Thời học sinh oanh liệt

Phần 52

2024-10-05 22:30:16

Phần 52
– À… mà nè Dương… mày làm gì mà ngồi thù lù trên gác vậy… xuống ăn mày…
– Uk… bay ăn đi… tao ăn rồi…

Nó gạt tay tôi ra… thấy nó vậy nên tôi cũng thôi…

– Ê bay sắp trung thu rồi… – thằng Nam nhanh nhảu…
– Thì sao… liên quan không… mày tính kiếm gái đi chơi à… – thằng Hoàng nói móc…
– Cái thằng… ý tao đâu phải thế…
– Vậy chứ sao… – Tôi hỏi…
– Thì… nhà hàng đang cần người gói bánh với lại đóng hộp kìa… bay đi không…

Hóa ra nó tính rủ bọn tôi đi phụ nó…

– Dẹp… mày đi một mình đi…
– Cái thằng… thù lao làm cũng khá khá đấy… tại tao thấy được nên rủ bay đi thôi…

Nghe nó dụ dỗ là chúng tôi đổi tính ngay…

– Hehehe… vậy trăm sự nhờ vào mày đó Nam… khi nào đi thì rủ tụi tao với…

Cũng phải công nhận là… tiền đúng là không thể mua được tất cả… nhưng nó cũng đã mua được gần hết… thằng Nam chơi đòn kinh tế đúng chỗ thật…

Tối hôm đó nhỏ Nhi có gọi tôi… nhỏ cằn nhằn về chuyện sao không đi học… mà không chỉ tôi mà thằng Vương cũng cúp luôn… v… chắc là nó vẫn còn thấm chuyện hôm đó…

Chiều đi học… tôi cứ ngỡ là học đại học là sẽ khác hoàn toàn với cấp 3… ơ nhưng mà nay thì lại khác…

Hôm đó bọn tôi đang từng bước nặng chịch lê lết từng cái bậc thang… thì…

Leo tới tầng 7… đập vào mắt tôi… là con nhỏ đó… nay ẻm bận áo đoàn nhìn cá tính dữ… nhưng mà nhìn vậy thôi ai ngờ nhỏ đứng đó là có ý hết rồi…

– Nè… mấy cậu kia… – nhỏ gọi bọn tôi…
– Hả… – tôi ngạc nhiên quay lại…
– Sao lại mặc áo thường mà không bận đồng phục của trường… còn nữa thẻ sinh viên đâu… – nhỏ nhìn bọn tôi một cách nghiêm túc…
– Hở cái gì… còn có cà vụ này nữa hả… – Thằng Quang há hốc mồm ra hỏi…
– Chứ sao… cậu không đọc nội quy của trường à…

Thú thật là tôi cũng không biết liệu tất cả sinh viên trên mảnh đất hình chữ S này… liệu có ai đã bao giờ đọc full cái bảng nội quy ấy…

– Ơ nhưng thường ngày bọn mình có thấy ai… bắt buộc về chuyện này đâu… tớ thấy mấy bạn ngoài kia có đeo thẻ sinh viên đâu…
– Nhưng nay thì khác… có đoàn về kiểm tra… các cậu phải ăn mặc theo đúng tác phong… mà thôi sao hỏi nhiều vậy… các cậu khai báo họ tên với mã số sinh viên cho mình…

Sax… tôi học cái trường này gần hai năm rồi mà giờ mới biết có cái vụ kiểm tra như vầy… đúng là sự đời biến hóa khôn lường mà…

– Sặc… vậy có bị sao không… – Thằng Lộc hỏi xem có còn hy vọng không…
– Không sao… các cậu sẽ bị trừ điểm…

Nhỏ nhìn tôi đắc ý… gừ… con nhỏ độc ác… bữa trước chắc nó vẫn còn ức chuyện đó…

Thế là 4 thằng tôi khai báo hết cho con nhỏ đó… ngày đó tôi cũng không quan tâm con nhỏ này ra sao cả mặc dù nhìn cũng xinh đấy… cơ mà cũng vì con bé đó mà tôi phải lo đủ thứ chuyện… từ quá khứ chả hay ho gì… cho tới… chuyện của tôi và Nụ ngày càng trục trặc… từ khi con nhỏ này bước vào đời tôi…

Mà lạ… sinh viên làm bên đoàn mà ngạo mạn như mấy thánh quản sinh vậy… thích làm gì thì làm… liệu đây có phải là phân biệt đối xử không nhỉ… khi còn ở ký túc xá… sinh viên chúng tôi bị cấm khá túc khá nhiều… như là… về trễ… hút thuốc… đánh bài… ăn nhậu… và ức chế hơn là cấm sử dụng bình nước nóng… ơ cơ mà khoan… tôi còn chưa kể đến cái can tin trường nữa mà… rõ là can tin thì bán mì gói… với cả lại thuốc lá… mà với mấy cái điều cấm túc bên trên thì… trường bán cho ma à… đúng là mấy cái nội quy trời ơi đất hỡi… được nghĩ ra một cách đất hỡi trời ơi… cứ thích quan trọng hóa vấn đề… bổ béo gì mấy cái đó…

Tiếp nào… cả buổi học ngày hôm nay… cũng đâu chỉ riêng chúng tôi… cũng có tới hàng tá người khác bị bắt…

Ở đời… ai xui lắm thì chắc cũng quá 3 lần… với tôi… lần này… cái xui nó lại ập tới… thế là chúng tôi rủ nhau ra sân trường đá banh… lần này là có cả thằng Vương cũng tham gia… nghe nói để địa điểm là sân trường mình thì tôi đâm chột dạ…

– Ê… bay… chọn chỗ khác đi… chọn sân trường tao sợ…
– Mày đừng có lo… chuyện cũ sao mà có thể lặp lại được chứ hề hề… tin tao đi… – thằng Phương khoác vai tôi…

Khỉ cái mồm mày thối chết mọe… lát mà có chuyện thì mày lo mà gánh đi con… tôi chửi thầm…

Và đối thủ của chúng tôi là… tụi thằng Tài… nó rủ tụi bạn trong ký túc…

Vừa vào hiệp đầu thì ngay hàng ghế đá tôi đã thấy bóng dáng của con nhỏ kia… hình như nó đang để ý đến tôi vậy… xem anh biểu diễn nè tiểu yêu…

Nhớ lại lần trước… cũng chính nơi này… bọn tôi gặp biết bao nhiêu là rắc rối… vậy nên chung quy chúng tôi kết luận… không được phép sút bóng ở khoảng cách xa… vì sợ sẽ lạc đạn ra ngoài… bay ra ngoài cổng thì rủi ai ngang qua thì tỏi… còn lạc vào trường thì sợ đồng chí nào ngang qua không may ăn banh cũng chẳng chơi… thành ra lần này chúng tôi sút đủ mạnh để bóng bay vào gôn… chứ không dám làm tổn hại đến ngôi trường với nhiều truyền thống mười mấy năm tuổi này nữa…

Nói thì dễ vậy thôi nhưng khi nhập trận thì lại khó…

Ơ mà cái cơ hội tôi biểu diễn thì bị thằng Lộc… với Hưng ghẻ cướp hết… thành ra bên thằng Tài thiếu kỹ thuật nên thua đậm… thấy vậy nên tôi cũng thu về làm vị trí của người hậu vệ… tưởng như trận bóng của ngày hôm đó sẽ diễn ra bình an vô sự… nhưng cho tới khi tôi cùng tụi bạn dồn hết qua sân thằng Tài… lần này thằng Vương giữ banh… và… nó đang đứng ở giữa sân… chết mẹ nó đang tính làm gì vậy… nó tính ghi bàn từ khoảng cách đó sao… thấy vậy tôi hét về phía thằng Lộc…

– Ê LỘC… NHANH… NHANH… NÓI THẰNG VƯƠNG DỪNG LẠI… KHÔNG NÓ SÚT BANH…

Thôi xong luôn thằng Lộc vừa kịp quay đầu lại thì…

– HAHHAH… BAY XEM NGƯỜI NGOÀI HÀNH TINH GHI BÀN ĐÂY…

Nó cười đắc chí…

“BỐP…”

– SAX… ĐỪNG ĐỪNG VƯƠNG ƠI… ẶC… ANH EM TÌM CHỖ NÚP NHANH…

Không chỉ có bên tôi mà tụi thằng Tài cũng chạy khỏi khung thành… hỏng rồi… hỏng rồi… lần trước làm bể chậu hoa của trường… lần này không biết thế nào… vái trời là bóng bị dội lại… và…

“RẦM…”

Wow… đúng là tuyệt hơn cả mong đợi… bóng bị va mạnh vào khung thành… nên thành ra… nó dội lại sân và đang lao nhanh về sân tôi… thế là cả bọn chạy thục mạng về khung thành… chắc không kịp mất…

– THẰNG VƯỢN KIA… NGƯỜI NGOÀI HÀNH TINH CÁI ĐẦU MÀY… NGU VÃI LINH HỒN RA… mà thôi chạy chi nữa… bóng vào gôn mọe nó rồi… còn cái thằng Công thủ môn thì nó đâu mất rồi không biết…

Hiz… đúng là như mình ước muốn mà… phải vui lên chứ…

Thấy tình hình không khả quan nên chúng tôi quyết định nghỉ đá… hẹn ngày khác tái ngộ… cũng chỉ tại thằng vượn…

– Cả ngày nay mệt quá…
– Uể oải…
– Ê hay là đi karaoke đi bay… – thằng Phương láo liến…
– Hề hề… sau đây xin giới thiệu với quý vị tiết mục văn nghệ… mèo nhà gà vười… hố hố…
– Dẹp đi… tao không muốn nghe mày tra tấn đâu… Phương à… hát mà rống như bò vậy… khà khà… – thằng Quang đá xéo…
– Đù… chê tao à… dám ra tao với mày solo không…
– Cái búa… chả lẽ tao phải ngán mày… chưa nghe anh hát bao giờ à… để khi nào ra quán tao cho mày biết thế nào là đẳng cấp…
– Lằng nhằng… giờ đi luôn…

Thằng Phương… quyết ăn đủ… cái trạm giờ đã ồn ào tiếng của bọn tôi… nhìn mà ngại thay cho tụi nó…

– Chui cha… anh đây chả ngán bố con thằng nào nhá… hahaha. Mấy chú thì hiểu cái gì về tầm vóc thiên tài như ta chứ… – thằng Quang cười đê tiện…
– NỔ VỪA THÔI MÀY… – cả bọn đồng thanh phản biện…
– Thôi hai thằng bay bớt đi dùm cái… má khát khô cả cổ…
– Bó tay mấy cái thằng này… chắc tao vặn cái họng máy nổ của mày quá… mà sao nay xe lâu tới trạm vậy…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời học sinh oanh liệt

Số ký tự: 0