Triệu Đức Tam

Phần 188

2022-07-14 12:39:00

Phần 188
Triệu Đức Tam tử lắng nghe một hồi, thì biết được bên trong là nàng béo kia, không biết là nàng đang sướng thật hay là giả tạo khoái hoạt, ở bên trong thỉnh thoảng tiếng rên rỉ thảm thiết vang ra…

Bằng kinh nghiệm hắn nhận biết hai người này ở bên trong đã sắp đến đỉnh phong rồi, không để cho Trương Đạt thực hiện được, hắn giơ lên tay gõ cửa ba cái, cuống họng hắng giọng hai tiếng hỏi:

– Trương trưởng phòng có ở đây không vậy?

– Người nào… người nào vậy a?

Bên trong truyền đến tiếng Trương Đạt thất kinh.

– Trương trưởng phòng, là tôi… Đức Tam đây…

Triệu Đức Tam cố ý hô lớn nói.

Cửa mở ra một khe hở, Trương Đạt thò ra cái đầu, trên mặt cười nói:

– Là Triệu khoa trưởng à, có… có chuyện gì vậy?

– Trương trưởng phòng, ông cứ để tôi đứng ở bên ngoài cửa nói chuyện như vậy sao?

Triệu Đức Tam hỏi.

Nghe hắn hỏi như vậy, thần sắc Trương Đạt liền có chút bất định, lúng túng nói:

– Triệu khoa trưởng… có chút… không tiện.

Nói dứt lời Trương Đạt có cảm giác thật là quẫn bách.

… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://bimdep.pro/trieu-duc-tam/

– Bất tiện?

Triệu Đức Tam nhướng mày hỏi, liền hất cằm lên hướng bên trong nhìn xem, thì thấy nàng béo kia đứng ở góc tường cúi đầu buộc lại dây lưng quần, cái nịt ngực treo trên thân thể còn chưa có cài lại, hai phần bao bọc lại bầu vú rũ xuống tới gần rốn…

Thấy một màn như vậy, Triệu Đức Tam cười nói:

– A, Trương trưởng phòng đang có bận việc, xin lỗi đã quấy rầy…

Trương Đạt sắc mặt cực kỳ khó coi, lúng túng gượng cười nói:

– Triệu khoa trưởng đừng nói vậy… À… ngọn gió nào đem cậu thổi tới phòng hậu cần đây?

Nói xong trương Đạt đi ra ngoài kéo cửa đóng lại.

Triệu Đức Tam gọn gàng dứt khoát nói:

– Trương trưởng phòng, vừa rồi Tô Tĩnh phòng của chúng tôi xuống đây nhờ giúp lấy cho bình nước, sau đó thì nàng thở phì phì quay về, nói Trương trưởng phòng bảo tự mang bình nước đi, thử hỏi một cô gái yếu ớt trói gà không chặt làm sao có thể chuyển lên trên lầu bình nước được chứ? Vì vậy tôi tới đây để lấy bình nước, xin chỉ thị của trương trưởng phòng a…

Nghe Triệu Đức Tam nói rõ ra, Trương Đạt biết vừa rồi hắn do nóng lòng đè nàng béo ra làm ở trong văn phòng nên nói qua loa với Tô Tĩn, vì vậy liền nhiệt tình nói:

– À… chuyện nhỏ này cậu cứ gọi điện thoại nói một tiếng là tôi cho người mang đến văn phòng là được, làm gì mà cậu tự mình đến đây làm gì…

– Không có việc gì, vừa vặn tôi cũng muốn tới phòng hậu cần thăm hỏi, dù sao trước đây tôi cũng là thuộc cấp của Trương trưởng phòng, đến thăm lãnh đạo cũ cũng đâu có gì đâu…

Triệu Đức Tam nói.

Trương Đạt cực kỳ lúng túng, lúc trước Triệu Đức Tam thời điểm đến đây bị hắn làm khó dễ không ít, ai ngờ thằng này mới đến trong cục hơn một năm liền đã bò tới vị trí khoa trưởng khoa kiểm tra an toàn, theo cấp bậc thì cùng mình đồng cấp, chỉ có trở ngại là thằng này bây giờ nhân khí đang liên tiếp tăng vọt với bên ủy ban thành phố, mình không dám đắc tội với hắn, đành nói:

– Triệu khoa trưởng thật là có tâm.

Triệu Đức Tam khinh miệt hỏi:

– Tôi còn có việc, nên không ở đây lâu, Trương trưởng phòng để bình nước tại nơi nào, để tôi đi lấy.

– Um… tại nhà kho, đi… để tôi cùng đi với cậu xuống đó, nói cho người dưới kho mang đến văn phòng của cậu…

– Không cần đâu… tự tôi đi nói một tiếng cũng được rồi.

Trương Đạt sửng sốt một chút, rồi ngầm hiểu cười khẽ nói:

– Nếu vậy thì tùy ý cậu vậy…

Đức Tam h cười giả tạo rồi xoay người trực tiếp hướng đến nhà kho.

Nhìn theo bóng lưng Triệu Đức Tam ly khai, Trương Đạt đối với với thằng gia hỏa này có chút bội phục, thằng này thích hợp tại quan trường lăn lộn, đi qua hơn một năm sờ bò lăn đánh, giờ đã lăn lộn như cá gặp nước rồi.

Triệu Đức Tam tại sao không muốn Trương Đạt cùng đi đến nhà kho đây?

Bởi vì Trương Ái Ái đang chỉ có một mình tại trong kho hàng, từ lúc hắn rời khỏi phòng hậu cần, thì về sau hắn hầu như đứt gãy cùng Trương Ái Ái liên hệ. Vừa rồi Trương Đạt có nói Trương Ái Ái đang tại trong kho hàng, Triệu Đức Tam trong đầu liền hiển hiện lên bộ dáng người đàn bà nông thôn với vẻ mặt ngượng ngùng, nhất là lần tại trong nhà nàng thừa dịp con nàng đang ngủ mà làm cái chuyện đó, cảm giác kia thật sự là không giống như bình thường.

Hắn đến nhà kho lúc cửa đang khép, khi đẩy cửa ra thì Trương Ái Ái đang ngồi chồm hổm trên đất tay cầm một cái bánh bao thịt gặm, nàng không có phát hiện có người tiến vào…

Triệu Đức Tam đứng ở cửa ra vào hắng giọng, Trương Ái Ái lúc này mới nghiêng đầu qua xem, vừa thấy đứng ở cửa là hắn, nàng liền kinh ngạc đứng lên, trong nháy mắt lại hiện lên nụ cười mừng rỡ, nói:

– Tiểu Triệu… em tới nơi đây làm gì vậy?

– Em không thể tới sao?

Triệu Đức Tam nghiêm mặt hỏi…

– Với lại chị cũng không có thể gọi em là tiểu Triệu nữa, chẳng lẽ chị không biết bây giờ em làm khoa trưởng của khoa kiểm tra an toàn sao? Chị phải gọi em là Triệu khoa trưởng mới đúng…

Triệu Đức Tam vẻ mặt nghiêm túc làm cho Trương Ái Ái có chút sững sờ không biết làm sao, nhỏ giọng nói:

– Triệu khoa trưởng… đến đây làm gì?

Triệu Đức Tam hai tay chắp sau lưng, vừa đi đến vừa nói:

– Em đến lấy bình nước…

– Vậy… để chị đưa đến văn phòng cho em…

Trương Ái Linh nói xong liền để cái bánh bao ở t bên trên mặt ghế, muốn đi chuyển nước, thì hắn gọi nàng lại nói:

– Em còn còn chưa có nói hết, chị làm gì mà gấp vậy…

– Vậy còn có chuyện gì?

Trương Ái Linh quay đầu nhìn hắn, có chút nhút nhát…

Triệu Đức Tam chỉ bất quá không muốn nàng có bộ dạng quá nhút nhát làm cho hắn cảm thấy mất hứng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Trương Ái Ái có vẻ khiếp sợ, hắn liền hòa hoãn, bình thản nói:

– Em còn chưa nói hết đây, đến trong kho hàng lấy bình nưc là chuyện thứ nhất, còn có chuyện thứ hai, chị muốn biết là cái gì không?

Trương Ái Ái có chút không hiểu nhìn hắn, lắc đầu hỏi:

– Là cái gì chứ?

– Tới thăm chị…

Triệu Đức Tam vừa nói vừa đi đến trước mặt nàng, đem một tay khoác lên trên bờ vai, rồi nhìn chằm chằm vào ánh mắt nàng.

Bị hắn cứ như vậy thẳng tắp nhìn, Trương Ái Ái có chút tâm hoảng ý loạn, vội vàng đem đôi mắt chuyển đi tránh thoát ánh mắt của hắn, trên khuôn mặt trắng nõn nhàn nhạt đỏ ửng, nhỏ giọng nói:

– Chị còn tưởng rằng… tưởng rằng em đã quên chị rồi…

– Em làm sao mà quên chị được chứ…

Triệu Đức Tam nhẹ nhàng ôm lấy nàng, Trương Ái Ái xấu hổ đứng ở tại trong long ngực của hắn.

Triệu Đức Tam để miệng tới gần vành tai nàng, nhẹ nhàng thì thầm nói:

– Những ngày qua chị có nhớ em hay không?

Trương Ái Ái không nói lời nào, chỉ là ngẩng đầu lên mỉm cười.

– Không nói gì sao?

Triệu Đức Tam một bên dùng miệng nhẹ nhàng ngậm lấy bên vành tai của nàng, một bên nhẹ giọng hỏi.

– Đừng… nhột ngứa.

Nàng nghiêng cổ nhỏ giọng nói.

– Ngứa nhột ở đâu vậy? Lỗ tai ngứa nhột hay là phía dưới ngứa nhột?

Nàng liếc nhìn Triệu Đức Tam, lại cúi đầu xấu hổ nói:

– Em… em đã biết rõ mà còn giễu cợt hỏi…

– Em đâu có giễu cợt chị đâu…

Triệu Đức Tam bàn tay khoác lên trên bờ vai nàng chậm rãi thuận theo phần lưng nhẹ nhàng di chuyển xuống, đầu ngón tay xẹt qua nơi nào thì liền mang đến từng đợt cảm giác nhẹ nhàng ngứa nhột, chỉ chốc lát bàn tay của hắn đã dọc theo lưng của nàng trượt đến lên trên cái mông to, bờ mông của nàng quá sung mãn, phồng to lên hình cầu phía sau cái quần nàng, sờ lên mềm núc ních lại vô cùng co dãn.

– Đừng… cửa còn mở ra… bị người trông thấy không tốt.

Trương Ái Ái nhìn ra cánh cửa khép hờ băn khoăn nói.

Triệu Đức Tam quay đầu lại nhìn thoáng qua, nói:

– Để em đi đóng cửa lại rồi sẽ tiếp tục…

Nói qua xoay người đi đóng cửa, lúc đi tới cửa thì Trương Đạt cũng vừa đi tới.

“Con mẹ nó!” Triệu Đức Tam âm thầm mắng, đồ chó hoang Trương Đạt chẳng lẽ lại là muốn quấy rầy chuyện tốt của hắn?

– Ơ, Triệu khoa trưởng, nước còn chưa có mang lên cho văn phòng của cậu sao a?

Trương Đạt vừa nhìn thấy hắn liền hỏi.

– Chưa có.

Triệu Đức Tam vừa nói vừa quan sát Trương Đạt và nàng béo, thấy hắn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào mình, nàng béo xấu hổ đỏ mặt, bộ dạng lúng túng thẹn thùng.

Trương Đạt hướng trong kho hàng nhìn qua, lúc này Trương Ái Ái đang giả bộ quét dọn vệ sinh bên trong. Trương Đạt lớn tiếng hỏi:

– Trương Áí Ái, cô chưa mang nước lên văn phòng Triệu khoa trưởng à?

Trương Ái Ái ngẩng đầu sửng sốt một chút, khép nép nói:

– Tôi… tôi mang ngay đây…

Nói xong liền đi trong góc chuyển lên một bình nước hai mươi lít…

– Chị béo… đến giúp nàng một tay đi…

Triệu Đức Tam đau lòng giùm cho Trương Ái Ái vác nặng nên nói.

– Vâng…

Lãnh đạo đã nói, nên nàng béo vội vàng chạy tới theo phụ giúp cùng Trương Ái Ái mang đi.

– Trương trưởng phòng, thôi tôi đi đây…

Triệu Đức Tam đã đi, hai nàng kia cũng cùng khiêng theo bình nước đi phía sau lưng hắn đến văn phòng khoa kiểm tra an toàn, bị trở ngại không chỉ có nàng béo ở đây, mà còn có Tô Tĩnh cũng đang trong phòng làm việc, vì vậy Triệu Đức Tam không thể đè Trương Ái Ái ra làm được, chỉ đành đưa mắt nhìn nàng đi xuống lầu, cái bờ mông nảy nở kia thật sự chỉ là đàn bà mới có đấy, lại còn có trên thân phát ra vẻ khí tức thành thục, đây không phải là điều mà các cô gái có được.

Trước khi tan việc hắn định nhắn tin cho Trương Ái Ái, bảo nàng tan việc chớ vội đi về, mà hãy đến hắn văn phòng của hắn, để cùng nàng giao hoan đấy, nhưng khi hắn vừa cầm lấy điện thoại chuẩn bị nhắn tin thì nhận được tin nhắn của Triệu Tuyết.

Nhấn ra xem thì thấy: “Chị Trương nói đêm nay sẽ để cho tôi mời nàng ăn cơm, muốn cũng cùng mời anh đến coi như là tạ lỗi đêm đó quấy rầy nàng nghỉ, nếu đêm nay anh rảnh thì tới đi, được không?”

Cũng được, hôm nay tại trong kho hàng không có làm gì được Trương Ái Ái, buổi tối đi phó ước gặp lại người đàn bà Trương Lỵ kia, Triệu Đức Tam liền nhắn cho Triệu Tuyết bảo nhắn cho hắn địa chỉ, khi tan tầm liền sẽ đi qua.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Đức Tam

Số ký tự: 0