Thời học sinh oanh liệt

Phần 51

2024-10-05 22:30:16

Phần 51
Gần 8h tối tụi bạn tôi mở cửa… lúc này nước sinh hoạt cũng đã có lại…

– Nấu cơm bay ơi… – thằng Long hô…
– Vậy tao nấu… thằng Công rửa chén, thằng Hoàng lau nhà… thằng Hưng nhặt rau…
– DM… SAO NƯỚC HẾT NHANH VẬY… BAY… MỚI ĐỔI MÀ… – thằng Phương quay lại nhìn mấy thằng tôi mặt đa nghi…
– Ê… ê… lúc nãy tụi tao đi chợ với mày nha Phương…
– Vậy lúc nãy trong phòng còn ai…

Lúc này mặt thằng Lộc đã lấm la lấm lét nhìn tôi như van xin rồi…

– He he… không sao… cái bình đổi có 10k bay so đo làm gì… nấu cơm đi bay… – tôi giải vây cho nó…
– À mà Hưng… thằng D đâu… – tôi hỏi…
– Sao hỏi tao mày… – nó đáp…
– Oh shit vậy nó không đi chung với bay à…
– Ai biết… lúc về nó bảo bọn tao đi trước… nó nói là có việc nên không đi cùng được…
– Vãi… sao lạ vậy… thường ngày nó có đi chơi đêm bao giờ đâu…

Và cho tới khi xong bữa thì vẫn không thấy bóng dáng thằng D bước về…

– Hahha… thánh D nhà ta nay chắc có gấu rồi nên không về đâu…

Tôi không quan tâm những gì thằng Nam nói cả… mà khi bước lên gác thì cảnh tượng mà tôi chưa thấy bao giờ… không, mà phải nói là ngàn năm có một mới đúng…

– ÔI BAY ĐANG HỌC BÀI À… – tôi nhìn về phía tụi bạn…
– Im cho bọn anh học bài… mày con nít thì biết cái gì… – thằng Long nhìn tôi cà khịa…
– Ê… ê… anh đây đại học đấy nhé em… chú cao đẳng thì đừng có lên tiếng… khửa khửa… – tôi đá đểu nó…

À mà bọn nó nói đúng sắp thi giữa kìa mọe rồi… thề là tôi bỏ lên gác học chung với tụi nó…

– Ê… ê… bay học cái gì vậy cho tao ké với…
– Toán cao cấp… mày làm không… – thằng Quang chìa một mớ bài tập về phía tôi…
– Sax… sao khó vậy nè… lâu rồi không đụng vào là quên gần hết…

Tôi ngồi làu bàu nhìn đống bài tập… vắt óc ra mà suy nghĩ… cả phòng bữa nay im hẳn… thằng nào cũng chăm chú học như đúng rồi… những tiếng rì rầm… rì rầm học bài… của mấy thằng xung quanh… bình thường thì không sao… mà sao bữa nay… nó cứ vang vọng trong đầu tôi như tụng kinh vậy… sao nhức đầu vậy nè… và cho tới khi…

– ỐI GIỜI ƠI… TÔI CHỊU HẾT NỔI RỒI SAO NHỨC ĐẦU VẬY NÈ… ĐẾN NỔ TUNG MẤT THÔI… CẢ BUỔI MÀ KHÔNG NHÉT ĐƯỢC CHỮ NÀO…
– Không làm ồn thằng ôn dịch kia… để yên cho người ta còn ngủ à quên còn học chứ… có biết là ảnh hưởng đến con đường học vấn của anh không hả…
– Dẹp… dẹp… dẹp hết… không học nữa… khó bỏ mẹ ra… – thằng Nam quăng quyển sức bền vật lộn xuống đất cái bịch…
– Mà nè bay…
– Sao… chú có cao kiến gì cứ nói…
– Hay là đợi thằng D về đi… tao nghe nói nó học giỏi lắm…
– Có thật không đấy chú Quang hay lại chém…
– Mọe tao nói thật mà bay éo tin… hôm bữa tao xem bảng điểm của nó mà thấy choáng… môn nào cũng toàn 7 trở lên…
– Đù… ghê vậy cơ à… – cả bọn tôi nhìn thằng Quang như không tin lời nó vừa thốt ra…
– Hahah… giờ tao mới biết thánh D nhà ta ngoài đá banh với đánh lộn giỏi ai ngờ cái máu thông minh nó lại ghê vậy…
– Haizz… nó nói đúng thật… trời sinh người ta học giỏi… đẹp trai… đủ thứ tài… chả bù cho mình…
– Bay thấy chưa… nhìn gương thằng D mà học tập… hôm nào tao cũng thấy nó bỏ hai tiếng ra học đó… – Hưng ghẻ chêm vào…
– Thôi đi tao xin… học 30 phút là tao nản rồi…
– Kiến thức nó không muốn làm quen với tao thì chịu à…
– Mà kể cũng lạ… bay không thấy sao… thằng D nó học giỏi vậy… sao lại học trường này nhỉ… – tôi thắc mắc…
– Ừ… hén… nó giỏi vậy thì vào trường nào chả được… tao chỉ biết nó là dân gốc long hải… còn lai lịch thì tao chịu…
– Lộc shit: Ái chà chà… sao mà bí ẩn ghê… biết đâu từ thời cấp 3 nó cũng một thời phá hoại… khửa khửa…
– Hả… – nghe tới đây thì cả bọn bắt đầu hơi sợ…
– Hề hề… sao lại có chuyện đó được… D nhà ta nhìn tử tế vậy mà… – tôi đáp…
– Ê ê… chú không biết thì dựa cột mà nghe nha… thông tin này là tao lấy từ cuộc điện thoại của nó đó… hề hề…
– Ukm… mà bay nè… tao thấy thằng Lộc nói cũng đúng đấy… bữa tao thấy nó cứ giấu giấu cái gì trong rương như quan trọng lắm… hả mày nói sao… vật quan trong trong rương ư… – tới đây thì cả lũ đã nhao nhao lên rồi…
– Chắc là giấu ảnh gái gú rồi… – thằng Long vỗ đùi quả quyết…
– Chắc gì… biết đâu nó giấu dao găm không… – thêm thằng Công đoán mò… và tới thằng Phương…
– Ê bay… hay. Là… hay là… nó giấu hàng trắng…
– Sax… mày nghĩ gì vậy thằng kia… lại nữa… – đến đây thì tính hiếu kỳ của bọn tôi nó lại trào lên…
– Ê… HAY TA THỬ MỞ CÁI RƯƠNG CỦA NÓ RA XEM CÓ GÌ TRONG ĐÓ ĐI, BAY DÁM KHÔNG… – thằng Quang đập bàn hô lớn…
– OK… TAO ĐỒNG Ý… NẾU NÓ LÀ DÂN… BUÔN MA TÚY THÌ… TỐ CÁO LUÔN… – thêm thằng Phương…
– ĐÚNG ĐÓ CHÍ LÝ… CHÍ LÝ… TAO ỦNG HỘ…

Trời ơi mấy cái thằng bựa nhân này nghĩ cái quái gì vậy trời… tôi điên với tụi nó mất thôi…

Và thế là bọn nó nhất chí… lao về cái rương trắng bạc kia…

– Sao… sao… giờ cạy nó ra à… – tiếng thằng Hoàng lí nhí…
– Cạy cái đầu mày… lấy đá mà phang…

Nhưng kế hoạch của bọn nó chưa kịp thực hiện thì… cửa ngoài không đóng…

– Ê… BAY LÀM GÌ MÀ NGỒI TRÊN GÁC HẾT VẬY…

Chết mọe thằng D nó về… VÀ…

– ỐI… MÁ ƠI NÓ VỀ RỒI… KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN TAO… CHẠY… BỌN TAO CHƯA LÀM GÌ ĐÂU D ƠI…

Cả đám nhao nhao như vịt trên cái gác bé tẹo… rồi thằng D nó tiến lại chân cầu thang…

– Bay… làm gì mà hoảng vậy… tính làm gì mà lại lôi rương tao ra làm gì…

Nhìn mặt nó lúc này khá tức giận… khác hẳn với vẻ bình thường… làm thằng nào trong phòng cũng tái mặt…

– À bọn tao đang dọn lại gác đó… D… không có gì đâu… tôi nói khéo…

Nhưng nó cứ nhìn chúng tôi đầy nghi ngờ… cho đến khi…

– Uk… vậy hả… mà bay xuống đây đi… tao mua susi… với bia… bánh tráng trộn nè… bay ăn không…

Nó đặt bịch thức ăn xuống nền rồi cởi chiếc áo khoác ra… vẻ mệt mỏi lắm…


Còn tiếp…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời học sinh oanh liệt

Số ký tự: 0