Phần 187
2023-11-24 11:39:00
Chắc hẳn Tiểu Đình đang đấu tranh dữ dội, mỗi giây phút ở một mình với ba chồng, Tiểu Đình lại bị chứng nghiện sex phát tác chịu sự dày vò, nếu như không có sự kiện cái cốc buổi sáng, nhất định nàng sẽ không chút do dự ân ái với ông, thậm chí còn chủ động vào phòng ông ban đêm để ôm ấp như lần trước. Chỉ là hiện tại nàng có ràng buộc, đối với lời hứa của mình, người khác có thể cho rằng nàng đang tiến hành vụng trộm, dù sao chồng cũng không biết, chỉ cần xử lý sạch sẽ giấu vết, không lưu lại. Sự đấu tranh của nàng khẳng định cũng xuất phát từ đây.
Nếu như là người mang tiếng xấu, nhất định sẽ lựa chọn lừa dối và phản bội, cuối cùng nàng sẽ chọn cái nào? Ăn cơm tối xong, Tiểu Đình bắt đầu thu dọn bát đũa, cơm tối ăn cũng không nhiều, nàng vẫn lơ đãng, tâm tình rất sa sút.
Còn cha sớm đã ngồi trên ghế sô pha xem TV, chẳng qua cũng giống như lúc trước, ông cũng lơ đãng, thỉnh thoảng nhìn trộm con dâu, trong mắt hiện lên dục vọng, ông xem TV là giả, chờ sự dịu dàng của nàng mới là thật.
Đợi đến khi nàng thu dọn xong, Tiểu Đình liền lắc mình vào trong phòng ngủ, mà ba chồng mỉm cười đầy ẩn ý, có lẽ ông nghĩ nàng vào phòng thay đồ. Sau khi nàng vào phòng, ông tắt TV, sau đó cũng trở về phòng ngủ của mình, con dâu đã nói ông không được chủ động, cho nên hiện tại ông chỉ có thể trở về phòng ngủ chờ. Suy nghĩ lúc này của ông có lẽ cho rằng nàng đã là con chim trong lòng bàn tay không thể bay khỏi được.
Nhưng điều mà ba chồng không ngờ là sau khi con dâu trở về phòng, nàng ngồi quay lưng ra cửa, vùi mặt vào đầu gối, tôi không thể nhìn thấy biểu tình của nàng lúc này, nhưng cơ thể nàng rất yên lặng và có lẽ nàng đang khóc. Có lẽ nàng đang đấu tranh và do dự.
Một lát sau, Tiểu Đình mới ngẩng đầu lên, biểu tình trên mặt an tĩnh lại. Nàng thay đồ, mặc bộ đồ ngủ, sau đó xoay người bước ra khỏi phòng ngủ, mở cửa nhà tắm. Giống như mọi khi, Tiểu Đình mở vòi sen ra, bắt đầu tắm, chỉ khác biệt duy nhất là so với lần trước, lần này nàng khóa trái cửa nhà tắm. Hơn nữa tôi thấy nàng cũng không có mở nước nóng ra, để nước lạnh rửa sạch cơ thể nàng, như thể nàng đang làm dịu đi dục hỏa đang hừng hực thiêu đốt trong thân thể.
Bên kia, cha nằm ở trên giường lăn qua lộn lại chờ, có vẻ rất sốt ruột, mấy lần ông ngồi dậy, oán giận con dâu vì sao lâu như vậy còn chưa tới. Lúc ông nghe tiếng mở cửa nàng bước vào nhà tắm, ông mới yên tâm nằm xuống, ông biết không lâu sau thân ảnh nàng sẽ tiến vào phòng mình, hiện tại ông cần phải giả bộ ngủ, để tránh một hồi nữa nàng bị thẹn. Ông hưng phấn ngay cả thanh âm nàng khóa cửa cũng không chú ý tới.
Tiểu Đình ngâm mình trong nước lạnh rất lâu, cũng không lo mình có bị cảm lạnh hay không. Sau khi ngâm thật lâu, nàng lau người và bước ra khỏi nhà tắm sau khi mặc đồ. Trước kia, nàng đều trực tiếp quấn khăn tắm quanh người, để tránh tiến vào phòng cha khỏi phải cởi đồ, lần này nàng mặc đồ đi ra.
Sau khi nàng đóng cửa nhà tắm lại, Tiểu Đình đứng ở cửa, nhìn về cửa phòng ba chồng, trong mắt tràn đầy đam mê và khát vọng, nhưng cuối cùng nàng ép mình nhắm mắt lại, ép mình xoay người lại với nhiều khó khăn và sau đó đi về phòng ngủ của mình. Sau khi trở lại phòng ngủ, nàng đóng cửa phòng rồi khóa cửa lại. Nàng tựa vào cửa phòng, giống như vừa rồi vùi mặt vào đầu gối.
Về phía cha đang nằm trên giường chờ, nghe tiếng nước trong nhà tắm ngừng, ông không khỏi kích động, nghe tiếng mở cửa nhà tắm, ông yên lặng nằm xuống, hơn nữa còn nhắm mắt giả bộ ngủ. Ông chờ, dường như tim ông đang tăng tốc, nhưng đợi một lúc lâu, ông nghe âm thanh cửa mở và đóng sau đó cửa lại mở ra.
Nghe thanh âm này, hai mắt cha nhanh chóng mở ra, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, ông nghĩ không ra, Tiểu Đình muốn trở lại lấy cái gì? Nghĩ đến những điều này, ông lại yên lặng chờ đợi.
Chỉ là thời gian trôi qua, ở bên Tiểu Đình một chút thanh âm cũng không có, cha không khỏi sốt ruột, ông nhẹ nhàng xuống đất, mở cửa phòng mình, thò đầu qua phòng khách, nhưng chờ một hồi lâu cũng không nghe được bất kỳ thanh âm nào, tất cả những gì ông thấy là một mảnh đen kịt. Ông rụt người lại rồi nằm trở lại trên giường chờ.
Thời gian trôi qua từng phút, nhiều lần cha muốn đứng dậy đi tìm con dâu, nhưng sau vài lần khiến cho nàng tức giận giáo huấn mấy lần trước, ông không dám nữa.
Khi sự chờ đợi không thể chịu đựng được, cha vẫn đứng dậy bước ra khỏi giường và mở cửa ra ngoài. Cha lo lắng, càng thêm nghi ngờ, rõ ràng Tiểu Đình và con trai mình đã đồng ý, hơn nữa nó đang tăng ca chính là tín hiệu thành toàn cho hai người, vì sao đêm nay nàng không có tới tìm mình? Chẳng lẽ mình đã làm sai điều gì? Không lẽ chúng nó đột nhiên thay đổi suy nghĩ? Sau này không muốn cho mình tham gia bất cứ điều gì, nhưng ít nhất cũng nên nói cho mình biết một tiếng chứ.
Khi cha đi tới cửa phòng con dâu, ông giơ tay lên mở cửa. Bên kia, Tiểu Đình đang vùi đầu vào đầu gối nghe tiếng mở cửa, đồng thời cũng nghe được tiếng bước chân của ông, tiếng bước chân rất rõ ràng, bởi vì nàng đang ngồi ở bên cửa. Nàng nâng mặt từ đầu gối lên, có vẻ rất căng thẳng, nàng không khỏi quay đầu nhìn cánh cửa phía sau, nàng biết ông đã ở sau cánh cửa, chỉ cách nàng một cánh cửa.
“Cọp cọp cọp…” Cha do dự và giằng co hồi lâu, hít một hơi thật sâu, rốt cục vẫn gõ cửa phòng Tiểu Đình. Khi nghe tiếng gõ cửa phòng vang lên, dù thanh âm không lớn nhưng giống như là tiếng sấm, khiến cho nàng bị dọa không nhẹ.
“Tiểu Đình, con có chuyện gì không? Con không khỏe sao?” Cha suy nghĩ hồi lâu, rốt cục bịa ra một lý do, trên danh nghĩa là hỏi thăm Tiểu Đình, trên thực tế là đang hỏi tại sao đêm nay nàng không tới phòng ông.
…”Tiểu Đình, con có nghe không?” Cha thấy Tiểu Đình không có trả lời, cho nên không nhịn được hỏi lại, đồng thời gõ cửa lần nữa.
Không phải Tiểu Đình không muốn trả lời, mà là nàng không biết phải trả lời như thế nào, nàng có vẻ bó tay luống cuống, cũng không thể đem nguyên nhân cái cốc nói cho ông biết.
Khi ba chồng hỏi nữa, Tiểu Đình đứng dậy, đặt tay lên khóa cửa, theo thói quen muốn mở cửa phòng, nhưng khi tay nàng chạm vào ổ khóa lạnh lẽo, nàng vặn vẹo chờ, hành động của nàng dừng lại.
Hiện tại chỉ cần Tiểu Đình mở cửa phòng lao vào vòng tay của ba chồng, như vậy mọi chuyện đều sẽ nước chảy ra sông, nàng nhớ cái cảm giác dâm dục khi làm tình với ba chồng lắm, nhưng nàng cắn chặt môi dưới rối rắm như tơ vò, thậm chí sắp cắn rách môi mình. Cuối cùng tay nàng buông khóa cửa ra. Cơ thể lùi lại, dường như buộc mình phải tránh xa cửa phòng, xa ba chồng.
“Kịch kịch…” Cha hỏi liên tiếp hai lần không được Tiểu Đình trả lời, cuối cùng phải đưa tay ra ấn khóa cửa, lúc ông ấn khóa cửa rất sốt ruột, có lẽ ông thật sự lo nàng ở bên trong xảy ra chuyện gì.
Nhưng sau khi cha nhấn khóa cửa, ông phát hiện cánh cửa đã bị khóa trái, ông nhấn tay cầm mà không thể đẩy ra.
“Tiểu Đình, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Con nói cái gì đi…” Lúc này cha thật sự rất lo lắng, kỳ thật trong lòng ông hiểu rõ, Tiểu Đình không có nguy hiểm gì, chỉ là không muốn gặp ông, ngược lại đang tránh né ông, điều này làm cho ông rất lo lắng, cho nên không gõ cửa nữa, mà lấy tay gặt gặt.
“Bố, con không sao, bố… bố trở về ngủ tiếp đi…” Tiểu Đình dựa eo vào ghế máy tính, không còn đường lui, để bảo trì cho mình và cửa phòng một khoảng cách tối đa.
Nhận thấy ba chồng không dứt, Tiểu Đình phải lên tiếng nói với ông. Khi nàng bảo ông trở về phòng ngủ, nàng do dự. Nhìn ra được, nàng thực sự không muốn để cho ông trở về phòng, nàng thật sự không cam lòng, nhưng vẫn nhắm mắt buộc mình nói ra quyết định này.
“T…” Lời cha định nói, bị câu trả lời này của Tiểu Đình nghẹn trở về, lần này ông thật sự chết lặng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cái này hoàn toàn không giống trước kia a, cái này thật là rối.
Cha vươn hai tay chà mặt và bức tóc mình, như muốn kiểm chứng xem lúc này mình có nằm mơ hay không, cái này giống như một nam nhân bị người yêu của mình đá, nhất thời không cách nào tiếp nhận được.
“Tiểu Đình, con mở cửa được không? Hay là con ra ngoài mình nói chuyện, đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao lại lạnh lùng với bố như vậy?” Cha run lên một chút, có vẻ càng thêm nghi hoặc, càng thêm thất vọng và thương tâm, ông rất không cam lòng, giống như một người sắp chết, ít nhất phải để cho ông hiểu được một chút trước khi chết.
…”Tiểu Đình…” Cha đợi một hồi, Tiểu Đình vẫn không trả lời, không khỏi lên tiếng gọi nữa, chỉ là trong tiếng gọi này tràn ngập u uất và bi thương.
Tiếng gọi này của cha cũng ảnh hưởng đến Tiểu Đình, cuối cùng nàng ở trong phòng dứt khoát nhắm mắt lại, dùng hai tay bịt chặt lỗ tai. Không muốn nghe những lời của ba chồng.
“Tôi van xin ông, hãy đi ngủ đi…” Bịt tai nhắm mắt cũng không cách ly được mọi thứ, cuối cùng nàng không thể không giống như người điên vẫy tóc mình, hét lên những lời này gần như muốn rách cổ họng.
Tiếng khóc phát ra từ phòng ngủ của Tiểu Đình khiến cho ba chồng ngây dại, ông không nhìn thấy bộ dáng của con dâu. Khi nàng hét lên câu này là do nàng rất rối rắm, không ngừng kiên trì lời hứa của mình, mà lời nói của ông không ngừng phá hủy lý trí của nàng, cuối cùng nàng cho rằng mình không cách nào tiếp tục kiên trì, hét ra những lời này. Thứ nhất là để cho mình thanh tỉnh lại và trút bỏ nỗi phiền muộn, thứ hai là để cho ông ngừng dây dưa.
Nhưng cha hiểu ý tứ của Tiểu Đình, biểu tình của ông đột nhiên trở nên già đi, có lẽ ông nghĩ nàng đang giận ông, chán ông và ghét ông. Cuối cùng, ông xấu hổ lấy tay vò vò ống quần, đứng tại chỗ cười khổ, hẳn là dở khóc dở cười, một lão nhân lớn tuổi lại bị con dâu trẻ tuổi biến thành bộ dáng này.
Cha xấu hổ đứng thẳng hồi lâu, ông không nói gì mà quay người từ từ rời khỏi cửa phòng Tiểu Đình với nhiều cảm xúc lẫn lộn.
Nghe tiếng bước chân của ba chồng rời đi, Tiểu Đình thở phào, nhưng trong mắt mang theo thất vọng còn có phần luyến tiếc không che giấu. Cuối cùng, nàng nhào lên giường, phát ra tiếng khóc nức nở yếu ớt. Sự nghi ngờ của chồng, nhu cầu thể xác của nàng và sự quấn quýt với ba chồng, cứ thế toàn bộ bùng phát khiến cho nàng cuối cùng không thể chịu đựng được nữa. Có lẽ nàng khóc vào lúc này là cách tốt nhất để phát tiết.
Nhìn thấy cảnh này, tôi không khỏi nhíu mày, chuyện thăm dò này rốt cuộc là đúng hay sai? Tại sao nó lại như thế này? Hậu quả có vẻ nghiêm trọng. Bởi vì tôi thấy cha trở lại phòng không nghỉ ngơi mà bắt đầu thay đồ như người mất hồn, ông thay đồ rất chậm, nhưng cuối cùng vẫn ăn mặc chỉnh tề.
Cuối cùng, cha từ từ bước ra khỏi phòng, đến cửa lớn mang giày vào, cuối cùng ông nhìn phòng ngủ của con dâu, mở cửa ra khỏi nhà. Ông sẽ không nghĩ đến việc này, lúc này nhất định là ông chuẩn bị trở về tiểu đảo ở, ông cảm giác hiện tại mình bị nàng ghét bỏ, hơn nữa mình và nàng ở với nhau lúc này chỉ có xấu hổ và buồn bã.
Tại sao tôi chắc rằng cha tôi sẽ trở lại hòn đảo? Bởi vì khi ông rời đi, ông nhặt chìa khóa của hòn đảo trên tủ giày.
Tiểu Đình đang khóc trên giường, nghe tiếng đóng cửa, vội vàng ngừng khóc, nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của mình lên…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro