Phần 1
2021-03-12 08:39:00
Mới có 8 giờ tối hai vợ chồng nhà hàng xóm đã đóng cửa rồi. Mà phòng bên đó kín mít, có mỗi cửa ra vào với hai cái lỗ thông hơi bé tí bên trên, giờ này đóng vào thì có mà bằng chui vào lò bát quái. Bên ấy phòng bé tí, lại dùng bóng đèn tròn thì nóng phải biết. Ơ, hay là họ làm chuyện gì nhỉ? Tôi tò mò không biết họ làm gì trong đó. Thế là tôi tắt đèn, cả khu nhà trọ bên ngoài tối om, chỉ còn ánh sáng hắt ra từ phòng bên.
Tôi rón rén bò lại gần cửa phòng hàng xóm, nhòm qua kẽ nứt trên tấm cửa gỗ đã cũ nhìn vào. Nhà trọ chỉ có ba phòng, phòng trong cùng là phòng tắm kiêm luôn nhà vệ sinh. Phòng cạnh phòng tắm là phòng thằng Hoan với thằng Tùng, hai đứa chúng nó cũng vừa về quê xin tiền chiều nay. Tiếp theo là phòng tôi và thằng Việt. Thằng Việt tối nay đi dạy kèm, phải đến 9h30 nó mới về. Phòng ngoài là phòng của vợ chồng Hoàn – Dung. Anh Hoàn làm xe ôm, còn chị Dung bán rau. Hai vợ chồng họ đi cả ngày, tối mới về. Sở dĩ tôi phải miêu tả dài dòng thế để bạn đọc có thể hiểu được là lúc đó tôi rất yên tâm không có ai trong nhà trọ phát hiện tôi nhìn trộm vợ chồng Hoàn – Dung.
Cổng ngoài đã khóa, thằng Việt có về đột xuất đã có tiếng lạch cạch mở khóa báo động. Tôi nín thở nhìn vào. Chà, hóa ra họ chuẩn bị làm trò vợ chồng. Chuẩn bị vì lúc này chỉ có chị Dung chủ động. Anh Hoàn nằm dài trên giường, chị Dung đang mút cặc anh. Trên người anh Hoàn chỉ có duy nhất một cái quần đùi. Anh Hoàn không cởi quần mà vén quần để lòi cu ra cho chị Dung bú.
Con cặc anh Hoàn cứng ngắc, cái đầu khấc biến mất trong miệng chị Dung. Hai má chị hóp lại. Chị ngậm cặc như trẻ con ngậm kẹo. Hai vợ chồng họ nằm yên, không động tĩnh gì. Nhìn mãi một cảnh bất động như vậy, tôi cũng chán. Tôi đợi mãi không thấy tay chân họ làm việc hay là thấy anh Hoàn vật ngửa chị Dung ra mà bú mà liếm mà địt. Tôi chán bỏ về phòng.
Tôi không bật đèn lên, nằm yên trong bóng tối, đợi tí nữa sang nhòm lại xem họ tiến triển đến đâu. Tôi nằm được một chốc thì nghe tiếng “uỵch” vang lên, đoán chắc là cuộc chiến bắt đầu, tôi bật dậy, nhòm sang. Trên giường, chị Dung quần tụt xuống gối, còn anh Hoàn nằm sấp trên chị Dung. Anh vẫn mặc nguyên cái quần đùi, nhưng cạp quần hơi trễ xuống. Tôi hiểu là anh kéo cạp quần xuống chỉ đủ để cặc thò ra. Anh chống tay xuống chiếu đang nhấp nhổm.
Tôi hy vọng tí nữa họ đổi kiểu, tôi có thể nhìn thấy nhiều hơn. Chứ thế này thì chả có gì đáng xem cả. Nhưng mà anh Hoàn chỉ nhấp nhổm được chừng năm phút thì nằm yên. Rồi anh từ từ nhổm dậy. Con cặc anh nhũn oặt, ướt nhẹp. Vài giọt nước sánh sánh nhỏ xuống lồn chị Dung. Tôi nín thở chiêm ngưỡng khu vực ngã ba của chị. Hai mép lồn hồng hồng nổi bật lên trên đám lông đen.
Nước từ lồn chị đang chảy ra. Tôi đoán là đó là tinh dịch anh Hoàn chứ nhìn chị chưa có vẻ gì là đã ra cả. Anh Hoàn bước xuống giường, kéo cạp quần lên. Tôi thấy anh với tay rút cái quần đùi trên dây phơi, đi ra cửa. Biết là anh chuẩn bị đi ra nhà tắm, tôi vội vàng rút về phòng nằm yên, giả bộ như đã ngủ rồi. Anh Hoàn đi ngang qua phòng tôi, rồi vào phòng tắm.
Tôi đợi nghe thấy tiếng nước dội ào ào bèn mò sang phòng anh nhìn trộm tiếp xem chị Dung có làm gì nữa không. Chị Dung vẫn nằm trên giường, quần vẫn lửng lơ nơi đầu gối. Chị đang thủ dâm. Tay chị đút vào lồn, thụt ra thụt vào. Tôi vừa nhìn vừa lắng nghe tiếng nước dội trong phòng tắm. Tôi nhìn chị thủ dâm cũng không được lâu lắm. Tiếng dội nước ngừng lại.
Tôi hốt hoảng chạy lẹ về phòng. Tôi nghe tiếng cửa phòng tắm lạch cạch và anh Hoàn tắt điện, đi về phòng mình. Tôi lại nghe thấy tiếng cài cửa bên phòng anh. Tôi nhòm ra, ánh đèn vẫn hắt ra từ bên phòng anh. Tôi nhẹ nhàng bước ra, nhòm lần nữa xem có hiệp hai không. Chị Dung chưa thỏa mãn, thể nào cũng đòi nữa cho mà xem.
Tôi nhòm vào, thấy chị Dung lúc này đã mặc quần lại, đang mắc màn, còn anh Hoàn thì trần truồng nằm yên, mắt lim dim. Tôi đoán anh ngủ. Tôi tò mò không biết tí nữa chị Dung có đánh thức anh dậy làm hiệp nữa không. Mắc xong màn, chị Dung lại chưa tắt đèn, cúi xuống con cặc mềm oặt, sun lại vì vừa xuất xong, lại được tắm nước lạnh. Chị ngậm cọng bún thiu của anh vào miệng, hóp má lại mà mút.
Chị ngậm hết cặc anh rồi mút dần lên trên đầu khấc. Đến đầu khấc, chị ngậm chặt rôi rút mạnh. Có lẽ chị nghĩ làm thế cặc anh sẽ có thể dài ra. Cặc anh bị kích thích cũng cứng lên được. Nó cứng lên nhưng không to ra. Mà nó cứng cũng không được lâu. Chẳng mấy chốc tôi thấy buồi anh nhũn dần. Chị Dung tức mình, nhả cặc anh ra, lấy tay sục liên hồi Nó lại cứng lên. Nhưng vẫn không dài ra hay to ra được chút nào. Anh Hoàn lúc này đã thở đều đều. Anh đã chìm vào giấc ngủ. Anh không quan tâm đến gì cô vợ của mình cả. Cặc anh cứng lên rồi lại nhũn ra. Chị Dung chán nản, bỏ cặc chồng mình ra. Tôi nghe chị lẩm bẩm:
“Hôm nao cũng thế, xuất xong rồi là không thể nào chơi hiệp hai được nữa”
Tôi đứng ngoài cố nén tiếng cười. Trông anh Hoàn đô thế kia mà cái khoản này kém thế. Mà lúc nãy địt vợ thì mặc quần, bây giờ lăn ra ngủ như chó cún thì lại cởi truồng.
Chị Dung thôi không cố với con cặc của anh Hoàn nữa. Chị nằm ngửa ra, thọc tay vào trong quần ngọ nguậy. Chị tự thỏa mãn mình. Chị đưa cánh tay không bận rộn lên với công tắc đèn. Đèn tắt phụt, căn phòng chìm vào trong bóng tối. Tôi bực mình bỏ về, định bụng hôm nao phải địt chị Dung mới được. Hôm sau, bọn thằng Hoan thằng Tùng vẫn chưa lên, còn thằng Việt lại đi dậy.
Tôi lại mò sang rình xem hai vợ chồng Hoàn Dung. Tôi biết họ lại lặp lại những gì mà tối qua tôi đã nhìn thấy nhưng mà không hiểu sao tôi không thể nào ngồi yên bên phòng mình được. Tôi nhìn chị Dung ngậm cặc anh Hoàn, ao ước giá mà mình được chị bú nhỉ. Mình sẽ bảo chị bú cặc sao cho điêu luyện chứ cứ ngậm không thế thì chán lắm. Chợt có tiếng đập cổng.
“Anh Hoàn ơi, về chưa?”
Tiếng ông Ba hàng xóm. Tôi vọt lẹ về phòng, bực mình vì bị phá đám. Anh Hoàn ra mở cổng, hỏi xem có chuyện gì. Tôi lầm bầm chửi rủa ông Ba lúc nào không sang, lúc này lại sang. Tôi nghe ông Ba oang oang nói với anh Hoàn:
“Chú chở tôi sang viện E. Thằng cháu tôi cấp cứu bên đó. Bố nó vừa mới gọi điện sang. Bao nhiêu tôi chấp nhận hết.”
Tôi hồi hộp xem anh Hoàn có nhận lời không. Tôi không nghe rõ anh nói gì nhưng thấy anh vào phòng dắt xe máy ra. Tôi mừng rỡ, cắn chặt răng vào cái gối để kìm hãm tiếng reo mừng rỡ. Ban nãy chửi rủa ông Ba, bây giờ tôi lại quay sang cảm ơn ông. Cơ hội ngàn năm đến rồi. Từ đây sang Viện E phải mất nửa tiếng. Vừa đi vừa về nhanh nhất cũng phải một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro