Thời học sinh oanh liệt

Phần 40

2024-10-05 22:30:16

Phần 40
“Hộc… hộc…”

Sao thời tiết mấy hôm nay thất thường quá vậy trời… ban ngày nắng thấy mọe… gần tối là mưa muốn lủng cả đầu…

“Rầm rầm…”

– Mở cửa coi mấy thằng kia…
– Cửa không đóng mời vào… – Tiếng thằng Phương…
– Mọe… mở nhanh lạnh lắm rồi… gừ… gừ…
– Thôi để tao ra mở…
– Ê nó là bạn tụi tao… để tao ra mở cho… – Lại thằng Hưng…
– Không được nó là bạn thân của tao, mày phải để tao mở mới đúng… hahah… ơ cứ để tao cho mà…

2 thằng lợn… bố mà vào được là chúng mày biết… ui… gừ gừ… lạnh quá… lằng nhằng một hồi thì thằng D ra mở cửa cho tôi…

– Dm 2 thằng bay đứng lại cho tao…

2 thằng Hưng ghẻ, Phương Híp… bị tôi rượt quanh phòng…

“RẦM…”

Tôi đóng cửa phòng lại…

– Đó, nay cho 2 thằng bay ngủ bên ngoài… nè gối nè… chăn nè…

Tôi ném hết chăn gối của tụi nó ra ngoài… ngủ ngoài hành lang zui ze… nhoa 2 em…

“RẦM… RẦM… RẦM…”

– Mở cửa… mở cửa… – 2 thằng ở ngoài la hét ầm trời…
– CÁI GÌ MÀ ỒN VẬY TỤI BAY…

Sax là chủ trọ…

Mấy thằng trong phòng chạy nhanh ra mở cửa…

– BAY LÀM GÌ MÀ ỒN VẬY… CÓ BIẾT QUANH ĐÂY CÒN NHIỀU NGƯỜI THUÊ PHÒNG KHÔNG…
– Dạ… hì tụi cháu nhỡ… bác bỏ qua ạ…

Nhìn cái mặt thằng Lộc đểu thôi rồi…

Bọn tôi nói lằng nhằng cải buổi thì chủ trọ mới cho qua…

Chủ trọ:

– Còn hai thằng bay nữa… trời lạnh vậy sao còn cởi trần mang chăn gối đi đâu đây…
– Ơ dạ bọn cháu…
– Hai thằng bạn cháu, nó uống thuốc quá liều nên bị vậy đó bác haha…
– Im đi mày… không phải lúc nãy mày nhốt bọn tao bên ngoài sao…
– Thôi… đi ngủ mai đi làm…
– Ê Quang mai tao làm ca chiều nha…
– Uk tùy mày…
– Tao tắt điện nha… đề nghị các bạn nằm đúng vị trí nằm sai là tao đá đó heheh… 5 phút sau khi tắt đèn…
– DM THẰNG NÀO QUĂNG BOM… DM MỌE NÓ HÔI… thấy rồi thằng Quang im nhất…

“Bốp…”

– Thằng chó… mày bị hở van đít à… mọe… kích nó ra khỏi phòng… Phương em… đá nó ra… đóng cửa thả chó… thằng Lộc sủa lên…
– Sủa cái đầu mày… địt nữa là ra ngoài ngủ nha em… thúi vcl…
– Hehhe… tao có muốn đâu tại nộ khí không ổn định đấy mà hehehe…
– Lộc ơi mai mày có đi lễ không…
– Có… mai đi… mai cả phòng đi luôn bay…
– Thôi mai bay đi đi, tao ngủ hehe… – vì tôi không theo đạo…
– Mà cái thằng Lộc toàn cúp lễ… mai mày đi là chuyện lạ nha… hahh…
– Hehhe… tại nay có em nào xinh lắm hề hề…
– Đó… mày chì có thế… nhớ xưng tội với chúa là… mày đi coi phim sex nha haha…
– Sex cmm… tao không coi phim sex… tao coi phim heo…
– … thôi đi ngủ…

… Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://bimdep.pro/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Sáng ra tôi đã bị đánh thức bởi mấy thằng trong phòng…

– Nhanh bay… sắp trễ lễ rồi… dm tao nói là hẹn giờ đi thì đéo chịu cơ…
– Đi hết đi cho tao ngủ coi… ồn vcl ra…

Ngủ tới 11h luôn… tôi lật đật dậy… đánh răng rửa mặt… mọe, sang vãi có mỗi cái quần sịp mà nó chơi hẳn trong một cái thau… chỉ có thằng Lộc chứ không ai khác…

– Hề… chuẩn bị đi làm thôi… ơ mà thắt lưng đâu trời… sax… đâu rồi… đâu rồi…

Tôi bới tung cả phòng lên mà vẫn không thấy… kể cũng lạ… cái gì mình cần đến thì mất biệt tăm… còn khi không cần nữa thì nó lại sờ sờ trước mặt…

Thôi khỏi thắt lưng… đi làm thôi mà…

Vừa ra khỏi phòng được 5 phút thì mưa… sax ông có ghét tôi không mà sao cứ căn tôi ra ngoài là tuôn mưa ầm ầm vậy…

Hề hề… may quá… tới trạm rồi…

Đứng một hồi chờ xe thì… có một bóng trắng chạy tới chỗ tôi… là một cô gái… cô ta đang lau những giọt mưa đang lấm tấm trên mặt và vuốt lại mái tóc ướt. Nhìn quen lắm cơ… tới khi cô ta quay lại thì…

– Ơ… Thành hả…

Nàng ngạc nhiên…

– Hở… hì hì sao trùng hợp vậy… mà cậu vừa đi đâu về hả…
– Uk hì… mình vừa đi lễ rồi tiện thể đi dạo nào ngờ lại gặp mưa… còn Thành…
– Uk… mình đi làm hì…
– Vậy hả… – Nụ đang vuốt lại mái tóc ướt của mình như khó khăn lắm…
– Ơ… Bông nè…
– Hở…
– Để mình giúp…

Không đợi nàng trả lời tôi nhẹ vuốt lại mái tóc, tôi không biết tại sao lúc này trong túi quần mình lại có dây thun nữa cơ chứ… tôi khẽ kéo tóc phía sau của Nụ lên rồi buộc thun lại theo kiểu đuôi ngựa… hiz… cổ nàng trắng quá…

– Hì xong rồi nè cô nương…

Nụ quay lại cảm ơn tôi… nhưng có vẻ hơi ngại ngùng thì phải… trông Nụ bây giờ với mái tóc búi cao… lộ gò má trắng hồng… bên cạnh bộ đồng phục giản dị áo trắng quần tây… nhưng lại mang vẻ đẹp mộc mạc gì đó… đẹp vô cùng…

… đúng là dốt văn mà…

– Mưa lớn quá nhỉ…

Tôi cất lời vì muốn phá tan cái ngượng ngùng vừa rồi của Nụ…

– Uk… hì mà cảm ơn Thành nha… mà sao con trai lại mang theo dây thun vậy ông tướng…
– Ơ hì hì… mình cũng không biết tại sao lại có trong túi mình nữa…
– Trời ơi… biết giải thích sao đây…
– Ơ mà nè giờ cậu về nhà hả…
– Uk… lễ xong thì mình về mà…
– Hì giờ về nhà chắc vui lắm…

Toàn nói chuyện gì đâu không…

– Có đâu Thành… giờ về thì mình cũng không biết đi đâu cả… ở nhà một mình buồn lắm…

Hiz… lại đụng đến nỗi đau của người ta rồi… và bỗng nhiên tôi lại thấy em như buồn lắm… tôi lại thấy chạnh lòng… tự nhiên trong đầu tôi lại nảy ra ý tưởng khá điên rồ…

– Nè Bông ơi…
– Hả… sao vậy…
– Hì cậu đi làm với mình không…
– Ơ nhưng mà làm việc gì…
– … đi làm nhà hàng á… cậu đi không…
– Ukm đi… hì hì…
– Ơ vậy… xe tới rồi nè… đi thôi…
– Ơ mà Thành ơi, làm nhà hàng thì mình phải làm cái gì…
– Ơ… cậu đứng sảnh nhé… chứ để Nụ làm bếp thì lại khuân vác thì cực lắm…
– Đứng sảnh có nghĩa là làm bồi bàn á…
– Uk… mình biết rồi… hì hì…

Trông em như vui lắm… không biết tôi làm vậy có đúng không nữa… làm sảnh là cực nhất… giờ trên đó lại còn thiếu người… hy vọng là Nụ không giận…

– Tới rồi nè…

Tôi dắt Nụ… vào bếp…

– Ủa Thành ai đây…

Thằng Quang vẫn chưa biết Nụ là bạn tôi…

– Ukm bạn tao… còn thiếu người phải không để bạn tao đứng sảnh cho…
– Uk… vậy hai người thay đồ đi…

Tôi dắt Nụ vào khu đồng phục…

– Nè cậu mặc cái này vào đi…
– Hì… để mình lựa size đã…

Mọi thứ đã xong tôi đang cùng Nụ ra ngoài thì bắt gặp bao nhiêu là ánh nhìn về phía nàng… hiz… mấy cái thằng hám gái…

– Ơ thằng Thành kìa bay… – là tụi thằng Lộc…
– Ơ sao Thảo Dương lại ở đây vậy…
– Uk… thì tao rủ Dương đi mà…
– He he… chú mày liệu mà để ý tới Dương nha… sảnh mình nhiều dê già lắm đấy… – thằng Lộc thì thầm vào tai tôi…
– Mà thôi Nam… mày dắt nhỏ Dương đi lau đĩa với chén bát đi… còn đi vác bia, nước ngọt nữa…
– Ok…

Sax mấy ông này bộ muốn uống hết bia của nhà hàng hay sao mà nhiều thế này… mệt thấy mồ…

Cuối cùng cũng xong thùng cuối cùng… rồi chúng tôi bỏ vào trong…

Nụ đang… chỉnh lại bàn ghế chén đĩa…

– Sax… mới làm sao nhìn thao tác của nhỏ Dương lại nhanh vậy nhỉ… hehe bái phục bái phục… vk mày rồi đó Thành hahha…
– Im đi mày…

Tôi tính lại gần thì có nhỏ nào đang cạnh Nụ như có vẻ hơi tức giận…

– Ơ có chuyện gì vậy bạn… – tôi hỏi…
– Ơ… đây là bạn cậu à…
– Uk… sao có chuyện gì vậy ạ…
– Ơ… tôi chỉ nhờ bạn anh vào kho mang khăn ra thôi mà… bộ không được à… – nhỏ này đanh đá thật…
– Xin lỗi chị làm sảnh mấy vậy ạ…
– Sảnh 6 có gì không…
– Hì vậy… nhầm rồi chị ơi… bạn em làm sảnh 5… nhé – rồi nhỏ nhăn mặt tức tối bỏ đi…
– Đậu xanh… sai… sai… con khỉ… ỷ làm lâu mà bắt nạt người mới à… nhỏ mọn…
– Hì cảm ơn Thành nhiều nha… – em nhìn tôi cười đầy cảm kích…
– Hì… không có gì đâu… ma cũ nạt ma mới đó mà…
– Mà thôi ăn tối thôi mọi người… – anh quản lý nói lớn…
– Oh yeahzzzz baby… ăn thôi… – thằng Hoàng láo liến bỏ cả việc chạy xuống bếp…

Bữa nay ăn cá… chúng tôi xếp theo hàng… nhận lấy phần ăn của mình… mà cũng phải công nhận là ngày hôm nay xui vãi đạn ra… lúc chiều thì không tìm thấy thắt lưng… đi làm thì dính mưa… còn bây giờ ăn cũng không yên… hiz… sao lại vậy cơ chứ… sao cá còn nhiều vậy mà cô lại xúc cho cháu cái đầu cá thôi vậy… ức chế…

Chúng tôi loay hoay tìm chỗ ngồi…

Nhìn cái dĩa cơm mà chán thôi rồi…

– Mày làm gì mà nhìn hoài vậy Thành… không ăn thì đưa tao… – thằng Lộc bơm đểu…
– Đưa cái đầu mày…
– Và rồi không biết là sao…

Nụ khẽ lấy một phần cá chia cho tôi…

– Hì Thành ăn đi nè…

Hiz… trời còn thương mình mà…


Còn tiếp…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thời học sinh oanh liệt

Số ký tự: 0