Thùy Dương

Phần 36

2024-08-04 10:14:16

Phần 36
Xuống đến sân bay Tân Toàn Nhất, Thùy Dương và Thục Nhi ôm chầm lấy nhau nghẹn ngào. Họ đã giao hẹn với nhau khi những giọt nước mắt này đã rơi, những chuyện đã xảy ra sẽ chìm vào quên lãng, hai nàng sẽ không chia sẻ với bất kỳ ai.

Thùy Dương đón taxi về nhà trong tâm trạng lo lắng. Thế Toàn không biết nàng về sớm hơn dự định, nên đã không ra đón nàng. Nhưng nàng không thể liên lạc được với số điện thoại di động của anh, số máy nhà cũng reo liên tục không người nhấc máy.

Chiếc taxi đậu trước cửa nhà, báo và thư kẹp vứt vung vãi dưới sân, lá cây rụng đầy không ai quét. Thùy Dương thật sự cảm thấy bất an, Thế Toàn rất gọn gàng, trước đây những việc này đều do anh làm. Điều này có nghĩ là anh đã không về nhà nhiều ngày nay. Nàng biết anh có kế hoạch bay ra Hà Nội chạy cửa sau giấy phép thi công, nhưng anh nói chỉ đi về trong ngày.

Bên trong nhà, lạnh tanh, Thùy Dương tìm kiếm trong tủ quần áo chồng, anh rõ ràng chỉ sử dụng đúng một bộ quần áo, không mang theo gì khác, ngoại trừ chiếc laptop và một số tư trang. Trong két sắt số tiền mặt trong nhà cũng y như vậy, do anh thường thích sử dụng thẻ hơn là mang theo tiền nhiều trong bóp.

Thùy Dương ngồi đó thẫn thờ, tay nàng cầm điện thoại liên tục bấm gọi lại cho anh, nhưng chỉ có giọng nói của tổng đài. Nàng bất chợt nhớ đến một người, anh Định, là bạn thân của Thế Toàn trong Công ty.

Nàng tìm số anh Định trong cuốn sổ name card trên bàn làm việc của chồng.

– Tút… Tút… Tút…

Chuông reo ba tiếng, giọng anh Định vang lên bên kia, trầm trầm chán nản.

– Alô.

– Em Thùy Dương vợ Thế Toàn đây anh Định ơi! Anh…

– Trời, Thùy Dương em đi đâu mấy hôm nay mà anh gọi số nhà hoài không tìm được. Thằng Toàn nó bị bắt ngoài Hà Nội. Nó gọi báo cho anh có vài câu. Chỉ nói…

– Anh nói sao? Anh Toàn bị… bắt! Tại sao? Ảnh làm gì? – Giọng Thùy Dương khàn đặc, nàng choáng váng như muốn ngã.

– Em bình tĩnh. – Định muốn trấn an nàng, nhưng tâm trạng anh cũng rối bời không kém.

– Anh mới bay từ Hà Nội vào tối hôm qua. Anh không gặp được nó, nhưng anh đã tìm hiểu được nguyên nhân. Toàn bị bắt vì đưa hối lộ, lập biên bản tại chỗ, đang bị tạm giữ để điều tra.

Định im lặng, anh có thể nghe hơi thở nặng nề của Thùy Dương đầu dây bên kia.

– Chuyện này là một cái bẫy. Chuyện lót tay này ai trong tụi anh cũng làm qua, không ít lần, chưa bao giờ nghe có ai bị bắt. – Định nói tiếp.

– Anh Toàn đang bị giam ở đâu? – Giọng Thùy Dương yếu ớt như làn gió.

– Hình như là Cục An ninh KT – Bộ An ninh, phố Đại Cồ Việt.

– Em cảm ơn anh. – Giọng Thùy Dương nghe thật bình tĩnh.

– Em… – Định như muốn hỏi thêm.

Tu… Tu… Tu… Thùy Dương cúp máy.

Nàng gục đầu xuống bàn, hai vai run nhẹ, nàng cố kiềm chế, nhưng thật khó ngăn được những giọt nước mắt trào ra. Thùy Dương vừa trải qua những hiểm nguy, trốn được về đây nàng chỉ muốn lao ngay vòng tay ấm áp của chồng, nhưng về đến nhà lại hay tin anh bị bắt. Liệu anh có trách nàng không, khi anh lâm vào cảnh nguy khó nhất, nàng lại không ở bên anh.

Thùy Dương vụt ngẩn đầu lên, nước mắt còn dàn dụa trên mặt nàng, nhưng ánh mắt nàng ánh sự kiên quyết sắt đá.

“Mình sẽ cứu anh ra, dù phải trả bất cứ giá nào.”

… Bạn đang đọc truyện Thùy Dương tại nguồn: http://bimdep.pro/thuy-duong-full/

Thùy Dương thu xếp mọi việc với tốc độ nhanh nhất suốt ngày hôm đó.

Chiều tối hôm đó nàng lên taxi với tâm trạng thấp thỏm, trong vali xách tay của nàng mang theo ít quần áo và 300 triệu đồng tiền mặt, kèm theo 3 sổ tiết kiệm với tổng cộng gía trị lên tới 3 tỷ đồng. Canh bạc này nàng phải đánh, dù hết sạch tiền bạc dành dụm của hai vợ chồng nàng cũng không tiếc, tất cả chỉ để lấy lại tự do cho Thế Toàn.

Chiếc taxi chạy chậm chậm dọc đường Phó Đức Chính, dừng lại bên lề đường. Cửa kính kéo xuống, Thùy Dương đưa đầu ra vẫy vẫy tay. Thục Nhi chạy đến bên xe, nàng thở dốc chưa kịp nói gì thì nhận một lá thư do Thùy Dương đưa tới.

– Đơn xin nghỉ việc của chị. Em chuyển cho anh Linh nhé. Bây giờ chị phải đi lo một số việc, trong vài ngày chị sẽ không về nhà. – Thùy Dương nói nhanh, tay nàng đặt sẵn trên nút bấm cửa kính kéo lên.

Thục Nhi ngơ ngác nhìn chiếc taxi chậm rãi chen vào dòng xe đông đúc, tay nàng còn cầm lá thư của Thùy Dương, miệng nàng ú ớ chưa kịp hỏi gì thì Thùy Dương đã đi mất.

… Bạn đang đọc truyện Thùy Dương tại nguồn: http://bimdep.pro/thuy-duong-full/

Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài thì đồng hồ đã điểm 8h30 tối.

Bầu trời đêm Hà Nội không một ánh sao, mưa rơi lất phất thật buồn. Trên đường vào thành phố gã lái taxi không ngừng huyên thuyên về thành phố và thủ đô Hà Nội, về con người, về các món ăn… Thùy Dương chỉ ngồi im lặng, lâu lâu hỏi một câu đủ để hắn tuôn liên tục trong mười phút, khi gã vừa im, nàng lại hỏi. Nàng không nghe gã nói gì, nàng chỉ chán ghét sự tịch mịch đang xâm chiếm trong nàng, nó đang gặm nhắm nàng, nàng cảm thấy dường như cả thế giới này chỉ còn mình nàng tồn tại.

Chiếc xe đưa Thùy Dương rẽ vào lối vào hình vòng cung của khách sạn Sheraton. Một anh tiếp tân chạy ra, mở cửa, xách hành lý cho Thùy Dương. Nàng để anh ta xách, nhưng mắt không rời ra khỏi vali của mình, tất cả hy vọng của chuyến đi này nằm trong đó. Nàng đã đắn đo rất nhiều từ ở nhà khi chọn nơi này, tuy giá đắt đỏ, nhưng nàng cần sự an ninh tối đa đối với tài sản của mình.

Phòng khách sạn khá rộng rãi, hai chiếc giường đơn xếp song song, trang thiết bị trong phòng đều đầy đủ đúng chuẩn năm sao. Thùy Dương bước ra từ phòng tắm, khăn quấn ngang ngực, mái tóc ướt của nàng rũ hai bên vai. Nàng đưa tay xoay nắm cửa phòng, một anh phục vụ đẩy xe thức ăn đang đứng chờ bên ngoài. Ánh mắt anh ta thoáng sững lại trước nhan sắc của người khách trong phòng, rồi lấy lại bình tĩnh rất nhanh, anh ta lễ phép xin đem món ăn vào phòng. Thùy Dương rút tờ năm mươi ngàn trong ví tay, dúi cho anh ta. Khi anh ta vừa đi ra, nàng bất ngờ hỏi với theo.

– Em mua giúp cho chị một tấm bản đồ thành phố nhé! – Tay nàng đưa thêm cho anh ta một tờ một trăm ngàn nữa.

Anh ta vui vẻ nhận lời và đi ra ngoài. Thùy Dương mở túi xách tay, rút ra chiếc laptop của mình, đặt lên bàn làm việc nhỏ, kế bên đĩa thức ăn còn bốc khói nghi ngút. Nàng vừa ăn vừa tìm hiểu về mục tiêu của mình. Nàng học thuộc các tuyến phố chính của Hà Nội, tìm hiểu về vị trí có thể giam giữ Thế Toàn. Nàng tìm hiểu về hình ảnh và lý lịch trích ngang của ông Trưởng Cục An ninh KT – Thành phố Hà Nội.

Ông Hùng Thiết Cương, năm nay 54 tuổi, phục vụ trong ngành gần 30 năm, được đào tạo và tốt nghiệp đại học tại Liên Xô cũ vào năm 1984. Trong nhiều năm công tác ông đã đảm nhiệm qua nhiều vị trí quan trọng và có thành tích đóng góp lớn cho an ninh xã hội của đất nước. Năm 2010, ông được Bộ trưởng Bộ An Ninh bổ nhiệm Trưởng Cục An ninh KT.

Đối tượng thứ hai là gã liên quan trực tiếp đến việc Thế Toàn bị bắt. Ông ta là Huỳnh Thanh Liêm, Phó Phòng Quy hoạch Kiến trúc – Bộ Quy hoạch Đô thị. Thế Toàn bị bắt trong văn phòng của ông ta, anh đang đưa phong bì đầy tiền qua cho ông. Khi thanh tra của Cục xông vào, tay ông ta chưa hề chạm vào phong bì đó, nó vẫn đặt trên bàn, ông ta nói rằng không hề biết rằng Thế Toàn định đưa hối lộ. Thùy Dương đã yêu cầu thông tin của người này từ anh Định, anh gửi cho nàng khá đầy đủ, từ văn phòng, số điện thoại riêng, nhà riêng, thói quen, sở thích… Đây là đối tượng đầu tiên Thùy Dương cần tiếp cận, nàng cần tìm hiểu sự thật và kẻ đứng sau lưng cái bẫy dành cho Thế Toàn.

Hồ sơ lý lịch trích ngang về một trong những đối tượng, Thùy Dương cần tiếp cận có thể dễ dàng tìm trên internet, nhưng chỉ có bao nhiêu đó. Nàng biết, để tiếp cận ông ta không đơn giản là đến cơ quan đăng ký xin gặp được. Nàng cần tìm hiểu thêm về thói quên sinh hoạt, nơi ở, nơi giải trí, vợ con ông ta, càng chi tiết càng tốt. Nhưng nàng không có thời gian cho những việc đó, ý nghĩ Thế Toàn nằm co ro trên sàn xi măng lạnh lẽo của phòng giam làm cho Thùy Dương muốn điên lên. Nàng phải tranh thủ từng giây từng phút, nàng không thể phung phí thời gian vào lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thùy Dương

Số ký tự: 0