Phần 1
2018-02-08 10:47:00
Chào các bạn, vào bimdep.pro đã đọc nhiều truyện hôm nay tôi cũng xin mạo muội kể câu chuyện của mình, có tựa đề “Tình đầu chưa nguôi”. Chuyện hơi dài và lan man do văn kém, chắc sẽ bị ném gạch nhiều vì tội dài dòng ướt át hehe
Nên bắt đầu câu chuyện từ đâu đây nhỉ, đã hơn 2 năm trôi qua rồi, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng chẳng phải là ngắn, ít ra cũng đủ cho tôi yêu nàng say đắm, có thể tôi sẽ không yêu nàng suốt đời nhưng chắc chắn tôi sẽ nhớ nàng suốt đời, Ngân à, (tên nhân vật đã được thay đổi nhé, tên nàng rất đẹp nhưng xin phép không nêu ra ở đây). Mối tình đầu của tôi, nàng đã cho tôi nếm đủ ngọt bùi lẫn cay đắng.
Thôi không dài dòng nữa, tôi xin bắt đầu câu chuyện của mình vào thời cấp 3, tôi và cô ấy đã quen nhau hoàn toàn tình cờ, cuộc sống ngẫu nhiên thì mới thú vị phải không các bạn, cuộc gặp gỡ ấy như là định mệnh, là ngã rẽ thay đổi cuộc đời tôi. Không phải khoe khoang gì, tôi học ở một trường chuyên, vì áp lực cạnh tranh gay gắt nên tính tình rất trầm, ít nói, tuy vậy được cái thẳng tính nên được làm lớp phó, thầy quý, bạn bè tin tưởng, nói chung tôi chơi thân với bạn bè cả nam lẫn nữ và chưa từng có ý với bất kì một bạn gái nào. Có lẽ sự tập trung cho kì thi đại học khiến tôi cũng không còn thời gian mà nghĩ đến chuyện gì khác.
Nhưng sẽ không có gì để kể nếu như tôi không tình cờ gặp Ngân trong buổi học thêm, lớp ôn thi đại học nên phòng chật ních, đi học cứ phải đi sớm giữ chỗ, hôm đó tôi đến sớm như bình thường, đang chuẩn bị vào học thì bỗng có một bạn gái đến ngỏ ý ngồi cùng bàn, chẳng phải ga lăng gì nhưng tôi cũng sẵn lòng.
Ấn tượng ban đầu là cô ấy khá mập, chắc phải hơn 60 kí hehe, tôi thì có 45 kí, học hành căng thẳng gầy nhẳng. Nhưng tôi cũng không hay soi mói người khác, nói chung bạn ấy khá là cute, trắng trẻo dễ thương, lại còn sành điệu nữa, cuối buổi mới thấy bạn chạy xe max đỏ dán decal thủy thủ rất là cool hô hô. Lần đầu tiên nhìn một người con gái mà tôi phải thốt lên, dễ thương quá, tôi khá khó tính. Nhưng vì tập trung học nên hai đứa cũng không nói với nhau nhiều. Thậm chí chưa biết tên nhau.
Sang buổi học thứ hai tôi mới xin được số điện thoại của nàng với lí do là hỏi bài hehe. Nàng tên là Ngân, tính tình vui vẻ, hay nói hay cười, nói chuyện rất là duyên. Thế là từ ngày đó đêm nào hai đứa cũng nhắn tin vui vẻ, động viên nhau học, lo ôn chứ sắp thi đại học rồi. Mối tình đầu đã đến lúc nào không hay, tôi đã “cảm nắng” trước sự dịu dàng quan tâm của một bạn gái khá xinh. Thời gian thắm thoát trôi qua, rất nhiều kỉ niệm đã theo chúng tôi từ cậu – tớ đến xưng tên thân mật và cuối cùng cũng đến anh – em hehe.
Nhưng bạn biết đấy, cuộc sống không phải là con đường trải đầy hoa hồng, số phận trớ trêu thay, nàng trượt đại học và phải học ở tỉnh khác chứ không được học ở Sài Gòn cùng với tôi. Như một nỗ lực cứu vãn, tôi đã tỏ tình với nàng trong một chiều mưa không thể lãng mạn hơn, và đương nhiên là nàng đồng ý yêu tôi dù xa nhau.
Tháng ngày học xa nhau, cả hai rất nỗ lực và phần thưởng xứng đáng là hai ba tháng tôi lại đi thăm nàng, thật hạnh phúc biết mấy, giờ nghĩ lại vẫn bồi hồi. Và như một người đã từng nói, nếu tình yêu dẫn đến tình dục thì tình dục là giới hạn mạnh nhất của tình yêu. Chuyện ấy như một việc tất yếu, đã đến với chúng tôi.
Những cuộc gọi thoại và cả video call trên zalo và facebook gần như không ngày nào ngưng nghỉ, cũng nhờ vậy mà tôi đã giữ được nàng dù xa nhau 10 tiếng ô tô chạy. Nghĩ lại cũng thật may mắn. Bước ngoặt ở đây là khi nàng thổ lộ, nàng đang trong ngày đèn đỏ, như nàng nói là em đang có bệnh, hehe. Nhờ tìm hiểu tôi được biết vào những ngày này chị em phụ nữ thường mệt mỏi và cáu bẳn, với sự quan tâm tôi đã làm nàng siêu lòng, từ đó chúng tôi thoải mái nói những chuyện thầm kín không chút ngại ngần.
Cảm giác thật thân thiết. Chính vì xa nhau nên mối tình của chúng tôi thật đẹp, mỗi lần gặp nhau là lại những nụ hôn nóng bỏng, những cử chỉ vuốt ve âu yếm, tôi vẫn còn nhớ như in những nụ hôn vội vã dưới tán cây hay góc cầu thang, tình yêu thời sinh viên thật đẹp và có lẽ không thể đẹp hơn. Chúng tôi yêu nhau, tha thiết, điều đó không một ai phủ định, nàng yêu tôi mãnh liệt, và không để tôi chịu khổ mãi, nàng cũng lặn lội ra Sài Gòn thăm tôi, và cái đêm định mệnh ấy đã đến. Tôi có nhà ở Sài Gòn, cũng rộng rãi thoải mái nên tôi đón nàng về ở.
Chính ở đây, chúng tôi đã trao nhau nụ hôn đầu đời, nàng thường e thẹn mỗi khi chúng tôi gần gũi nhau, nhưng lần này được ở nhà nên không phải lo lắng, chúng tôi đã trải qua một ngày hạnh phúc, giờ vẫn nhớ đó là ngày 24-1-2016, một ngày không thể nào quên. Vừa trải qua một chuyến đi dài, sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt nàng, một tấm lòng chân tình tuyệt vời, một người con gái tốt, có thể thấy rõ điều đó, tôi đón nàng về nhà nghỉ ngơi, tâm sự cho vơi nỗi nhớ, nàng thật đẹp, khuôn mặt dễ thương khó cưỡng.
Sẵn có máu dê trong người, tôi mạnh dạn đặt tay lên má nàng, hai người nhìn nhau không chớp mắt, lấy hết dũng cảm tôi ghé sát môi nàng, như một phản xạ tự nhiên, cả hai đều nhắm mắt lại, rồi một cảm giác mềm mại, ấm áp và ngọt ngào lan tỏa, môi kề môi, rồi hai cái lưỡi cứ quấn lấy nhau, cảm giác rất hưng phấn, chúng tôi đã hôn nhau rất lâu, nàng còn khen tôi hôn rất được, tôi cũng thấy vậy hehe.
Nụ hôn đầu đời đã đến với chúng tôi như vậy đấy. Và tất nhiên là không dừng lại ở đó, tôi cảm nhận được tình cảm của nàng, nàng tỏ ý muốn cho tôi xem ngực như là một sự dâng hiến thể hiện tình yêu. Và không còn gì sung sướng hơn, tôi đã được chiêm ngưỡng hai quả đào tiên ấy, nó rất căng mà tròn, đôi nhũ hoa ửng hồng rất dễ thương, theo tôi được biết thì như thế là người con gái còn trinh, từ đó nàng chiếm trọn niềm tin của tôi.
Tuy xa nhau nhưng tôi không hề có ý với người con gái khác, những giây phút mặn nồng ấy đã chiếm trọn tâm trí của tôi mất rồi. Đôi khi “bí” quá tôi đành tự xử chờ lần sau nàng lại đến. Nếu không có chuyện ấy có lẽ chúng tôi đã chia tay từ sớm, bởi vì tôi nàng đã chịu đựng quá nhiều cô đơn cũng như những lời phá đám cho rằng tôi sẽ thay đổi, nhưng tôi tự hào vì đến tận bây giờ tôi vẫn yêu nàng, chưa từng thay đổi.
Chúng tôi rất hạnh phúc, tôi tự nhủ chưa chắc đã đến được với nhau vì vậy chúng tôi chỉ quan hệ ở bên ngoài tôi muốn giữ cho nàng còn trinh, nàng còn tương lai ở phía trước nữa, chiếm nàng làm của riêng là ích kỉ. Dù chỉ ở bên ngoài cũng đủ làm chúng tôi sướng khôn siết, tôi vuốt ve ngực nàng mà tôi thường gọi yêu là titi, nàng còn nghịch ngợm áp ngực vào má tôi, chim tôi, ấm vô cùng hihi, giá mà tối hôm ấy tôi ngủ với nàng thì ấm áp biết mấy, do cả hai chưa quen nên tôi ngủ dưới nhà vì sợ làm nàng có thai thì tội nàng lắm, gia đình nàng rất gia giáo.
Dù sao đi nữa những phần thưởng nàng dành cho tôi là quá nhiều, tôi thực sự may mắn được chiêm ngưỡng nàng không mặc gì, nàng đẹp như một thiên thần vậy, lại rất trong trắng thuần khiết. Nhờ chiều chuộng tôi nên nàng đã giữ được tình yêu của tôi đến tận bây giờ, mỗi lần trước khi đi chơi cùng nhau, nàng thường chiều tôi một chút, thường là nàng dùng tay kích thích, đôi bàn tay bé nhỏ và ấm áp ấy đã thay bướm nàng giúp tôi lên đỉnh bao nhiêu lần, cái cảm giác nhìn người mình yêu thỏa mãn thật sự rất hạnh phúc, tôi cũng nhiều lần làm nàng sướng, nàng ra nước rất nhiều, chúng tôi rất vui, sau đó đương nhiên là những buổi hẹn hò vui vẻ, cảm giác như là vợ chồng thật ấy. Mối tình của chúng tôi ngày một lớn dần trong suốt hai năm trời.
Nhưng mọi chuyện sẽ suôn sẻ nếu không có kẻ thứ ba, như bạn thấy đó, nàng đẹp như vậy nhưng lại ở xa tôi, nàng như con cừu non bơ vơ nằm trong tầm ngắm của những con sói đói khát. Và sau một thời gian ngắn bị tán chớp nhoáng, tôi đã mất nàng, lúc đầu nghe mọi người nói, tôi thật sự không tin, tôi luôn nghĩ chúng tôi đã quan hệ không biết bao nhiêu lần, nàng đã dâng hiến hết cho tôi.
Không lí nào nàng lại phản bội tôi, vì vậy không nghe lời thị phi, tôi đến tận nơi xem thế nào, và tôi thật sự sốc khi đúng là nàng có bồ mới, hai người họ còn up khá nhiều ảnh ôm nhau tình cảm lên facebook, không muốn cũng phải tin, thế là vứt bỏ lòng tự tôn của thằng đàn ông, tôi quỳ xuống van xin nàng đừng bỏ rơi tôi, nếu ai nghĩ tôi chỉ yêu nàng vì tình dục thì sai rồi, chúng tôi ít gặp nhau, vài tháng mới gặp nhau một lần còn lại tôi đều tự xử, nàng biết thế nên rất thương tôi, mỗi lần gặp nhau nàng đều cố hết sức chiều tôi, thậm chí nàng còn liều chiều tôi ngay ở nhà nàng, tôi đã xuất tinh nhiều lần ở nhà nàng, nàng thật sự rất yêu tôi, tôi không muốn tin nàng đã có bồ khác, và chẳng quan tâm tôi nữa, cũng không muốn làm tình với tôi nữa, tôi tin mình vẫn là người duy nhất được quan hệ với nàng, tôi chỉ thua thằng đó vì nó ở gần cô ấy, đánh nhanh thắng nhanh mà. Thế là tôi đành ngậm ngụi ra đi sống ngày tháng cô đơn, nhưng không như nàng nghĩ rằng tôi sẽ tìm bạn gái khác để thỏa mãn dục vọng, tôi lại vẫn thường nghĩ đến những lúc chúng tôi còn mặn nồng và thủ dâm, cảm giác vẫn rất sướng, đáng tiếc là không còn nàng để cùng sẻ chia.
Nhưng rồi, như một cái cây phát triển quá nhanh mà không chú ý đến gốc rễ, mối tình chớp nhoáng của hai người đó đã kết thúc, tôi không biết vì sao và cũng không tò mò. Và hạnh phúc biết bao khi nàng ngỏ ý quay lại, nối lại tình xưa, tôi hạnh phúc trao cho nàng chiếc nhẫn cầu hôn tôi giữ đã lâu nhưng chưa trao được cho nàng do nàng có bồ mới. Nhưng tôi cảm nhận rõ tình cảm của nàng không còn ngọt ngào như xưa, tôi không hiểu vì sao, tôi không muốn nghĩ hai người đó đã có chuyện gì, hay là thằng đó ăn ốc giờ bắt tôi đổ vò (mọi người nói thế), tôi rất khổ tâm, chưa nói gì đến chuyện ấy, nàng còn chẳng buồn hôn tôi, khi tôi hỏi nàng rằng em còn yêu anh không thì nàng cứ lảng tránh, nàng liên tiếp thất hứa, nói dối nhưng tôi đã yêu nàng quá rồi, tha thứ cũng không khó, quan trọng là yêu nhau thật lòng, với tôi tình cảm rất quan trọng, dù là nàng ngủ với thằng khác nhưng nếu cảm nhận được nàng thật tâm muốn quay lại, tôi sẵn lòng tha thứ, nhưng thực tế nàng đã thay đổi quá nhiều, nên tôi đành dứt áo ra đi. Không liên lạc gì với nàng, dù chuỗi ngày ấy thật sự khổ sở, tôi vừa thủ dâm vì quá nhớ nàng.
Và lí do tôi viết câu chuyện này là vì nàng nhắn tin muốn tặng quà sinh nhật cho tôi. Thật sự tôi chỉ mong gặp nàng là tốt lắm rồi, tôi không mong quà cáp gì, mà tôi chỉ thích được nàng tặng bộ đồ lót nàng mặc cái lần thứ hai nàng đến thăm tôi, chúng tôi đã cùng nhau rất sướng, bộ đồ lót ấy rất đẹp, nó thật khêu gợi và hợp với nàng, tôn lên vẻ quyến rũ của nàng, tôi rất muốn giữ nó làm kỉ niệm. Nhưng tôi không dám nói sợ nàng giận. Tôi thật sự chỉ muốn gọi ngay cho nàng, nói rằng anh rất yêu em, anh rất nhớ em, rất mong em về chúc mừng sinh nhật anh, anh vẫn đợi em (nàng đang về quê thăm ông bà nội), rằng anh chưa đi sài gòn đâu (tôi nói dối là đã đi sài gòn), rằng anh vẫn thường nghĩ đến em mỗi khi tự xử, vì anh không muốn ai khác ngoài em, em đã giúp anh sướng biết bao nhiêu lần, anh cảm ơn em nhiều lắm, em đã lấy đi trinh tiết của anh, anh tự hào vì điều đó, đơn giản vì em quá quyến rũ.
Giờ đã hơn 3 giờ sáng, anh vẫn không sao ngủ được, anh nhớ em, anh yêu em, em thật đẹp, nhưng sao anh cứ thấy em không yêu anh như xưa, em dễ giận, làm anh cảm thấy mình không mang lại niềm vui cho em, không có dũng khí để tiếp tục yêu em, Em yêu à, giờ anh rất bối rối, cho anh xin lỗi, em đã không tin anh thì anh không nên cố đấm ăn xôi nữa, giờ em đau một còn hơn sau này em đau mười, em không nên yêu anh khi không tin anh, anh biết em nhắn tin anh vì nhớ anh, cũng như tôi, cô ấy cũng sĩ diện nên ít khi chịu nhường tôi trước, thật sự bây giờ tôi rất bế tắc, thôi có lẽ không nói gì sẽ tốt hơn, sau này có lẽ cô ấy sẽ hiểu, có lẽ được ân ái với em như vậy là anh đã tiêu hết may mắn của cả đời rồi, yêu em là anh đã với quá cao, té như vậy là còn em ả chán.
Thôi có lẽ em không nên biết câu chuyện này thì tốt hơn, cứ để em nghĩ xấu về anh, rằng anh có người khác rồi lại hay, em sẽ không phải khổ vì một kẻ chẳng ra gì như anh, anh cũng không cảm thấy có lỗi khi em nghĩ xấu về anh. Tạm biệt em, mong em học tốt, em cứ giữ lấy nhẫn cầu hôn của anh, anh đã tặng thì nó là của em, em không cần phải trả lại đâu, thật tiếc vì chúng mình không lấy được nhau, không có con với nhau, chứ nếu được thì với máu dê của anh, anh sẽ cho em cả đội bóng như anh vẫn thường trêu em. Thôi vậy, cuộc sống không như ta hằng mơ, đã đến lúc tỉnh mộng, mong là sau này em vẫn nhớ anh, vẫn nhớ những lúc ấy, chúng mình hãy cùng giữ bí mật nhé em để mối tình đầu mãi đẹp trong tâm trí, anh sẽ nhớ em lắm. Chàng ngốc của em.
Thật sự là giờ không nhìn được gì nữa, mắt cận, lại không có đèn, nhưng lòng lại cảm thấy rạo rực khi nhớ lại những kỉ niệm ấy, thật ngọt ngào, thật sướng biết bao. Anh thật hạnh phúc với mòn quà của em, lỗi không phải tại em, em không tin anh có lẽ vì anh không đáng tin, thôi thì âu cũng là duyên số, anh sẽ để em ra đi, Anh ngủ thôi, đã hơn 3 giờ sáng rồi, Kể cũng tiếc nhưng thôi đành chịu. Hài…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro