thật. Nếu là tôi, đoán chừng đã sớm nhịn không nổi.

Tần Điềm Điềm lại không diễn tốt như Tần lão bản. Cô ta cực lực muốn thể hiện ra tâm tình kích động, nhưng diễn lại có chút quá đà, tôi rõ ràng có thể thấy được cô ta đang lo lắng và sợ hãi. Cô ta lo nếu Tần Minh Hạo thức tỉnh, sự tình cô ta và Tần lão bản thông đồng khẳng định sẽ bại lộ, lúc đó địa vị thiên kim đại tiểu thư sẽ khó mà giữ được. Tần lão bản diễn xong lại lấy cớ rời đi. Tần Điềm Điềm cũng rời đi sau đó. Tôi đi đến bên cửa sổ nhìn xuống, thấy Tần lão bản và Tần Điềm Điềm đang cãi vã trong trang viên, Tần lão bản nhìn có vẻ rất tức giận, đột nhiên đẩy Tần Điềm Điềm ra rồi tức giận rời đi. Tần Điềm Điềm tức giận cũng đi theo. Nhìn thân ảnh hai người, Tần Tư Tư bất đắc dĩ thở dài, lại quay qua Tần Minh Hạo ngẩn người nhìn. Cho dù là ai gặp phải chuyện này cũng sẽ tuyệt vọng thương tâm a? Dù sao cũng là tỷ tỷ cùng cha cùng mẹ, lại thông đồng với ngoại nhân để muội muội và cha ruột, đây chính là “lục thân bất nhận” a.

Tôi cũng không biết phải an ủi cô ta như thế nào, đành bảo cô ta ở lại trông coi Tần Minh Hạo, đồng thời cam đoan khẳng định sẽ cứu Tần Minh Hạo, bảo cô ta đừng lo lắng. Sau đó tôi dẫn Lý mặt rỗ và Đại Kim Nha rời đi. Chúng tôi chia ba đường, tôi bảo Lý mặt rỗ đi chuẩn bị đồ dùng để bố trận. Đương nhiên, cái gọi là đồ dùng là thứ tôi nghĩ lung tung ra, dù sao tôi cũng không thật sự bố trận. Đại Kim Nha thì ở trong biệt thự tìm một nơi kín đáo quan sát động tĩnh, thấy ai khả nghi sẽ báo cho tôi, tôi muốn xác định cao thủ phía sau Tần lão bản, có phải là đang ở gần biệt thự bố trí trận pháp đối phó với Thất Sát Tỏa Hồn Trận hay không? Tôi thì cầm la bàn đi quanh biệt thự, nói lớn là xem phong thủy, bố trí bảy tử môn của Thất Sát Tỏa Hồn Trận, thực tế chỉ là đi lung tung quanh đó mà thôi.

Đến trưa, Lý mặt rỗ đã chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, Đại Kim Nha cũng gọi tới, nói là có một người lùn đang đi quanh biệt thự, thỉnh thoảng tô tô vẽ vẽ trên mặt đất cái gì đó, hỏi tôi có cần bắt đối phương hay không? Tôi bảo Đại Kim Nha ngàn vạn lần đừng khinh cử vọng động, cứ để cho đối phương bố trí trận pháp, mau chóng chạy đi, tuyệt đối đừng để đối phương phát hiện. Đại Kim Nha lập tức đáp ứng, không bao lâu sau đã trở về. Tiếp đến là bố trận, tôi bảo Lý mặt rỗ chôn bảy cỗ hài cốt ở nơi đã lựa chọn trước đó, sau đó trên mỗi hố còn hắt máu chó đen và một nắm muối. Về sau lại rắc đậu nành quanh biệt thự, dùng dây đỏ và tiền đồng làm thành một sợi tơ hồng, quay tới quay lui, tổng cộng hơn bốn mươi sợi, mỗi một sợi đều buộc lên người Tần Minh Hạo. Những vật này thực tế không có hiệu quả, nhưng nếu là muốn mê hoặc đối phương thì phải làm ra vẻ huyền bí để cho địch nhân không hiểu gì.

Đối phương không hiểu, tự nhiên sẽ cho rằng đây là Thất Sát Tỏa Hồn Trận! Tiếp nữa là chờ đêm đến. Khi đang bố trận, tôi thấy một đám vệ sĩ đang len lén quan sát sau đó gọi điện thoại, không nghi ngờ gì, chính là đang mật báo cho Tần lão bản. Đến ban đêm, trăng sáng nhô lên cao, tinh quang pha tạp, biệt thự nhìn qua rất an tường và đẹp đẽ. Để phối hợp khởi động Thất Sát Tỏa Hồn Trận, tôi đặc biệt yêu cầu Tần lão bản tắt hết đèn đóm, nói là làm vậy mới có thể khiến Thất Sát Tỏa Hồn Trận thi triển ra uy lực lớn nhất. Hắn cũng làm theo lời tôi. Tối nay hắn cũng ở lại, nói rằng không chừng có thể giúp được việc gì đó. Trong lòng tôi rõ như gương sáng, hắn muốn giám thị tôi, nhìn xem tôi thật sự có thể thi triển Thất Sát Tỏa Hồn Trận hay không. Vì để tránh cho Tần lão bản hoài nghi, tôi cũng không từ chối. Tần Điềm Điềm lại không đến, tôi cảm thấy hẳn là Tần lão bản lo lắng cô ta sẽ làm lộ tẩy, cho nên mới không cho đến. Bất giác đã mười một giờ. Tôi lập tức bày pháp đàn, bắt đầu khai đàn làm phép, bước đi, niệm chú, hết thảy như thường, không dám lười biếng chút nào.

Cứ như vậy hai mươi phút, tôi thấy bên ngoài biệt thự có dị tượng xảy ra. Một cơn gió lớn cuốn sạch tro bụi bay loạn đầy trời, ở giữa không trung không ngừng xoay tròn, di chuyển quanh biệt thự. Ngay sau đó, tôi nghe thấy một trận quỷ khóc sói gào, trong khu nhà nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống rất sâu, làm tôi cả người nổi da gà. “Ra rồi, mẹ kiếp ra rồi!” Lý mặt rỗ bỗng nhiên hoảng sợ hô lên. Tôi lập tức nhìn ra ngoài, thấy mấy đạo bóng đen đang chậm rãi nhô lên cao. Tần lão bản hoảng hốt, toàn thân không nhịn được run lên. Hiển nhiên, Tần lão bản cho rằng đây là Thất Sát Tỏa Hồn Trận phát huy tác dụng, hắn thật sự tin rằng tôi đã khởi động được trận pháp. Tần lão bản cười ha hả, nói “Ta đi vệ sinh.” Sau đó hắn vội vàng rời đi. Trong lòng tôi rõ ràng, hắn đi mật báo cho cao thủ nọ, để cao thủ nọ mau chóng thi triển trận pháp đối phó Thất Sát Tỏa Hồn Trận. Tôi cười lạnh, ra hiệu Đại Kim Nha đi theo dõi Tần lão bản, xem hắn rốt cuộc muốn làm gì. Đại Kim Nha lập tức lén lút đi theo. Không lâu sau đã trở lại “Thằng cháu trai kia chạy rồi, mã lặc qua bích.”

(Mã lặc qua bích: Một thành ngữ mới xuất hiện trên mạng của TQ, ý chỉ hòa bình, không động can qua)

Tôi cười cười, xem ra kế hoạch của chúng tôi vẫn rất thuận lợi. Tôi dừng lại, đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Bảy bóng đen dần dần bay lên, cuối cùng đến khi cao bằng chúng tôi thì chúng dừng lại. Mấy bóng đen này không rõ dung mạo, nhưng có thể nhìn ra hình dạng đại khái. Bảy người đều thiếu tay cụt chân, trong đó hai tên gia hỏa không có đầu, rất khủng bố. Sau đó, bọn hắn bắt đầu xoay tròn quanh biệt thự, trong miệng phát ra tiếng quỷ khóc sói gào “Báo thù, nhất định phải tìm hắn báo thù, báo thù.”…”Các ngươi có thấy rốt cuộc là ai nhốt chúng ta không?” Bảy bóng đen bỗng nhiên ngừng lại, nhìn chằm chằm vào không khí hỏi. “Không… Không thấy!” Tôi nghe thấy một thanh âm hoảng sợ đến cực điểm trả lời, tôi lập tức nhìn về phía đó lại phát hiện nơi đó nào có ai. “Hừ.” Thất Sát hừ lạnh một tiếng, tiếp tục xoay tròn quanh biệt thự. Chờ sau khi Thất Sát rời đi, tôi mới kinh hãi phát hiện vừa rồi nơi không gian mà Thất Sát hỏi, bỗng có thêm một bóng người. Khoảng cách quá xa, nhìn không rõ lắm, chỉ thấy một cái bóng mơ hồ đang bò trên mặt đất.

Mà tôi thấy rõ ràng, nửa bóng người trên nhúc nhích rời đi, nửa người dưới của nó lại vẫn ở tại chỗ. Gia hỏa này bị ‘chém ngang lưng’. Tôi sợ hãi nhìn hắn, hắn cũng phát hiện ra tôi, lại bò về phía tôi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thê thảm “Mau cứu ta, mau cứu ta…” Nghe thanh âm mà đoán, đây căn bản không phải là người, mà là vong linh a. Bảy vong linh đó lại cường ngạnh chém quỷ hồn gặp qua đường thành hai mảnh, có thể thấy Thất Sát uy lực mạnh thế nào. Tôi nhịn không được hít sâu một hơi. Thất Sát rất nhanh đã tới sau biệt thự, tôi lập tức chạy đến gian phòng đối diện, qua cửa sổ nhìn Thất Sát. Thất Sát lại gặp mấy quỷ hồn, luôn mồm ép hỏi “Biết ai nhốt chúng ta không?” Tự nhiên là mấy quỷ hồn này không biết, sau khi Thất Sát rời đi, tôi phát hiện trên mặt đất đầy du hồn vỡ vụn, bừa bộn khắp nơi, quả thật rất khủng bố. Tôi hít sâu một hơi. Càng ngày càng nhiều du hồn gặp độc thủ, chưa tới mười mấy phút, quanh biệt thự đều là du hồn vỡ vụn.

Mặc dù những du hồn này bị xé nát, nhưng chúng vẫn có thể nhúc nhích, chân cụt tay đứt trên mặt đất run rẩy không ngừng, tiếng quỷ khóc sói gào làm người ta phiền não bất an. Tôi còn đang lo lắng không thôi, Thất Sát lại đồng loạt nhìn về phía chúng tôi. Lòng tôi lập tức nhảy lên một cái, hỏng bét, bị bọn chúng phát hiện rồi. Tôi giật mình, vội vàng kéo mấy người khác rút lui, kéo màn cửa lại. Ngàn vạn đừng phát hiện chúng tôi, đừng a! Tôi kinh hồn táng đảm mà nghĩ đến. Nhưng, sự tình lại không như tôi mong, Thất Sát đang phiêu phù bay về phía chúng tôi, trên mặt cười lạnh, khí tức hung thần khiến tôi không tự chủ được cảm thấy sợ hãi. Xong đời rồi, lần này thật sự đã bị phát hiện. “Khí tức rất quen thuộc a, dường như từng gặp qua ở đâu.” – “Đúng vậy a, ngươi nói hắn không phải là người giam giữ chúng ta chứ?” – “Chúng ta bắt hắn hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao?” – “Hừ, đúng, bắt hắn lại hỏi một chút.” Nói xong, bọn chúng đã đi tới cửa sổ, nhìn chòng chọc vào tôi.

… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.pro/dan-buon-do-am-quyen-2/

Tôi hoảng hốt, liên tiếp lui về phía sau. Nhưng Thất Sát đã tiến đến, bọn hắn thân thể tàn khuyết không đầy đủ, nhìn qua rất khủng bố, từ vết thương không ngừng bay ra mùi máu tanh, tôi mơ hồ ngửi thấy một mùi gay mũi làm tôi kinh hồn táng đảm. Mấy người còn lại sớm đã bị dọa đến hồn bất phụ thể. “Khí tức này càng lúc càng quen thuộc.” Một cái bóng lạnh lùng cười nói “Các ngươi cảm thấy thế nào?” – “Ta nhớ ra rồi, là hắn phong ấn chúng ta.” – “Cho dù không phải hắn, cũng là thân nhân của hắn!” – “Ha ha, báo thù, mười mấy năm rồi chúng ta không phải là chờ một ngày này sao?” – “Giết hắn, giết hắn, cay đắng chúng ta nếm qua, trả lại gấp trăm nghìn lần.”

Lòng tôi run rẩy, không ngờ kế hoạch lại không như tôi tưởng tượng, lần này phiền phức lớn rồi, đến gia gia còn sợ bọn chúng, chúng tôi sao có thể là đối thủ của Thất Sát? “Các ngươi đi trước đi.” Tôi nhỏ giọng nói “Mục tiêu của chúng là ta, sẽ không gây phiền phức cho các ngươi đâu.” Lý mặt rỗ trầm giọng nói “Chúng ta cùng sinh tử cùng tiến thoái, ta không thể bỏ đi! Đại Kim Nha, ngươi đưa nhị tiểu thư đi trước đi.” Đại Kim Nha vội vàng nói “Nhị tiểu thư, đi mau, ta tin tưởng tiểu thiếu gia nhất định có thể giải quyết được.” Ai ngờ Tần Tư Tư lại cắn răng nói “Không được, hắn là vì chuyện của nhà ta mới rơi vào tình cảnh này, ta không thể buông tay mặc kệ. Thêm một người thêm một phần sức mạnh.” Tôi có chút cảm động, vạn lần không ngờ Tần Tư Tư lại có tình có nghĩa như thế, tôi phải nhìn nhận cô ta lại một lần nữa. Nhưng bây giờ cũng không phải lúc nói nghĩa khí, chúng tôi căn bản chỉ là pháo hôi, có nhiều người hơn nữa cũng vô ích. “Nhị tiểu thư, ngươi đi trước, đừng hy sinh vô ích.” Nhưng Tần Tư Tư rất bướng bỉnh, mặc cho tôi khuyên thế nào cũng không đi.

Đại Kim Nha ảo não vô cùng, cứ khuyên Tần Tư Tư nhưng căn bản là không được. Cuối cùng Đại Kim Nha tuyệt vọng, mắng một câu “Mẹ nó, lão tử cũng không đi. Đừng thấy Đại Kim Nha ta tham sống sợ chết, ta cũng có nguyên tắc, nếu ta đi chẳng phải là sẽ bị người ta mắng là kẻ bất trung bất nghĩa ư?” Biểu hiện của Đại Kim Nha lại vượt khỏi dự liệu của tôi, tôi cười với hắn “Được a, Đại Kim Nha, ngươi còn cao thượng hơn so với tưởng tượng của ta.” Đại Kim Nha nhìn tôi nhún vai “Còn không phải là bị các ngươi bức ư, các ngươi là đám gia hỏa hèn hạ.” Tôi cười ha hả nói “Các ngươi ở đây giúp ta câu giờ, ta tìm cách đối phó với Thất Sát.” Nói xong, tôi vội vàng chạy tới cửa sổ, ba người bọn họ tự giác tạo thành tường người bảo vệ sau lưng tôi. Khi tôi quay người đã thấy Thất Sát nhào tới, ba người không chút do dự móc đậu nành ném tới Thất Sát. Tiếng lốp bốp vang lên, quang điện lấp lóe. Lại có tiếng quỷ khóc sói gào, biệt thự trong nháy mắt đã hóa thành quỷ trạch. Tôi mở cửa sổ, nhìn bên ngoài rống lên một tiếng “Thất Sát Tỏa Hồn Trận, khai!”

Theo tiếng gầm giận dữ, tôi nhìn thấy ở bên ngoài biệt thự, nơi vị cao thủ sau lưng Tần lão bản bố trận bỗng xuất hiện một đạo vòi rồng nhỏ, một đạo lam quang như có như không cũng phát sáng, theo vòi rồng cuồng bạo dâng lên. Tôi mừng rỡ, điều này chứng minh suy đoán của tôi không sai. Trước đó vị cao thủ nọ chưa khởi động pháp trận là vì hắn còn đang nghi vấn, không biết tôi rốt cuộc có phải thật sự đã bố trí Thất Sát Tỏa Hồn Trận hay không? Nhưng dị tượng phát sinh như nấm, lại thêm tôi rống lớn, bọn hắn đã không còn nghi ngờ… Đoán chừng bọn hắn cũng không biết khi Thất Sát Tỏa Hồn Trận khởi động sẽ như thế nào, cho nên mới sẽ để Thất Sát hoành hành, động đến thứ quan trọng nhất của Thất Sát Tỏa Hồn Trận! Pháp trận của đối phương khởi động, vòi rồng và lam quang tạo thành khí lãng màu lam, từ bốn phương tám hướng bay tới biệt thự, áp bức Thất Sát.

Tốc độ và cường độ của khí lãng rất nhanh và mạnh, đánh cho cửa kính nát bấy. Trong lòng tôi hoảng hốt, xem ra cỗ khí lãng này không chỉ có tác dụng với vong linh, mà đối với thực thể cũng có thể tạo thành lực công kích cường liệt. Tôi đã hiểu rõ, cao thủ nọ không chỉ muốn phá đi Thất Sát Tỏa Hồn Trận, thậm chí còn muốn giết chết chúng tôi. Tôi giật mình, ôm lấy Tần Tư Tư nằm xuống, gầm lên một tiếng “Mọi người mau nằm xuống.” Lý mặt rỗ và tôi rất ăn ý, tôi vừa mở miệng là hắn biết tôi muốn nói gì. Đại Kim Nha tham sống sợ chết, tôi nói gì hắn cũng rất mẫn cảm, hắn ôm đầu nằm xuống còn nhanh hơn Lý mặt rỗ. Chúng tôi vừa nằm xuống, một cỗ khí lưu cường đại lướt sát qua đầu tôi, làm cho da đầu của tôi bỏng rát. Thất Sát đã bị khí lưu cường đại bọc quanh thân thể. Bọn chúng ráng chống đỡ không cho cỗ khí lưu cuốn đi, nhưng bọn chúng vốn không có thân thể trọn vẹn, lúc này đã bị tách ra. Rốt cục, bọn chúng bị khí lưu cường hãn đánh bay ngược ra ngoài, ngã xuống dưới lầu kéo dài hơi tàn. Còn chưa kịp thở, năng lượng của pháp trận lại cuốn tới, đánh cho Thất Sát bay ngược ra xa.

Tôi hít sâu một hơi, trong lòng sợ hãi. Pháp trận này quá mạnh, đánh cho Thất Sát vô lực hoàn thủ, có thể thấy đối thủ của chúng tôi mạnh như thế nào! Nếu bọn họ muốn giết chúng tôi, quả thực dễ như trở bàn tay. Thất Sát lần nữa vững vàng đón đỡ công kích, giờ phút này thân thể bọn chúng đã hơi mờ, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến. Tôi nghe thấy Thất Sát gầm lên giận dữ “Rốt cuộc là ai?” – “Chớ có nói nhảm, giết đã rồi nói.” Thất Sát nổi giận, trong giây lát liền đánh tới pháp trận. Tôi nhẹ nhàng thở ra, kế hoạch của chúng tôi cuối cùng đã đi vào quỹ đạo, Thất Sát đi tìm vị cao thủ nọ tính sổ, chúng tôi làm ngư ông đắc lợi là được rồi. Tôi tin tưởng đối phương nhất định có thể đánh với Thất Sát đến lưỡng bại câu thương, đến lúc đó chúng tôi xuất hiện đếm đầu người, ai còn thiếu thì bồi thêm một đao. Tôi nghe trong pháp trận truyền đến tiếng la thảng thốt “Cái này… Cái này sao có thể? Thất Sát Tỏa Hồn Trận… Mẹ nó, trúng kế rồi.”

Ngay sau đó một đám vệ sĩ xông ra ngoài trang viên, tựa hồ là muốn chạy trốn, nhưng Thất Sát đã điên cuồng, trong chớp mắt đã cùng nhau nhập vào một vệ sĩ. Tên vệ sĩ đang chạy trốn lập tức đứng im tại chỗ, thân hình cứng ngắc xoay đầu, ánh mắt hung ác trừng mắt nhìn một tên lùn ngoài trang viên. Chỉ thấy tên lùn mặc một bộ đạo bào đen thêu hình hổ vằn, ngạo nghễ đứng thẳng. “Hừ, yêu ma quỷ quái dám ở trước mặt ta quấy phá!” Tên lùn hừ lạnh một tiếng “Có tin bần đạo cho các ngươi hôi phi yên diệt không?” Tên vệ sĩ bị Thất Sát đoạt xác cắn răng nghiến lợi nói “Chỉ bằng vào ngươi? Hừ hừ, vậy cho ngươi nếm thử sự lợi hại của chúng ta.” Nói xong liền hung mãnh xông tới cản tên lùn lại. Tên lùn lâm nguy bất loạn, bắt đầu niệm chú ngữ, khu động pháp trận đối phó Thất Sát. Tôi lẳng lặng quan sát rồi nói “Xem ra chúng ta phải đi giúp một chút…” Đại Kim Nha lập tức mắng “Giúp cái rắm a, tên lùn đó muốn hại chết chúng ta, đáng chết.” Tôi lắc đầu “Ta nói là giúp Thất Sát.” Nói xong, tôi liền chạy xuống dưới lầu.

Tên lùn bày ra pháp trận tương đối lợi hại, tôi lo lắng nhất là Thất Sát không trụ được, đến lúc đó chúng tôi cố gắng hết thảy đều uổng phí. Tôi đã nhìn ra, tên lùn am hiểu nhất là pháp trận, nếu phá được pháp trận, Thất Sát và tên lùn ngang nhau, cuối cùng khẳng định sẽ lưỡng bại câu thương. Lúc này Thất Sát đang khống chế thân thể tên vệ sĩ, cùng tên lùn đánh túi bụi, tên lùn vừa lui lại vừa đang vũ động pháp trận. Tôi nhìn thoáng qua, liền phát hiện mục đích thực sự của tên lùn là muốn dẫn Thất Sát vào trận nhãn! Tôi thầm nghĩ “Mẹ nó, ngươi thật sự cho rằng cứ như thế là được sao? Lão tử sẽ ngoan ngoãn nhìn ngươi tiêu diệt Thất Sát, sau đó quay đầu lại xử lý chúng ta?” Tôi nhất định phải phá hỏng pháp trận trước khi Thất Sát đi vào. Lúc này, tôi và Thất Sát ở cùng một phe. Nhưng muốn phá hư pháp trận nào dễ như vậy? Nhất định phải tìm ra pháp khí bố trận mới được. Tôi lập tức nhìn Thất Sát hô một tiếng “Bảy tên đần kia, nghe kỹ cho ta. Tên lùn đó chuẩn bị dẫn các ngươi vào trận nhãn, nhất cử tiêu diệt các ngươi. Các ngươi nhất tốt là nghe ta, đừng bị hắn mê hoặc, cứ quấn lấy hắn, ta sẽ phá đi pháp trận. Ân oán giữa chúng ta về sau lại tính, được chứ?”

“Hừ, người trẻ tuổi, ngươi tốt nhất là nhanh lên.” Thất Sát hừ lạnh một tiếng “Chúng ta cũng không có thời gian để lãng phí.” – “Được rồi!” Tôi vui vẻ đáp ứng, xem ra Thất Sát đã đồng ý hợp tác. Tên lùn tức giận như điên cuồng “lý nào lại vậy…” Tôi căn bản không để ý tới hắn, quay đầu hỏi Đại Kim Nha “Hôm nay hắn lén bày trận ở đây, ngươi hẳn phải biết hắn đào đất chỗ nào a?” Đại Kim Nha gật đầu, sau đó dẫn tôi tới bên cạnh bồn hoa, chỉ vào đó nói “Dường như hắn trồng ở chỗ này một chút cỏ.” Tôi lập tức quan sát kỹ, vừa nhìn đã nhận ra, nơi này có một ít cỏ tản mát ra mùi lạ! Đây là Thi Hương Thảo, nó có thể kết nối âm dương, thường dùng để bố trí chút Hoán Linh Trận Pháp, chuyên môn triệu hoán quỷ hồn. Khó trách quanh biệt thự có nhiều quỷ hồn ẩn hiện như vậy, khẳng định là do Hoán Linh Trận Pháp mà ra. Tôi không chút do dự đưa tay nhổ Thi Hương Thảo, nhổ đi Thi Hương Thảo thì trận pháp này tự nhiên là mất hiệu lực.

“Dừng tay!” Tên lùn kinh hoảng kêu lên. “Các ngươi năm lần bảy lượt hại ta.” Tôi mắng một câu “Cho là ta dễ bắt nạt?” Nói rồi tôi liền khom người xuống. “Dừng tay!” Lại là một thanh âm băng lãnh truyền đến. Là Tần lão bản. Tôi giật mình, vội vàng ngoảnh đầu nhìn lại, kinh hãi phát hiện Tần lão bản đang cưỡng ép Tần Điềm Điềm, ánh mắt ngoan độc nhìn tôi chằm chằm. Cặp mắt đầy tia máu, xem ra hắn đã bị ép đến nóng mắt. “Cứu mạng, cứu mạng a.” Tần Điềm Điềm sắc mặt tái nhợt, cao giọng hô to. Tôi lạnh lùng nhìn Tần lão bản “Tần lão bản, ngài có ý gì?”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Số ký tự: 0