Phần 1
2023-12-15 18:07:00
– Anh đang ở đâu đấy? Em đang ở gần nhà anh.
Nhận được điện thoại của em… đã hơn 10 năm rồi, kể từ ngày ra trường. Giọng em vẫn thế chững chạc hơn 1 chút, 10 năm rồi vẫn vậy, mình nhận ra giọng em ngay.
– Mình gặp nhau được không anh? Em đi du lịch với đoàn, em chỉ ở đây được tối nay thôi, sáng sớm mai em lên đường rồi. Em ở khách sạn XX, anh đến đón em nhé.
– Ừ, anh sẽ đến.
Mình chỉ trả lời có vậy. Đến khách sạn đón em, hai đứa ra bờ hồ uống café. Kỷ niệm hơn 10 năm trước của hai đứa tràn về.
Hồi đó mình là một thằng sinh viên tỉnh lẻ lên thủ đô học. Cuộc sống nơi đô thị sôi động làm mình mặc cảm quá, nhất là với những bạn sống ở thành phố. Một sự sắp xếp vô tình đẩy mình và em ngồi cạnh nhau. Em là gái thủ đô, xinh đẹp, nhà khá giả. 2 đứa thân nhau, rồi yêu nhau lúc nào chẳng hay. Cuộc tình đối với mình đẹp như trong mơ, không, phải đẹp hơn trong mơ mới đúng bởi vì trong mơ mình cũng không dám yêu được người đẹp như em.
Mọi thứ đã đảo lộn tất cả, em quên mình đi yêu một thằng đẹp trai, nhà giầu (hồi đó là năm 2000 thằng đó đi xe FX, xài di động). Mọi người nhìn thấy về nói với mình, mình hỏi em thì em vẫn nói thằng đó chỉ là bạn, có lần mình nhìn thấy em mặc váy ôm eo thằng đấy đi trên đường, em vẫn nói với mình thằng đó vẫn chỉ là bạn và mình… vẫn tin em. Sao hồi đó mình khờ đến vậy, có lẽ mình yêu em quá, sợ mất em nên mình vẫn tin em. Và tin em cho đến khi em cưới thằng đó mình mới thôi tin em.
Ra trường mình về quê công tác luôn để không bao giờ nghĩ đến em nữa, mình vẫn theo dõi từng bước đi của em, theo dõi từng status của em trên Facebook và biết em không hạnh phúc nhưng mình không liên lạc vì mình bây giờ đang có một gia đình rất hạnh phúc bên vợ và 2 thiên thần.
– Anh nghĩ gì vậy?
Bất ngờ em hỏi mình, mình giật mình trở về với thực tại. Mình nhìn kỹ khuân mặt em, đã hơn 10 rồi còn gì, mặt em đã có những nếp nhăn nhưng vẻ xinh đẹp mặn mà thì vẫn còn đó.
– Tối nay anh ở với em nhé?
Mình không gật mà cũng chẳng lắc đầu.
Đưa em về khách sạn, đóng cửa phòng, em ôm chặt lấy mình mà khóc. Em kéo quần mình xuống cầm thằng nhỏ của mình mút say sưa như chưa bao giờ được mút. Mình nhẹ nhàng cúi xuống kéo váy em qua đầu, cởi áo lót, quần lót màu hồng có gắn cái nơ xinh xinh. Lần đầu tiên nhìn thấy em khoả thân. Đầu ti em có hơi thâm, bím em có cà vạt nhưng người em còn đẹp lắm, chắc ở nhà em chăm tập thể thao.
Mình bế em trần truồng lên giường, mình cúi xuống bím em, nó đã ra nước tràn trề, người em run lên. Mình hôn lên nó, người em co giật từng cơn, miệng em rên rỉ không ngừng.
– Anh đút vào đi, em muốn…
Mình giơ tay lên đầu giường tìm bao, em ngăn lại.
– Anh ơi em muốn trực tiếp.
Mình cúi xuống cà thằng cu vào bím em, em cầm lấy nó đưa sâu vào, mình thấy cu mình nóng hổi. Mình nhấp liên hồi, được khoảng 15 phút mình không chịu được, 2 hòn bi căng lên, súng mình xả đạn ào ào vào em, em cong người đón từng đợt tinh khí của mình. Mình nằm gục lên em, cu mình vẫn để trong đó, em lại khóc, em bảo đã lâu lắm rồi em mới có được cảm giác thế này. 2 đưa trần truồng ôm nhau tâm sự cả đêm, em chỉ khóc.
Sáng hôm sau mình chia tay em vẫn không quên dặn em nhớ uống thuốc khẩn cấp nhé. Về đến nhà nhận được tin nhắn của em “Em không uống đâu, em muốn có con với anh”, mình không nhắn lại, nếu em có mang thì âu cũng là số phận. Nhưng dù thế nào em cũng là người đàn bà anh hận nhất, anh đã đau khổ về em quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro