Phần 45
2024-08-05 15:58:54
Từ mùng 1 tết trở đi, các ngày còn lại trôi qua nhanh vèo.
Nhà nội tôi có truyền thống sáng mùng 1 tết mọi con cháu trong nhà đều có mặt tại “tổng đàn” rồi sau đó kéo nhau lũ lượt đi chúc tụng các nhà bà con trong họ.
Xong xuôi lại trở về nhà nội ăn uống, tiệc tùng linh đình trong khoảng sân rộng rãi.
Có lần đang ăn, ngẫu nhiên nhìn ra đường thấp thoáng thấy bóng 1 cô gái dáng người dong dỏng cao.
Lại còn có lần trông thấy 1 chiếc ô tô đỗ bên ngoài cả buổi sáng, đến giữa trưa đứng bóng mới rời đi.
Không ít lần tôi mong rằng đó là Thắm.
Vậy còn chiếc ô tô? Chợt nghĩ đến câu nói của Ngọc Dao Lam: Thắm có thể sẽ theo đại gia ra nước ngoài.
Tôi hãi hùng, ngày hôm đó, lang thang khắp khúc đường Đào Duy Từ đến tối mịt.
Ngày tết rồi cũng trôi qua, không khí xuân vẫn còn đọng nguyên trên từng căn gác mái cổ kính.
Buổi sáng mờ sương, tôi dạo qua nhà Thắm, vẫn kín cổng cao tường.
Tôi điên tiết phóng xe xuống đèo.
Bên vực núi sương giăng kín lối, xe chạy dọc theo con đèo quanh co khúc khuỷu, có cảm tưởng đang lên chốn tiên giới.
Vài tháng trước chính trên khúc cua này, chúng tôi ôm nhau ngất ngây say đắm.
Dừng chân tại hồ Tuyền Lâm, sóng nước bì bõm, mặt nước ẩn hiện lớp sương mỏng, hơi nước tan nhẹ vào không khí.
Tôi dừng xe, ngồi phịch xuống bãi cỏ ven hồ, cỏ còn ướt nguyên.
Tại nơi này, Thắm và tôi từng có những kỷ niệm đẹp.
Lần đầu tiên tôi và chị biểu lộ cử chỉ yêu thương.
Đi dọc theo vỉa hè lát đá xanh, bờ tường cao cao in dấu 2 bóng người tay trong tay vẫn còn đứng nguyên.
Thắm dường như đang hiện hữu đâu đây, trong sương, trong khói.
… Bạn đang đọc truyện Yêu nữ quầy bar tại nguồn: http://bimdep.vip/yeu-nu-quay-bar/
Nỗi cô đơn ngự trị tim tôi trong 1 khoảng thời gian dài, đủ để tôi nhận ra tình yêu vô hạn với Thắm không mất đi, mà chỉ dày lên theo năm tháng.
Mi Dán không ngừng gọi cho tôi, ngày nào cũng gọi, trong thời điểm tết và cả sau đó nữa.
Công chúa kiêu kỳ bắt đầu xưng hô anh – em, úp mở tình ý.
Mỗi lần như vậy, tôi đều ngắt máy.
Có hôm còn quát nàng 1 tiếng.
Rồi 1 ngày trở về Sài Gòn, tôi dạo qua nhà Thắm ở quận 1.
Sami đang ở nhà.
Vẻ hạnh phúc trên gương mặt chị không giấu nổi ánh mắt tôi.
Sami sắp cưới.
Chuyện động trời đã xảy ra!
Chị gửi cho tôi 1 thiệp mời rất đẹp, có ghi rõ ràng thời điểm tổ chức hôn lễ là đúng 8 giờ tối ngày 14/2, địa điểm: Vũ trường Đêm Màu Hồng.
“Cục cưng nên đi, và nhất định phải đi, con Thắm sẽ về đó”.
“Nhưng liệu bây giờ…” – tôi chần chờ.
Sami vỗ vai tôi thật mạnh “phải dũng cảm lên chứ, cưng là ai còn nhớ không?”
“Là… thành viên… của…”
“Nói to lên”.
“Là thành viên của gia đình đĩ điếm”.
“Haha, đúng rồi, giỏi lắm”.
Chợt nhìn lại thiệp mời 1 lần nữa.
“Đêm Màu Hồng” – tôi lầm bẩm.
“Có vấn đề gì sao?”
“Em chỉ ngạc nhiên thôi”.
“Hà hà, làm điếm mà, gia đình không mấy mặn mà, chỉ yêu mỗi chỗ này thôi đấy, gắn bó với chị bao nhiêu năm rồi”.
“Chú rể của chị không biết là đại gia nào?”
Sami nháy mắt ‘bí mật’
Lại cái kiểu ra vẻ bí ẩn giống hệt Thắm.
Sami gọi chồng sắp cưới là Ngố.
Ngố quen Sami từ năm đầu tiên làm gái nhảy ở Đêm Màu Hồng.
Vừa gặp nữ hoàng nội y đã mê như điếu đổ.
Sami vốn tỉnh lẳng lơ, ngắm được con bò lạc lập tức dẫn ngay vào nhà vệ sinh.
Đêm hôm đó chàng Ngố phải chung 2 củ cho 15 phút hành lạc.
“Này anh ngon dzai, hôm sau lại đến nhé” – nữ hoàng lời to nên trong lòng phơi phới.
Ngố làm việc trong 1 công ty nhà nước, tiền bạc cũng không dư dả bao nhiêu, vì thế trong vòng 7 ngày tiếp theo chẳng dám bước vào Đêm Màu Hồng, mãi đến 2 tuần sau mới đủ điều kiện trở lại.
Thời gian vui chơi ở Đêm Màu Hồng ngày 1 cách quãng.
Sami nhanh chóng quên mất anh ta.
Còn Ngố vẫn âm thầm dõi theo chị.
Sami nói: “Tao nhớ mới chỉ làm tình với chồng tao 2 lần trong 4 năm quen biết, à quên, gần đây nhất nữa là 3, không, phải là 4 chứ hoặc là 5”.
Ôi, tôi nghĩ phải phong tặng thêm cho Sami danh hiệu Nữ Hoàng Lẳng Lơ.
Cho đến gần đây, tức là sau 4 năm.
Ngố trông thấy 1 thông điệp trên mạng internet, đại khái nói rằng: Đời người ngắn ngủi chẳng bao nhiêu, không thể biết trước ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, vì thế hãy cứ làm bất cứ những gì mình mong muốn, đừng bao giờ do dự để đánh mất cơ hội.
Anh chàng lập tức đánh xe thẳng tới Đêm Màu Hồng vào đúng đêm 30.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro