Triệu Đức Tam

Phần 1

2022-07-14 12:39:00

Phần 1
Triệu Đức Tam thuộc hàng con ông cháu cha của một gia đình buôn bán than đá, nhưng mấy năm trước bởi vì bị phát hiện trốn thuế, cha của hắn đi tù, từ đó về sau gia đình suy bại, hắn từng được gọi là con nhà giàu, thế mà bây giờ…

Cha của Triệu Đức Tam ngồi trong nhà lao suốt thời gian qua cũng đã cố suy nghĩ tìm không ít phương pháp đả thông con đường tìm việc làm cho hắn, cuối cùng nhờ mối quan hệ bạn bè dùng đút lót cũng đưa được Triệu Đức Tam vào làm trong một cơ quan nhà nước béo bở.

Triệu Đức Tam nhờ vậy mà không phải bôn ba tứ phương tìm việc làm nữa, hắn cũng đã từng muốn bằng vào năng lực của mình, đi tìm một công việc mình thích, nhưng hắn mới tốt nghiệp trường đại học, nộp đơn xin việc vô số nơi, kinh nghiệm thì không có, lại không phù hợp với chuyên ngành, cho nên cuối cùng cũng không có tìm được một phần việc làm nào cho ra hồn cả, lúc này khiến cho hắn cảm cảm nhận được cuộc sống của mình đang nguy cơ, đã 23 tuổi, không có tinh lực chứ đừng nói chi đến lý tưởng tiền đồ, hắn càng không có hứng thú đi tìm người yêu để thỏa mãn tâm nguyện của người cha đang ngồi ở trong chốn lao tù.

Mặc dù hắn thân cao 1m80, mắt to mày rậm, làn da trắng, khi đi xuyên dọc theo đường thường có khá nhiều ánh mắt của các cô gái ngưỡng mộ, nhưng sâu trong nội tâm hắn đang rất tự ti, mẹ thì chết bệnh, cha ngồi tù, không có tiền, không có việc làm, khiến cho hắn không dám đi tìm đối tượng yêu đương.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, trời trong xanh, ánh nắng tươi sáng, đối với Triệu Đức Tam nói cũng xem như là một ngày lành tháng tốt, mang trong lòng thấp thỏm lo lắng khi ngồi trên xe buýt đi đến cơ quan trong thành phố này báo danh, đây là do cha hắn lúc trong tù hao phí không ít tâm trí, thông qua các loại quan hệ, nhờ một người bạn trước kia cùng làm kinh doanh, tốn không ít tiền bạc mới xin được cho hắn vào làm một công việc lợi ích thực tế, sau này về hưu còn có thể dưỡng lão, Triệu Đức Tam quyết tâm muốn dùng kiến thức kinh nghiệm tích lũy trong 1 năm lưu lạc “giang hồ”, tại cơ quan nhà nước này làm ra một phen sự nghiệp, lại để cho nhà họ Triệu một lần nữa ánh sáng lại bừng lên.

Quan hệ không phải là tự nhiên mà có, tiền bạc không phải là tốn không, trước khi Triệu Đức Tam đi đến cơ quan báo danh, đã được thông báo săp xếp đến làm thư ký cho lãnh đạo, cái này cũng là điều cân nhắc đến chuyên ngành học của hắn cùng với ngành sản xuất than đá không có dính dáng gì cả với nhau, cho nên trong cơ quan quyết định đem ngành học về quản lý chuyên nghiệp công cộng của hắn an bài ở phòng hành chính trên cương vị thư ký coi như là cũng hợp tình hợp lý.

Trên xe buýt, Triệu Đức Tam bắt đầu tưởng tượng nội dung công tác của mình, hắn nghĩ đến cuối cùng mình cũng có một việc làm lấy lại phần nào thể diện trước mặt những thằng bạn thời đại học hay phân bì. Hoàn toàn chính xác, tại toàn bộ thành phố Du Dương này, chỉ sợ không có cơ quan nào béo bở so với cục khoáng sản than đá màu mỡ này rồi… Hắc, nghĩ tới đây, Triệu Đức Tam nhịn không được nở nụ cười ngây ngốc…

– Đã đến cục khoáng sản than đá, có ai xuống xe không?

Trên xe buýt cô gái bán vé trẻ tuổi xinh đẹp lớn tiếng.

– Có, có…

Triệu Đức Tam suy nghĩ bị đánh gãy, vội vàng vẫy tay, từ trên chỗ ngồi đứng lên.

Ai ngờ theo từ xe buýt vừa bước xuống, một chiếc xe hơi Audi chạy qua sát bên người hắn, vũng nước nước bẩn dưới đường bắn tung tóe lên người, hắn tức giận chửi ầm lên:

– Không có mắt à!

Chiếc Audi chậm rãi dừng lại, Triệu Đức Tam liếc nhìn, cúi đầu nhìn xuống, một lây cái khăn lau sạch sẽ bộ âu phục bị tung tóe đầy, hắn thở phì phì xông tới, tức giận gõ cửa kính xe la lên:

– Con mẹ nó, mở to mắt ra mà nhìn này! Mở cửa ra!

Cửa kình từ từ trợt xuống, trên ghế tài xế là một phụ nữ, nhìn thoáng qua tầm hơn hơn 30 tuổi, lông mày mắt hạnh, đôi môi nở nang hơi vểnh lên, toàn thân tản mát ra một loại khí chất thiếu phụ thành thục vũ mị.

– Có chuyện gì vậy?

Thiếu phụ lạnh lùng nhìn hắn, một đôi mắt tựa hồ mang theo dòng điện, trước mặt là một người đàn bà đẹp, Triệu Đức Tam ngơ ngẫn nhìn ngắm một lát, hỏa khí mới vừa rồi tự nhiên biến mất, lúng túng thật thà cười nói:

– Không có… không có chuyện gì… không có việc gì.

Người đàn bà hai má hồng nhuận phơn phớt, lay động thân mình môi son gợi cảm có chút mở ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười khinh khỉnh:

– Uả… mới vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ lắm mà? Làm sao vậy? Sao giờ không mắng nữa?

Triệu Đức Tam cố rặn ra nụ cười, trong lòng nghĩ thầm “. Con mẹ nó bộ cho rằng có chiếc Audi là hung hăng càn quấy à, năm năm trước lão tử còn dùng loại xe này để kéo phân người đấy.”

Thiếu phụ thấy Triệu Đức Tam không nói lời nào, khẽ cười, kéo cửa sổ xe lên, đạp chân ga, chiếc xe vọt đi…

Triệu Đức Tam vẫn đứng tại chỗ, hắn hồi tưởng lại cuộc sống trước kia của mình, áo thì đưa đến tay, cơm bưng đến tận miệng, ăn ngon mặc đẹp, lái xe sang ở khu biệt thự, khi đó cha hắn chưa có bị bắt, mỏ than làm chơi ăn thật, một ngày lợi nhuận thu cả đấu vàng.

Triệu Đức Tam nghĩ đến người đàn bà vừa rồi kia, tí tách chậc chậc lưỡi, thiếu phụ này lúc nói chuyện thần sắc quyến rũ, cặp mắt kia như là hút hồn người, xinh xắn môi son gợi cảm, khi hắn cúi đầu quét mắt thoáng qua thì nhìn thấy cái áo mỏng màu đen bên trong bao vây với bộ vú no đủ, tản ra hương vị vũ mị mê người, đó là tự nhiên đấy, không giống như những người đàn bà đồng dạng khác cố tình giả vờ.

Triệu Đức Tam đi dọc theo con đường còn ướt nước mưa hơn 100m, đi tới cục quản lý khoáng sản than đá thành phố Du Dương, sau khi tốt nghiệp đại học lăn lộn bên ngoài đã hơn một năm, cha của hắn bất ngờ bị bắt, tài sản bị tịch thu cũng không còn lưu lại tiền gì cho hắn, cũng may là còn một ít đồ đạc do người khác đứng tên, nếu không thì hắn đã sớm lang thang đầu đường xó chợ.

Tuy hắn chỉ làm thư ký cho phó cục trưởng Vương An Quốc, nhưng để tạm sống thật ra cũng là một chuyện tốt, hắn có hỏi thăm dò qua bạn bè đang làm công chức thì được biết rằng đi làm công chức nhà nước, mỗi ngày chính là uống trà xem báo, thời gian rỗi rãnh phát chán, tiền lương cùng chế độ đãi ngộ không phải là quá tốt, nhưng nếu làm hơn một, hai năm, chất béo sẽ tự tràn tới tăng thu nhập, khi bạn hắn nghe nói hắn được đi đến cục khoáng sản than đá làm thư ký cho phó cục trưởng, những người bạn học kia cực kỳ hâm mộ, nói hắn trèo được lên cao chỗ tốt, cả đời không cần lo lắng gì nữa.

Triệu Đức Tam đứng trước tòa nhà cao ốc cục khoáng sản than đá trầm tư một lúc lâu, cuối cùng mình cũng có công tác việc làm, tuy rằng so với 5 năm trước ở nhà đã chuẩn bị cho hắn tiếp nhận gia sản sự nghiệp của mỏ than thì chênh lệch quá lớn, nhưng cha của hắn đã ngã ngựa, mà còn có thể giúp hắn được như chuyện này, cũng không tệ… trong lòng hắn buồn vui lẫn lộn.

Đi vào bên trong đại sảnh, Triệu Đức Tam đến bộ phận nhân sự báo đến, nộp giấy kiểm tra sức khoẻ, giấy chứng nhận tốt nghiệp các loại… Bộ phận nhân sự hướng dẫn cho hắn trực tiếp đi đến phòng làm việc phó cục trưởng Vương nhận công tác.

Triệu Đức Tam đi dọc theo hành lang đến trước sơ đồ hình ảnh các lãnh đạo chủ chốt, tìm ảnh của phó cục trưởng Vương An Quốc, ông ta mặt tròn mập mạp rất có tư thế của người lãnh đạo, sau khi nhận ra diện mạo phó cục trưởng Vương, hắn bắt đầu đi đến chân cầu thang lầu, Phó cục trưởng Vương lúc này từ hướng đối diện bước đến, khuôn mặt đỏ bừng, đi đường có chút lảo đảo, đoán chừng vừa uống rượu xong, nắm trong tay điện thoại cười nói rạng rỡ cùng với đầu điên thoại bên kia bàn luận xôn xao cái gì đó.

Triệu Đức Tam vốn là sinh trưởng ở trong nhà giàu có, khách khứa đến rất nhiều, từ nhỏ đến lớn đã quen nhìn mặt người mà nói chuyện, lập tức nét mặt hắn rạng rở chạy qua đở cánh tay Phó cục trưởng Vương, nói:

– Phó cục trưởng Vương, xin ông đi chậm một chút, coi chừng ngã.

Vương An Quốc mặt say đỏ bừng, sắc mặt hiện sáng bóng nhoáng, vừa nói chuyện điện thoại cười ha hả cũng không để đến là ai, tay vịn vào người của Triệu Đức Tam, loạng choạng đi tới cửa phòng làm việc rồi cười híp mắt nói tiếp trong điện thoại:

– Ừ… đến phòng làm việc của anh, anh chờ em…

Vương An Quốc cúp điện thoại, một tay nắm cái đồ vặn cửa phòng, lúc này mới mắt liếc mắt nhìn qua hắn, nhắm mở vài cái để đầu óc thanh tỉnh một chút, có chút líu lưỡi say hỏi:

– Chàng trai, cậu ở bộ phận nào vậy?

Triệu Đức Tam cười rạng rỡ, nhún nhường nói:

– Thưa cục phó, em là Triệu Đức Tam, hôm nay vừa tới báo danh, đến đây làm thư ký cho cục phó.

Vương An Quốc lắc lắc đầu, khép đôi mắt suy nghĩ một chút, rồi mở mắt nhìn hắn, cười nói:

– À… Tiểu Triệu phải không? Tôi nhớ ra rồi, ngày hôm nay tới nhận việc à.

Triệu Đức Tam một mực cung kính cười gật gật đầu:

– Vâng, thưa phó cục trưởng Vương.

Vương An Quốc mở cửa nói:

– Vậy được, vào đi.

Triệu Đức Tam giữ cánh tay phó cục trưởng Vương, chỉ lo ông ta va chạm đụng vào vật dụng bên trong, cẩn thận từng li từng tí dìu ông tiến vào văn phòng.

Đây là một gian phòng rộng rãi có tới 50 – 60 mét vuông, bên ngoài đặt bộ ghế sa lon to lớn màu đen làm bằng da, một cái bàn gỗ cùng hồ sơ giấy tờ, mé trong còn có một gian phòng nhỏ hơn, trên cửa có treo tấm bảng nhỏ “Văn phòng phó cục trưởng”.

Vương An Quốc nói︰

– Tiểu Triệu, sau này cậu sẽ ở ngay chỗ này làm việc đấy.

Triệu Đức Tam nhìn hoàn cảnh này, trong lòng vui vẻ, được lắm, gian phòng như thế quá rộng rãi, hắn mỉm cười với Vương An Quốc, gật đầu.

Vương An Quốc xoa xoa hai bên thái dương, nhắm mắt lại︰

– Tiểu Triệu, tôi vào trong nghỉ ngơi một chút, cậu ở bên ngoài trước tiên làm quen một chút với phòng làm việc, nếu không có sự đồng ý cũa tôi, bất cứ ai cũng không cho phép gõ cửa phòng tôi nhé.

Triệu Đức Tam ánh mắt quan tâm cúi đầu khom lưng nói:

– Vâng… em biết rồi, phó cục trưởng cứ nghỉ ngơi một chút đi, có chuyện gì dặn dò cứ nói với em là được rồi.

Phó cục trưởng Vương tiến vào phòng trong, đóng cửa lại, Triệu Đức Tam đứng ở bên ngoài phòng làm việc rộng lớn nhìn chung quanh một vòng, trong lòng vui sướng hài lòng, hoàn cảnh cũng quá tốt rồi, hắn đến bên ghế sa lon bằng da ngồi xuống, đặt vào một nửa cái cái mông, con mẹ nó thật là nhuyễn mềm!

Phó cục trưởng Vương đang nghỉ ngơi, hắn không dám lên tiếng, tiện tay cầm trên khay báo chí lật lên xem…

Triệu Đức Tam xem báo đến phát chán, chẳng trách người ta thường nói công chức từ sáng đến tối chỉ uống trà xem báo, chí ít hắn ngồi hơn một tiếng đồng hồ, đã trải nghiệm đến loại công tác nhàn hạ thoải mái này.

Vừa mới lấy điện thoại di động ra để trên bàn, ở bên ngoài cửa phòng làm việc có tiếng gỏ cửa vang lên, hắn sợ đánh thức phó cục trưởng Vương, rón rén đi ra kéo cửa, thì thấy liền trước mặt một người đàn bà xinh đẹp, định thần lại vừa nhìn, thì ra đó là người đàn bà mới vừa lái xe văng nước bẩn lên người hắn.

Hai người đều giật mình kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau chằm chằm đối phương trong vài giây…

Người đàn bà hơi thất sắc, nhưng lập tức lại khôi phục lại thần sắc quyến rũ, nhẹ giọng hỏi:

– Tại sao lại là cậu? Cậu làm gì mà ở trong văn phòng phó cục trưởng Vương vậy?

Triệu Đức Tam nói:

– Tôi là thư ký của phó cục, văn phòng làm việc ở đây.

Đã có thân phận thư ký cái này, Triệu Đức Tam lập tức có cảm giác đầy đủ sự tự tin trước mặt người đàn bà yêu mị này!

Người đàn bà liếc xéo qua, khóe miệng hé ra nụ cười khinh khỉnh hỏi:

– Phó cục trưởng Vương đã về văn phòng chưa?

Triệu Đức Tam “suỵt” lên một tiếng, nhỏ giọng nói:

– Phó cục trưởng Vương uống rượu say, đang nghỉ ngơi, không cho bất cứ ai vào, chị tìm phó cục trưởng Vương có chuyện gì không? Chờ ông ta tỉnh ngủ lại tôi chuyển báo giùm cho.

Người đàn bà khinh thường quét mắt nhìn hắn một cái, kéo cửa ra liền đi thẳng vào, Triệu Đức Tam vội vàng theo sau lưng ngăn cản, nhưng cô đã đi nhanh tới cửa phòng làm việc của phó cục trưởng Vương đẩy cửa xông vào, Triệu Đức Tam than thầm coi như là đã xong đời, ngày đầu tiên đi làm đã không làm tốt được chuyện phó cục trưởng Vương dặn dò, không bị đuổi việc mới là lạ đó chứ.

Ai ngờ khi người đàn bà đẩy cửa phòng phó cục trưởng Vương đi vào, phó cục trưởng Vương cũng không có nổi giận, từ bên trong phòng truyền ra tiếng cười nói xôn xao.

Một lát sau thì cửa mở ra, phó cục trưởng Vương cả khuôn mặt vẫn còn đỏ bừng nhô đầu ra nhắn nhủ nói:

– Tiểu Triệu, như vậy đi… cậu hôm nay vừa mới tới để làm quen với hoàn cảnh, buổi chiều nay không cần đi làm, nghỉ ngơi rồi buổi sáng ngày mai bắt đầu chính thức đi làm.

Triệu Đức Tam là kẻ có năng lực bén nhạy biết mình có mặt ở đây bất tiện, lập tức gật đầu nói:

– Vâng, cám ơn phó cục trưởng Vương.

Lúc hắn quay người chuẩn bị đi ra, thì Vương An Quốc gọi giật ngược hắn lại:

– Tiểu Triệu, đem tấm bảng “Đang bận, xin đừng quấy rầy” treo lên cửa giùm tôi, tôi có công việc…

Triệu Đức Tam ngầm hiểu, gật đầu, từ cửa ra vào văn phòng làm việc treo tấm bảng nhỏ thông báo lên, phủi tay kéo cửa ra đi ra ngoài, đi xuống lầu.

Triệu Đức Tam nghĩ thầm, người đàn bà đẫy đà khêu gợi kia chắc chắn cùng phó cục trưởng Vương quan hệ không tầm thường, nếu là người bình thường làm sao dám không lịch sự khi Vương An Quốc chưa đồng ý, không gõ cửa mà đẩy ra đi thằng vào phòng của phó cục trưởng, vừa nghĩ tới dáng người đàn bà kia kia đẫy đà khêu gợi cực kỳ quyến rũ, trong nội tâm hắn cũng có chút ngứa ngáy.

Đi ra khỏi cổng của cục khoáng sản than đá, hắn cảm giác đầu óc thật là sảng khoái, chuyện công việc rốt cục đã có, đã vậy còn được phần đông bạn học đều hâm mộ, người ngoài nghe hắn ở cục khoáng sản than đá làm thư ký cho phó cục trưởng Vương, là vô cùng có mặt mũi thể diện rồi.

Hắn trong lòng suy nghĩ đến người đàn bà kia, toàn thân có chút khó chịu rồi, công tác cũng đã có, 23 tuổi đang lúc huyết khí phương cương, hôm nay hắn cũng muốn tự thưởng cho mình một phần lễ vật: Đó là đi tìm một con bò lạc để vui đùa…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Đức Tam

Số ký tự: 0