Thần Nak

Phần 6

2021-03-08 12:29:00

Phần 6: Tam hồn
(*Xin các bạn vài giây để tỏ bày nếu các bạn cảm thấy truyện hay thì hãy bình luận ở dưới để tạo tương tác cho truyentv và cũng nhằm ủng hộ mình Tích Liên có thêm động lực để chia sẻ niềm vui dục lạc cùng nhau ạ! Ơ mây zing gút chóp các bạn!)

Với sẵn tính tò mò nhưng Phúc Dương lại rất sợ ông nội, nó sờ thử tay nắm cửa chưa kịp vặn thử thì cửa đã mở ra. Ông nội nó chỉ thò mỗi cái đầu ra cười dâm tiện:

– Đường Chấn Phát: Sao? Muốn gì hả thằng hâm này?

– Đường Phúc Dương: Dạ, không có gì đâu nội con nghe trong phòng có tiếng động nên định lên kiểm tra thử thôi ạ.

– Đường Chấn Phát: Ha ha! Thôi vào đây ta cho mở mang tầm mắt.

Tuy được nội cho phép nhưng nó sợ nội nó hố mình rồi cái tiếng rên quen thuộc kia Phúc Dương sợ nó không thể chịu đựng nổi vì như tiếng của mẹ Thục Trinh người đã “gạt” nó là còn trinh khi chỉ cho nó liếm lồn còn nói là phá trinh. Chỉ trong vòng hai ngày mà nó phải đổi diện nhiều thứ như thế, bây giờ có thể nó phải chứng kiến cảnh mẹ ruột người nó đã mộng mị được địt cả ngày hôm nay đang bị ông nội nó địt trên chính cái giường nó ngủ hằng đêm. Bước chân rụt rè đầy phần sợ hãi, nó sợ hãi thứ nó mất đi đó chính là cả hai người thân nhất từ nhỏ tới giờ vì nó sợ sẽ không chịu được đả kích này.

Cộp!!!

Tiếng cửa phòng đóng lại làm Phúc Dương giật mình, tuy chưa dám mở mắt ra nhưng nghe ông nội nói cho mở mang tầm mắt thì chắc cũng sẽ cho nó xơ múi chút ít nó cảm thấy rất kích thích mà con cặc nó chảy nước nhầy nãy giờ chỉ còn đợi nhét vào thôi, rồi ông nội nó quát:

– Đường Chấn Phát: Thằng hâm này còn đứng đó làm gì mau lại đây giúp ta một tay coi!

– Đường Phúc Dương: Dạ… dạ… giúp… giúp… gì… nội?

– Đường Chấn Phát: Ây, cái thằng này làm cái gì mà nhắm tịt mắt thế? Lại đây phụ ông đóng nó lại nhanh!

Lúc này Phúc Dương mới mở mắt ra nhìn thì thấy ông nội nó đang đóng nắp cái chum lại, cái chum như mấy cái hũ cốt trong phim ma cương thi của Lâm Chánh Anh nó hay xem mà cái miệng chum này lớn hơn lại còn có hoa văn hình thù kỳ lạ xung quanh nhưng nhìn kỹ thì chỉ toàn thấy hình dương vật đủ hình thái.

– Đường Chấn Phát: Mẹ nó! Ngơ ra đó nữa, nhanh cái chân lên!

– Đường Phúc Dương: Dạ mà con phải làm thế nào nội?

– Đường Chấn Phát: Lấy hai tay đè chặt xuống, ta chỉ cần gõ thêm ba cái nữa là được, nhớ phải dùng hết sức đó.

– Đường Phúc Dương: Ây, chỉ là cái chum bé tẹo nội lại xem thường con mà sao nhìn nội cực khổ thế?

– Đường Chấn Phát: Cái thằng hâm như ngươi thì biết gì, rồi ngươi sẽ nếm được thôi. Ha ha ha!

Nói rồi ông Phát đợi cho Phúc Dương nó đè hai tay vào rồi nhanh chân nhảy ra, thằng nhỏ đâu biết chuyện gì sắp xảy đến với mình ỷ vào sức mạnh cao lớn nó đè hai tay xuống thì ở dưới nắp chum có một lực đẩy lại với cường độ gần bằng với sức nó. Phúc Dương vừa đè vừa cắn răng lại gồng hết sức bình sinh bú mẹ từ nhỏ để đè lại cái thứ gì đó nó muốn thoát ra khỏi cái chum này còn ông nội nó thì chạy đi đâu mất. Mà áp lực bên trong càng ngày càng khủng bố hơn nó cũng không biết tại sao bất ngờ “phập” một tiếng trong chum ở đâu thò ra được cái đầu tóc tai bù xù cắn vào con cặc đang căng cứng đầy chất nhầy của Phúc Dương làm nó la lên thấu tận trời xanh nên nó cũng không còn màn đến tại sao cái đầu ở đâu mọc ra cắn con cặc của nó, đúng lúc này ông nội nó từ ngoài cửa cầm một cây đũa như cây đũa bếp mà có màu huyết sắc bay vào đánh vào hai bên thân của cái chum rồi vừa quát vừa niệm chú:

– Đường Chấn Phát: Cum… Hư này! OM NAKALA NAKMA HUM!

– Đường Chấn Phát: Cum… Bú cu này! OM NAKALA NAKMA HUM!

– Đường Chấn Phát: Cum… Thả cu ra! OM NAKALA NAKMA HUM!

Cuối cùng cái đầu đó cũng rụt lại vô chum kèm theo tiếng “ư… ư… ư” còn Phúc Dương như bị hút cạn tinh lực mặt thì xanh lè da thì muốn khô lại như ông già tám chín chục tuổi, nó ngã ngược ra phía sau nằm thở hổn hển:

– Đường Phúc Dương: Mẹ nó! Cái đéo gì thế! Phê quá mà ê quá!

– Đường Chấn Phát: Con mẹ ngươi! Vậy cũng phê được á! Còn không biết vừa bị gì á!

– Đường Phúc Dương: Là thế nào dạ nội? Con chỉ thấy hết hứng như hồi nãy thôi à!

– Đường Chấn Phát: Con xem thử con cu nó thế nào rồi?

– Đường Phúc Dương: Ahhh!!! Sao nó mềm nhũn ra rồi teo héo hết vầy nè?

– Đường Chấn Phát: Ha Ha! Thì đã bị nó hút sạch lấy gì còn hả?

– Đường Phúc Dương: Hút sạch? Cái đầu đó hút hả nội?

– Đường Chấn Phát: Đúng vậy nhưng không phải là cái đầu mà là một trong những thần hồn vất vưởng của nó!

– Đường Phúc Dương: Là sao nội, sao con mơ hồ quá vậy?

– Đường Chấn Phát: Con người chúng ta có “Tam hồn thất phách”, theo bổn giáo thì ba hồn gồm có Tham – Sân – Si, thất phách gồm Hỷ – Nộ – Ai – Lạc – Ái – Ố – Dục, khuyết mất một trong các thứ trên thì con người sẽ trở nên vô cảm, khờ khạo hay vô minh đến khi thành thần hồn mà còn bị khuyết sẽ không thể đầu thai hay siêu thoát, ta đã biết Cóc tinh cần quan hệ để luyện nội đan và đặc biệt là các đồng trinh hay cơ thể còn sống đối với âm hồn nó sẽ khiển âm hồn đó tìm một đối tượng thích hợp để thỏa mãn có thể là nam có thể là nữ nhưng khi không có cơ thể nó sẽ không thể quan hệ được nên ta thấy người hôm kia tự nhận là ba con Chấn Phong thực ra là không phải Chấn Phong có thể hắn là Cóc tinh hoặc vì lý do nào đó mà hắn nói như vậy cũng có thể là vì Cóc tinh trong sáu người chúng ta hôm đó.

– Đường Phúc Dương: Thưa nội, con bị Cóc tinh nguyền rủa và còn mém hiếp dâm con gái người khác vậy thì con đáng nghi nhất chứ nội?

– Đường Chấn Phát: Không như con nghĩ, nói đơn giản nó như cấy một con ký sinh vào người con khi nó ở gần đó có thể thoải mái sử dụng khi người nữ đạt cực khoái nó sẽ hút cạn tinh khí của họ nếu không kịp thời được phát hiện và cứu chữa thì có thể hồn phi phách tán. Cũng như vị cô nương đây đã bị Cóc tinh đụ cho tan hồn lạc phách nhưng may thay có lẽ vì nhân duyên nên ta đã thu nhặt được thất phách nên biết được do Cóc tinh mà ra, ta lại truy được thần hồn của tham và si nhưng còn một hồn sân ta chưa tìm được tung tích đúng hơn là nó đang chạy trốn.

– Đường Phúc Dương: Chạy trốn? Là làm thế nào nội?

– Đường Chấn Phát: Người bị Cóc tinh đụ chết đến khi tan hồn lạc phách thì nếu không tụ đủ thì ba hồn kia sẽ biểu thị cho bản chất của thần hồn mình theo một hướng gọi là dục lạc. Ví như hôm con bị Cóc tinh nguyền rủa thì cửa nhà ta có thần hồn “tham” trôi ngang qua vì có dịch nhầy chất kích thích khi còn sống dẫn dụ thần hồn vào nhà và nó đã hút sạch sẽ cả người con hôm đó.

– Đường Phúc Dương: Ahhh! Hèn gì khi con thức xung quanh thì thấy gớm mà người con lại sạch sẽ như vậy thì ra bị người ta liếm sạch a! Thật thú vị! Vậy người con gái đứng ở cửa chính là vị cô nương trong chum này hả nội?

– Đường Chấn Phát: Không!!!

– Đường Phúc Dương: Hả vậy là thêm người khác nữa hả? Con Cóc chết tiệt này! Mẹ nó!

– Đường Chấn Phát: Ngươi đừng có nhảy vô miệng người khác hoài thế chứ, con ma hôm đó ta đã thu phục rồi ta đặt dưới giường chỗ con ngủ á!

– Đường Phúc Dương: Hả? Nội chơi kỳ dạ? Vậy nó hút con chết luôn rồi sao?

– Đường Chấn Phát: Ha Ha! Nhờ như vậy ta mới dụ thêm được con thứ hai lại đây.

– Đường Phúc Dương: Không ngờ người đẹp trai như con lại làm con tốt thí, lấy lửa thử vàng nhưng còn một con ma “sân” làm thế nào để con thu phục nó nội?

– Đường Chấn Phát: Nói hay lắm con hiểu rất nhanh đó! Khi ba hồn bảy phách tụ đủ thì cô gái này sẽ được mở lại linh trí đến lúc đó tùy vào ác thiện nghiệp của cô ta mà tự mình nhận lấy. Tuy hai thần hồn “tham – si” thất phác ta có đủ nhưng còn thiếu một hồn “sân” theo kinh nghiệm của ta con ma còn lại cũng xung quanh đây thôi nhưng vì nó thấy hai thần hồn bị bắt nên nó sẽ trốn tránh căn nhà này ra và cả ta nữa nên cần phải tính cách chu toàn hơn vì hồn “sân” là thứ khó thu phục nhất.

– Đường Phúc Dương: Con nghĩ chỉ cần dùng tinh khí của con là có thể dẫn dụ được nó lần nữa mà nó không biết khi được tụ hồn sẽ được thành hình hồn phách hoàn chỉnh sao nội sao nó phải trốn?

– Đường Chấn Phát: Cái thằng hâm này! Bảy phách biểu thị cho hiểu biết giờ nó không có sự hiểu biết thì nó sao biết được tới đó nó chỉ thấy có hồn bị bắt thì chạy thôi nhưng điểm yếu của ba chúng nó như con nói đó là tinh dịch của Cóc tinh mà con đang có chỉ cần nó ở gần con Hồn dương sẽ tự phát hiện vì hồn dương được thiên phú trời ban là nhận chủ.

– Đường Phúc Dương: Nhận chủ? Là… là sao nội?

– Đường Chấn Phát: Người đã được con đụ hay người đã nếm thử “gia vị” của con cặc con thì khi ở gần hay nhìn thấy nó người đó hoặc âm hồn đó sẽ không kiềm chế được mình nói không kiềm chế thì hơi quá nhưng có thể cho con tùy ý quyết định. Ha ha ha!

– Đường Phúc Dương: Thưa nội, thật sự lợi hại vậy sao?

– Đường Chấn Phát: Ha ha! Ngươi tin?

– Đường Phúc Dương: Trước đây thì con không tin nhưng giờ con thật sự tin tưởng, vậy con phải làm thế nào để được năng lượng đó hả nội?

– Đường Chấn Phát: Hỏi hay lắm! Chỉ cần khi con đụ ai đó lúc họ lên đỉnh rồi con đọc thần chú của thần Nak thì mỗi khi như vậy năng lượng kích dục của con sẽ càng mạnh hơn nữa con còn có Hồn dương pháp bảo của bản giáo khi con muốn người đó sướng nhanh chỉ cần đọc chú và nhớ kỹ con người cũng có giới hạn đừng tự biến mình thành Cóc tinh. Nhớ kỹ!

– Đường Phúc Dương: Dạ, con hiểu rồi thưa nội nhưng con biết tìm mối đụ ở đâu ra?

– Đường Chấn Phát: Nhân duyên do trời định nhưng phần lớn là dựa vào thực lực, con hiểu ý ta chứ?

– Đường Phúc Dương: Con không hiểu lắm nhưng con sẽ luôn ghi nhớ lời nội dạy!

– Đường Chấn Phát(cười nham nhở): Ha ha! Ngươi chỉ cần nhớ có “đồ ăn” ngon thì cho ta ăn với. Ha Ha Ha!

– Đường Phúc Dương: Ý nội là sao dạ nội?

– Đường Chấn Phát: Ha Ha! Ta chỉ nói vui thôi, ngươi mau lau dọn cái đống của ngươi ở dưới nhà đi hôm nay nó đã khô cứng rồi đó, tởm không ngửi được.

– Đường Phúc Dương: Dạ, để con làm từ từ ạ!

– Đường Chấn Phát: À còn cái này nữa, đây cầm lấy!

– Đường Phúc Dương: Sao nội đưa con chiếc đũa này dạ?

– Đường Chấn Phát: Đây là cũng là pháp khí của bản giáo “Huyết mệnh khoái tử”

– Đường Phúc Dương: “Huyết mệnh khoái tử”!!! Sao ông nội có nhiều đồ chơi quá vậy giống con chơi game săn thần khí vậy á. Hi Hi!

– Đường Chấn Phát: Game cái đầu ngươi, đây không phải chiếc đũa thường đầu dẹt này để đánh những âm hồn bị Cóc tinh đụ còn đầu nhọn này thì để hạ thủ Cóc tinh.

– Đường Phúc Dương: Bằng cách nào ông nội?

– Đường Chấn Phát: Khi Cóc tinh quan hệ đợi nó đạt được cực khoái cũng là lúc nó hấp thụ tinh khí của người khác cũng là lúc nó yếu nhất con chỉ việc nhắm đúng mệnh môn mà đâm, nhớ kỹ “Nhất kích tất sát”. Ha Ha Ha!

– Đường Phúc Dương: Vậy nếu đâm trật thì sao nội?

– Đường Chấn Phát: Nếu là người có thể hẻo một nốt nhạc thì con đi tù còn là Cóc tinh nó sẽ thoát khỏi người nó đang phụ thể hoặc thao túng người đó cũng chả việc gì.

– Đường Phúc Dương: Ah sao năm ăn năm thua vậy nội?

– Đường Chấn Phát: Bởi vậy việc đi săn Cóc tinh này mới là gia truyền phải có mang trong mình huyết thống của dòng tộc thì mới làm được.

– Đường Phúc Dương: Hả, vậy là sao con vẫn chưa hiểu lắm?

– Đường Chấn Phát: Người kế tục nhất định phải là nam nhân vì nữ nhân luôn là mồi ngon của bọn Cóc tinh với lại mang trong mình huyết thống khi con tiếp xúc với Cóc tinh nó sẽ có ẩn hiện một số dấu hiệu cho ta phát hiện vì trời sinh Cóc tinh còn gia tộc họ Đường ta là thiên địch của Cóc tinh, bọn chúng có thể nhiều vô số kể nhưng khi thành hình tác quái sẽ được thần Nak chỉ đường dẫn lối ta đi tiêu diệt chỉ là lấy một chọi trăm muôn phần gian khó.

– Đường Phúc Dương: Ây con không ngờ gia đình mình lại có truyền thống bá đạo như vậy ah! Con có thể viết thành được cả một tác phẩm với những gì con học được từ ông nội á.

– Đường Chấn Phát: Bớt nhảm nhí cho ta nhờ! Nên nhớ Cóc tinh thiên biến vạn hóa vì nó như một loại ký sinh nên tuyệt đối những người xung quanh con phải luôn cẩn trọng vì giờ con là truyền nhân duy nhất của nhà ta nên những Cóc tinh đã thành hình sẽ để ý đến con đó.

– Đường Phúc Dương: Dạ con nhớ rồi nội? Vậy những dấu hiệu để nhận biết Cóc tinh là gì dạ nội?

– Đường Chấn Phát: Do cùng huyết thống nên khi có dấu hiệu Cóc tinh phụ thể con sẽ có một thái độ cực kỳ cảnh giác đối với nó còn những dấu hiệu bên ngoài thì thường có mụt cóc to bằng đầu đũa màu đỏ sẫm hay hậu môn, âm đạo, dương vật tiết đầy chất nhầy như con đặc biệt những người bị Cóc tinh “đánh dấu” cũng có mụt cóc màu đỏ nhưng sẽ nhanh biến mất nếu tìm được ký chủ mới.

– Đường Phúc Dương: Con từng thấy người có mụt đỏ như vậy nhưng nếu dùng “Huyết mệnh khoái tử” này chích vô đó thì có tác dụng không nội?

– Đường Chấn Phát: Ta chưa thử bao giờ cũng không thấy đời trước truyền đạt hay ghi chép gì lại thôi thì ngươi cứ thử xem sao?

– Đường Phúc Dương: À con còn một việc nữa nếu con tìm gặp được thần hồn còn lại của cô gái này thì làm cách nào dẫn về đây?

– Đường Chấn Phát: Pháp bảo của bổn giáo đâu? Ngươi dùng cái đó mà thu nó về đây, hiểu chưa?

– Đường Phúc Dương: Hả vậy bắt con đụ ma á! Sao mà đụ được đây ông nội?

– Đường Chấn Phát: Làm sao ta biết? Ta có đụ ma bao giờ mà ngươi hỏi ta?

– Đường Phúc Dương: Sao mới vào game nhiệm vụ đầu tiên lại khó thế chứ!

– Đường Chấn Phát: Tối ngày game với game chả có một cô bạn gái để địt cho biết mùi, đúng là tên thất bại ah!

– Đường Phúc Dương: Nội…

Brum… Brum… Brum…

– Đường Phúc Dương: Ah là út Diễm gọi, con nghe máy cái nha nội!

Thấy Phúc Dương có điện thoại cũng là lúc nội nó có cớ rời đi, khi quay lưng đi trên gương mặt ông Phát hiện lên một nụ cười mãn nguyện vì nhìn trong thâm tâm ông cháu ông Phúc Dương là thằng ngu ngu vậy mà cũng thông minh nói ít hiểu nhiều, ông mong rằng nó cuối cùng cũng sẽ làm nên chuyện và ông tin là như vậy.

– Đường Trang Kiều Diễm: Alo… Alo… Nhóc con đâu rồi hả?

– Đường Phúc Dương: Ha ha! Người ta lớn rồi nha cứ kêu nhóc hoài à!

– Đường Trang Kiều Diễm: Hả??? Bây lớn rồi mà lớn, “Hai viên bi” của ta? Ha Ha ha!

– Đường Phúc Dương: Út giỡn hoài nha! Rồi út đừng có mà hối hận nha!

– Đường Trang Kiều Diễm: Hả? Ý gì nè? Thế nhóc con định thịt út dễ thương này sao? Ta mách nội nhá!

– Đường Phúc Dương: Thôi thôi thua út rồi đó, út xinh đẹp nhất cái trần đời này chịu chưa?

– Đường Trang Kiều Diễm: Thế mới là cháu ngoan của ta chứ nhóc con! Ha ha ha!

– Đường Phúc Dương: Được rồi, út ra trực sao không ngủ mà gọi con dạ, nhớ con rồi ha!

– Đường Trang Kiều Diễm: Xùy, nằm mơ thêm vài chục giấc nữa nha cưng!

– Đường Phúc Dương: Thế có gì út nói đi con còn phải dọn nhà cho nội nữa?

– Đường Trang Kiều Diễm: Thế hỏi này nhá! Con có sợ ma không?

– Đường Phúc Dương: Ây sao út hỏi vậy vào lúc này chứ?

– Đường Trang Kiều Diễm: Thì trả lời mau nhóc con!

– Đường Phúc Dương: Không sợ thì sao mà sợ thì sao? Út tin có ma thật á?

– Đường Trang Kiều Diễm: Xí, toàn là lừa gạt hơi đâu mà tin vô mấy cái đó nè là con người với nhau tự hù dọa mình thôi.

– Đường Phúc Dương: À vậy con hiểu rồi, thế út muốn gì mà hỏi con vậy?

– Đường Trang Kiều Diễm: Ta có thách đấu với nhóm trực của bạn ta là tối nay ra sau nhà xác ở bệnh viện cũ ngủ ở đó một đêm á!

– Đường Phúc Dương: WHAT THE HELL??? Út hết cái thách rồi á! Chơi ác vậy!

– Đường Trang Kiều Diễm: Ha Ha, thực sự trên đời làm gì có ma nên sao ta phải sợ chỉ là bọn ta toàn là con gái sợ không gặp ma mà gặp bọn yêu râu xanh lại mất đời con gái tỷ đô này á!

– Đường Phúc Dương: Tỷ đô? Út chém hơi ác rồi đó mà khi nào lận?

– Đường Trang Kiều Diễm: Thì tỷ đô đấy nhóc con muốn xơ múi cũng kiếm được tỷ đô rồi tính nha, thì tối nay trước 12h bọn ta phải ở đó mở live cho cả lớp xem ở đến sáng mới được về.

– Đường Phúc Dương: Sao tuổi trẻ mấy người chơi trò kỳ quặc không vậy?

– Đường Trang Kiều Diễm: Tuổi trẻ? Nè nhóc con hôm nay học đâu cách dạy đời người khác chứ hả, hây a chắc ta phải khóa cửa ngủ vài bữa cho khỏe quá!

– Đường Phúc Dương: Thôi thôi út nhất nhất mà tối nay mẹ nấu cơm cho con ăn, út về dùng chung nha!

– Đường Trang Kiều Diễm: Thôi trả không gian riêng tư cho hai mẹ con nhóc đó!

– Đường Phúc Dương(con cặc cựa quậy): Út nói như hai mẹ con là tình nhân không bằng!

– Đường Trang Kiều Diễm: Vậy chỉ có út thôi nhé! Ha Ha Ha! Nhóc con!

– Đường Phúc Dương: Út chỉ giỏi trêu người khác thế út không về ăn cùng à!

– Đường Trang Kiều Diễm: Thôi bọn ta phải chuẩn bị đồ ăn rồi tìm đồ phòng thân, thách đấu kèo này nếu chiến thắng thì ta sẽ cho cháu ta hưởng ké được bóc “zin” nha là gái tơ không đó! Ha ha!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Nak

Số ký tự: 0