Phần 126
2022-07-14 12:39:00
Tô Tĩnh cố hết sức nói: “Triệu Đức Tam, cám ơn ngươi.”
Triệu Đức Tam giả bộ như một thiếu niên rộng lượng, cười nói: Tạ ơn cái gì, đều là đồng nghiệp, cùng chỗ làm thì tương trợ, chiếu cố nhau thôi.
Đợi nước sôi, hắn lấy hơn nửa cốc đặt ở trên đầu giường, dặn dò nói: “Tô Tĩnh, nước vừa sôi, khá nóng đó, lát nữa hãy uống.” Dứt lời ngồi xuống bên giường, vừa mới ngồi xuống đến…
Đốt tốt nước nóng, đổ hơn phân nửa chén bưng quá khứ đặt ở trên tủ đầu giường, dặn dò nói: “Tô tĩnh, nước vừa đốt lên, khá nóng, lát nữa lại uống.” Dứt lời tại bên giường ngồi xuống, vừa mới ngồi xuống đến, Tống trưởng phòng điện thoại tới, giọng Tống Kế Hồng trong điện thoại có chút cao, hẳn là nồng độ cồn không thấp: Tiểu Triệu a, làm sao mà lâu vậy?”
Triệu Đức Tam vội nói: “Lập tức đến, lập tức đến.”
Tô Tĩnh nghe được là Tống Kế Hồng điện thoại, con mắt đẹp say chuếnh choáng, ôn nhu nói: “Là Tống trưởng phòng kêu ngươi đi qua uống rượu a? Ngươi nhanh đi đi.”
Triệu Đức Tam xoay qua mặt, giả bộ quan tâm hỏi: “Tô Tĩnh, một mình ngươi có được hay không?”
Tô Tĩnh khóe miệng gạt ra một tia nhạt nhẽo tiếu dung, cật lực gật đầu hai cái: “Không có việc gì, ta uống nước liền đi ngủ, ngươi ít uống rượu một chút đi.”
Tô Tĩnh nói một câu quan tâm làm cho Triệu Đức Tam trong lòng còn cảm thấy ấm áp, càng thêm tin rằng nhất định có thể chiếm hữu nàng, đứng dậy nói: “Ta đi đây.”
Tô Tĩnh gật gật đầu, Triệu Đức Tam liền đi, đi tới cửa thấy thẻ phòng vẫn cắm ở trên ổ cắm trên tường, trong lòng vội nghĩ ra gì đó, quay đầu nói: “Tô tĩnh, ta giúp ngươi tắt đèn đi, ngươi ngủ đi.”
Tô Tĩnh”Ừ” một tiếng, thế là hắn liền tắt đèn, mở cửa ra ngoài rồi thuận tay rút ra thẻ phòng, cất vào trong túi, đi ra khách sạn ngồi xe chạy về tiệm cơm.
Đi vào trong phòng Tống Kế Hồng cùng với vị chủ nọ uống đến sắc mặt hồng nhuận, hào hứng cao vút, xưng huynh gọi đệ kể một ít chuyện công phu giường chiếu.
Triệu Đức Tam lặng lẽ kéo ra cái ghế ngồi xuống, rót cho mình chén rượu, kính bọn hắn một chén.
Tống Kế Hồng uống rượu quá nhiều, nói chuyện bắt đầu nói những việc không đâu, sau đó lại nhắc tới chuyện tặng lễ, trắng trợn nói: ” Ông chủ Chu, về sau nếu là đưa lễ vật thì đưa hẳn tới nhà ta. Hiện tại chính quyền thị ủy rất nghiêm khắc trong việc trong sạch hoá bộ máy chính trị, những việc như này đừng để phát sinh trên bàn rượu.” Vừa nói vừa không quên vẽ đường cho hươu chạy: Các ngươi a, chỉ cần chúng ta xuống giếng đi một vòng là có thể nhìn ra cái gì là tai họa ngầm, nếu muốn chúng ta một mắt nhắm một mắt mở thì cũng phải dọn dẹp chu đáo chứ không có vấn đề xảy ra ta làm sao ăn nói với thượng cấp.”
Ông chủ Chu liên tục gật đầu, mặt đỏ thắm sắc tiếu dung nói: “Đúng đúng đúng, Tống trưởng phòng ngươi nói đúng lắm.” Lại đổi đề tài, quỷ tiếu nói: ” Tống trưởng phòng, lát nữa ta tìm cho ngươi một tiểu cô nương để chơi đùa, được chứ?”
Tống Kế Hồng uống đã nhiều, ói năng lộn xộn, hoàn toàn không để ý Triệu Đức Tam ở đây, cười tủm tỉm nói: “Tiểu cô nương có cái gì vui, lại nói các ngươi đang ở một cái tiểu trấn, làm gì có cái gì hay như ở thành phố a!”
Ông chủ Chu hướng Tống Kế Hồng cười nói: “Tống trưởng phòng, lời này ngươi coi như nói sai rồi, trong thành phố có thể tìm được các cô nương có dáng dập đẹp, nhưng mà ở cái nông thôn này các cô gái thực sự là có tư vị riêng a, còn chưa có từng “quan hệ” qua, mà vừa khéo đêm nay ta có thể tim cho ngươi một cô nương như vậy cho ngươi thưởng thức qua.”
Tống Kế Hồng nghe xong, hào hứng dạt dào hỏi: “Thật?”
Ông chủ Chu nói: “Còn lừa gạt Tống trưởng phòng ngươi được sao, bằng không đêm nay ngươi thử đi, sáng mai ngó ga giường là biết kết quả rôi nha.”
Tống Kế Hồng cười ha ha, cho tới nay đều là có tặc tâm không có tặc đảm, nhưng lần này đến trong thôn đến kiểm tra, lão bà lại không ở bên người, lại nói lão bà của mình kết hôn cũng là vì cái “chỗ”, nghe xong có thể chơi đùa đêm nay, trong lòng ngứa ngáy. Lập tức tâm tình vội vàng nhưng không có gọn gàng dứt khoát nói rõ, chỉ là nhẹ nhàng nói: “Chúng ta rượu này cũng uống kha khá rồi, cũng nên nghỉ a?”
Ông chủ Chu tự nhiên trong lòng minh bạch ý của Tống Kế Hồng cười ha hả nói: “Vậy dừng lại thôi, uống cũng nhiều rồi.” Cuối cùng không quên ân cần thăm hỏi một chút Triệu Đức Tam: “Tiểu Triệu, cùng đi a?” Dù sao cũng là người đi cùng thượng cấp, không thể tùy tiện đắc tội.
Triệu Đức Tam trong lòng lo lắng nếu hắn đi thì Tô Tinh kia đêm nay sẽ lẻ loi, lại nói hắn đêm nay đã sớm thèm nhỏ dãi búp bê vưu vật kia, ếu không phải gấp trở về uống rượu, đoán chừng hiện tại đã trên giường ôm Tô Tĩnh mà đại chiến ba trăm hiệp. Thế là hắn lắc đầu giả say nói: “Ta say quá rồi, đau đầu không chịu được, ông chủ Chu đêm nay ngươi phải chiêu đãi tốt Tống trưởng phòng a.”
Tống Kế Hồng uống có chút say, sắc mặt hồng nhuận, hạ cặp kính cận nhìn Triệu Đức Tam, cười ha hả nói: “Tiểu Triệu, làm sao đối với nữ nhân không có hứng thú sao? Ta phát hiện ngươi và Lý San San quan hệ không tệ a, có phải hay không các ngươi… Hắc…”
Triệu Đức Tam cười hắc hắc nói: “Tống trưởng phòng, lời này ngươi coi như nói sai a, người ta là tâm phúc của Trương cục, ta nào dám có cái chủ ý gì a.”
“Tiểu Triệu, đi, theo ta cùng đi chơi đùa, không có gì a, làm ra làm mà chơi ra chơi ta sẽ không trách tội của ngươi.”
Triệu Đức Tam thấy gia hỏa này sắp bất tỉnh nhân sự, ánh mắt kia cùng biểu lộ nhìn có chút ngu dại, kéo hắn qua ghé vào lỗ tai nhỏ giọng nói: “Tống trưởng phòng, không phải ta không muốn cùng ngươi đi chơi nha, ai không thích nữ nhân nha, mấu chốt là ta… Ai.” Hắn làm bộ thở dài.
“Thế nào? Không phải là ngươi phương diện kia không được?” Tống Kế Hồng nói đùa nói.
Triệu Đức Tam dứt khoát liền thuận thế gật gật đầu, giả trang ra bộ buồn khổ, nhẹ nhàng rung hai lần đầu, thở dài.
“Tiểu tử ngươi tuổi quá trẻ phương diện kia lại không được?” Tống Kế Hồng bán tín bán nghi liếc xéo lấy hắn, gặp hắn t buồn khổ, cười hắc hắc nói tiếp: “Tiểu tử ngươi, hắc!”
“Tống trưởng phòng, ngươi đi đi, chơi vui vẻ nha, xong có dịp kể ta nghe cảm giác phá trinh nó như thế nào.” Triệu Đức Tam cười xấu xa nói, hắn cũng đã từng làm thế với tiểu cô nương Mã Đình, mà thực sự cô nương kia mới mười bảy, âm đạo hãy còn nh, rất khó đâm vào, nhưng vào bên trong liền cảm giác co rút, xung quanh bị thịt mềm bao trùm lấy, quá kích thích, đến bây giờ hắn nhớ tới đến đêm đó trong tửu điếm cùng Mã Đình trải qua quan hệ thật sự là khoái hoạt không lời nào tả nổi.
Tống Kế Hồng đập trên lưng hắn hai cái, say cười nói: “Tiểu tử ngươi! Chưa từng phá trinh ư? Hắc hắc…”
Triệu Đức Tam cũng đập trên bả vai hắn hai cái, cổ vũ nói: “Tống trưởng phòng, ban đêm cố hưởng thụ a!”
Triệu Đức Tam cùng ông chủ Chu dìu Tống Kế Hồng từ tiệm cơm ra, đem Tống Kế Hồng nhét lên xe, ông chủ Chu bố trí cho hắn một cái xe khác đưa hắn về khách sạn.
Triệu Đức Tam vừa xuống xe, liền không kịp chờ đợi xông vào trong khách sạn nhưng không có đi lên phòng của mình, mà là đi thẳng tới gian phòng tô Tĩnh, móc ra thẻ phòng lúc trước, quét ra cửa, trong phòng không có điện, đen như mực, mượn ánh đèn hành lang mà tiến vào, hắn trông thấy Tô Tĩnh không biết lúc nào đã cởi sạch quần áo, chỉ còn mặc bộ bikini trên người cuộn tròn trên giường, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn lộ ra càng thêm tinh tế, phảng phất như là tiểu nữ hài mới mười hai vậy, những đường viền ren màu đen điểm xuyết trước áo ngực đang bao bọc một cặp thỏ ngọc sung mãn mượt mà, mặc dù tia sáng rất yếu ớt, nhưng cặp ngọc phong này tỏa ra ánh sáng trắng nõn như ngọc, thật sự là mê người cực kỳ.
Triệu Đức Tam nhẹ nhàng đóng lại cửa, đem thẻ phòng cắm về chỗ cũ, rón rén đi tới bên giường, liếm láp đầu lưỡi, chuẩn bị đem miệng mình đánh dấu lên cặp ngọc phong kia.
Đúng lúc này, thân thể Tô Tĩnh có chút nhuyễn bỗng nhúc nhích lật một chút thân thể, nằm ngang, Triệu Đức Tam bị cô đột nhiên cử động khiến hắn có chút giật mình vội vàng rụt đầu về, thấy nàng cứ như vậy không cử động, khuôn mặt kia phảng phất như là búp bê ngoại quốc, lông mi quăn, mũi cao, bờ môi hồng, gò má trắng bóng có chút hồng hồng, bả vai đơn bạc, xương quai xanh gợi cảm, thật là một vưu vật a.
Triệu Đức Tam sau khi giật mình, bình tĩnh trở lại, lại chuẩn bị công kích thêm lần nữa, chậm rãi khom lưng đi xuống, hướng tòa ngọc phong cao ngất mà tới. Từng chút từng chút, ngay khi bờ môi của hắn chuẩn bị tiếp cận cặp ngọc phòng mềm mại, Tô Tĩnh”Khụ khụ khụ” ho khan vài tiếng, lần này lại đem tâm tình của hắn làm cho thất kinh. Lần này hắn phát hiện mi mắt Tô Tĩnh giật giật có vẻ sắp tỉnh, vì lấy phòng ngừa vạn nhất, vội vàng rón rén đường vòng phía sau giường đừng ra xa xa, dò xét động tĩnh trên giường.
Trên giường Tô Tĩnh động mấy lần, mí mắt chớp động mấy lần, có chút mở to mắt, nửa híp, ngủ hai giờ, hơi rượu đã tàn dần, đầu óc hơi thanh tỉnh chút, nhưng vẫn là cảm giác có chút không phải đặc biệt thanh tỉnh, cật lực chống cánh tay ngồi dậy, Triệu Đức Tam thấy nàng ngồi dậy, vội vàng cúi đầu xuống, quỳ gối phía sau giường tâm tình khẩn trương tới cực điểm, hận ở cái phòng này không có một cái lỗ để hắn chui vào, vạn nhất bị Tô Tĩnh phát hiện hắn trốn ở trong phòng của nàng, thật sự là nhân phẩm của mình bị bôi xấu, quỳ ở trên thảm, khẩn trương thậm chí không dám thở, trong lòng mặc niệm để cô tranh thủ thời gian nằm ngủ.
Nhưng Tô Tĩnh không ngủ, mở to con mắt ngồi trên giường cảm giác trên thân không thoải mái, bèn vòng tay ra sau mở áo ngực ra, hai chú thỏ ngọc bèn nhảy ra ngoài, đồng thời nâng mông lên cởi nốt cái quần cộc màu hồng phấn. Tất cả cử động của cô đều bị Triệu Đức Tam trốn ở mép giường nhìn thấy hết, thân hình hoàn mỹ kèm theo cặp thỏ ngọc nóng bỏng như vậy lắm dục hỏa trong người hắn thiêu đốt, thân thể không tự chủ được lạnh lùng run rẩy mấy lần.
Tô Tĩnh thích ngủ trần truồng, Triệu Đức Tam nghĩ thầm. Nhưng hắn nghĩ sai, Tô Tĩnh lột sạch quần áo, là muốn đi tắm rửa, trước khi ngủ không tắm rửa cô cảm thấy khó chịu.
Tô Tĩnh từ trên giường xuống dưới, đi ra cửa, Triệu Đức Tam quả thực kinh xuất mồ hôi lạnh cả người. Hắn nghĩ Tô Tĩnh đi tìm công tắc bật đèn, trong lòng hít một hơi khí lạnh, ghé vào trên mặt thảm, nghĩ thầm lần này xong đời, đèn vừa mở, hắn liền bại lộ không thể nghi ngờ, thật sự là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Nhắm mắt lại chờ lấy tai họa, chờ một hồi lại không có động tĩnh gì, thế là hắn đầu óc mơ hồ mở to mắt vụng trộm hướng phía cửa nhìn lại, nhưng thấy đèn sáng trong nhà vệ sinh, đèn phòng không mở lên nhưng cũng không thể bởi vậy mà hắn dám thở mạnh, vẫn là vạn phần khẩn trương ghé vào dưới mép giường, chờ đợi chuyện sắp xảy ra kế tiếp.
Đợi một hồi, nghe thấy trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước, hắn lần này mới hiểu được, nguyên lai Tô Tĩnh là đi tắm rửa. Hắn từ dưới mép giường ngẩng đầu, cách lớp kính ở nhà vệ sinh nhìn thấy thân thể đẹp đẽ ngọc ngà của Tô Tĩnh lúc ẩn lúc hiện bên trong. Mượn lúc cô đang tắm rửa, Triệu Đức Tam thận trọng dọc theo thảm bò tới cửa, dùng lực nhỏ nhất nhẹ nhàng mở cửa đi ra rồi đóng cửa lại…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro