Phần 188
2024-11-14 11:55:00
Được sự giúp sức của các người tình, Bình đã mua thành công Mitsubishi Tenshi.
Bản hợp đồng ký kết giữa hai bên nêu rõ người chủ mới của Tenshi phải giữ lại tất cả các nhân viên của công ty này trong tối thiểu mười năm và thanh toán khoản nợ trị giá bảy tỷ đô la. Bản hợp đồng đề nghị công ty tiếp tục duy trì hoạt động trong lĩnh vực công nghiệp nặng nhưng cho phép thay đổi linh hoạt tùy theo yêu cầu thực tế.
Tại Nhật Bản, Bình quyết định thành lập công ty công nghiệp nặng Thiên Ý, kết hợp với công ty bất động sản và bán lẻ Thiên Hạ, công ty giải trí Thiên Phát hình thành nên tập đoàn Thiên, hay còn gọi là Thiên Group.
Thiên Ý có công ty con là Tenshi. Từ đây Thiên trở thành tập đoàn đa ngành nghề, đa quốc gia.
Bình thuận theo ý trời, thuận theo lòng người mà lập nên Thiên. Thiên thuộc về gã và vì gã mà hành động.
Thiên Ý là công ty đầu tiên do gã đích thân thành lập, cũng là công ty duy nhất hoàn toàn do gã sở hữu. Hai công ty còn lại không được như vậy. Thiên Phát là do gã dùng mưu sâu kế hiểm cướp lấy từ tay Trung “đĩ”. Sau khi được chị em Bích Thủy, Bích Ngọc trao tặng tất cả cổ phiếu, gã đã trở thành cổ đông lớn nhất nhưng không phải duy nhất của Thiên Phát. Với Thiên Hạ tình hình còn phức tạp hơn. Cổ đông lớn nhất của Thiên Hạ là Lâm Quốc Khánh. Gã có thể kiểm soát được Thiên Hạ bởi gã kiểm soát được những người phụ nữ nắm quyền chi phối công ty này.
Chính vì vậy mà Bình đặc biệt yêu quý Thiên Ý. Gã đặt tên cho công ty này là ý trời, nhấn mạnh rằng trời muốn gã lập nên công ty sẽ định hình lại ngành công nghiệp quốc phòng của Việt Nam.
Sau khi hợp đồng mua Tenshi hoàn tất, gã nhận được lời mời của Thiên Hoàng, đến dự buổi tiệc trà ở Hoàng Cung.
Hoàng Cung nằm ở quận Chiyoda, bao quanh bởi một hào nước rộng và sâu. Vườn thượng uyển trồng nhiều loại cây quý có tuổi thọ cực kỳ lâu đời.
Thiên Hoàng hiện nay là Hisahito, năm mươi ba tuổi. Thiên Hoàng có ba người con. Trưởng tử Hashimoto, hai mươi lăm tuổi, tước vị Thân vương, thường được gọi là Hoàng Thái Tử hay Trữ quân, người đứng đầu danh sách kế vị ngai vàng. Trưởng nữ Aiko, hai mươi mốt tuổi, được phong làm Nội Thân vương. Thứ nữ Chikako, mười bảy tuổi, cũng được phong làm Nội Thân vương.
Đương kim Hoàng hậu Masako, trước khi lấy nhà vua vốn là một luật sư rất có danh tiếng. Bà tốt nghiệp trường đại học Harvard và đã lấy chứng chỉ hành nghề ở bang California là nơi có các kỳ thi luật khắc nghiệt nhất nước Mỹ và có lẽ là cả thế giới.
Cùng được mời vào Hoàng Cung với Bình còn có ba chủ doanh nghiệp Mỹ, những người đã mua lại thành công các công ty con của Mitsubishi.
Đào Quỳnh Hương lấy thân phận là vợ sắp cưới của chủ tịch Bình, cũng được mời vào Hoàng Cung.
Sự xuất hiện của gã có phần lép vế hơn hẳn so với ba chủ doanh nghiệp kia, đều là các doanh nhân lừng lẫy tiếng tăm trên thế giới, tài sản lớn gấp vài trăm lần Bình. Cá biệt có cả tỷ phú giàu nhất thế giới John Doe, người đầu tiên trong lịch sử nhân loại có gia sản đạt một nghìn tỷ đô la Mỹ. Tài sản của John lớn gấp một nghìn sáu trăm sáu mươi sáu lần của Bình.
John Doe cao một mét chín mươi ba, chiều cao tương đương với vận động viên bóng rổ, khung xương cực rộng, lúc đứng cạnh ông ta Bình có cảm giác mình chỉ là một thằng trẻ con bên cạnh người trưởng thành.
Thiên Hoàng mời bốn người uống trà xanh thượng hảo hạng, mà theo Bình là tuy có hương thơm nồng nàn nhưng hơi đắng, không hợp gu của gã. Sau đó Thiên Hoàng ngồi nói chuyện riêng với John Doe, để các thành viên hoàng gia khác tiếp chuyện ba người còn lại.
Công chúa Aiko được phân công tiếp chuyện Bình và Đào Quỳnh Hương. Bên cạnh ba người có một nữ phiên dịch.
Công chúa Aiko đánh phấn rất đậm, gương mặt xinh đẹp như một con búp bê. Cô mở lời bằng việc chúc mừng Bình:
– Chủ tịch Phạm Tất Bình, tôi không thể diễn tả được mình đã vui mừng như thế nào khi biết một người Việt Nam đã mua lại Mitsubishi Tenshi. Tôi có sự kết nối sâu sắc với đất nước của ông.
Bình hỏi lại một cách lịch sự:
– Cảm ơn công chúa vì những lời lẽ tử tế vừa rồi. Không rõ công chúa có quan hệ như thế nào với đất nước chúng tôi?
Công chúa Aiko đáp:
– Tôi là người bảo trợ cho một trường học dành cho trẻ em câm điếc ở Lào Cai. Nhờ vai trò này mà tôi đã cố công học cách nói chuyện bằng tay. Bây giờ tôi khá thành thạo với ngôn ngữ này.
Bình nói một cách vui vẻ:
– Đó quả là một điều tuyệt vời, nó cho thấy công chúa là người tốt bụng như thế nào. Không biết công chúa có thể dạy tôi một số cử chỉ bằng tay không?
– Được chứ. Ngôn ngữ ký hiệu là một công cụ giao tiếp kỳ diệu, về cơ bản chúng ta có thể hiểu nhau cho dù xuất thân từ quốc gia nào và sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ nào đi chăng nữa. Chẳng hạn nếu ông giơ tay chào như thế này, thì là chào, người dân nước nào cũng hiểu được. Đơn giản quá phải không?
– Vâng, tôi thấy khởi đầu như vậy là khá dễ dàng với tôi.
Hai người trao đổi chừng mười lăm phút thì Bình đã có thể giao tiếp khá trôi chảy bằng ngôn ngữ ký hiệu.
Điều này khiến công chúa Aiko vô cùng kinh ngạc.
Nàng nghĩ rằng Bình là dạng thông minh đặc biệt, học một hiểu mười, nào đâu ngờ gã đã bỏ học từ năm lớp bảy vì không theo kịp các bạn.
Bình chỉ ngu về các kiến thức dạng hàn lâm, học thuật, chứ ngôn ngữ hình thể thì gã đứng số hai không ai dám đứng số một.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro