Phần 2
2024-08-05 02:07:16
Lên lớp 11, lớp tôi cạnh nhà vệ sinh, ra chơi thằng con trai nào cũng háu háu đứng dòm qua cửa sổ, thằng nào chai mặt hơn thì đừng hẳn ra ngoài cửa lớp, điển hình như thằng Đại bạn thân tôi.
Ra chơi lúc nào nó cũng nhanh nhẹn chiếm chỗ đẹp nhất, chỉ việc đợi em nào ngang qua là bày ra dáng dấp phiêu diêu tiêu sái, phong thái đĩnh đạc, tự tại vô cùng, lại nổi tiếng là anh tuấn phong nhã nên em nào nhìn thấy cũng mê tít không thôi.
Nhưng chỉ được có lúc là bản tính dâm đãng chôn sâu bên trong nó lại trỗi dậy, ánh mắt lúc nào cũng rực lửa chỉ muốn nhìn xuyên qua tà áo dài phía trước.
Nhiều lúc hứng thú nó còn nghêu ngao hát:
– “Một xanh xanh, chấm thêm vàng vàng ra màu đen đen”.
Thằng Dũng nghe thấy lắc đầu cảm thấy không đúng, nói:
– Hát láo, xanh đâu?, Vàng đâu? Chân thật tý đi em, cuộc sống toàn lừa dối thì còn gì là ý nghĩa nữa.
Đại nghe vậy bực mình, chửi:
– Đồ ngu, chẳng nhẽ tao phải hát “một trắng trắng chấm thêm trắng trắng ra màu trắng trắng à”.
Nghe Đại giải thích Dũng gật gù cảm thấy có lý…
Vài đứa con gái ngang qua nghe lời bài hát của thằng Đại đều hiểu nó đang hát về cái gì, vài đứa buột miệng chửi:
– Có tài mà không có đức – Đại nghe vậy cay cú lắm.
Mải nghe lũ bạn nói chuyện mà không để ý nàng lớp trưởng đang đứng cạnh tôi từ bao giờ, nàng đập nhẹ lên vai tôi, nói:
– Nam, không nộp bản cam kết an toàn giao thông hả?
Tôi quay sang nhìn, Linh thật đẹp. Mái tóc dài ngang vai tôn thêm sự quyến rũ cho gương mặt. Đôi mắt to, đen láy, môi đỏ mềm mại, bộ áo dài trắng tinh bó sát cơ thể, ánh mắt tôi dừng lại nơi ngực nàng, bên trong là một gò đồi căng tròn, đang phập phồng nhè nhẹ theo hơi thở.
Dù mắt tôi lướt rất nhanh nhưng nàng chắc cũng nhận ra thứ tôi đã nhìn, khuôn mặt đáng yêu của Linh ửng hồng lên trông càng xinh đẹp, bị nàng phát hiện nhìn lén làm tôi có chút lúng túng, vội nói:
– Để mình… – Chưa kịp nói hết câu tôi chợt nhớ ra sáng nay do vội nên quên không mang.
Nghĩ đến sự cố sáng nay hình ảnh mẹ mặc váy ngủ xộc xệch, nửa bầu ngực trắng le lói hạt đậu hồng hồng lộ ra, làm tôi cảm thấy có một cảm xúc nào đó chạy thẳng xuống phía dưới bản năng của bản thân trỗi dậy.
– Mình để ở nhà rồi.
– Trời, lần thứ 2 rồi đó, mấy ông có tờ giấy thôi mà để cô nhắc mấy lần – Linh trách móc, rồi đi về chỗ ngồi…
Hôm đó tôi bị cô giáo phạt…
Trưa về nhà, thấy mẹ đang ngồi phòng khách, chào mẹ trong sự ngượng ngùng, khuôn mặt mẹ có chút lúng túng rồi ửng hồng lên, mẹ ‘ừ’ nhẹ rồi nói tôi thay đồ xuống ăn cơm…
Bữa cơm diễn ra rất nhanh, cả hai lảng tránh ánh mắt của đối phương, mẹ thì khỏi nói, mặt cứ cúi xuống đỏ lên như gấc, còn tôi thì chột dạ về hành động sáng nay, chỉ lo mẹ sẽ phản ứng… sự lúng túng của cả hai diễn ra sau hết bữa tối…
21h, Tôi không tài nào học nổi, nhà mỗi 2 mẹ con ở, mà không ai nói gì, thật khó chịu, tôi sang phòng mẹ định xin lỗi.
– Mẹ, con vào được không? – Tôi nói.
Một lúc tiếng mẹ trong phòng vọng ra:
– Con vào đi.
Tôi mở cửa bước vô, tính một câu rồi rút. Ai ngờ, mẹ đang mặc váy ngủ thay cho bộ đồ kín đáo mẹ mặc ban ngày, nhiều chỗ trắng như tuyết lộ ra làm tôi mê mẩn.
Tôi tiến thẳng tới giường ngồi xuống cạnh mẹ.
– Mẹ, sắp ngủ hả? – Tôi nói.
Mẹ chỉ ừ nhẹ, da mặt mẹ mỏng lắm nên chắc vẫn còn ngại chuyện sáng nay…
Mắt tôi tự chủ ngắm nhìn mẹ, dừng lại ở ngực, nửa cái áo lót thò ra khêu gợi, bộ ngực đang căng dần theo nhịp thở của mẹ.
Đôi đùi ngọc tròn căng, trắng phóc, bờ mông căng mọng bị ép xuống đệm, tuy tay chưa được chạm đến nhưng tâm tôi đã muốn đi sâu vào bên trong rồi.
– Con… con sang phòng mẹ làm gì?
Nghe mẹ hỏi tôi chợt giật mình nhẹ, không biết nãy mẹ có phát hiện ánh mắt tôi đang khám phá cơ thể mẹ không?
– Con xin lỗi chuyện sáng nay, tại mẹ dậy muộn nên… con mới mở cửa gọi, nên… – nói tới đây tôi dừng lại, không dám nói tiếp là thấy gì nữa.
– Mẹ không giận đâu – mẹ nói mà không dám nhìn tôi, chắc tôi nhắc lại chuyện lúc sáng nên mẹ vẫn ngại.
– Mẹ đừng giận nha, cả ngày không nói chuyện, con chán lắm.
– Ừm hi, mẹ không giận mà… mẹ đâu giận gì chứ.
Tôi và mẹ nói chuyện được một lúc, không khí có vẻ dần ổn định lại như cũ nên tôi mạnh dạn hơn, cúi xuống định hôn một cái vào má của mẹ nhưng đúng lúc đó mẹ quay mặt lại định nói: “Sáng…” chưa kịp nói hết câu thì… Chụt… Môi tôi lúc này áp lên môi mẹ, cảm giác ấm nóng bắt đầu lan truyền chỉ vài giây thôi mà tôi đã run rẩy, môi mẹ thật mềm mại thật ấm áp, cả hai mặt đỏ ửng lên…
Giữa căn phòng hai mẹ con lén lén nhìn nhau không dám nói gì, nhìn gương mặt đỏ bừng của mẹ, bờ mi cong cong xinh đẹp làm tôi chợt xao động.
– Con… con tính hôn vô má, nhưng mẹ quay lại nên… con xin lỗi – tôi ấp úng nói.
– Không… không sao, con về phòng đi mẹ ngủ – giọng mẹ lúng túng.
Tôi về phòng nằm trằn trọc mãi không ngủ được, hình ảnh mẹ luôn xuất hiện trong tâm trí tôi, cảm giác môi mềm mại của mẹ vẫn in đọng trong não… haizzz là “Tội lỗi hay…”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro