Phần 168
2024-12-01 11:55:00
Bình địt Diệu Vy một lúc thì muốn kéo cả con gái của cô là Xuân Nghi vào cuộc.
Gã nói với Nghi:
– Em cởi quần áo ra đi.
Xuân Nghi không phản ứng như cách mẹ cô phản ứng lần đầu khi bị Bình yêu cầu cởi quần áo. Cô xấu hổ và ngượng ngùng nhưng vẫn làm theo.
Cô tự biết đâm lao phải theo lao. Hơn nữa cô đã nhận ra quyền lực của Bình khủng khiếp như thế nào, gần chục cô gái đang đứng lấp ló trên các căn biệt thự quanh mình lúc này hóa ra toàn là tình nhân của gã cả.
Cô giống Bình, học thì ngu chứ ra đời lại khôn, vừa nhận ra quyền lực của gã ghê gớm như vậy đã biết cách tốt nhất là chiều gã hết cỡ để gây ấn tượng tốt. Dĩ nhiên là cô xấu hổ, có cô gái nào lại không ngượng ngùng khi phải phơi bày thân thể của mình trước mặt bàn dân thiên hạ, lại toàn là tuyệt đại mỹ nhân, trong nghìn người cũng khó kiếm như thế này? Chỉ có điều cô đã hạ quyết tâm, cho dù bàn tay run bần bật cũng phải tự cởi áo cho bằng được.
Bình thích thú chứng kiến cảnh Xuân Nghi nghiến răng nghiến lợi tự cởi quần áo.
Con bé này khá quá, biết rõ mình muốn gì và phải làm gì.
Ông Hảo thấy con như vậy, vội quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn.
Nhìn người ta địt vợ mình thì được, nhìn con bị địt lại không nỡ. Thật đúng là người bố thương con.
Nước mắt ông bất giác chảy ra. Ông biết mình đang làm đúng mà vẫn lo lắng không yên.
Con bé năm nay mới có mười chín tuổi thôi, còn trinh nguyên, ngốc nghếch lắm. Bị con cặc to như cái điếu cày kia chọc vào người, làm sao mà chịu nổi?
Ông yêu con hơn yêu vợ, từ bé đã cưng nựng nó như báu vật, thằng con trai nào dám lại gần ông đều mang gậy ra đuổi.
Xuân Nghi đẻ ra đã xinh, càng lớn càng đẹp, lại thêm ngoan ngoãn dễ thương, ông không chịu được ý nghĩ một đứa như vậy sẽ bị mấy thằng hèn kém lừa mất trinh tiết, sau này vất vả cả đời.
Vây quanh Xuân Nghi lúc này có cả chục thằng trai ve vãn, không thằng nào ra hồn người. À mà có mấy thằng cũng khá, nhưng mà khá không thôi chưa đủ, ông muốn tìm người thật sự xuất sắc cho con bé.
Ông làm bảo vệ ở đây đã lâu, biết cuộc sống riêng tư của Bình. Bình nuôi một lúc mấy chục cô gái, cô nào cũng hạnh phúc vui vẻ, quấn quýt nhau như chị em ruột. Tất nhiên họ không phải là vợ Bình, nhưng so với vợ thì cũng có khác gì? Miễn là họ được sung sướng, tiền bạc rủng rỉnh dư dả, nhu cầu sinh lý được đáp ứng, được tự do đi đây đi đó, vậy là đời người viên mãn, còn muốn gì hơn nữa?
Giữa làm vợ một anh chồng bình thường và làm nhân tình của một ông vua thì ông muốn con gái mình làm nhân tình của ông vua hơn, và chính Xuân Nghi cũng nghĩ như vậy.
Ông nói vọng ra đằng sau cho con gái nghe thấy, giọng nghẹn ngào:
– Con cố chịu đựng nhé.
Xuân Nghi bước từng bước khó nhọc đến chỗ Bình đang địt mẹ cô. Diệu Vy nhìn con, gương mặt thất thần vì đang chìm trong khoái cảm.
– Đừng sợ, sướng lắm con ơi. Nhìn xem, bao người muốn được như chúng ta bây giờ.
Xuân Nghi hỏi:
– Có đau không ạ?
– Chẳng đau chút nào. Mà đau thế nào cũng đáng cả, con ơi.
Bình vẫn tiếp tục địt Diệu Vy một cách dữ dội, nhưng bàn tay của gã đã chuyển sang vuốt ve cơ thể của Xuân Nghi một cách rất nhẹ nhàng, tình cảm. Gã hôn cô say đắm làm cô run lẩy bẩy.
Đây mới là lần đầu cô được đàn ông hôn. Nụ hôn này giống như tiếng chim báo điềm lành, bởi nó ngọt ngào quá đỗi.
Cơ thể trần truồng của cô lúc này tựa sát vào cơ thể trần truồng đang ưỡn đít ra phía sau của mẹ cô. Phần hông của cô cà lên phần mông của mẹ cô. Hai mẹ con nương tựa vào nhau, cảm nhận sự run rẩy của nhau khi cả hai đều cúi đầu thần phục trước một con đực vĩ đại.
Bàn tay Bình đặt vào lồn Xuân Nghi, thấy nước nhờn nhòe nhoẹt, biết rằng cơ thể cô đã sẵn sàng vượt qua thử thách đầu tiên của đời người phụ nữ.
Gã rút chim khỏi bướm của Diệu Vy, cọ cọ vào lồn của Xuân Nghi để khởi động. Cô Hòa thấy Xuân Nghị sợ hãi, lòng thương người nổi lên. Liền tiến đến, cầm tay cô, nói:
– Nhìn chị đây, đừng sợ. Cảm giác đau đớn sẽ qua nhanh thôi.
Xuân Nghi không biết người phụ nữ này là ai, chỉ thấy cô quá đỗi xinh đẹp và hiền dịu, cảm thấy hết sức tin tưởng, bất giác gật đầu một cái.
Bình đút chim vào lồn của Xuân Nghi, Xuân Nghi không chịu được cơn đau, khóc như mưa.
Ông Hảo vội quay lại, chạy đến bên con, cầm tay nó, cũng khóc theo:
– Đau lắm không con? Có cần sếp Bình rút chim ra một lúc cho đỡ đau không?
Xuân Nghi vừa khóc vừa lắc đầu. Bầu vú của cô theo cái lắc ấy rung rinh, gợi cảm quá đỗi, ông Hảo không chịu được, vội quay mặt đi.
Đầu ông bây giờ toàn hình ảnh về cái vú mọng nước của cô con gái, không sao xóa nó đi được.
Nếu không phải ông bị liệt dương chắc xuất tinh ra quần mất rồi.
Máu chảy ra khỏi lỗ lồn của Xuân Nghi. Bình ôm chặt lấy cô, không dập thêm cú nào nữa mà chỉ để nguyên con cặc khổng lồ trong âm đạo, tạo điều kiện cho cô làm quen với nó.
Bình hôn cô điên cuồng lên môi, lên mắt, lên mũi.
Cơn đau qua đi, cơn sướng kéo đến. Mọi người ở đây đều có kinh nghiệm về tình dục, nghe tiếng thở của Xuân Nghi, lập tức biết rằng thời gian khó khăn nhất đã qua, bây giờ là lúc cô đang hưởng thụ khoái cảm.
Cô Hòa ghé sát tai Bình, thì thầm:
– Chiều nay qua nhà em, chồng em không có nhà.
Nói rồi, cô tiếp tục cuộc chạy bộ.
Bình đẩy nhẹ chim vào lồn Xuân Nghi, để cô tăng cơn khoái cảm.
Trong lúc ấy gã vẫn ôm chặt tấm thân nóng hổi của Diệu Vy, tận hưởng cảm giác được địt cả mẹ lẫn con.
Diệu Vy hỏi con:
– Con có thích không?
Xuân Nghi hổn hển nói:
– Không, không thích, mà là sướng. Cái cảm giác này con chưa từng trải qua bao giờ.
– Nó như thế nào?
– Không tả được. Sướng phát rồ phát dại. Nếu ngày nào cũng sướng thế này chắc phát điên mất.
– Con nói đúng quá. Con nói làm mẹ thèm quá. Lúc nãy mẹ vẫn chưa thỏa mãn.
– Mẹ đợi một lúc nữa, rồi con nhường con chim của sếp Bình cho mẹ.
Những lời nói dâm dục này làm bầu không khí vốn đã dâm dục càng trở nên dâm dục hơn. Tiếng thở nặng nề vang lên từ các ô cửa sổ, khi các cô nhân tình của Bình theo dõi cuộc làm tình công khai này như đang xem bộ phim sex cực kỳ hiếm có.
Ba cơ thể đẹp đẽ cứ dính chặt lấy nhau, lưng dựa vào tường bao để lấy điểm tựa, cơ thể Bình áp vào hai bầu vú ấm áp, con chim cắm sâu vào hai cái lồn ướt át, nóng bỏng, bàn tay vuốt ve bờ mông căng tròn của các nàng.
Ông Hảo bị những tiếng thở sặc mùi dâm đãng của vợ con làm cho mất tự chủ, lâu dần không chịu được nữa, phải chạy về phòng bảo vệ để hút điếu thuốc đặng bình tĩnh trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro