Phần 204
2024-11-14 11:55:00
Nụ hôn của bà Hà đặc biệt ngọt ngào, cảm giác của Bình lúc đó vừa lợm giọng buồn nôn, vừa muốn kéo dài nụ hôn này mãi.
Bà Hà đã hôn gã nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên mang theo cảm xúc nam nữ chứ không phải mẹ con. Lần đầu tiên trong đời hai mẹ con xoắn lưỡi vào nhau.
Ông Tuân kêu lên:
– Bình, mày không được làm thế.
Cảnh tượng kinh thiên động địa trước mặt đã kéo ông ra khỏi cơn say. Trong giây phút ấy ông đã lấy lại được lý trí của mình.
– Bà ta là mẹ mày.
Câu nói ấy đâm vào đầu Bình như con dao nhọn chọc thủng bộ não, phá tan những khao khát nhục dục thấp hèn, gã buông bà ra, định bỏ chạy, nhưng vì luýnh quýnh mà chân dẫm lên nhau, ngã xuống sàn nhà.
Bà Hà nhào đến, ấp lên người gã, đầu vú cọ lên bộ ngực trai tráng của gã, cái bẹn ấm nóng của bà cọ lên cái bẹn của gã. Bà vừa hôn gã, mái tóc xõa xuống che tầm nhìn của gã, bàn tay cầm con chim căng cứng của Bình nhét vào lỗ lồn của mình.
– Để mẹ giúp con vượt cạn nhé.
Bình thở hổn hển:
– Không được, không được đâu.
– Chim con to lắm, chắc mẹ sẽ thích lắm đây.
Gã quẫy người, làm bà Hà không thực hiện được ý định của mình. Bà ngẩng đầu lên nhìn chị em ruột, van xin:
– Giúp em với.
Bà Đào chơi thân với bà Hà hơn cả, lúc đấy liền chạy đến, đặt cái đít to tướng vào mặt Bình, áp cái lỗ lồn của bà vào miệng gã làm gã chẳng còn cách nào khác là phải mút mát nước nhờn của bà cô ruột.
Bà Thư và bà Nhung cũng góp sức, mỗi người đặt tay Bình vào vú mình. Bốn cơ thể phụ nữ trần truồng, ngồn ngộn thịt vây chặt Bình không cho gã thở.
Bình khỏe vô cùng, nếu thực sự muốn gã có thể lật người được ngay, nhưng đúng lúc gã còn đang chần chừ thì “pọt” một tiếng, lỗ lồn của bà Hà đã phủ trùm lên con chim của gã kèm theo một tiếng rên cực kỳ khoái cảm.
Thế là xong rồi. Mẹ gã đã cưỡng hiếp được gã nhờ sự giúp sức của hai bà bác và một bà cô. Mẹ con gã đang làm tình với nhau trước mặt bố đẻ của gã, lúc đó đang òa lên khóc như một đứa trẻ con. Chuyện loạn luân này thật không sao tưởng tượng được.
Cảm xúc làm tình với mẹ quá đỗi kích thích. Bà chỉ nhấp ba cái Bình đã xuất tình đầy bên trong bụng bà.
Bà Hà phá lên cười:
– Con trai mẹ yếu sinh lý vậy sao?
Bình hất cô bác ra, ôm lấy mẹ mình, vật ngã bà xuống đất. Con chim của gã chuyển từ trạng thái cứng sang mềm, từ mềm sang cứng chỉ trong đúng một giây đồng hồ.
Bà Hà nhìn con với ánh mắt thích thú:
– Đã hồi lại rồi? Nhanh vậy ư?
Bình nhận ra rằng bản tính hoang dâm của gã không được di truyền từ bố, mà được di truyền từ mẹ.
Gã được thừa hưởng nét đẹp ngoại hình từ cả hai người, nhưng những phần cốt lõi nhất đều của mẹ, bao gồm cả mắt, miệng, sự đĩ thõa, tinh thần sẵn sàng chà đạp lên đạo đức để làm những chuyện kinh tởm về tình dục.
Bình những tưởng bố gã đã quyến rũ mẹ gã, nhưng bây giờ gã mới biết rằng sự thật hoàn toàn ngược lại. Là bà đã quyến rũ ông ta. Ông ta chỉ là một nạn nhân trong cuộc đời hoang dâm vô độ của bà. Có lẽ ông ta là người mà bà yêu nhất, đến mức sẵn sàng từ bỏ gia đình để chạy theo tiếng gọi của con tim, nhưng rốt cuộc ngay cả ông ta cũng không giữ bà được lâu.
Không một người phụ nữ bình thường nào muốn hoặc dám quyến rũ con trai mình, nhưng bà Hà dám, và bà làm điều đó một cách say mê.
Bình đè cơ thể trần truồng của mình lên cơ thể trần truồng của mẹ không cho cử động, con chim áp lên bụng mẹ mình, đôi mắt của gã quan sát bà từ trên xuống dưới như nhà địa chất học đang nghiên cứu vùng đất mới.
Bà Hà cười hỏi:
– Sao thế con?
Bình vuốt tóc bà, gạt những lọn tóc vương ra khỏi khuôn mặt đẹp tuyệt trần, đáp:
– Con đang ngắm nhìn mẹ lần cuối.
– Nghĩa là sao?
– Con muốn ngắm mẹ lần cuối trước khi biến mẹ thành nhân tình của con. Từ nay mẹ không còn là mẹ Hà, mà là em Hà, từ nay mẹ sẽ không còn là người đẻ ra con, mà là một trong người vợ của con. Con sẽ là người đàn ông cuối cùng trong đời mẹ. Đây là lời đe dọa. Nếu mẹ dám bỏ con để ngủ với người khác, con sẽ tự tay chặt đầu hắn và cắt đứt vú của mẹ vứt cho chó gặm. Mẹ có hiểu không?
Ánh mắt của Bình chuyển sang màu đỏ thú tính rất đáng sợ, làm bà Hà nhớ đến lúc gã cầm cây gậy đập vào lưng ông Tuân.
Chính là hình ảnh này, chính là đôi mắt này đã khiến bà sợ hãi bỏ nhà ra đi.
Bà kêu lên:
– Mẹ biết rồi.
Bình cau mày, giọng càng trở nên lạnh nhạt:
– Cái gì cơ?
– Mẹ biết rồi.
Bình đặt bàn tay to lớn chẹn lên cổ bà khiến cho bà không sao thở được. Bà giãy giụa như con cá nằm trên cạn, bị hòn gạch nặng đè lên.
Bà Đào hiểu ra, vội bảo:
– Chị phải nói là em hiểu rồi.
Bà Hà gật đầu lia lịa, giọng khản đặc:
– Em hiểu rồi. Anh Bình ơi, em không dám bỏ anh đâu. Từ nay em chỉ yêu mỗi anh mà thôi. Anh muốn làm gì em cũng được. Cơ thể của em là của anh. Anh hãy địt em bất kỳ lúc nào anh thích.
Bình mỉm cười, cơ mặt giãn da. Bàn tay của gã vừa thả lỏng, bà Hà đã há miệng hết cỡ để đớp không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro