Phần 259
2024-12-01 11:55:00
Tổng thống Henry Johnson năm nay sáu mươi lăm tuổi, có ba người con. Người con cả là Thomas, tên thường gọi ở nhà là Tom, bốn mươi tuổi, tốt nghiệp trường luật Harvard loại ưu, nay là thượng nghị sĩ quốc hội Mỹ. Người con thứ hai là Matthew, tên thường gọi ở nhà là Matt, năm nay ba mươi sáu tuổi. Người con út là Lina, mười sáu tuổi. Sở dĩ có sự chênh lệch tuổi tác nhiều như vậy bởi Lina là con cùng bố khác mẹ với hai anh.
Người vợ đầu của tổng thống Henry chết vì ung thư, sau này ông lấy người vợ thứ hai là một siêu mẫu đến từ Macedonia, sinh ra Lina.
Trong khi Thomas được xem là một chính trị gia ưu tú thì Matthew là một kẻ đàng điếm thích chạy theo váy phụ nữ và làm những trò bẩn thỉu trong bóng tối. Matthew có những mối quan hệ mờ ám với các công ty nước ngoài, được xem là đã nhận những khoản tiền lớn để can thiệp vào chính sách đối ngoại của Mỹ.
Dưới mỹ từ lobby, dòng tiền lớn từ khắp nơi trên thế giới đổ về tài khoản của gia đình Johnson, làm giàu thêm cho gia tộc ưu tú này.
Sau khi được Betty thông báo về tình hình của nhà Johnson, Bình quyết định rằng gã sẽ phải tìm cách len lỏi vào gia tộc này thông qua cánh cửa để ngỏ Matthew.
Hai ngày chờ đợi thật sốt ruột. Do khách sạn này được CIA thuê cho Bình nên gã không thể gọi thêm các cô nhân tình của mình đến giải trí cùng. Ngược lại đây là hai ngày mãn nguyện nhất nếu không muốn nói là hạnh phúc nhất trong cuộc đời Betty. Cô ăn con chim của gã cả ngày lẫn đêm đến nỗi ngay cả một người có sức khỏe tốt như cô cũng cảm thấy bị bội thực. Tuy vậy nỗi khao khát nhục dục của cô không vì thế mà mất đi. Hễ mở mắt ra thấy cơ thể thần thánh của Bình bên cạnh là cô lại ve vuốt bàn tay mềm mại trên ngực gã, sau đó lần mò xuống con chim làm cho Bình căng cứng trở lại.
Chim Bình cương cứng mà trong tâm thì ngao ngán. Giống như người cực thích món thịt nướng nhưng trong hai ngày liên tiếp, ngày nào cũng phải xơi đủ ba bữa sáng, trưa, tối thì tất sẽ cảm thấy ngán tận cổ. Tất nhiên Betty vẫn gây cho gã niềm hưng phấn. Gương mặt của cô quả thật là đẹp không gì sánh được, so với Wendy Brown cũng một chín một mười chứ chẳng hề thua kém, lúc đi ngoài đường tìm mỏi mắt cũng không thấy ai ngang bằng. Nhưng Bình là thằng đàn ông thèm của lạ nên tự khắc gã nảy sinh các ham muốn khác.
Vào thời điểm này ngay cả con bé dọn phòng người Philippines da đen như hòn than, lùn một mẩu, béo như lợn, nghe đâu đã đẻ đủ ba lứa, trong mắt Bình vẫn đáng thèm khát hơn là tuyệt sắc giai nhân Betty White.
Nói vậy không có nghĩa là Bình muốn ngủ với con hầu phòng. Nó không xứng. Chỉ là gã cần tìm cách mới để tăng sự hưng phấn trên giường ngủ với Betty.
Gã thì thào vào tai cô:
– Em có mẹ chứ?
Betty hiểu ngay ý của gã. Cô đã thấy gã ngủ với mẹ con Julia và Wendy, Bích Thủy và Lan Phương, Hoàng Ái Đoan Trang và Hoàng Ái Khanh, Nguyễn Diệu Vi và Trần Xuân Nghi, Nguyễn Hồng Ngân và Nguyễn Hồng Hạ, đó là chưa kể đến mẹ đẻ của gã nữa, nên tự khắc biết được sở thích tình dục quái đản của người yêu.
Cô ưỡn bụng lên để con chim của Bình vào sâu hơn trong người cô, nói:
– Mẹ em béo lắm.
– Béo chừng nào?
– Như những bà mẹ ở vùng nông thôn khác, cứ đến tuổi là xệ ra.
– Nhưng chắc khuôn miệng vẫn xinh như ngày trẻ chứ?
– Có lẽ như vậy, em không chắc lắm.
– Anh nghĩ mẹ em sẽ mút chim cho anh được đấy.
– Anh có muốn thử không? Để em gọi mẹ em đến hầu anh.
– Chưa cần vội.
Bình chỉ muốn nói chuyện đĩ thõa thôi chứ gã không có ý định hạ thấp tiêu chuẩn của mình xuống sâu đến vậy.
– Em có em gái hay chị gái không?
– Em có một đứa em gái. Nó cũng khá lắm, chắc anh sẽ thích.
– Chắc chắn anh sẽ thích rồi.
– Nhưng có một vấn đề. Nó là một nữ tu.
– Nữ tu?
– Vâng, cả nhà em đều theo đạo Tin lành, riêng nó thì giở giói ra theo Công giáo vì theo nó lối tu hành khắc khổ của Công giáo mới là chân lý. Nó là đứa sùng đạo nhất mà em biết. Từ năm mười tuổi nó đã nói với cả nhà rằng mình sẽ trở thành một nữ tu, lúc đó tất cả đều chỉ cười, nhưng lên đến mười sáu tuổi nó đã cải sang Công giáo và vào tu viện sống từ đó đến giờ không về nhà nữa.
Betty có thể cảm nhận con chim của Bình trong lồn cô đang càng ngày càng to ra và cứng lên, tới mức cô bắt đầu trở nên khó thở.
Bình thì thào vào tai cô:
– Nó vẫn còn trinh chứ?
– Chẳng những trinh lồn trinh đít mà còn trinh mồm nữa kìa. Em tin chắc một trăm phần trăm nó chưa từng hôn thằng con trai nào. Ngay cả bố em muốn thơm lên má nó còn bị nó đẩy ra. Nó bảo rằng cơ thể của nó dành cho Chúa, không ai được đụng vào.
– Năm nay em gái em bao nhiêu tuổi?
– Nó mới có mười tám thôi, trẻ lắm.
– Tu viện của em gái em nằm ở đâu?
– Nó là tu viện Eastern Point ở thành phố Gloucester, bang Massachusetts, thường được mệnh danh là tu viện đẹp nhất nước Mỹ.
– Thật thú vị. Có lẽ anh sẽ đến đó một chuyến.
Bình nói và ấn chim vào mồm của Betty, vừa giao hợp với cái miệng xinh đẹp của cô, vừa nghĩ về cô gái nữ tu sĩ.
– Con bé tên là gì, Betty?
– Nó tên là Luna White.
– Luna White! Một ngày kia chính anh mới là Chúa của em.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro