Triệu Đức Tam

Phần 161

2022-07-14 12:39:00

Phần 161
Mã Lan nghe lời xoay mình nằm ở trên ghế sa lon, đem bờ mông trắng nõn hướng về phía Triệu Đức Tam, lỗ ra cả một ít thịt non đỏ thắm bên trong âm đạo, lỗ hậu dưới sự kích thích và khuấy động của ngón tay hắn cũng đã nới lỏng ra một ít.

Trong lúc hắn còn đang ngẩn ra, Mã Lan quay đầu dồn dập thở dốc nói: “Bảo bối mau vào… mau gãi ngứa cho ta. Ta nhột quá.”

Triệu Đức Tam cười đểu một chút, dùng tiểu đệ đệ cọ xát bên ngoài mép âm đạo hai cái, làm cho ướt đầu khấc, sau đó nhắm thẳng lỗ hậu đang co rút kia mà dung sức đút vào, khi tiểu đệ đút vào mới được phân nửa, do vách lỗ hậu môn còn quá chật khiến ma sát nhiều làm cho Mã Lan thống khổ kêu lớn một tiếng.

“Lan tỷ, ta lại làm đau ngươi à.”

“Ta không sao, ngươi có đút vào hết được không?”

“Lan tỷ, thật xin lỗi a.” Triệu Đức Tam nghe thanh âm Mã Lan có chút thống khổ, cảm giác mình quả thực có chút thô bạo.

“Không có sao, chỉ cần bảo bối thích, cứ làm đi…”

“Nhưng là Lan tỷ ngươi đau.”

“Có một chút đau… Cũng thật thoải mái… Mau nhấp đi…”

“Thật thoải mái?”

“Ừ… Bảo bối… Mau nhấp…”

Thấy Mã Lan có phản ứng, Triệu Đức Tam liền chẳng thương hương tiếc ngọc, bắt đầu nhấp, tiểu đệ đệ cũng chẳng thể ra vào một cách tự nhiên như âm đạo mà chỉ có thể đi vào được một nửa, cảm giác chinh phục thật là kích thích, không bao lâu, cũng cảm giác tiểu đệ đệ phồng lên như muốn nổ tung vậy, cảm giác muốn xuất tinh đã tới gần. Kìm nén thì thực là khó chịu nên hắn gia tăng tốc độ, dung sức mà đâm thêm được vài cái thì bắn xối xả vào bên trong lỗ hậu.

“Bảo bối ngươi bắn vào lỗ sau rồi?” Mã Lan cắn răng hỏi.

“Ừ, Lan tỷ… Ta bắn vào trong rồi.” Triệu Đức Tam nói, thở hổn hển nằm ở trên lưng nàng nghỉ ngơi.

Mã Lan đã rất lâu không có cùng đàn ông làm chuyện đó, chớ nói chi là làm cho đàn ông xuất tinh, mà cái cảm giác dòng tinh nóng bỏng chảy trong người khiến cô cảm giác đau như muốn nứt ra vậy, nhưng mà sau cảm giác đó thì lại là cảm giác khoái cảm có chút khác thường từ trực tràng truyền tới. Nói đơn giản là “đau nhưng sướng”.

Lúc này Triệu Đức Tam nằm ở trên lưng nàng mà thở hổn hển, cảm giác tiểu đệ đệ đang bị lỗ hậu co bóp mà lại bắt đầu có chút nhúc nhích.

“Lan tỷ, mới vừa rồi đau lắm hả?” Triệu Đức Tam hô hấp dần dần bình thường lại được một chút, nghĩ lại chuyện mới vừa rồi, trong lòng dâng lên chút cảm giác vừa tội lỗi lại vừa sung sướng.

“Ừ” Mã Lan nhẹ khẽ gật đầu, “Cảm giác nóng như phải bỏng vậy.”

“Lan tỷ, thật xin lỗi.”

“Không có sao, chỉ cần tiểu nam nhân thích, ta tuy không thể cho ngươi lần đầu tiên của ta nhưng mà lần đầu tiên chơi lỗ hậu của ta thì ngươi có để tâm không?”

“Tất nhiên là không, Lan tỷ, mới vừa rồi ta nhất định đã làm đau ngươi.”

“Không có vấn đề gì, chỉ cần tiểu nam nhân thích, trên miệng, âm đạo hay là cửa sau chỉ cần ngươi thích ta đều chiều.”

Triệu Đức Tam nghe Mã Lan nói như vậy, trong lòng lại có một tia cảm động, liền không nói gì nữa, ở lưng của nàng nằm một hồi, cho đến khi hô hấp khôi phục bình thường, mới đứng lên, thận trọng từ trong lỗ hậu rút tiểu đệ ra, một chất lỏng màu trắng trào ra ngoài, nhìn kỹ lỗ hậu trào ra dòng chất lỏng đó y như là mật hoa cúc trào ra vậy.

“Giúp ta lau mông một chút đi.” Mã Lan nói.

Trải qua một phen vật lộn như vậy, Mã Lan đã không còn mắc cỡ nưa, cứ lõa lỗ như vậy nằm trên ghế salon, phơi trọn bờ mông chắc khỏe.

Triệu Đức Tam từ trên bàn làm việc cầm giấy vệ sinh tới giúp cô lau sạch mông và âm đạo, đồng thời lau sạch tiểu đệ đệ của mình, mặc lại đồ rồi ngồi ở trên ghế sa lon nhởn nhơ đốt điếu thuốc thuốc hưởng thụ. Mã Lan từ trên ghế salon bò dậy, đứng thẳng người đem quần lót chữ T mặc xong, kéo chân váy từ trên eo xuống, cổ áo cho dù có cài nút xong cũng vẫn lộ ra xuân quang bởi vì trong lúc mãnh liệt làm tình đã làm đứt vài cúc. Bờ ngực căng tròn lộ ra hấp dẫn mê người.

“Đã lâu như vậy không có làm tình, ngươi không thèm chứ hả?” Mã Lan vừa vuốt sợi tóc vừa hỏi hắn.

Triệu Đức Tam đầu óc nhảy số quá nhanh, biết rõ Mã Lan là đang hỏi hắn có hay không cùng đàn bà khác đã làm chuyện này, hắn giả ngu nói: “Muốn a, thời gian lâu như vậy không thấy Lan tỷ, khẳng định muốn Lan tỷ a.”

“Tả không phải hỏi ngươi cái này, ta nói là thời gian lâu như vậy, ngươi có hay không cùng đàn bà khác làm tình qua?”

Triệu Đức Tam không dám nhìn ánh mắt nàng, hít một hơi khói, giả bộ đáng thương, rên rỉ than thở nói: “Ai! Lan tỷ, ngươi không biết một ngày không có ngươi ta làm sao sống, thật là giống như một cái máy cày.”

Mã Lan nghi ngờ hỏi: “Có ý gì? Làm sao giống như một cái máy cày?”

Triệu Đức Tam quỷ tiếu cười, lấy tay chỉ vào đũng quần mình khoa tay múa chân nói: “Lấy tay làm chứ sao.”

Mã Lan lúc này mới hiểu, cười ha hả nói: “Ngươi bại hoại, không đứng đắn.”

Lúc này điện thoại di động Mã Lan ở trên bàn làm việc kêu, nàng đứng dậy cầm điện thoại di động lên nhìn một cái, trên màn hiện lên hai chữ “Đình đình”, vội vàng dùng ngón trỏ đặt trên miệng ra hiệu với Triệu Đức Tam “Shhhh!!!” Một tiếng, mới nhận nghe điện thoại, khôi phục dáng vẻ của một bà mẹ, thanh âm ôn nhu, trong lời nói tràn đầy tình mẫu tử và sự quan tâm.

Triệu Đức Tam từ cử động này nhìn ra cú điện thoại này là đình đình, sau khi nghe điện thoại xong, hắn cũng không hỏi han them gì, dù sao chuyện của hắn với Đình Đình đã làm cô thương tâm một lần, không muốn trước mặt Mã Lan mà hỏi tới nữa.

Để điện thoại di động xuống, Mã Lan đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn mà nói: “Đình đình gọi điện thoại, ta phải về nhà, vốn là hôm nay là cuối tuần, đã hứa là sẽ ở nhà chơi vơi nàng rồi, nhưng gần đây trong công ty tương đối nhiều việc, đã lỡ hẹn mất nửa ngày rồi.”

Triệu Đức Tam lấy tay vỗ nhẹ lên bắp đùi Mã Lan, nói: “Lan tỷ, vậy ngươi nhanh về với Đình Đình đi, ta cũng không làm phiền ngươi nữa.”

“Vậy ngươi thì sao?”

“Ta cũng trở về nhà, kể từ khi Tống Kế Hồng bị cắt chức, ta ngày ngày phải đi xuống nông thôn kiểm tra, cũng mệt lả, nên tranh thủ cuối tuần nghỉ ngơi.”

“Mới vừa rồi cũng làm việc mệt lả, ngươi nghỉ ngơi thật khỏe một chút a.”

“Lan tỷ, vậy được, chờ ta có tin tức sẽ điện lại cho ngươi.”

“Ừ, cảm ơn ngươi đối tốt với ta như vậy.”

“Không có gì, Lan tỷ, vậy ta đi trước.”

“Chờ một chút, cùng nhau đi ra ngoài.” Mã Lan đứng dậy đi tới trước bàn làm việc đưa điện thoại di động nhét vào trong ví da, đem túi khoác lên khuỷu tay, cùng hắn đi ra khỏi phòng làm việc.

Đi tới trong sân công ty, Mã Lan móc ra chìa khóa xe nói: “Để ta đưa ngươi trở về?”

“Lan tỷ, không cần, ta đi taxi cũng được, ngươi nhanh đi về chơi với đình đình đi.”

Mã Lan lại ôm lấy hắn, rúc vào trong ngực hắn, vẫn như cũ không thôi nói: “Sau này thường xuyên đến thăm ta nhé.”

“Biết rồi.” Triệu Đức Tam giống như dỗ trẻ con vậy ở lưng của nàng vỗ nhẹ.

Mã Lan ôm hắn một hồi, khóe mắt phát hiện bảo vệ công ty đang nhìn sang hướng bên này, mới đem hắn buông ra, dặn đi dặn lại hắn cẩn thận, sau đó xoay người chui vào trong xe Audi.

Cuối tuần này trừ gặp Mã Lan một lần, về đến nhà Triệu Đức Tam liền tắt điện thoại di động, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Sáng thứ hai, mới đi vào cơ quan thì gặp San San bèn bị cô nàng oán trách một trận.

Bây giờ Triệu Đức Tam ở trong cục thân phận đã không giống ngày xưa, mà là quyền trưởng phòng an chất, có thể nói ngoài lãnh đạo cục ra thì các lãnh đạo khác hay mọi người trong cơ quan đều tỏ ra nhiệt tình với hắn, duy chỉ có Tô Tĩnh vẫn dửng dung như vậy. Nguyên do trong đó không cần phải nói Triệu Đức Tam cũng biết, Mà Tô TĨnh có bất mãn thì cũng không thể ngăn cản được, ngày đó Tô Tĩnh có gọi điện cho chị mình để nhờ can thiệp nhưng sau khi Tô Tình nghe được là Triệu Đức Tam được bổ nhiệm, lại cũng ngại vì mối quan hệ của cô và hắn nên cũng không có giúp em gái mình mà ra mặt.

Cuộc họp đầu tuần thực ra chính là cái ngày Triệu Đức Tam được bổ nhiệm nhậm chức, cho nên trong công tác tỏ ra rất là ra sức, sau khi an bài công việc cho Tô Tĩnh xong hắn bèn ngồi làm báo cáo tình hình kiểm tra các mỏ than ở nông thôn, sau đó bắt đầu ngồi viết sáng kiến cải tổ công tác khai khoáng ở Du Dương.

Mới viết được một nửa báo cáo thì có người gõ lên cửa phòng làm việc.

Triệu Đức Tam dừng tay gõ bàn phím nói: “Vào đi.”

Cửa đẩy ra một cái, tiến vào là Trương Hiểu Yến, sau khi hướng tô tĩnh mỉm cười một cái, rồi cười giả tạo với Triệu Đức Tam, dùng một loại giọng khinh miệt nói: “Lưu trưởng phòng, mới vừa nhận được thông báo từ Thành ủy, buổi chiều ngươi đi Thành ủy tham gia một buổi họp.”

“Kêu ta?” Triệu Đức Tam cảm giác có chút kinh ngạc, “Còn có những người khác sao?”

“Không có, Lưu trưởng phòng không nói gì thêm.” Trương Hiểu Yến cũng bởi vì hiến thân cho Vương bát đản mà được ở lại làm nhân viên chính thức, bây giờ Triệu Đức Tam làm quyền trưởng phòng thì vô cùng cung kính, ngay cả gọi cũng thêm từ ngài vào.

“Sao có mình ta?”

“Thông báo Thị ủy nói, chỉ đích danh trưởng phòng an chất đi tham gia họp.”

Triệu Đức Tam sửng sốt một chút, ồ một tiếng, đối với nàng khẽ cười nói: “Vậy được, ta biết, phiền ngươi đi một chuyến.”

“Tô tĩnh, ta đi xuống trước.” Trương Hiểu Yến vừa nói hướng bọn họ cười một tiếng, kéo cửa lên đi ra ngoài.

Trương hiểu yến vừa đi, tô tĩnh cười lạnh một tiếng, nhìn như lầm bầm lầu bầu nói: “Ngươi mới thăng quan mà ai cũng có vẻ nhiệt tình với ngươi hẳn lên.”

Triệu Đức Tam biết lời này nói là cho mình nghe, nhưng hắn một chút cũng không để ý, cùng là đồng nghiệp, chẳng tội gì vì một cô gái mà tức giận. Đại độ cười nói: “Tô tĩnh, ngươi cũng đừng đối với ta có thành kiến gì a, thật ra thì ta cũng không muốn làm quyền trưởng phòng, ngươi biết, ta luôn luôn sợ nhất đi họp, nếu như ta có quyền lựa chọn, ta nhất định đem cái chỗ ngồi này nhường cho ngươi làm.”

“Thật sự! Nói như hát hay.”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Đức Tam

Số ký tự: 0