Phần 1
2024-06-18 18:27:56
Tại một ngôi trường chỉ dành cho những thằng những quý cô chỉ suốt ngày ăn chơi lêu lổng. Nói thẳng ra đó là trường Trung Cấp Nghề, theo như suy nghĩ của mấy cô mấy chú đó là nơi chẳng ra gì nhưng nếu được tiếp xúc lâu thì chắc hẳn không một ai là có thể quên được.
Tôi là một cậu nhóc khi bước vào năm nhất (à ở đây gọi là năm một năm hai chứ không phải là lớp 10 11 đâu) chỉ biết ngu ngơ vừa đến nhà xe thì bị các anh hỏi thăm rồi. Lúc đó tôi nghĩ mình đã làm gì đâu rồi cũng bị dập cho nát mặt, haizz cảm giác ức lắm vừa bị đánh vừa mất tiền xe còn bị tụi nó phá nữa.
Ngày hôm sau, hôm kia cũng như thế nhưng nhà trường đâu làm gì được tụi nó chỉ viết bản tường trình rồi hứa này nọ rồi cho qua thôi, nên tôi mới tập tành ăn nhậu với mấy ông lớn để dựa hơi thật sự lúc đó chả còn cách nào khác cả, rồi chuyện đến cũng đến mấy thằng đó cũng đánh tôi nhưng đã kịp làm gì đâu thì bị mấy thằng cha kia đánh không ngáp nỗi hì hì.
– Thằng nhỏ này em tao thằng nào đụng nó là không xong với tao đâu.
Rồi từ đó tôi sống yên ổn một thời gian nhưng điều mà tôi thấy chán nhất là ba mẹ tôi:
– Mày học được cái gì đâu thôi nghĩ đi làm!
Mấy bác nghĩ sao về việc này, ai có gia đình có con khoảng 14 đến 17 nên cẩn thận với lời nói của mình nhé đó là độ tuổi thiếu suy nghĩ mà chính những lời nói đó giúp nó cảm thấy vô dụng.
Tôi thì khác tôi lấy mục tiêu đó để cố gắng phấn đấu.
Bỏ mặc lời nói đó tôi vẫn cứ học, nhưng một thời gian cũng giảm ý chí đi và tôi nghĩ học, tưởng chừng như sẽ kết thúc thì cô chủ nhiệm tới nhà khuyên tôi đi học. Và mọi chuyện sẽ không có gì để kể nếu như trong giấc mơ tôi không gặp cô nếu như cô không quan tâm đến tôi.
Năm hai.
Bước vào năm học mới cũng là cô chủ nhiệm ấy.
Bây giờ tôi không còn là thằng nhóc nữa mà đã có tiếng trong trường đi đâu cũng nghe bàn tán đi đâu cũng bị dòm ngó.
– Đấy đấy ông đó quen với tụi du côn đó.
– Tao còn nghe nói ổng đánh nhau ghê lắm.
Tôi không biết nói sao nữa mấy con bánh bèo cứ bàn tán ầm cả lên.
Con trai nói luôn luôn suy nghĩ trước nhưng mấy mẹ thì khác lời nói đi đôi với suy nghĩ nên mấy cuộc cãi nhau thì đàn bà nói nhiều còn đàn ông thì nhìn nhau thôi chứ biết nói gì.
Có nhiều thằng ghét tôi nhưng tôi chả quan tâm điều tôi quan tâm đó là cô chủ nhiệm, cô chỉ cao 1m58 nên cũng hay bị mấy thằng loi choi nó chọc nên tôi lúc nào cũng đi sau thằng nào chọc thì thằng đó an bài rồi. Tôi đánh tổng cộng 7 thằng và tất nhiên cô không hề biết.
– Sao em lúc nào cũng gây chuyện vậy???
– Dạ em…
– Tôi sẽ gọi cho ba mẹ em.
Ba tôi nói rằng mày gây chuyện nữa tao cho mày nghỉ học không nói nhiều.
– Cô à cô đánh em bao nhiêu cũng được cô phạt em bao nhiêu cũng được nhưng đừng gọi cho ba em.
– Được em ra sau trường nhổ sạch đám cỏ kia cho tôi và bây giờ chạy 20 vòng sân nhanh.
Tất nhiên là tôi phải chạy 20 vòng.
– Sao bị phạt chạy mà vui thế không mệt à??
Tôi chỉ cười.
– Theo cô thì cô nghe con tim hay nghe lý trí của mình?
– Tất nhiên là lý trí bởi vì cô luôn suy nghĩ trước khi làm.
– Còn em thì nghe theo con tim của mình.
Tôi chỉ cười, cô thì suy nghĩ một hồi rồi đi.
– Vào lớp học đi sáng mai lên nhổ cỏ đó.
“Cái đám cỏ rộng 400 mét vuông này nhổ tới tết à” tôi thầm nghĩ!
Về tới nhà thì đi giữ gái làng tôi rất ghét mấy thằng làng bên nó cứ qua làng tôi ẹo ẹo như mấy thằng đực rựa ấy.
Sáng hôm sau lên trường xách cuốc ra sau trường dẫn theo 7 con bò để nó nhai cỏ tui ngồi chơi thôi(IQ 200) đến trưa dẫn bò trả lại cho chủ xong chiều cô ra kiểm tra nhưng ai ngờ bò ăn rồi bò ị cho hai mấy bãi kết quả tôi phải đi dọn phân bò.
… Bạn đang đọc truyện Yêu xa tại nguồn: http://bimdep.vip/yeu-xa/
Sáng hôm sau, trong giờ ra chơi lại có một thằng tự kỷ ngồi trong lớp cắm cúi vẽ hình cô.
– Anh T, mấy thằng kia đánh thằng bạn anh kìa.
Tôi chạy ra như một vị thần mém tí đụng vào mấy con bánh bèo kia.
– Tụi mày làm gì ở đây tính gây lộn à???
– Mắt mày có vấn đề hay sao mà hỏi.
Nó là thằng Phong lé, trả lời xong còn quăng dép vào mặt tôi.
– Thôi có gì từ từ nói đừng nóng.
– Nóng con mẹ mày!
Ngay sau đó nó với ba thằng nữa lao vào tôi.
– Từ từ, tôi vội nói.
– Tụi mày biết là nếu đánh tao thì tụi mày sẽ quy vào tội cố ý gây thương tích và có hai sự lựa chọn dành cho mày.
Một là tù một năm ba tháng.
Hai là bồi thường mười triệu với tất cả chi phí trị liệu cho tao, tụi mày tự lựa chọn đi. Nếu gia đình mày dư tiền thì cứ đánh tao thoải mái.
Với những lý luận của một thằng không biết luật pháp như tôi mà cũng làm cho tụi nó sợ thì tôi cũng không biết nói sao.
– Ok bữa nay tao không tính chuyện này nữa.
Phong lé nói xong rồi bỏ đi.
Thằng bạn tôi nó cáu với tôi.
– Đm sao mày lại để nó đi.
Tôi mới nói.
– Mày sao lúc nào cũng hấp tấp thế, nó 7 thằng mà chỉ có tao với mày sao chơi lại.
– Mày sợ nó à.
Thằng này lại cáu.
– Không phải tao sợ nó mà mình phải nhịn con người có một mạng thôi nên phải nhịn.
Lúc này nó không nói gì nữa chỉ bỏ đi vào lớp.
Đối với thằng Phong lé thì tôi giải quyết êm xuôi thôi mà tôi không muốn cho cô biết chuyện này.
2 tuần trước:
– Cô à, sau này em đánh nhau thì cô phạt em như thế nào?
– Em à, có những chuyện mình cảm thấy qua được thì cho qua đừng có gây rắc rối thêm, với lại cô cũng không muốn thấy em đánh nhau nữa.
– Em biết rồi thưa cô.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro