Phần 3
2024-08-05 02:07:16
Một cơn gió se lạnh đầu mùa thu thổi qua khe cửa sổ luồn vào phòng làm tôi tỉnh giấc.
Xuống nhà thấy mẹ đang nấu bữa sáng trong bếp, như mọi ngày thì tôi đã chạy tới hôn nhẹ vào má mẹ, nhưng do sự cố tối qua làm tôi vẫn còn ngại.
Bước tới bàn ăn tôi kéo ghế ngồi xuống.
– Mẹ – Tôi nói.
– Dậy rồi hả? Đợi mẹ chút sắp xong rồi – Mẹ ngoảnh đầu lại nhìn tôi nói.
Ánh mắt tôi là lướt trên người mẹ, từ phía sau tôi có thể nhận ra từng đường cong mềm mại của cơ thể mẹ ẩn hiện đằng sau bộ váy, tóc mẹ buộc cao làm cái cái cổ trắng muốt cùng bờ vai mịn màng của mẹ lộ ra.
Vì khoảng cách của tôi và mẹ không xa, nên mùi hương từ vải vóc quần áo và có lẽ là cả ‘mùi’ của cơ thể mẹ cứ liên tục phảng phất quanh tôi, chúng len vào mũi làm tôi thấy lâng lâng cực kỳ dễ chịu và thoáng chút hơi đỏ mặt.
Càng ngắm nhín mẹ, tôi càng thấy mẹ cuốn hút khó tả, làn da trắng nõn nà, sau lớp váy ngủ bằng mỏng manh ép chặt vào cơ thể gợi cảm của mẹ làm tôi ngượng ngùng không dám nghĩ tiếp, lại càng ngửi cái mùi thơm lan tỏa từ người mẹ, bên dưới của tôi dần dần trỗi dậy.
Mẹ quay người dọn thức ăn ra bàn tôi phát giác ra một sự thật rằng mẹ không mặc áo ngực bởi mọi thứ đều tỏ tường qua phần hở của nách và cả điểm gờ nhô cao trên phần ngực áo.
Tôi nhìn thấy hết quan sát từng đường tơ kẽ chỉ, hai gò bồng đảo căng tròn cao vun vút bị ép nhẹ bởi lớp váy ngủ với hạt đậu nhỏ mềm mại chĩa hờ ra ngay trước mắt như thêm phần thúc đẩy sự thèm khát.
Ánh mắt tôi như bị trói buộc vào bộ ngực của mẹ, tâm trí đang ngắn chặt vào hai ngọn đồi thì bật chợt tiếng mẹ nói, làm tôi lúng túng.
– Ăn cơm đi con – Mẹ ngồi đối diện giọng nói mẹ tự nhiên, chắc mẹ không phát hiện ra ánh mắt tôi lúc nãy, may thật.
Bữa cơm như tra tấn tinh thần tôi vậy, mắt lúc nào cũng lén lén nhìn cơ thể mẹ, mẹ hỏi tôi cũng chỉ ấp úng không nói nên lời.
– Con ốm hả? Sao mặt đỏ vậy? Để mẹ xem.
Mẹ đứng dậy, phía trên cơ thể mẹ hơi cúi xuống nhích lên phía trước để vừa tầm tay tới trán tôi…
Tôi đơ người, thấy hết, váy ngủ trước ngực trũng xuống, hầu hết phần trên của bầu ngực căng tròn nhô cao hết sức cho tới cái rãnh giữa ngăn cách hai ngọn đồi và cả từng lớp da thịt trắng muốt lộ ra, ánh mắt tôi như bị trói cứng vào hai hạt đậu hồng hồng lộ ra rõ mồn một, tôi cảm nhận được phía dưới của tôi đang giật nhẹ, lồ lộ ra sau lớp quần.
Đôi mắt tôi đang gắn chặt vào ngọn đồi nhẵn cỏ và ngò ngực căng tròn ấy thì tiếng mẹ nói làm tôi giật mình nhẹ.
– Hông nóng mà, con sao vậy hả? – Mẹ ngồi lại xuống ghế, nhìn tôi nói, ánh mắt còn mang theo chút lo lắng.
– Dạ con không sao, chắc do thời tiết thay đổi nên hơi mệt thôi mẹ – Tôi ấp úng nói dối để chữa cháy thay cho ánh mắt và suy nghĩ đầy tội lỗi vừa rồi.
Ăn xong bữa sáng tôi lên phòng sắp sách rồi xuống dưới nhà chào mẹ đi học.
Tới lớp đưa cho nàng lớp trưởng bản cam kết an toàn giao thông…
Giờ học tôi không thể nào tập trung được, hình ảnh cơ thể mẹ hiện ra làm người tôi căng cứng, nhiều lần bị thầy cô nhắc nhở nhưng vẫn không đủ sức kéo tôi theo bài giảng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro