Phần 92
2022-04-22 03:33:00
Con Loan trần truồng ưỡn bụng lên nghe mấy anh nói, tới đoạn này nó lại nhăn mặt rên rỉ:
– Em sợ đẻ á. Nghe nói đẻ em bé đau lắm. Coi trên mạng thấy vậy.
– Còn tùy nữa em. Chuẩn bị kỹ với cơ địa tốt thì không đến nỗi đâu. Cho anh coi cái bụng lại coi. Sao giờ nó hổng đạp nữa ta?
– À. Bé ngủ rồi anh. Hihi… Nó đạp em bất chợt lắm. Nhiều khi đang ngủ nó đạp giật mình thức dậy luôn.
– Vậy nữa hả?
– Dạ. Đang ăn nó đạp, em đói bụng nó cũng đạp. Giờ là em đói nên nó đạp đó. Hihi…
– Chà chà. Đạp lung tung này chắc con trai quá. Ba mẹ đều chơi thể dục thể thao nên con cũng năng động ghê.
– Anh Nhàn đưa tay sờ sờ lại cái bụng căng bóng của con nhỏ, xong hỏi tiếp:
– Mà em còn tập thể dục gì không?
– Dạ còn, mà đổi hết rồi. Chỉ được tập mấy bài dành cho mẹ bầu thôi, theo trên youtube anh Bi mở cho em xem đó. Chứ không có chạy bộ hay gập bụng nữa. Hic hic… Bụng em giờ hết múi luôn rồi.
– Còn mà. Nó gom lại thành một múi bự kìa. Haha…
– Hứ. Người ta đang sáu múi ngon lành. Tại mấy anh đó! Hic hic…
– Thấy con nhỏ lại dỗi, chắc là do hormone tăng cao trong thai kỳ, nên anh Nhàn tìm cách dỗ dành nó.
Tay anh vuốt ve hai đùi vẫn còn thon thả của con nhỏ, rồi mặt anh cúi xuống nhìn chăm chú vô cái bướm từ trắng bóc đã “xuống màu” rám nắng của con bé. Ở giữa đang có một dòng tinh khí trắng đục đùn ra từ từ. Anh Nhàn khen…
– Công nhận có bầu xong nhìn bướm đã ghê ta? Màu này thì chơi với bú cả ngày cũng không chán.
– Thấy chưa Loan?! Anh nói mà em hổng tin. Anh Nhàn cũng nói bướm vầy đẹp hơn trước nữa đó.
– Thằng Bi liền vọt miệng nói ngay.
Con Loan mặt tươi rói, hí hửng hỏi lại:
– Đẹp thiệt hả anh Nhàn? Hí hí…
– Đẹp mà. Nhìn quyến rũ mặn mà hơn hồi trước nữa.
– Chứ hổng phải nó sậm màu hơn hả anh? Em thích lúc còn trắng muốt kìa.
– Vầy hấp dẫn hơn nhiều, đúng độ “chín mùi” nè. Chẹp chẹp, nhìn mép nó nở bung ra ghiền quá.
– Thằng Bo nói ngay:
– Đúng vậy á. Test hai vạch xong tụi em mới để ý hai múi nó nở căng phồng lên hơn nhiều.
– Đúng rồi mấy đứa. Máu dồn xuống vùng chậu của con bé nhiều hơn mà.
– Nói xong anh ngước lên kêu con Loan…
Dạng chân rộng ra nữa đi em. Đúng rồi! Bên ngoài ngon quá chừng rồi nè. Còn bên trong thì để anh thử coi có khác gì hồi trước không.
Thằng Bo cười cười nói:
– Thiệt luôn chứ thử gì anh?! Con nhỏ đang “khát sữa” lắm rồi kìa. Haha…
– Ờ. Thiệt luôn. Bo đợi anh nha.
– Âu cơ anh! Đồ nhà mà. Anh cứ thoải mái, em thì lần kế tiếp. Hí hí…
– Như mọi khi hả? Khà khà…
– Không. Ưu tiên cho khách. Chứ mọi khi anh làm chậm rì rì, luôn hốt cú chót chứ làm sao em chịu ngồi đợi anh nửa tiếng mới ra được. Haha…
– Lại đá xéo anh ha. Anh làm lâu vậy mà con gái nó thích lắm đó. Haha… Sữa lúc ra cũng nhiều nữa.
– Hơ hơ… Vẫn là anh Nhàn như bao lần trước. Hông thay đổi gì. Giờ anh muốn anh em mình pha ấm trà ngồi nói chuyện xưa cũ, hay là thử “hàng” con nhỏ luôn đây? Haha…
– Haha… Ok, anh tới liền. Vụ trà đó để xong đi rồi tính. Anh dân Lâm Đồng, nói về trà chú cứ hỏi anh!
– Dạ thôi thôi. Anh bớt… nhàn dùm em đi. Thấy cái lều của em nãy giờ không?
– Haha… Thấy rồi, chảy nước ướt cả một bệt trước quần kìa ku!
Nói xong anh Nhàn cũng không bận tâm tới thằng Bo nữa, mà quỳ gối giữa hai chân con nhỏ, rồi hai tay vịn hai đùi con nhỏ bẹt ra, ưỡn mu đưa đầu ku to nặng nề và cương cứng của mình tới giữa đường chẻ ướt mem chất nhờn và tinh dịch của con Loan.
Bướm con nhỏ đang cấn bầu lúc này căng phồng từ trong ra ngoài, như được bơm căng nước, hai múi nở bung xòe ra, cái đường chẻ lõm xuống dưới rõ ràng, loang loáng chất nhờn. Lỗ âm đạo mềm mại cực kỳ quyến rũ, lõm xuống dưới, tự động nở ra khi quy đầu bự và nóng rực của anh Nhàn nhấn vào trong.
Và khi con ku chui hết vào bên trong âm đạo con nhỏ, anh Nhàn ngửa cổ bật ra một tiếng rên…
– Hic… Trời ơi… Nóng cực kỳ!!! Đã quá!!! Có bầu chơi sướng thật!!! Hư hư…
– Đã ha anh?! Nó có bầu chơi phê lắm. Nước nôi lênh láng, mà bên trong lại nóng hơn bình thường nữa. Cứ y như chơi nó lúc đang sốt cao á.
– Hực hực… Nó sốt cao mà hai đứa cũng không tha cho nó nữa hả? Phù phù…
– Haha… Thôi anh tận hưởng đi anh. Thắc mắc chi chuyện quá khứ. Hí hí…
– Hic hic… Phê quá mấy đứa. Kiểu này chắc anh lại nhanh ra thôi, chứ làm sao mà trụ lại cho nổi. Hờ hờ… Bên trong y như nó đang sốt cao thiệt, đã ghê!!! Hực hực…
– Con Loan nghe khen thì cười hí hí, ưỡn mu, dạng háng rộng ra đón nhận. Cặp môi ngoài của nó trong trạng thái có con ku bự anh Nhàn cắm vào giữa lại càng nở phồng lên hơn.
Động tác của con nhỏ lại vô tình khiến thằng Bo đứng nhìn mà cứ nuốt nước miếng ừng ực. Không kìm được, nó với tay xuống sờ sờ háng con em. Cặp đùi con nhỏ vẫn thon dài như trước đây, tới giờ nó vẫn chưa nhìn thấy dấu hiệu bị mập hay tích nước của con em như mấy cái clip sex bầu 18+ nó coi trên mạng. Đứa em gái này luôn kích dục nó cực mạnh, kể cả lúc còn “tơ”, cho tới lúc bầu bí to như cái trống lúc này. Khi con nhỏ bị một ai đó chơi, hoặc thậm chí chơi hội đồng thì càng khiến cho hai thằng sinh đôi ở ngoài nhìn vào rồi động dục muốn điên lên, còn hơn tự mình chơi con nhỏ nữa.
Con Loan không để ý tới ánh mắt hau háu của anh Bo đứng ngoài, hay những cái vuốt ve của hai anh trên háng, trên vú. Lúc này nó chỉ tập trung vào phần thân thể rất to, rất nặng của anh Nhàn đang liên tục rút ra, rồi cắm lút vào giữa hai chân nó. Con nhỏ phải đưa hai tay lên giữ cái bụng bầu lại, để bụng không bị lắc mạnh khi anh Nhàn nắc. Cũng lâu rồi bướm nó chưa “gặp lại” con ku to bè này của anh Nhàn. Cảm giác rất phê khi lỗ bướm nó phải banh rộng ra mọi hướng để cho con ku bự của anh thọt vô rút ra bên trong, nhất là độ bè của đầu ku, độ to khủng bề hoành thân ku của anh Nhàn thì ăn đứt hai anh Bi – Bo của nó rồi. Dù chiều dài thì không bằng hai anh ruột thịt của nó, nhưng bề hoành khủng của con ku anh luôn khiến cho mọi điểm nhạy cảm bên trong ống sinh dục, và cả ở ngoài âm hộ của con nhỏ luôn bị kích thích theo từng cú nắc mạnh. Con ku của anh Nhàn di động tới đâu, ống sinh dục của nó rêm đến đó, trong sự căng cứng, giãn muốn tét lol ra luôn, điều mà con nhỏ nằm mơ cũng luôn khao khát. Chỉ có kích thước khủng như vầy mới khiến nó thấy “rượn” dữ dội, thấy cái lỗ của mình được sử dụng, được “bóc lột” một cách tối đa, lấp đầy mọi khoảng trống nội tâm mà ba mẹ nó, rồi sau đó là anh Khanh đã đi xa để lại. Hiển nhiên những vấn đề sâu bên dưới tiềm thức này con nhỏ vẫn chưa tới tuổi để hiểu được, nó chỉ làm theo trực giác và ham muốn mách bảo thôi.
Chỉ có điều sau chưa đầy một phút trên thiên đường, liên tục hít hà “em sướng quá anh Nhàn ơi”, những cú nắc của anh Nhàn hình như hơi mạnh so với khả năng chịu đựng của con nhỏ, rồi càng lúc càng mạnh thêm. Nếu như hồi còn đi phượt trước đó thì lực dập này không sao, nhưng giờ bầu bí rồi, anh Nhàn vừa chơi được một lúc là nó thấy thốn cổ tử cung đến phải nhăn mặt, tử cung đang căng ra chứa bào thai bên trong của nó cũng ê ẩm hết luôn rồi.
Bộ phận sâu bên trong bụng dưới mà bình thường nó chỉ cảm thấy được khi cực khoái, lúc tử cung co giật, nóng rực lên, mang đến cho nó những khoái cảm, thì lúc này đang có máu dồn xuống từng giây từng phút, và phình to lên từng ngày. Trước đây cảm giác cực khoái khiến tử cung nó nóng rực, co thắt, thì bây giờ được thay thế bằng cảm giác “ăn no”, phình căng ra từ bên trong rất khó tả, nhưng thường trực và rất lạ lẫm. Nhiều khi sau một bữa cơm, con nhỏ thấy người mình rất lạ, vì bụng trên no, và bụng dưới cũng “no” căng. Giống như nó có tới hai cái “bụng” vậy. Cảm giác “no” bây giờ còn rõ ràng và “thực” hơn rất nhiều hồi còn “con gái”, khi nó được 4 – 5 anh chơi gangbang, rồi tử cung cực khoái, hút no nê tinh dịch. Dù sao tinh dịch cũng chỉ là một ít chất lỏng đặc sánh, còn bây giờ nó có cả một sinh linh bằng xương bằng thịt đang lớn lên từng ngày trong bụng, rồi còn đạp đạp thành bụng nó mỗi ngày mấy lần nữa, nên con nhỏ dù liên tục mở miệng than vãn với mấy anh, đòi “bắt đền” này nọ, nhưng khi tự sờ bụng mình, cảm nhận sinh linh bên trong đang được mình nuôi dưỡng bằng chính máu mủ của mình, thì nó luôn có cảm giác thật kỳ diệu, hạnh phúc như tự mình cũng thành một “gia đình” vậy, không còn cảm giác trống trải nữa. Tất nhiên nếu có thêm mấy con ku của mấy anh “trám” bít các lỗ của nó thì càng hoàn hảo hơn rồi. Nhưng lúc này thì thao tác “bít lỗ” của anh Nhàn hơi mạnh bạo thật, khiến “hai mẹ con” nó hơi đau rồi.
Hai thằng Bi – Bo cũng chợt nhận ra điều đó, nên thằng Bo chồm tới đưa tay cản chỗ ngực anh Nhàn và nói…
– Anh ơi! Nó đang bầu á. Không như hồi trước đâu anh.
Đang hăng hái vịn hai bên hông con nhỏ để nắc khí thế, anh Nhàn ngạc nhiên khi bị cản lại. Vừa thở phì phò, anh ngạc nhiên nhìn thằng Bo và nói:
– Phù phù… Hả? Sao em? À! Úi cha!!! Sorry bé nha! Anh… nứng quá quên mất. Em đau nhiều không?
Vừa nói, theo bản năng anh vừa kéo ku ra ngoài. Con Loan vội vàng với tay xuống nắm lấy con ku bự và trơn tuột của anh, ngay khi quy đầu sắp tuột ra khỏi cửa mình nó rồi kêu lên gấp gáp:
– Đừng anh! Em chỉ thốn thôi… Không! Anh không cần rút ra đâu… Em đang thích lắm… Hơ hơ… Cứ làm như bình thường… mà nhẹ chút là được à… Hơ hơ… Thích quá…
– À à. Vậy để anh nhẹ lại. Sorry bé lần nữa nha.
– Dạ… nữa đi anh… hơ hơ…
– Nói xong anh Nhàn sửa lại tư thế, thẳng lưng hơn một chút, để tư thế chơi khoan thai hơn, những cú dập cũng nhẹ hơn hẳn. Vừa chơi anh vừa hỏi…
– Vầy được chưa bé?
– Hi hi… thêm nữa đi anh. Chứ anh rút ra rút vô nhẹ nhẹ như vầy em tưởng như có con lươn nhỏ nào đó đang chui vô á.
– Phụt… Khục khục…
– Anh Nhàn bỗng ho sặc. Hai thằng Bi – Bo đều bật cười nắc nẻ. Thằng Bi vừa cười vừa nói…
– Hahaha… Anh Nhàn à! Một bụng kinh thư, gì cũng biết, mà chắc anh chỉ có lý thuyết thôi quá. Haha… Chơi mạnh tí đi anh. Này chưa đủ gãi ngứa cho nó nữa. Ý nó nói vậy á. Em phiên dịch lại dùm nó. Haha…
Anh Nhàn quê quá, quyết định lơ luôn lời chọc ghẹo của thằng nhóc, chỉ tập trung chuyên môn thôi.
Chơi mấy cái, anh lại nhìn cái bụng trướng lên của con nhỏ, rồi nhìn vô mặt nó dò hỏi tiếp:
– Khục khục… Vầy được chưa em?
– Thêm chút… nữa… Nữa đi anh… thôi thôi… Vậy được rồi anh… hơ hơ… sướng quá…
– Ờ. Khục khục… Hễ anh quên thì nhắc anh nha. Đừng chịu đựng, có hại cho mẹ và bé lắm.
Con Loan đang phê, nên nó chỉ gật đầu mấy cái, mắt lim dim, môi hé ra, hơi thở nặng nhọc, hai tay vẫn giữ chặt cái bụng bầu của nó.
Anh Nhàn thì hơi quê, xưa giờ anh toàn đóng vai bách khoa toàn thư cho tụi nhóc, không ngờ bây giờ anh lại trở thành “học trò” cho tụi nó. Vụ sex trong khi bầu bí này anh có đọc, rồi cũng xem video rất nhiều, nhưng đúng là chỉ kiến thức suông thì chưa đủ. Tới lúc thực hành như vầy thì anh phải học của mấy đứa nhóc thôi. Coi như đây là lần đầu tiên anh làm “chuyện ấy”, đầy bỡ ngỡ, cả lúng túng nữa.
Nhưng chỉ sau hơn chục cú, khi đã kiểm soát được độ sâu con ku và sức mạnh của từng cú nắc, anh Nhàn lại chơi con Loan nhịp nhàng và điêu luyện. Nhìn nét mặt “phê lòi” của con nhỏ anh hiểu mình đã làm đúng, nên mới yên tâm tập trung vô khoái cảm mà con bé mang lại cho con ku của anh.
Cảm giác nóng rực “như sốt cao” trong âm đạo con bé bầu này khiến ku anh tê dại trong từng cú nắc. Quy đầu sau một hồi ma sát với ống sinh dục đầy kích thích của con bé đã trở nên tê tái, dấu hiệu “ọc sữa” đã gần kề, và sớm hơn rất nhiều so với bình thường. Nhìn cái bụng to tròn của con nhỏ lúc lắc nhè nhẹ, cùng con ku bự của mình đang thò ra thụt vào bên trong lỗ bướm ướt át và khít rịt của con nhỏ, anh Nhàn cảm thấy không những quy đầu nhạy cảm, mà cả thân ku to bè của anh cũng như được massage, thắt, bóp, vuốt… cực kỳ điêu luyện. Con bé mới có 10 tuổi này không ngờ lại có tuyệt chiêu kiểm soát được âm đạo còn pro hơn những gì anh được bạn bè “rỉ tai” về một con hàng “đỉnh” nào đó. Anh chưa chơi gái ngành lần nào, nhưng anh dám chắc đám kia mà so với con bé này, đặc biệt là cái âm hộ “đỉnh của đỉnh” này thì chỉ đáng xách dép cho con Loan thôi. Đầu ku anh sau khi vượt qua cái đường hầm chật cứng, nóng rực đó, tông nhẹ vô cổ tử cung cưng cứng, và biết chắc là ngay phía sau đang chứa một em bé đang lớn lên từng ngày, cảm giác rất đặc biệt, vừa lo lắng, sợ làm tổn thương cái thai, vừa kích thích khi được chơi “cả mẹ lẫn con” cùng một lúc như vầy. Anh Nhàn tự nhận mình không đến nỗi “biến thái” như thằng Bi, nhưng thực sự đó là những suy nghĩ của anh ngay lúc này. Thậm chí anh cofnd di xa hơn, tưởng tượng cái thai trong bụng con nhỏ cũng là một bé gái, rồi con bé đó cũng đang nằm ngửa ra trong bụng mẹ nó, và cũng… dạng chân ra cho con ku anh chơi y như mẹ nó… Chỉ nghĩ thôi mà đã đẩy khoái cảm của anh tăng vọt theo từng cú nắc vô cổ tử cung của con Loan.
Để rồi khi ý nghĩ “tà ác” đó đẩy cho ý muốn xuất tinh tăng lên thành cảm giác căng cứng bên trong bụng dưới, anh Nhàn rút nhanh con ku ra ngoài, vội vàng xoạc chân chồm tới ngay cạnh cái gối con nhỏ nằm, dí đầu ku vào cái miệng vừa mở ra của con Loan, trân mình bắn xối xả.
Nhìn từng dòng tinh dịch trắng đục như sữa đặc của mình bắn vọt vào miệng con nhỏ, lia lên trên hàm răng cửa trắng tinh của con bé, rớt xuống cái lưỡi ươn ướt và đỏ hồng của nó, và sau đó đầu ku được cặp môi đỏ rực như trái cà chua của con nhỏ ngậm lấy, anh Nhàn cảm nhận từng cơn sướng khoái mãnh liệt và lạ lẫm tràn qua cơ thể. Anh rùng mình liên tục, cơ bắp co giật khắp cơ thể khi từng dòng tinh dịch dồi dào chảy ào ào bên trong dương vật, sau đó bắn vọt ra từ lỗ sáo quy đầu, vào trong cái miệng quyến rũ của con nhỏ. Cái miệng bé bé của con Loan phải há ra rất to mới ngậm hết đầu ku anh, dù con nhỏ đang bầu bí nhưng cặp môi đỏ mọng của nó vẫn không có gì thay đổi hết. Cái cổ dài của con nhỏ vẫn đang nuốt ừng ực từng ngụm tinh dịch của anh. Trong đầu anh lại liên tưởng hình ảnh số tinh dịch đó sau khi được con Loan nuốt xuống, sẽ thành chất dinh dưỡng… nuôi nấng cho cái bào thai đang nằm trong bụng con bé. Chì nghĩ thôi mà từng cơn cực khoái đã như được tiếp lửa, khiến anh rùng mình co giật theo từng đợt. Cái miệng xinh xinh của con bé vẫn đang há rộng ra, vẫn đang bú anh phê như ngày nào, thậm chí còn hơn nữa…
Sau hơn 30 giây trên thiên đường, và “hao tốn” lượng tinh dịch gấp chục lần người bình thường, anh Nhàn mới thở ra một hơi thật dài, rồi tranh thủ hít lấy hít để từng luồng không khí, để bù cho suốt thời gian xuất tinh anh đã nín thở.
Vừa thở phì phò, anh Nhàn vừa đưa tay lên vuốt má con Loan, rồi trượt xuống cái cổ dài thon mảnh của con bé. Tay anh cảm nhận từng cái nuốt xuống với vẻ thèm thuồng của con nhỏ, trong khi anh thấy miệng nó vẫn bú nút đầu ku của anh chưa chịu nhả, cái lưỡi vẫn rà qua rà lạu trên đầu ku, hai tay nó vẫn đang xốc xốc thân ku anh như cố gắng vét cho hết những giọt tinh còn sót lại trong niệu đạo của anh.
Há miệng ra thở phù phù, cơ ngực cuồn cuộn phập phồng lên xuống, tay anh cũng rời cổ con bé, lướt nhẹ xuống cặp vú trên ngực con nhỏ. Hai vú giờ đã to như trái cam be bé rồi, đã cầm được trong lòng bàn tay anh rồi, chứ không be bé cỡ hai tránh chanh như lần cuối anh gặp nó nữa. Vú nó cũng căng hơn bình thường rất nhiều, không chỉ hai núm, mà hai bầu vú cũng căng cứng, như đang cương sữa, càng nhìn, càng sờ càng mê.
Con Loan hai tay vẫn cầm con ku anh Nhàn mà xốc liên tục, miệng vẫn bú đầu ku ngon lành. Tiếng nuốt ừng ực vang lên từ cổ con nhỏ khiến anh Nhàn phải trân mình lên để con nhỏ liếm, nhưng rồi không chịu nổi nữa phải rụt ku lại và kêu lên…
– Hihi… Nhột quá em ơi! Vắt sữa thằng Bo kìa. Chứ anh thì phải đợi một tiếng nữa. Giờ không được… Hahaha…
Thằng Bo nghe vậy liền lên tiếng:
– Anh Nhàn xong rồi thì tới em. Hí hí…
– Ờ. Em vô đi. Anh bị vắt khô luôn rồi. Giờ chỉ có nhột thôi. Haha…
– Nói xong anh Nhàn lùi lại, nhường chỗ cho thằng Bo đưa ku cho con nhỏ bú. Còn anh thì lại chuyển sự chú ý xuống phần thân thể con bé.
Những bẹ xương sườn con nhỏ vẫn mảnh khảnh, xương xương, nhô ra như anh vẫn biết. Hai vú to lên trông thấy thì cũng rõ rồi, nhưng phần bụng của con nhỏ nhô lên càng “lộ liễu” hơn. Cũng may đang nghỉ hè, chứ mà là giữa năm học thì anh không biết con nhỏ sẽ vác bầu đi học kiểu gì. Nhìn nhìn một hồi, anh lại tò mò đưa tay sờ sờ lên cái bụng tròn của con nhỏ, cảm giác làn da bụng mỏng manh không một tí mỡ thừa của con nhỏ như đang cố gắng hết sức để chứa đựng cái sinh linh đang lớn lên từng ngày ở bên dưới. Không hiểu nó còn quá bé như vầy thì khoang bụng lấy đâu chỗ chứa để vẫn mang những nội tạng bên trong, và cả em bé cùng vài ký nước ối.
Thằng Bi nói…
– Tụi em ở với nó hàng ngày mà còn thấy lạ đó anh. Cứ sáng mở mắt dậy là thấy nó lớn lên một chút. Dạo gần đay càng lớn nhanh hơn.
– Đúng rồi. Càng gần đẻ thì bụng nó càng to ra nhanh mà. Anh Đen có chỉ cho tụi em cách nuôi nó không?
– Chỉ hết chứ anh. Cho ăn gần như cắt giảm tinh bột nè, đồ ngọt nè. Tăng rau xanh, protein, yến sào, rồi bổ sung sữa canxi từa lưa.
– À. Tốt quá. Giảm tinh bột để giảm béo hả em?
– Một phần đó anh. Với lại để em bé không quá to, đẻ dễ. Đẻ xong nuôi thúc lên lại sau.
– À à. Thì ra. Cũng nhờ nó kinh nghiệm đầy mình mà đỡ ha.
– Dạ. Với lại ảnh cho một lốc các loại thuốc men cho nó uống dưỡng thai, bổ thai gì nữa á.
– Oh. Vậy thì khỏe rồi. May mà nhóm mình có nó.
– Đúng rồi. Không có ảnh chắc tụi em không biết sao luôn. Hồi xưa có anh Khanh bên này còn đỡ, giờ chỉ còn 3 anh em hà…
– Uh. Để anh sắp xếp công việc, khoảng tháng cuối thai kỳ anh cùng xuống đây phụ mấy đứa một tay.
– Wow. Thank sờ ku anh trước nha! Hí hí…
– Thôi khỏi! Thanks được rồi. Sờ ku thì đừng!
– Haha… Mà để em đi mua đồ ăn sáng.
– Hai anh em mình đi.
– Dạ. Vậy anh chở xe máy đi. Từ bữa đi trên Hà Giang về em với thằng Bi mỗi lần chạy xe máy đều ớn hàng.
– Ờ. Sài Gòn mà chạy xe không bằng lái thì nguy cơ bị tóm càng cao hơn.
– Dạ. Loan ơi! Thèm ăn món gì?
– Nó đang ngậm cả một cây sâu tới cần cổ như vầy thì chắc chỉ thèm “sữa tươi không đường” thôi.
– Mặn mặn nữa.
– Èo! Nếm rồi hay sao mà rành dữ vậy Bi? Có mặn nữa hả?
– Á! Lỡ lời! Haha… Lỡ lời thôi anh. Chứ em nào có biết, em nào có hay! Haha…
– Hahaha… Dám làm thì dám nhận chứ ku. Lỡ lỡ cái giề?! Haha…
– Gì chứ vụ đó đánh chết em cũng chối tới cùng à. Khà khà… À. Em nhớ rồi. Nãy nó nói thèm bánh cuốn. Hic hic… Cứ bị “vắt sữa” xong là IQ lại hao hụt.
– Ờ ờ. Vậy thì chỉ đường đi, anh chở em đi mua. Chứ để em chạy chắc mấy tiếng sau mới về nhà được quá.
– Anh tự tin là em chỉ đường vẫn đúng hả? Khà khà…
– Thôi hỏng rồi! Anh quên mất não em bị nó hút khô cùng với tinh trùng rồi, haha…
– “May mắn” là IQ thằng Bi vẫn đủ để ngồi sau chỉ đường cho anh Nhàn không bị đi lạc.
Lát sau anh Nhàn chở thằng Bi về nhà. Hai bên hông xe móc mỗi bên một túi to những hộp đồ ăn.
Khi thằng Bi xách đồ ăn vô bếp dọn lên bàn ăn, anh Nhàn đi lên lầu, vào phòng thì thấy con Loan đang nằm sấp, dưới ngực và cằm kê mấy cái gối cao lên, chắc để tư thế nằm này không cấn cái bụng bầu của nó. Còn thằng Bo thì đang trần truồng ngồi một bên bóp lưng, bóp đùi cho em.
Thấy anh Nhàn bước vô nó quay lại nhìn, rồi nhe răng ra cười.
Con Loan nằm dài tỏ vẻ khoan khoái lắm, đang phê thì bỗng thấy thằng anh ngưng lại, nó liền kêu lên…
– Em mỏi thắt lưng quá à. Anh Bo đấm bóp chỗ đó cho em đi.
– Rồi rồi. Có liền… Chỗ này đúng không? Phù phù…
– Đúng rồi. Hí hí… Đã ghê á. Anh Bo bóp sướng hơn anh Bi.
– Ờ. Anh mà. Thằng Bi làm biếng!
– Hông phải. Anh Bi bóp cũng lâu lắm, nhưng mà ảnh làm hổng đã như anh.
– Haha… Thôi đừng có nịnh tui nữa. Nãy giờ cũng mười phút rồi á. Em còn mỏi không?
– Còn… hơi hơi thôi. Hihi…
– Khà khà… Ghiền chứ mỏi gì. Thôi dậy đi ăn sáng kìa. Anh Nhàn mua đồ về rồi.
– Vừa nói, thằng ku vừa phát vô cặp mông căng vểnh lên của con em kêu “đét” một phát, làm con Loan rên lên…
– Ui da! Tét cái mông em ra làm đôi rồi nè. Hic hic…
– Haha… Mông nào mà hổng tét làm đôi? Nó mà dính chùm lại thành một cục là mệt à.
Con Loan lúc này mới định thần lại sau khoảng thời gian được massage phê ơi là phê, vừa ngó thấy anh Nhàn ở cửa, nó kêu lên:
– Ủa. Anh Nhàn! Hihi…
– Xuống ăn cho nóng đi em. Bánh cuốn để lát nữa nguội hết.
– Dạ. Xuống liền. Hí hí…
– À. Bo!
– Sao anh?
– Tụi em… mặc đồ… đi ha. Con em anh nó chưa quen.
– À à! Anh không nhắc là em quên mất. Rồi. Anh yên tâm. Trang phục chỉnh tề ngay thôi. Hí hí…
– Anh Bo lấy dùm em áo đầm khác đi. Cái hồi nãy nóng quá hà.
– Ờ. Để anh đổi. Anh Nhàn nhớ học tập đi nha, để mai mốt biết mà nui em gái đẻ. Chứ không là bỡ ngỡ lắm đó. Haha…
– Hơ hơ… Đừng có trù anh nha! Vợ thì được, chứ em gái thì… để đó tính sau, khà khà… Còn vụ nuôi đẻ này anh chắc chắn phải học tập mấy đứa rồi.
– Nói tới đây, anh khoát tay vừa đi ra vừa nói:
– Để anh lên lầu kêu con Yên dậy. Chứ mà thả cho nó ngủ thì nó ngủ tới chiều cũng được luôn, không cần ăn gì.
– Trời! Bé mê ngủ dễ sợ.
– Ờ. Nó vậy đó em. Ngày nào hông đi học là ngủ từ chập choạng tối tới sáng trưng mới dậy. Haha…
Nói xong anh Nhàn bước ra ngoài, đi lên lầu trên.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro