Phần 188
2023-11-24 11:39:00
Sau khi nhận ra ba chồng đã rời đi, Tiểu Đình ưỡn nửa người trên ngây người thẫn thờ một hồi, trên mặt còn đẫm nước mắt, tựa hồ như nàng không ngờ ông lại đột nhiên bỏ đi, có lẽ ông đang giận, hoặc đang thương tâm, có lẽ là cả hai. Trong mắt nàng không khỏi lộ ra thần sắc hối hận, không biết là hối hận vì không có quan hệ với ba chồng hay là hối hận thái độ vừa rồi đối với ông. Cuối cùng, tất cả biểu hiện đều biến thành thất vọng, bây giờ hối hận cũng đã muộn, ông đã bỏ đi.
Tiểu Đình không khỏi nằm sấp trên giường khóc một lần nữa, không có người quấy rầy, nàng khóc càng thêm thương tâm, tựa hồ như mượn tiếng khóc trút nỗi đau khổ do bệnh nghiện tình dục mang đến. Nàng khóc một hồi rồi an tĩnh lại, nhưng không có thay đổi tư thế, vẫn nằm sấp.
Vừa lúc tôi tưởng rằng nàng khóc đã và mệt ngủ thiếp đi, đột nhiên Tiểu Đình bò dậy, nước mắt trên mặt nàng đã khô. Lúc này nàng có vẻ rất bình tĩnh, có lẽ vừa rồi nàng đã suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Tiểu Đình đứng dậy xuống giường, sau đó ra khỏi phòng ngủ và đi vào nhà tắm, nàng cởi bỏ quần áo của mình, lần nữa bắt đầu tắm. Dòng nước chảy từ vòi sen, rửa sạch nước mắt và làm mềm mái tóc rối bù của nàng, Nàng vừa mới tắm một lần. Nhưng nhìn thấy nàng tắm thêm một lần nữa, trong lòng tôi lại có một dự cảm không lành. Đi tắm một lần nữa, có phải là để hạ hỏa cho mình, hay là một lát…
Lần này nàng tắm không lâu. Sau khi tắm xong, Tiểu Đình lau khô người, sau đó trở lại phòng ngủ thay đồ lót, nhưng thay vì mặc đồ ngủ, nàng mặc một cái áo khoác ngoài.
Nhìn thấy cảnh này, tôi biết Tiểu Đình sắp đi ra ngoài, không lẽ ra ngoài đuổi theo ba chồng? Hay là ra ngoài giải sầu? Đang lúc tôi rối rắm, Tiểu Đình đã mặc đồ xong bước ra khỏi nhà.
“Phanh…” Khi cánh cửa đóng lại, toàn bộ ngôi nhà chìm trong bóng tối yên tĩnh. Lúc này tôi đang dựa vào ghế, hai người đều ra khỏi nhà, camera này cũng mất đi tác dụng. Rốt cuộc Tiểu Đình đi đâu? Đi tìm ba chồng hay ra ngoài để…
Lúc này, nếu Tiểu Đình bị người lạ tán tỉnh trong hộp đêm, nàng lại đang rất nghiện tình dục, rất có thể nàng sẽ có người đàn ông thứ ba. Điều tôi sợ nhất là không biết nàng đi chơi một mình có uống rượu hay không, nếu như say thì sẽ bị người ta “bề hội đồng”… Cho dù nàng có nam nhân thứ ba, tôi cũng khó có thể chịu đựng được, nhưng tôi lo lắng nhất là không biết nàng có gặp phải những nguy hiểm khác hay không. Nếu thật sự nàng ra ngoài một mình tìm men say mà phát tiết, tôi tình nguyện nàng đi tìm cha tôi.
Tôi cầm điện thoại di động chuẩn bị gọi cho Tiểu Đình, hỏi xem nàng ở đâu. Nhưng dường như gọi điện thoại cho nàng lúc này là không thích hợp, rõ ràng nói mình đang làm thêm giờ, hơn nữa vào lúc này, gọi cho nàng có phải nàng sẽ nghi ngờ tôi đang “kiểm tra” nàng hay không? Tôi không thể tiết lộ bí mật của video giám sát.
Lúc này nhìn đoạn video trước mặt, khoảng cách Tiểu Đình ra ngoài đã qua 40 phút, nếu như nàng đi tìm ba chồng, thì lúc này đã đến đảo, hai người đã bắt đầu mây mưa rồi, nếu như gọi điện thoại, có phải tôi sẽ nghe được tiếng làm tình hay không? Thời gian càng kéo dài thì càng nguy hiểm.
Thôi mặc kệ, an toàn của Tiểu Đình là trên hết.
Ngay khi tôi chuẩn bị bấm số điện thoại thì điện thoại cố định trên bàn làm việc của tôi đổ chuông. Khi điện thoại cố định của văn phòng đổ chuông, chắc là có vấn đề trong công việc nên tôi phải đặt điện thoại di động xuống trước và nhấc máy lên.
“Xin chào Vương tổng, tôi là bảo vệ phòng trực gác, ở cổng có một người phụ nữ đứng ở cổng lâu rồi. Nàng nói là tới tìm ngài, cái này…” Điện thoại vang lên tiếng bảo vệ, nhưng nghe câu này, thần kinh của tôi lập tức căng thẳng.
“Nàng có nói tên là gì không?”
“Nàng tên là Khúc Đình…”
“Tôi đến ngay lập tức, mời nàng vào phòng trực…” Khi tôi nghe là Tiểu Đình, tôi vội vàng buông điện thoại xuống, ngay cả áo khoác cũng không mặc liền chạy ra ngoài.
Tiểu Đình không có đi tìm cha, cũng không có ra ngoài mua say một mình, mà là tới chỗ tôi. Chuyện này đối với tâm tình của tôi rất phức tạp, đối tác bất lực nhất của nàng, nàng lại chọn tôi, hơn nữa nàng tuân thủ lời hứa, một tia khúc mắc cuối cùng trong lòng tôi hoàn toàn biến mất, thái độ như vậy, tôi còn yêu cầu gì nữa?
Khi tôi chạy đến phòng trực thì thấy nàng đang ngồi trên ghế đẩu, hai tay cầm tách trà đang uống, khuôn mặt nhỏ nông đỏ bừng, không biết là do lạnh hay là do bị tra tấn tình dục.
Thấy tôi đi vào, Tiểu Đình lén nhìn tôi một cái, sau đó cúi đầu, vẻ mặt có chút bất lực và ai oán.
“Nàng là vợ tôi, sau này khi nàng tới tìm tôi, thì trực tiếp để cho nàng vào là được…” Tôi nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Đình, không khỏi đau đớn trong lòng, tra tấn nàng thành bộ dáng này, hành hạ nàng như thế này, tôi thực đã đi quá xa. Tôi quay đầu hướng về phía nhân viên trực ban phân phó.
“Vâng, Vương tổng…” Người bảo vệ gật đầu khom lưng đáp ứng.
“Đi thôi, đi theo anh…” Tôi nói với Tiểu Đình. Nàng đặt tách trà xuống bàn, đứng dậy đi theo phía sau tôi.
Tiểu Đình từng là bạn thân với Lãnh Băng Sương, tự nhiên là biết nơi này, lúc này cả tòa nhà văn phòng vắng tanh, hành lang vang lên hai tiếng bước chân hoàn toàn bất đồng. Nàng lặng lẽ đi theo sau tôi mà không nói một lời.
Đến văn phòng, Tiểu Đình ngồi trên ghế sô pha, tôi lấy áo khoác sau ghế văn phòng khoác lên cho nàng, bây giờ ban đêm rất lạnh, nàng tắm nước lạnh hai lần ở nhà, hơn nữa với thời tiết này, nhất định là bị cảm lạnh.
“Em kiếm anh à?” Nhìn thấy nàng bị lạnh thành bộ dáng này, tôi hỏi.
Tiểu Đình không nói gì, sau khi nhìn tôi một cách yếu ớt, khẽ gật đầu.
“Tại sao không đi xe?” Tiền trong nhà đều do chúng tôi cùng quản lý, không ai độc quyền, nếu như nói nàng không có tiền trả tiền xe, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
“Em… em muốn đi dạo xem cảnh đêm…” Rốt cục Tiểu Đình cũng lên tiếng, chỉ là thanh âm có hơi run. Hai tay nàng đan vào nhau, ngón tay gảy áo khoác của tôi, có vẻ hơi luống cuống.
“Sau này đừng có như vậy nữa, buổi tối rất nguy hiểm…” Tôi thở dài nói, Tiểu Đình lại gật đầu.
Tôi có thể tưởng tượng được Tiểu Đình dạo phố ở trên đường cái một thời gian dài. Vào thời điểm bước ra cửa, khẳng định là nàng đã do dự, tìm tôi hay là tìm cha, nhưng cuối cùng nàng đã đi tới chỗ tôi, hơn nữa có vẻ như nàng không dám vô công ty tìm tôi mà đứng ở ngoài rối rắm chịu gió lạnh thổi.
“Sao em không ở nhà?” Tôi ngồi trên ghế hỏi Tiểu Đình, nhưng đợi một lúc lâu nàng cũng không trả lời, vẫn cúi đầu dùng hai tay vò vò góc áo khoác của tôi, nàng có vẻ khẩn trương, không biết trả lời như thế nào.
“Em… em muốn ở cùng anh, anh cứ làm việc đi… đừng làm chậm trễ công việc của anh…” Sau một hồi rối rắm, Tiểu Đình trầm giọng nói đứt quãng, tựa hồ như không cách nào ngăn ngôn ngữ của mình.
“Công việc của anh đã xong, phần còn lại để cho ngày mai… Em có gì muốn nói với anh không?” Bây giờ tôi thực sự không có nhiều việc để làm, đêm nay không cần phải làm thêm giờ đến khuya, tôi ở lại chỉ là để thăm dò Tiểu Đình.
“Anh cứ làm việc đi…” Tiểu Đình suy nghĩ một hồi không trả lời mà tiếp tục bảo tôi tiếp tục làm việc.
Tôi biết lúc này Tiểu Đình rất lo lắng về cái cốc buổi sáng, rốt cuộc là tôi không chú ý tới cái cốc đặt sai, hay là tôi nhìn thấy cái cốc rồi cố ý đặt lại, nàng quan tâm đến thái độ của tôi, cũng không biết ý tứ của tôi làm như vậy là vì sao.
Cảm thấy áy náy, tôi đứng dậy khỏi ghế văn phòng, đến bên cạnh Tiểu Đình ngồi xuống. Tôi dang tay ôm nàng vào lòng, nàng an tĩnh nằm trong vòng tay tôi, hình ảnh thật ấm áp, tôi không biết đã bao lâu rồi chúng tôi không được rúc vào nhau như thế này.
“Ông xã…” Tiểu Đình nằm sấp trong ngực tôi nỉ non thì thầm.
“Ừm… hồi sáng… lúc anh rửa mặt, có… để ý cái cốc không?” Chịu đựng hồi lâu, rốt cục Tiểu Đình cũng hỏi vấn đề này.
“Ài… thật ra anh đã thấy…” Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi quyết định nói thật, dù sao tôi đã lừa dối nàng quá nhiều, tuy rằng lời nói không ngứa miệng, nợ nhiều không lo, nhưng tôi vẫn quyết định nói thật với nàng và “đền bù” một chút.
“Vậy tại sao… không phải là…” Tiểu Đình nghe câu trả lời của tôi, không khỏi ngẩng đầu lên, vành mắt rưng rưng nhìn tôi.
“Vợ à, chuyện này anh đã làm sai rồi, anh không nên thăm dò em, thực ra anh chỉ muốn xem thái độ của em thôi, liệu sau khi anh đặt cốc như cũ, em có vi phạm lời hứa hay không…” Tôi nói thật một lần nữa.
“Ông xã… Ừm… Em biết trước kia anh đã phát hiện ra em đã lừa dối và phản bội anh, ngay cả cuộc điện thoại đêm đó em cũng… nhưng em có thể bảo đảm với anh rằng trong tương lai em sẽ không như vậy nữa… Đừng làm thế, được không? Em thật sự rất sợ, em miên man suy nghĩ về nó, làm cho đầu em muốn nổ tung…” Tiểu Đình khóc nức nở, lấy tay lau nước mắt.
Nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Tiểu Đình, trong lòng tôi không khỏi đau xót, đồng thời cũng hận tại sao mình lại cẩn thận như vậy, chuyện mình đã quyết định và thúc đẩy, lại không ngừng đổi ý.
“Em thật ngốc, cho dù em có làm anh cũng không biết a, lừa anh một lần nữa thì sao?” Tôi giúp Tiểu Đình lau nước mắt, đồng thời trong lòng không ngừng thở dài, tôi nợ nàng quá nhiều, đã lừa dối nàng quá nhiều, hiện tại tôi cũng không có dũng khí để thú nhận tất cả những điều này với nàng, bởi vì tôi sợ làm như vậy sẽ sinh ra hậu quả.
“Không, sau khi em viết thư cho anh, em đã quyết định, sau này không nói dối anh nữa, bất cứ lúc nào…”
“Vợ có sợ anh đột nhiên sẽ về nhà bắt gian không? Bất cứ lúc nào…” Tôi dùng ngón tay nhẹ điểm vào chóp mũi Tiểu Đình.
“Thấy ghét…” Tiểu Đình nghe những lời này của tôi, đột nhiên ngừng khóc, trong mắt lộ ra tia kinh hoảng, có lẽ lời nói vừa rồi của tôi vừa vặn lọt vào suy nghĩ của nàng, ngay sau đó khuôn mặt nhỏ nông của nàng trở nên ửng hồng xấu hổ, dùng phấn quyền đấm tôi một cái.
Lúc này vì câu nói của tôi, bầu không khí không khỏi tốt hơn rất nhiều.
“Em đến đây, còn bố thì sao?” Chuyện camera không thể để lộ ra ngoài, cho nên tôi giả ngu hỏi.
“Bố… ông trở về đảo rồi…” Tiểu Đình nhìn tôi một cái, tâm tình không khỏi sa sút nói.
“Ồ… là vợ tôi không để ý tới ông ta, làm cho lão nhân gia thương tâm có phải không?” Tôi không nhịn được nữa lại trêu Tiểu Đình. Lúc này tôi nhìn thấy tâm tình nàng rất không tốt, cho nên muốn làm cho tâm tình nàng thả lỏng một chút, từ trong phiền não giải thoát.
Vốn tưởng rằng sau khi Tiểu Đình nghe tôi nói, sẽ trầm mặc, hoặc là đấm tôi để chuyển hướng sự chú ý nàng, nhưng thật không ngờ, nàng lại yên lặng khẽ gật đầu.
“Chồng à, tối nay anh giải quyết xong công việc, chúng ta về nhà được không?” Sau khi Tiểu Đình gật đầu, nói với tôi với ánh mắt bức thiết.
Nhìn thấy vẽ bức thiết trong mắt Tiểu Đình, khiến cho tôi có chút bất lực, Nàng lên cơn nghiện sex, chuẩn bị coi tôi là “người thay thế” cho ba chồng, tuy rằng quan hệ tình dục với tôi không thể nào làm cho nàng thỏa mãn, nhưng cách giày gãi ngứa cũng tốt hơn là không.
“Cá không có cám thì ăn phân” Lúc này tôi mới chợt nghĩ đến câu nói này khiến cho mình cảm thấy tự ti.
“Về nhà để làm gì?” Trong lòng tôi thở dài, cười hỏi.
“Đương nhiên… đương nhiên là nghỉ ngơi!” Tiểu Đình bị ánh mắt ý vị thâm trường của tôi nhìn khuôn mặt nhỏ nông đỏ lên, cúi đầu trả lời, ngay cả từ “ngủ” cũng không nói, có lẽ “nghỉ ngơi” mới có thể tránh được suy nghĩ trong lòng nàng lúc này.
“Vợ à, hiện tại còn sớm… Em đi tiểu đảo đi, anh bảo cha đợi em bên sông, anh lái xe đưa em đến bờ sông…” Tôi cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, lại nhìn bộ dáng Tiểu Đình, còn có món nợ hôm nay chính mình không cách nào thỏa mãn nàng, bất đắc dĩ tôi làm bộ thoải mái mở miệng nói với nàng.
Mà những lời này làm cho nàng ngây người, toàn bộ văn phòng không có một chút thanh âm, ngay cả tiếng thở cũng không có…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro