Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 148

2021-06-05 01:39:00

Phần 148
Tâm vội ngồi dậy. Nó kéo chân Lan gác lên đùi mình. Con cặc tra vào lỗ lồn vẫn còn đang giật rồi nhấn lút cán. Lan bụm miệng vì sự ma sát khi cặc nó banh lồn nàng ra, miết qua điểm G của nàng. Tâm bắt đầu hẩy cặc liên hồi vào lồn Lan. Lan khóc tu tu, tay nàng với với như muốn ngăn nó không địt nữa nhưng nó mặc kệ. Con cặc cứ nắc đều đều vào trong lồn nàng. Lan ưỡn cả người lên, nàng như tê dại vì sướng. Cái sướng nó cứ miên man, càng ngày càng nhanh và liên tục. Tất cả chỉ chấm dứt khi thằng Tâm gầm gừ rồi bắn hết tinh trùng vào trong lồn nàng. Nó nằm đè lên người nàng. Nó cũng vừa qua cơn sướng dữ dội khi Lan liên tục lên đỉnh, lồn nàng cứ mút lấy cặc nó làm đầu cặc nó bủn rủn vì sướng.

Cơn sướng dần lắng xuống, Tâm nằm vật ra bên cạnh Lan. Con cặc póc 1 tiếng ra khỏi cái lồn. Một đống dịch trắng nhiều như chén nước chảy từ lồn Lan chảy xuống đệm. Ngực Lan vẫn phập phồng, lồn nàng vẫn giật giật, nhưng nàng chả hay biết. Lan đã chìm luôn vào giấc ngủ trong cơn sướng đến tận cùng.

Tiếng nước chảy róc rách làm Tâm thức dậy. Nó với tay tắt điều hòa. Cảm giác trong người tràn ngập sức sống. Cái lưng cũng không cảm thấy gì. Thật may vì chỉ là vết thương phần mềm. Nó da dày thịt béo nên nhanh khỏi.

Cửa nhà tắm đang hé mở. Lan chắc đang tắm. Tâm lật chăn đứng dậy. Con cặc ngày mới hơi cương lên. Tâm rón rén mở hé cửa nhà tắm. Lan đang nhắm mắt, vòi sen chảy thẳng xuống đầu nàng. Những tia nước xối qua cặp vú nàng, ai bảo vú này đã 2 con. Chỉ có cái hông nở nang và cái bụng hơi mỡ là bằng chứng duy nhất nàng đã có con. Tâm rón rén đi đến sau nàng. Nó vòng tay ôm lấy Lan, con cặc cạ vào mông nàng.

Lan giật mình. Nhưng nàng nhanh chóng nhận ra Tâm. Cái cảm giác quen thuộc ấy, đôi tay ấy, con chim ấy sao Lan nhầm được. Nàng tiếp tục gội sạch đầu. Hai bàn tay kỳ cọ khuôn mặt cho thật sạch.

Thằng Tâm thì khác, tay nó lại đang kỳ ngực nàng. Nói trắng ra là nó đang nhồi nắn cặp vú nàng. Con cặc thì cứ cạ cạ vào mông nàng khiêu khích.

Lan với tay tắt vòi hoa sen. Nàng lấy khăn tắm lau qua người rồi quay lại nheo mắt nhìn nó cười:

– Hôm qua anh ăn nhiều hàu quá nên giờ muốn phát hả.

– Cần gì hàu, thấy em là anh muốn phát rồi.

Nó đẩy Lan chống tay vào tường. Lan cúi người cong mông lên chờ đợi. Tâm cà cà con cặc vào cửa lồn rồi nhấn vào. Hơi khó một chút vì lồn Lan chưa có nhiều nước, mãi mới vào được. Tâm ngâm một phần cặc trong lồn Lan, 2 bàn tay nó kéo Lan đứng lại sát gần nó, nó lại tiếp tục nhào nặn vú nàng. Cái miệng của nó thì hôn lên gáy nàng, vành tai nàng. Lan ưỡn cổ ra để nó hôn, cái mông nàng ngoáy đều ra phía sau mút dần cặc nó đâm sâu hơn vào lồn nàng. Cả hai cứ cù cưa nhau như vậy, mãi khi nó thấy lồn nàng đã trơn trượt.

Tâm vê 2 đầu ngón tay quanh đầu ti, con cặc bắt đầu thúc mạnh ra vào lồn Lan. Lan bấu chặt tay vào tay nó, miệng nàng thở dốc liên tục. Cái tư thế này từ đầu đã khó nhét vào. Giờ có nước lồn nhưng những múi thịt trong lồn nàng cứ dính vào cặc nó. Khi nó nắc mạnh lồn nàng được kích thích dữ dội. Lan rên rỉ, rồi lại gầm gừ như con chó cái đang sướng trong ngày phối giống.

– Ôi… anh ơi… ư… ư… ư… ơ… hơ. Hơ. Ơ… hơ… ơ… ư… ôi… ôi. Sướng quá anh ơi… chồng em sướng quá…

Tâm dừng bóp vú nàng, nó đẩy nàng chống tay vào tường. Con cặc tiếp tục dập như muốn nát cái lồn Lan. Tay nó vung lên vỗ mạnh vào mông nàng, tạo ra một vệt bàn tay đỏ ửng.

– Ai… đau… aa… aa… ai… ai… đau… anh ơi… đau em… ai… aaa… aaa…

– Ai là chồng em.

– Chú anh chứ ai. Ai… đau… aaa… aaa… ai…

– Nói lại, ai là chồng em.

– A… ai… anh… Tâm… là chồng em… aaaa… aaaa… ôi… ôi… aaaa…

– Là anh, chỉ anh là chồng em mà thôi. Em nhớ chưa.

– Aaaaa… aaaaa… em nhớ rồi… chỉ có anh là chồng của em… aaaa… lồn em chỉ cho anh địt thôi… aaaaa… chết mất… aaaaa…

Trong nhà tắm cứ thế vang lên tiếng phành phạch của thịt va vào thịt, xen lẫn là tiếng gào rú của Lan khi bị Tâm dập liên hồi.

Cả ngày hôm đó Lan chỉ biết giang lồn ra đón chờ cặc thằng Tâm nhét vào. Mệt thì ăn rồi ngủ, rồi lại dính vào nhau. Chưa bao giờ nàng làm không biết mệt đến thế, dù là khi mới lấy chồng cũng không vậy.

Nhưng tất cả chỉ dừng ở đấy thôi. Tối hôm đó người Lan mỏi nhừ. Chẳng biết do hoạt động quá độ hay do bị nó địt khi đang tắm buổi sáng mà giờ nàng dính lạnh. Tâm phải chạy ra hàng thuốc mua thuốc cảm cho Lan. Lan cố ăn, uống thuốc rồi đi ngủ. Nếu không bị ốm thì chắc nàng cũng cần nghỉ ngơi. Cả ngày hôm nay quần nhau với Tâm, rã cả người ra rồi.

Cả ngày hôm sau Lan vẫn khật khừ ốm. Tâm ở cùng chăm sóc nàng. Đôi lúc nó gọi điện về cho mẹ và Cẩm. Cẩm tuần sau là đến ngày dự sinh. Lan nhìn Tâm, nàng và nó đều biết sắp đến lúc phải về. Lan kéo nó vào trong chăn, ôm chặt nó. Nàng sợ phải xa nó. Cái ngày hôm qua điên dại đó, sẽ mãi không bao giờ quên trong ký ức của nàng.

– Giờ em ổn rồi. Tí anh cứ về xem thợ ra sao, nghỉ lâu quá cũng không được.

– Đằng nào cũng nghỉ rồi. Giờ xây thô cũng hòm hòm rồi, còn hoàn thiện là chính.

– Thì hoàn thiện mới quan trọng chứ. Đây là công trình đầu tiên của anh, phải làm cẩn thận.

– Để anh ôm em hết hôm nay.

– Nay với mai cái gì. Tí anh về luôn đi, tối mua cơm gà qua đây cho em. Em ăn xong còn lấy sức thịt anh.

– Trông em như gà rù thế này còn làm thịt anh.

– Em không bị cảm lạnh thì anh chết với em. Mà em tí đặt vé luôn nhé. Em định ngày kia mình về luôn đi, cách ngày sinh có 4 – 5 ngày, về sớm cho chắc.

Tâm ôm Lan một lúc rồi nó về. Công trình vẫn thế, mọi người dưới sự giám sát của chú Tiến khá tự giác làm. Chú thấy nó thì vỗ vai vài cái rồi giao việc bắt nó làm. Mọi người hỏi han nhưng vẫn làm rất chủ động, như chưa hề có gì xảy ra.

Tối hôm ấy, khi hết việc Tâm mua cơm cho Lan. Lan có vẻ khỏe lại nhiều. Nàng đã nhờ đặt vé máy bay. Nó sẽ về trước ngày dự sinh 3 ngày, vậy là được rồi. Ăn xong, Tâm dẫn Lan đi dạo. Lan nép người tựa vào nó, cứ vậy lững thững đi dạo đến bờ sông Hàn.

– Sống ở đây dễ chịu anh nhỉ.

– Ừ, cuộc sống không xô bồ như ngoài Hà Nội.

– Sau này anh chắc chuyển hẳn vào trong này, không ra ngoài đó nữa nhỉ.

– Anh cũng không biết. Nếu trong ngày còn việc anh sẽ cố bám trụ. Nơi đây sẽ phát triển mạnh, cơ hội cũng rất nhiều.

– Vậy nếu khi nào anh ra, nhớ thăm em nhé.

– Em sợ anh không ra Hà Nội nữa à.

– Sợ chứ. Em và anh đã vượt quá giới hạn tình dục rồi. Mới xa anh nửa buổi thôi em đã thấy nhớ rồi.

– Vậy chú anh thì làm sao.

– Em cũng không biết. Có lẽ em vẫn phải về. Hai người cũng là vợ chồng 20 năm rồi, cũng chả có gì cãi nhau to tát. Còn hai đứa kia nữa. Anh hiểu cho em nhé.

– Em… thật ngốc. Nếu anh nói có cơ hội để em sống trong này, em có ở không.

– Em vừa nói rồi còn gì. Em còn chồng con mà.

– Thì mang hết vào chứ sao.

– Nghĩa là sao.

– Anh vừa nhận được hợp đồng xây khách sạn thứ 2 ở đây. Dì Sương cũng kiếm cho anh đền bù cho việc vừa rồi là một gói thầu nhỏ ở tòa nhà hành chính thành phố. Chiều nay chú Tiến giám sát có nói có thể sẽ kiếm cho anh thêm hợp đồng, nhưng cần đi giao thiệp.

– Vậy anh phải chịu khó đi. Cơ hội qua đi không dễ có lại đâu.

– Anh nghĩ kỹ rồi. Giờ nhiều hợp đồng có làm cũng không xuể. Mà anh không có kinh nghiệm về giao tiếp. Anh tính bảo chú Khá vào đây làm cùng. Môi trường ở đây vẫn còn rộng lớn, chú sẽ có khả năng vùng vẫy tốt hơn.

– Gượm đã… anh bảo vậy là chú cháu anh làm chung hay làm riêng.

– Làm chung chứ. Hợp đồng đứng tên công ty anh, sao chuyển qua cho chú được, mất uy tín.

– Vậy thì ai làm ông chủ.

– Ai chả được. Chú cháu với nhau, quan trọng gì.

– Anh thật ngốc. Nhưng mà em thích.

Lan ôm chặt tay Tâm. Cái cảm giác chới với khi biết nó có thể sẽ lập nghiệp trong này, và nàng phải xa nó làm Lan khổ sở. Những gì nó nói như cái phao làm sống dậy hy vọng của Lan. Nó không chỉ giúp Lan và nó tiếp tục trò thậm thụt, mà còn giúp gia đình Lan hết bế tắc.

– Nhưng anh nghĩ em chưa vào được luôn đâu. Thằng Mạnh phải hết năm sau mới tốt nghiệp. Đợi nó thi đại học trong này đã.

– Em cũng nghĩ vậy. Cái Liên mới học năm thứ 3, phải học xong thì em mới yên tâm vào được. Còn thằng Mạnh không vào được đại học thì cho đi theo bố nó và anh.

– Em tính chu đáo nhỉ.

– Chuyện. Em không phải là thím anh à.

– Anh tưởng em là vợ anh. Hôm qua em cứ gào mạnh lên chồng ơi.

– Anh này…

Tâm đưa Lan về phòng. Nó hôn hít Lan chán chê rồi mới đi về. Nó thực ra cứ đòi nằm ngủ cùng Lan, nhưng nàng không cho. Lan muốn nó tập trung làm việc, còn 2 ngày nữa thôi. Bản thân nàng cũng gần khỏe hẳn rồi, nhưng lồn nàng vẫn ê ẩm, nó mà nhét tiếp vào thì chết mất.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thằng Tâm - Quyển 1

Số ký tự: 0