Phần 145
2022-07-14 12:39:00
Mặc dù là đầu mùa xuân, nhưng tháng ba trời đông giá rét y như tháng chạp vậy, ngồi ở trong tiệm cơm mà vẫn còn cảm thấy rùng mình, do ăn mặc đơn bạc nên không khí lạnh làm hắn có chút rùng mình, run lẩy bẩy.
Tô Tình nói: “Tiểu Triệu, Ngươi lạnh quá hả?” Sau đó cũng không ngại ngùng gì đưa ra ngón tay trắng nõn dài, nhẹ nhàng véo lên áo hắn, “Ngươi ăn mặc đơn bạc quá.”
Dưới sự quan tâm của nữ bộ trưởng, Triệu Đức Tam nhất thời cảm giác trong lòng ấm áp, cười ha hả nói: “Lúc tới đây không nghĩ là trời sẽ lạnh như này nên cũng không mang áo khoác theo, cũng thật là Tây kinh này lạnh hơn ở Du Dương thị rất nhiều.”
“Uống chút rượu cho ấm chứ hả?” Tô Tình nói.
Uống rượu ư? Đây cũng là ý kiến hay, uống rượu thì sẽ buông thả hơn Triệu Đức Tam trong đầu nghĩ, vì vậy gật đầu nói: “Vậy cũng được, uống chút cho ấm người a!”
Tô Tình gọi phục vụ viên, hỏi hắn: “Tiểu Triệu, uống rượu gì?”
Phục vụ viên nói: “Các ngươi có hai người thì nên uống rượu nhị oa đầu.”
Triệu Đức Tam nói: “Vậy thì nhị oa đầu đi, một chai thôi nhé.”
Tô Tình nói: “Hai chai.”
Triệu Đức Tam nhất thời có chút ngây ngẩn, nói: “Tô Bộ trưởng, ta uống một chai là được, không dám uống nhiều.”
“Ta cũng uống a, chúng ta mỗi người một chai.” Tô quay đầu nói.
“Ngài… Ngài cũng uống a?” Triệu Đức Tam có chút không tin, đường đường Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ vậy mà sẽ uống cái loại rượu hai đồng một chai này sao? Hơn nữa, lần trước gặp ở Du Dương thị, nàng cũng chỉ uống được vài chén, nếu mà uống hết chai nhị oa đầu này thì đảm bảo là say như chết.
Ý nàng là gì nhỉ? Triệu Đức Tam nhất thời không nghĩ ra, chẳng lẽ là… Hắn không dám suy nghĩ nhiều, càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.
Tô Tình cười yếu ớt nói: “Đúng vậy, ta cũng uống chút rượu, cho ấm dạ dày.”
“Ồ ra là vậy, làm chút rượu cho ấm bụng cũng tốt mà.”
“Ta vạn nhất uống say còn phải phiền toái tiểu Triệu ngươi lại phải đưa ta trở về.” Tô Tình tựa như trêu nói.
Phục vụ viên rất mau đem tới hai chai nhị oa đầu, Triệu Đức Tam phân phó nói: “Phiền ngươi mang cho ta hai cái ly.”
Tô Tình ngăn trở nói: “Không cần, mở nắp ra uống là được.”
Triệu Đức Tam ngẩn ra, cười ha hả nói: “Tô Bộ trưởng ngài thật là nữ trung hào kiệt, hào sảng! Ta tiểu Triệu trước kính ngươi một chút, lần trước là ta không đúng, kính mong Tô Bộ trưởng ngài không chấp kẻ tiểu nhân này a” Vừa nói Triệu Đức Tam vặn mở nắp, giơ chai rượu lên.
Tô Tình thật đúng là người hào sảng, cũng mở nắp chai ra, cùng hắn cụng nhẹ một cái, ngẩng đầu lên nhấp một hớp lớn, do không quen uống nhiều nên nàng ho khan sặc sụa.
Triệu Đức Tam vội vàng buông chai rượu xuống, cũng không suy nghĩ nhiều, liền tiến lên vỗ nhẹ ở trên lưng nàng, quan tâm nói: “Tô Bộ trưởng ngài uống chậm một chút.”
Tô Tình cúi đầu ho khan mấy tiếng, bình tĩnh ngồi lại, ngẩng đầu lên sắc mặt đã có chút hơi đỏ, nói: “Ta không có sao, uống hơi vội chút thôi, ngươi ngồi xuống đi.”
Triệu Đức Tam lúc này mới rút tay từ trên lưng nàng về. Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc thân mật gần gũi đến vậy với vị nữ Bộ trưởng tài sắc này, mặc dù cách một lớp áo khoác, nhưng hắn vẫn cảm nhận được chút nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt là nhìn thấy nàng đỏ mặt vì rượu, liền có chút ý nghĩ kỳ quái với nàng.
Trở lại chỗ ngồi ngồi xuống, vừa ăn vừa nói chuyện.
Nếu vị nữ Bộ trưởng này không có chút nào đề phòng hắn, Triệu Đức Tam liền quyết định chúc nàng thêm vài lần nữa, để xem tửu lượng của nàng tới đâu, ngày đó tại Du Dương thị có phải là giả vờ hay không.
Vì vậy Triệu Đức Tam cứ ăn cơm một chút thì lại mời nàng một lần, bởi vì chỉ có hai người ngồi chung nên Tô Tình rất hào sảng, không hề từ chối một lần nào. Hai chai nhị oa đầu đã cạn sạch.
Uống rượu xong, men rượu từ từ bốc lên, dung mạo của Tô Tình lúc này nóng như lửa vậy, hấp dẫn như gương mặt của Trương Mỹ Lệ vậy.
Triệu Đức Tam nhìn thấy Tô Bộ trưởng có vẻ hơi say, con ngươi cũng trở nên lơ lửng mê ly. Lần trước nghe Tô Tĩnh nói biểu tỷ của mình vẫn là phòng đơn gối chiếc, hắn hiểu rõ tâm tình của đàn bà ngoài bốn mươi, nếu như là không có tình cảm, cuộc sống y như một ly nước lọc vậy, không màu, không mùi, không vị.
Vì vậy hắn cũng mượn men rượu, lớn gan hỏi: “Tô Bộ trưởng, người phụ nữ có thể làm lớn như ngài ở Tỉnh ủy, vậy phu quân của ngài chắc phải rất lợi hại chứ hả?”
Một câu nói này đối với Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ Tô Tình mà nói, thật là có điểm uy lực mười phần, câu nói này chính là chọc đúng vào chỗ đau của nàng, mặc dù nàng làm to, nhan sắc cùng vóc người thật sự là bảo tồn rất tốt, nhưng từ trước khi ly dị cho tới giờ, tình cảm của nàng vẫn cứ là trống rỗng. Cũng muốn có thể tìm được cho mình một người đàn ông để dựa vào, Tô Tình cúi mặt, nhẹ nhàng “Ai” đất thở dài một cái, nói: ” Những người không quen biết ta đều nói như ngươi vậy… nhưng thật ra gì… Ài…”
“Tô Bộ trưởng, ngài than thở gì a?”
“Ai… Thật ra thì… Thật ra thì không dối gạt ngươi, ta bây giờ vẫn là một thân một mình, để cho tiểu Triệu ngươi chê cười, a.” Tô Tình lúc này mang thần sắc quyến rũ của người say rượu, thực sự rất mê người.+
Triệu Đức Tam cố gắng bày ra một bộ mặt thật không thể tin nổi, kinh ngạc nói: “Tô Bộ trưởng, ngài là đang nói đùa chứ? Một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn như ngài, làm sao lại là một thân một mình được?”
“Ta làm gì có tâm tư mà nói đùa với ngươi, thật sự ta vẫn là một thân một mình, có những lúc cảm giác trong lòng thật sự là trống vắng, hôm nay có thể cùng với ngươi ăn cơm, thật sự là đã cứu vớt ta khỏi một buổi chiều nhàm chán.” Tô Tình sắc mặt đỏ thắm, khẽ mỉm cười, nhìn thẳng Triệu Đức Tam.
Từ cặp mắt thâm thúy kia, Triệu Đức Tam tựa như phát hiện ra có một ngọn lửa như thiêu đốt trong tâm tư nàng.
“Nếu như ta có thể giúp Tô Bộ trưởng ngài bớt nhàm chán, thật sự là cả một trăm, một ngàn lần ta cũng đồng ý, chỉ sợ là người không có thời gian như vậy, với cả ta cũng chỉ ở đây có ba, bốn ngày, sau khi tập huấn xong cũng phải trở về Du Dương thị làm việc.” Triệu Đức Tam nói.
Tô Tình khẽ cười một cái, dửng dưng nói: “Xế chiều hôm nay ngươi thật sự là kìm nén bực bội mà… Ài…” Bởi vì đã có chút say, dáng vẻ của Tô Tình lúc này đây thực sự là mê người, phong tình quyến rũ, cả người tỏa ra một mị lực, khiêu khích Triệu Đức Tam.
Từ trong giọng nói của nàng, Triệu Đức Tam có thể nghe ra được ý tứ khác bèn giả bộ quan tâm, hỏi: “Tô tỷ, ta có chỗ nào bực bội, ngươi nói ta không hiểu lắm, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định vì ngươi vào nơi dầu sôi lửa bỏng mà làm hết sức!” Hắn đã đem đối Tô Bộ trưởng thành Tô tỷ, loại xưng hô này cũng kéo gần quan hệ lên không ít.
Tô Tĩnh ngẩng mặt lên, mặt đầy vẻ mộng mị nhìn hắn, đôi môi gợi cảm khẽ mở ra một chút nhẹ nhàng nói: “Ngươi có thể giúp ta… giúp ta lấp đầy khoảng trống lòng này sao?” Nói xong câu này, mặc dù cảm giác đã say, nhưng Tô Tình cũng vẫn là đỏ má cúi đầu xuống, những lời nói như vậy từ sâu trong nội tâm nàng, cho tới bây giờ cũng chưa từng nói với bất cứ nam nhân nào.
Nghe Tô Tình nói ra được như vậy, Triệu Đức Tam đã hiểu được ý nghĩ của nàng rõ như lòng bàn tay, không phải là thân thể nữ nhân như lang như hổ cảm thấy trống rỗng hay sao, thật là không có nam nhân thì không dễ chịu chút nào cả.
Vì vậy Triệu Đức Tam cười nói: “Tô tỷ, nếu như ngươi không ngại, ta nguyện ý vì ngươi giải sầu tâm linh tịch mịch.”
Tô Tình nghe hắn nói như vậy, mà trước mắt nàng lại là Triệu Đức Tam đẹp trai cao lớn, khiến cho xuân tâm của người đàn bà trong cô bắt đầu dao động, nhưng lại có chút băn khoăn mà cúi đầu xuống nói: “Ngươi giúp ta bằng cách nào, làm thế nào để ta không còn cảm thấy tịch mịch đây?”
Triệu Đức Tam quỷ tiếu cười. Không có trả lời thẳng nàng, mà nói: “Tô tỷ, ngươi ăn xong chưa? Chúng ta đi thôi? Hôm nay ngươi uống hơi nhiều, đi tìm một chỗ ngươi nghỉ ngơi thật khỏe đã chứ?”
Tô Tình thân là Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ, tự nhiên là người thông minh, ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Đức Tam một lúc, đôi môi đỏ thắm hơi giật giật, khẽ gật đầu một cái.
“Ta đi tính tiền.” Triệu Đức Tam cười hì hì đứng lên, rất nhanh hắn quay lại phòng, đem tay đặt trên vai nàng không một chút ngần ngại nói: “Tô tỷ, ta đỡ ngươi, đi thôi.”
Tô Tình tửu lượng không tốt, bây giờ men rượu bốc lên đầu, không riêng gì sắc mặt hồng nhuận, ngay cả người cũng có chút mềm nhũn, không tự chủ được bàn thân tựa vào trong lồng ngực Triệu Đức Tam, chỉ với hành động đó, Triệu Đức Tam đã không nhịn được, lớn gan hơn chút, đem tay nàng khoác qua vai tay còn lại đặt ở trên eo nàng, khẽ vuốt ve kiều đồn một cái, làm bộ hồn nhiên như không có gì, nói: “Tô tỷ, chậm một chút, ta đỡ ngươi.”
Còn cách một lớp áo khoác, Triệu Đức Tam cảm nhận được bộ ngực đầy đặn của Tô Tĩnh trên tay, thân thể nàng truyền tới nhiệt độ, cảm giác bộ ngực của nàng rất là đàn hồi, co giãn. Không hề kém các tiểu cô nương một chút nào, chẳng qua là hắn sẽ còn phải chờ đợi thêm một chút nữa để kiểm chứng xem thế nào.
Điều bất ngờ nhất lại làm cho hắn cảm thấy bất ngờ chính là, đường đường nữ Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ hiện tại đang dựa vào lồng ngực hắn, bị tay hắn đặt ở bên trên bộ ngực mà lại hồn nhiên không có phản ứng, hơi hé ra ánh mắt, chắc đã say nên mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Triệu Đức Tam khóe miệng nặn ra vẻ đắc ý cười, cái tay kia tiếp tục đặt ở bộ ngực của nàng một cái tay khác nắm thật chặt bàn tay trắng nõn của nàng từ từ đỡ nàng đi ra khỏi tiệm cơm.
Ở ngoài cửa tiệm cơm. Triệu Đức Tam đã liếc mắt thấy đối diện bên đường có một khách sạn, nhìn cặp mắt Tô Tình một chút, người nàng thật như là không xương vậy, mềm nhũn tựa trên thân thể hắn mới đứng nổi. Hắn càng bạo gan hơn, tay gia tăng thêm chút lực ra sức mà nhào nặn bộ ngực cao ngất của nàng từ lớp ngoài, thật sự là cám dỗ mà.
Vì vậy, Triệu Đức Tam quỷ tiếu cười, đỡ nữ Bộ trưởng hướng thẳng sang khách sạn đối diện bên kia đường mà đi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro