Phần 97
2024-11-14 11:55:00
Lúc Bình xuất tinh vào mồm Lan Chi thì đã một giờ sáng.
Gã cho cô ta ra về. Kim Tuyết Hoa đến hỏi gã những người còn lại phải xử lý như thế nào.
Bình cho cả mười sáu cô gái cùng vào một lượt.
Mười sáu cô gái xếp thành hình bán nguyệt trước mặt gã. Có đẹp, có tầm thường. Có gái trẻ, có trung niên. Có dịu dàng, có sắc sảo. Có thông minh, có khả ái. Có mặc váy, có mặc quần dài, có mặc quần ngắn đến bẹn. Gã trợn mắt nhìn họ, trong lòng bùng lên nỗi khao khát nhục dục mãnh liệt.
Nếu có thể làm tình được với cả mười sáu cô gái này một lúc thì thật tuyệt. Nhưng gã biết rằng đó chỉ là một mơ ước viển vông không có cách nào thực hiện được, ít nhất là vào thời điểm này.
Quyền lực của gã chưa đủ. Gã còn một chặng đường rất xa để đạt được vị thế của một ông vua đích thực.
Bình an ủi các cô gái mấy câu, ra lệnh cho Kim Tuyết Hoa chuyển khoản cho mỗi người năm mươi triệu đồng, rồi cho họ về.
Gã ngồi dựa lưng vào thành ghế sô pha, một bên chân đặt xuôi theo lòng ghế, chân còn lại thõng xuống đất, đầu ngửa lên nhìn trần nhà.
Kim Tuyết Hoa nhẹ bước đến bên cạnh gã. Cô quỳ xuống, nói:
– Hôm nay chủ tịch xử lý mọi việc thật xuất sắc, em rất khâm phục.
Bình mỉm cười với cô:
– Cô đã làm rất tốt. Ta nhất định ban thưởng.
– Em cảm ơn chủ tịch.
Kim Tuyết Hoa không đi về mà cứ quỳ trước mặt Bình làm gã ngạc nhiên:
– Có chuyện gì vậy?
– Em vẫn băn khoăn vụ việc ngày trước.
– Vụ việc nào?
– Vụ việc em muốn mút chim cho chủ tịch mà chủ tịch từ chối. Có phải chủ tịch chê em không được sạch sẽ?
Bình im lặng không đáp.
Kim Tuyết Hoa than:
– Đúng là lúc trước em có đi khách. Nhưng lần đi khách cuối cùng đã là chuyện bảy tháng trước, lần ngủ với đàn ông cuối cùng đã làm chuyện của năm tháng trước. Em tự tin mình sạch sẽ, không bị bệnh phụ khoa hay bệnh tình dục nào có thể khiến chủ tịch phiền lòng.
Bình đặt tay lên mái tóc nhuộm màu hung đỏ của Kim Tuyết Hoa, dịu dàng nói:
– Nghe em nói vậy, anh rất hài lòng.
– Hôm nay em được chứng kiến chủ tịch làm tình với các cô gái, lòng em bị kích thích quá đỗi. Từ đầu giờ tối đến giờ em đã xuất tinh hai lần. Nếu cứ như thế này đi ngủ chắc em mơ thấy ác mộng mất. Em cảm thấy tủi thân khi chủ tịch không hề đoái hoài gì đến em. Nếu chủ tịch ngại em bẩn thỉu thì em đã mua sẵn bao cao su ở đây, chủ tịch có thể sử dụng loại nào chủ tịch thích.
Kim Tuyết Hoa lấy ba cái bao cao su. Một cái loại bình thường, một cái có gai và một cái đầy gai dài trông phát sợ.
Bình trừng mắt lên nhìn cô:
– Em để người ta chơi em bằng các công cụ này à?
– Nhiều người có gu dị lắm. Thường những người đó lại là những người cực kỳ giàu có. Càng giàu có, tâm lý càng biến thái. Muốn có tiền thì phải chiều họ thôi ạ. Người như chủ tịch hiếm lắm. Lúc nãy em thấy Hồng Ngân muốn được địt vào lỗ đít mà chủ tịch còn nổi giận. Những tên kia chắc đè ra địt mấy lần rồi.
– Tôi thích ngủ với phụ nữ, nhưng không có những sở thích bệnh hoạn.
– Vì thế mà em thích chủ tịch. Nếu chủ tịch không chê, xin để em phục vụ anh đêm nay. Em thuê một phòng trên tầng mười, chủ tịch theo em lên đó, em bóp chân, bóp vai, hầu hạ cho chủ tịch.
Bình đặt tay lên má cô, bất giác thấy cảm động.
Kể từ khi chịu làm người của gã, Kim Tuyết Hoa cư xử rất lễ độ, một mực dùng kính ngữ. Sự tôn trọng của cô dành cho gã còn hơn cả Vân Anh.
Có phải vì cô gốc Trung Quốc nên hành xử cũng có tôn ti, trật tự hơn?
Bình hỏi:
– Em xin được ngủ với anh là bởi em thích anh, hay em sợ anh sau này bỏ rơi em? Nếu sợ anh sau này bỏ rơi em thì em nghĩ sai rồi. Chỉ cần em một lòng trung thành, không đời nào anh vứt em ra đường.
– Em thích chủ tịch, muốn được hầu hạ chủ tịch. Em cũng thèm nữa.
– Thôi được, nếu em thèm thì anh chiều em.
Bình theo Kim Tuyết Hoa lên phòng 1004.
Gã vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, sau đó lên giường đợi Kim Tuyết Hoa tắm rửa.
Lúc thấy cô bước ra khỏi phòng tắm, trên người không mảnh vải che thân, con chim Bình đang mềm oặt lập tức ngóc đầu lên.
Chà chà, cô ta đẹp quá đó chứ?
Cơ thể đặc biệt cao, chân đặc biệt dài, người thon thả, săn chắc, tuyệt đối không có chút mỡ bụng nào.
Vốn Kim Tuyết Hoa xuất thân là người mẫu nên vóc dáng là ưu tiên số một.
Những người phụ nữ khác cũng rất đẹp, nhưng đẹp theo lối thường, còn Kim đẹp theo lối người mẫu, người mình dây rất khác lạ.
Ngực cô nhỏ, bởi giới thời trang thường không tuyển chọn các cô gái có bầu ngực lớn, đầu ti cũng thâm chứ không đỏ. Dù có các hạn chế này, trông cô vẫn hết sức quyến rũ.
Gương mặt của cô hơi đơ, hậu quả của phẫu thuật thẩm mỹ. Nếu không quá khắt khe thì phải thừa nhận các đường nét cũng khá đẹp. Mắt to, mũi cao, má bầu, khuôn mặt trái xoan cân đối. Tóc cắt ngắn ốp xuống má.
Kim Tuyết Hoa tắt hết bóng điện, chỉ bật một chiếc đèn bàn đặt ở chiếc tủ nhỏ đầu giường, phát ra ánh sáng vàng nhè nhẹ.
– Như thế này để ánh sáng trong phòng không quá chói, mà chủ tịch vẫn nhìn thấy được cơ thể của em.
Bình mỉm cười:
– Em thật biết chiều chủ. Anh có thể hôn em chứ?
– Được ạ. Chủ tịch thích làm gì cũng được ạ. Từ phần cổ trở xuống chủ tịch có thể hiếp em, còn phần cổ trở lên chủ tịch nhẹ tay cho, không em phải đi làm lại mất.
– Anh hiểu rồi.
Bình ôm lấy Kim Tuyết Hoa, hôn nhẹ lên môi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro