Phần 108
2024-08-05 22:09:22
Năm giờ sáng, Long vừa tiêu hóa xong ngụm cuối cùng trong miệng, thứ nước kia cũng không còn xịt ra từ bên trong nữa, chiếc bình lớn hứng được một lượng nước khoản hai phần ba bình, Long ước chừng tầm khoảng hai mươi lít, một số lượng không nhỏ.
Cẩn thận khóa miệng bình, Long xếp bằng nội thị thân thể.
Sau khi tiêu hóa toàn bộ một ngụm lớn thứ nước kia, hắn nhận ra sức mạnh của cơ thể mình đã tăng gần gấp đôi lúc trước, giờ hắn tự tin có thể áp súc tử khí đến 5 lần hoặc thậm chí là 6 lần nếu có đủ tử khí.
“Hắc hắc… nếu đá gọi là Long Thạch thì thứ nước này gọi là Long Nhủ đi… ” Long lẩm bẩm vui vẻ xách can nước lên mặt đất, chiếc xe chứa đầy Long Thạch thỉ sáng mai hắn sẽ cho người khởi động máy kéo kéo lên.
Một tuần sau… Long đã tiêu hóa hết một nữa Long Nhủ trong bình, hắn cảm thấy bây giờ mình có thể sáp súc tử khí đến 7 lần. Điều hắn trăn trở là giờ đây kiếm đâu ra một lượng lớn tử khí để hắn có thể tiến hành áp súc tử khí, Quỷ Trảo chứa một lượng lớn tử khí hấp thu các cao thủ có lẽ đã bị lão già thần bí kia lấy đi rồi.
Thở dài một hơi, Long bực bội vì cơ thể mạnh mẽ nhưng không thể phát huy được hết tiềm lực, cái này giống như hắn xây một nhà kho cực lớn nhưng lượng hàng hóa bên trong chỉ là một góc nhỏ của nhà kho mà thôi.
“Móa, sao mình ngu thế… ” Long đột nhiên vỗ đầu mình một cái, hắn có Hấp Tinh Đại Pháp, sao không chuyển tử khí bản thân sang một chỗ nào đó rồi hồi phục lại… nếu trước đây hồi phục tử khí là khá lâu thậm chí là mất vài tuần mới hồi phục hoàn toàn thì giờ hắn đã có Long thạch, thứ có thể giúp hắn hồi phục lại lượng tử khí đã mất nhanh chóng… cứ thế cho đến khi tích tụ đủ tử khí áp súc chẳng phải là xong sao…
“Haha… mình thật thông minh… ” Long tự hào về bản thân, nhưng đột nhiên hắn lại ỉu xìu xuống.
“Kiếm đâu ra thứ có thể chứa được một lượng tử khí kinh khủng như thế đây… ”
Đúng lúc này lão già Tiêu Nghệ vừa cười vừa bước vào.
“Hú nhóc con… tu luyện xong rồi à? Nhìn mặt như đưa đám thế kia” Lão già trêu chọc.
“Híc… đang gặp một vấn đề nan giải… ” Long sầu não.
“Ồ, té ra là có chuyện thật à… mau nói xem, biết đâu lão già này giải quyết được” Tiêu Nghệ nghiêm túc lại.
“Lão cũng biết tôi tu luyện tử khí rồi đấy… tôi cần một thứ gì đó có thể chưa được một lượng lớn tử khí để có thể tu luyện… ” Long chia sẻ, nếu có Quỷ Trảo ở đây thì hắn khỏe rồi, đi đâu kiếm một thứ giống vậy đây.
“Vật có thể chịu được tử khí sao… ” Tiêu Nghệ lẩm bẩm nhớ lại.
“Hừm… là nó… haha… có… có rồi… haha” Sau vài phút lão già cười to làm Long giật mình, hắn vui mừng nhìn lão đợi câu trả lời, đúng là gừng càng già càng cay… cái gì cũng biết nha.
“E hèm… tự nhiên cổ khát quá… ” Tiêu Nghệ liếc Long rồi vuốt vuốt cái cổ nói.
“Uống… mau uống nước lão nhân gia ngài… tôi nói chứ lão nhân gia năm nay cũng đã thập cổ lai hy rồi, nên bớt đi một ít việc xấu xa như nhìn trộm phụ nữ tắm để tích đức cho con cháu… ” Long vừa đưa bình nước mát tới vừa trêu chọc khiến Tiêu Nghệ mặt già ửng đỏ, cái con mụ kia quả thật là cơ thể quá nóng bỏng kia làm lão không kìm được.
“Nước đã uống rồi… mau nói… mau nói… ” Cố gắng nhẫn nhịn đợi lão già uống xong mấy hớp nước, Long hối thúc.
“Khà khà… xa tận chân trời… gần ngay trước mắt nha… ” Lão già cười bí hiểm.
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt… ” Long lẩm bẩm một hồi… khoan đã… ‘gần ngay trước mắt’… hắn đột nhiên quay lại nhìn cái xe chứa đầy Long Thạch.
“Ý lão là Long Thạch sao?” Long trừng mắt.
“Haha… đúng… chính là nó… đây là một mẫu chuyện ngẫu nhiên mà ta nghe được, ngày ấy có một câu chuyện không biết thực hư được đồn đại trên giang hồ, có một vị phú hào rất giàu tình cờ phát hiện được một khối Long Thạch… bảo vật không có tội, người mang bảo mới có tội… ngay tức thì nhà lão bị người ta truy sát, trong cơn tức giận cùng phẫn nộ đến cùng cực, lão đã ném khối Long Thạch vào một lò đốt để tiêu hủy nó không để kẻ nào có được… nhưng chỉ sau vài giây vị phú hào kinh hãi phát hiện ra rằng viên Long Thạch cứ thế hút sạch ngọn lửa trong lò” Tiêu Nghệ vừa vuốt chòm râu vừa kể chuyện.
“Kết thúc câu chuyện là sao?” Long tò mò.
“Hắc hắc, kết thúc là vị phú hào kia trốn chạy mang theo Long Thạch đến vùng núi lạnh giá, lão đào một lỗ trong tuyết, ném nó xuống bên dưới với hy vọng chôn vùi nó mãi mãi… nhưng một lần nữa lão không được như ý… ” Lão già thở dài.
“Này đừng nói với tôi là nó hút hấp thu sạch băng ở vùng núi đó đấy nhé” Long trợn mắt nói.
“Hút cái đầu mi ấy thằng nhóc… là một vụ nổ không ngờ tới… ngay khi vị phú hào kia ném nó xuống lớp băng thì một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khiến lão ngay lập tức quy tiên… ”
“Nổ? Thế quái nào nổ được?” Long nghi hoặc.
“Hắc hắc, đúng vậy… Long Thạch có thể hấp thu năng lượng nhưng một khi đã hấp thu một loại thì không thể hấp thu loại năng lượng khác, đặc biệt nếu nó tiếp xúc với năng lượng trái nghịch với loại năng lượng chứa trong nó thì nó sẽ bạo tạc toàn bộ năng lượng bên trong… mà nghe đồn sức chứa của Long Thạch cũng có giới hạn… ” Lão già biết gì nói đấy, thật ra chỉ tình cờ lão nghe được thôi chứ chả ai dùng Long Thạch để chứa đựng cái gì cả vì độ quy hiếm và tác dụng trân quý của nó là quá lớn để phung phí vô nghĩa.
“Thế là tốt rồi… haha… haha… ” Long cười to, sức chứa giới hạn thì sao chứ, một khối không chứa hết thì mười khối, trăm khối… ngoài cái xe đầy ắp Long Thạch kia hắn còn cả một đống bên dưới lòng đất chưa đào ra kia kìa.
Hưng phấn khiến Long không kìm được nữa ngay lập tức đuổi lão Tiêu Nghệ đi để bắt đầu tu luyện, hắn lấy một khối Long Thạch nho nhỏ ra, dù sao cũng không được phung phí.
“Xùy… ” Tử khí đậm đặc từ Long nhanh chóng truyền tới viên Long Thạch, ngay khi tiếp xúc thì tử khí bao quanh không lâu thì viên Long Thạch phản ứng, nó nhanh chóng hấp thu tử khí xung quanh mình vào bên trong.
“Xùy… xùy… rắc!” Tiêu hao khoảng chừng một phần ba tử khí bên trong cơ thể, rốt cuộc viên Long Thạch cũng nứt làm Long dừng lại, nếu hắn tiếp tục thì viên Long Thạch không chịu nổi nữa mà triệt để hóa thành phấn vụn mất.
Lôi ra một viên khác, lần này to hơn, Long tiếp tục truyền tử khí vào.
Sau một tiếng đồng hồ, tốn ba viên Long Thạch cuối cùng Long cũng triệt để truyền toàn bộ tử khí bên trong cơ thể sang chúng.
Hít sâu một hơi, Long nhanh chóng uống một ngụm nước hoà tan Long Thạch để hồi sức, hắn sẽ không dùng thứ Thạch Nhủ trân quý kia cho việc này.
Sau hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng hổi phục lại trạng thái đỉnh phong, Long gọi lão Tiêu Nghệ vào chuẩn bị cho quá trình áp súc tử khí lên 5 lần.
“Bắt đầu đi!” Long đứng thế sẵn sàng lên tiếng.
“Được!” Tiêu Nghệ quát khẽ, tay lão ấn một chưởng từ xa vào ba viên Long Thạch chứa đầy tử khí.
Nội khí chạm tử khí, hay tức thì ba viên Long Thạch phát nổ, tử khí bên trong bạo tạc ra bên ngoài như một cớn lốc cuốn đen kịt, tuy đã đứng cách xa nhưng Tiêu Nghệ vẫn cảm thấy khí tức hủy diệt từ cơn lốc đen kịt kia.
“Hấp Tinh Đại Pháp!” Long quát to, hai tay hắn hướng cơn lốc tử khí mà hút lại vào trong cơ thể tiến hành áp súc.
Không có các vết nứt trên cơ thể, Long cứ thế thành công áp súc tử khí lên 5 lần sau một giờ hấp thu cơn lốc, nhờ Thạch Nhủ mà cơ thể hắn đã quá mạnh mẽ rồi.
“Haha… tốt… ” Long sung sướng hét lên, hắn cảm nhận được sức mạnh kinh người của bản thân, thử nghiệm thành công khiến hắn vững tin vào việc biến mạnh nhờ Long Thạch và Long Nhủ.
Nghỉ ngơi nửa ngày, Long tiếp tục truyền tử khí vào Long Thạch để tiến hành áp súc tử khí, lần này hắn cần đến 10 viên Long Thạch mới chứa được hết tử khí trong cơ thể và thêm 10 viên nữa để hồi phục hoàn toàn, mức tiêu hao này làm lão Tiêu Nghệ há hốc mồm, thằng này cũng phá của quá đi thôi, bên ngoài người ta chỉ vì một mẩu nhỏ mà điên cuồng còn hắn ở đây xài Long Thạch như rơm rác.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro