Phần 56
2024-08-05 15:58:54
Bất thình lình có tiếng còi xe huyên náo, rồi rất nhiều ánh đèn pha rọi về phía này.
Nicky la lên “băng của tụi nó tới”.
“Chạy theo hướng này” – Mặt Quỷ ra lệnh rồi nhanh như cắt bổ cho Hùng Tâm 1 cú trời giáng vào đầu.
Hắn gục xuống đất, không rõ sống chết.
Cả nhóm lật đật theo chân Mặt Quỷ rời đi trong đêm.
“Mẹ tụi nó chạy bên kia, tụi mày qua bên đó bao vây, bật đèn pha rọi đi” – giọng nói ồm ồm của 1 tay giang hồ vang lên – “tao phải xem xem thằng nào dám chơi anh em tao!”
Tiếng bước chân vọng về từ tứ phía, xen lẫn với tiếng xe lăn bánh.
Chúng tôi trốn vào 1 góc công xưởng bỏ hoang, các dãy nhà kho tối tăm nằm san sát, gợn lên thứ mùi ẩm mốc khó chịu.
“Chúng mày chạy đi đâu?”
“Bước ra đây không tao đốt hết cái nhà kho này”.
Tiếng la gọi của mấy thằng côn đồ vang lên.
Xung quanh khu nhà đều đã bị bọn khốn phong tỏa.
Ngọc Dao Lam quay sang Giáo Sư thì thầm “không sao chứ?”
Vết thương trên vai ông nhỏ máu lóc tóc.
“Không sao đâu, đừng lo cho tôi”.
Mặt Quỷ tiến tới xé vải buộc cầm máu cho Giáo Sư, gã làm việc rất mau lẹ dứt khoát.
“Chắc cậu từng ở trong quân ngũ” – giáo sư hỏi.
“Chuyện từ 15 năm trước rồi”.
Đoạn gã quay sang phân phó cho tôi và Nicky:
“Xin lỗi vì tình huống bất ngờ này, lát nữa hai người nếu chạy được cứ mạnh ai nấy chạy, chạy thẳng hướng bên khoảng 10 phút sẽ ra tới đại lộ”.
“Thế… chúng ta có nên gọi công an không?” – Nicky rụt rè.
“Tùy cậu thôi, nếu gọi chưa chắc tụi áo xanh đã đến kịp đâu”.
Lời nói vừa dứt thì đèn trong khu nhà bật sáng, những bóng đèn nê – ông lờ mờ, mang đến không khi chết chóc.
Anh chàng tóc vàng run run bấm số.
Ngoài kia gió thổi ào ào, cành lá rung lên dữ dội.
Đám giang hồ nghe theo hiệu lệnh của đại ca ùa cả vào trong xưởng, tiếng người quát tháo nổi lên ầm ĩ.
Mặt Quỷ nhặt 1 ống sắt gỉ đưa cho Giáo Sư, rồi bước đến vỗ lưng Ngọc Dao Lam.
Nhìn trai tứ chiến sánh vai cùng gái giang hồ, tôi và Nicky phục sát đất.
Chị Ngọc quay sang trấn an “lo cái mẹ gì, tưởng con Dao Lam và thằng đầu trọc là bị thịt hay sao? Mọi người chỉ cần chú ý đứng dựa vào góc tường cố thủ là được. Để chúng nó vây vào giữa thì đến thánh cũng trào đờm”.
Vừa lúc đó trong xưởng xuất hiện lúc nhúc bóng người.
Hình ảnh ngày tận thế tràn tới thật là gai góc.
“Mẹ kiếp! Lại đây chơi” – chị Ngọc hét lên, chém ngay 1 thằng, tiếp theo Mặt Quỷ cũng lao vào phang tới tấp.
“Tụi nó ở đây nè”.
“Á… á… á…”
“Khốn nạn, dám đánh người của tao à? Tao chôn hết tụi bây ở đây”.
Trong khu nhà hoang, cuộc loạn chiến giữa các tay giang hồ bùng nổ.
Tôi, Nicky và Giáo Sư nhìn nhau chết điếng, sau đó cũng không rõ ai là người nhập cuộc sớm nhất, chỉ biết chúng tôi đã chiến đấu như 300 chiến binh Sparta.
“Á… á… á… á” – những tiếng rú khiếp đảm liên tục nổi lên.
Mặt Quỷ đập cú nào, thằng chịu đòn cơ hồ bể sọ.
Đám côn đồ dãn ra, thằng đại ca tru tréo “chém chết mẹ nó, chém hết chúng nó”.
Bên phía chúng tôi có 2 chiến binh thực thụ, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ số đông.
Tôi là người hăng tiết nhất chỉ sau Mặt Quỷ nên trong lúc không cẩn thận bị chúng đạp ngã ra đất, đau ê ẩm, thanh kiếm rơi xuống nền nhà.
“Thằng nào đây?”
“Thằng đẹp trai phải không?”
Nghe loáng thoáng có tiếng quát tháo: “Đừng có chém chết thằng này, xin nó tí máu là được rồi”.
Quờ quạng đưa tay nhặt kiếm, tôi bị 1 cú đá khác đau đến chết đi sống lại.
Bọn khốn nạn dẫm lên tay tôi, 1 thằng con túm cả tóc.
Mặt Quỷ chửi thề liên tục, gã xông đến gần chỗ tôi.
“Á, chết tao”.
“Cái thằng này là quái vật rồi”.
Những tia máu bắn ra khắp nơi, 2 bóng đen ngã đè xuống người tôi.
Trong 1 khoảnh khắc, tôi nghĩ mình có thể đã được cứu.
Nhưng hóa ra là nhầm tưởng.
Ai đó túm tóc, lôi đầu tôi đứng dậy, từng sợi tóc đứt rời đau chảy nước mắt.
Rồi chúng quẳng cơ thể tôi sang 1 bên không thương tiếc.
Ngay đến Mặt Quỷ cũng không thể can thiệp.
Bỗng, có tiếng Ngọc Dao Lam hét lên chói tai.
Bọn côn đồ mặc sức trút những trận đòn roi lên người tôi.
Đánh đến mức đầu óc tôi mụ mị.
Mơ hồ có tiếng dây xích khua loảng xoảng.
Sau đó, đám đông dạt cả sang 1 bên.
“Rầm… mm!” Một chiếc ô tô tông sập góc tường, kéo theo đó là rất nhiều tiếng động cơ khác, tiếng lốp xe chà lên mặt đường.
“Chạy, chạy mau là tụi bên vũ trường” – ai đó gào to.
“Mắc con mẹ gì phải chạy? Bọn nó làm sao đông bằng bên mình”.
“Đứng lại hết cho tao, đằng nào cũng lỡ rồi thì chơi luôn, sau vụ này kiếm con nhỏ kia lấy thêm tiền”.
Trong đầu tôi vụt lên hình ảnh Mi Dán.
Mẹ kiếp! Cái con người đạo đức giả đó.
“Ê con đĩ, là nó, chém chết nó!”
‘Đĩ ư’ – đột nhiên đầu óc tôi rung mạnh – “là Thắm, là Thắm đã đến đây”.
Loáng thoáng nhận ra cục diện trong nhà kho lúc này, tôi đoán mấy chị em Thắm, Hồng, Linh, Sam đã gọi được người tới tiếp ứng.
Giờ đây cuộc hỗn chiến làm náo động đến những khu vực xung quanh…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro