Sói săn mồi – Quyển 1

Phần 107

2024-08-05 22:09:22

Phần 107
Nửa đêm, sau khi hoàn tất việc diệt Âm Trùng cho người cuối cùng thì Long thu công, hắn có một cuộc họp nho nhỏ với lão Dương cùng lão gia hỏa Tiêu Nghệ chính là lão già hướng mọi người dặn dò.

“Khoảng cách đến thời điểm nhận cuộc gọi từ cấp trên là bao lâu nữa?” Long hướng lão Dương hỏi.

“Theo thuộc hạ tính toán là khoảng 3 ngày nữa… ” Lão Dương khom lưng báo cáo, hơi thở của lão hơi nặng nhọc cùng nét mặt mệt mỏi, có lẽ khi nãy bị mụ Hồng hút đến mấy lần.

“Được… lão biết phải làm gì rồi chứ?” Long liếc mắt.

“Thuộc hạ rõ!” Lão Dương đổ mồ hôi lạnh.

“Được rồi, ngươi nói cụ thể xem đường ra khỏi chỗ này là chỗ nào?” Long trầm ngâm một hồi lên tiếng.

“Cái này… có một hang động ở cách đây vài dặm, đi qua đó rồi men theo đường núi khoảng vài chục dặm nữa mới được coi là chân chính trở về lãnh thổ Trung Hoa… còn nếu đến thành phố gần nhất thì phải đi thêm một ngàn dặm… ” Lão Dương tính toán nói.

“Xa như vậy, thế chúng đưa phạm nhân tới bằng cách nào?”

“Máy bay trực thăng… vào những ngày trăng rằm, khi xương mù tan bớt thì nếu có tù nhân thì trực thăng sẽ trực tiếp đưa tới đây, cách đây một dặm chính là bãi đáp dành cho trực thăng…”

Trăng rằm? Hôm qua mới là mùng một, vậy có nghĩa là hắn còn hai tuần để chuẩn bị nếu lỡ có trực thăng đưa tù nhân tới.

“Có cao thủ đi kèm không?” Long tiếp tục hỏi.

“Có… thông thường có hai cao thủ đi kèm… ” Lão Dương nhớ lại nói.

“Được rồi, lão có thể đi nghĩ” Long đuổi lão Dương đi rồi bắt đầu quay sang bàn chuyện với Tiêu Nghệ.

“Lão già… ông nói xem nếu có cao thủ đến thì trình độ của chúng cỡ nào?”

Tiêu Nghệ vuốt râu suy nghĩ một hồi rồi trả lời:

“Có thể là không cao đến mức siêu cấp cao thủ vì tù nhân nếu nội công thâm hậu đều bị Âm Trùng canh chừng, còn lại thì đều bị đánh đến trọng thương nên không cần cao thủ quá cao đi theo… ”

“Mong là thế!” Long thở dài nói, hắn sợ có kẻ mạnh như lão già lúc trước đến thì mọi người vô phương chống lại.

“Tiêu Nghệ, theo lão cần bao nhiêu lâu để mọi người khôi phục đến trạng thái đỉnh phong?”

“Nếu cứ theo tình hình này thì phải một, hai năm…” Tiêu Nghệ thở dài nói, lão cùng mọi người đều bị dày vò chỗ này qua nhiều năm nên cơ thể cạn kiệt tận cùng rồi, cần bồi bổ một thời gian dài mới lấy lại được sức mạnh trước kia.

“Nếu có thứ này thì sao?” Long lôi tảng đá trong ngực ra.

“Long Thạch? Thằng nhóc ngươi đào được nó? Lại còn to như vậy?” Lão già há hốc mồm nhìn tảng đá trong tay Long, một mảnh nhỏ thôi cũng đã đủ người ta điên cuồng mà hắn có nguyên một khối to như vậy.

“Cái này gọi là Long Thạch sao, tại sao lúc trước mọi người không nói?” Long nghi hoặc.

“Haha, ngoài lão già này thì bọn chúng sao có thể biết mặt hàng cao cấp này được” Lão già Tiêu Nghệ vênh mặt đắc ý khiến Long không kìm được ham muốn muốn đá cho lão một cái.

“Nói đi cũng phải nói lại, không ngờ cậu tìm được loại đá mà khu mỏ này mấy năm rồi không kiếm được một khối nhỏ, nếu cậu chịu cho mọi người dùng nó thì chỉ cần 3 tháng tôi đảm bảo tất cả sẽ trở lại như xưa ngay… ”

Lão già kể thêm cho Long về Long Thạch này, tác dụng của nó chính là giúp người phục dụng tăng cường sinh lực, các vết thương màu lành và với người luyện võ thì giúp tu luyện nhanh hơn bình thường… cái giá của nó là cực cao, thậm chí cho dù có tiền cũng chưa chắc có người chịu bán.

“Lão chắc biết xài nó, chia cho mọi người mỗi người một ít đi, tôi muốn tất cả phục hồi với tốc độ nhanh nhất có thể” Long không chần chừ đưa tảng đá tới cho lão, với hắn thời gian là quan trọng nhất.

“Được!” Tiêu Nghệ cũng không đắn đo nhận lấy tảng đá quý báu, tuy bình thường lão tính tình lộp chộp nhưng lúc vào việc chính là nhanh chóng trở thành một con người khác, rất quyết đoán.

Tiễn Tiêu Nghệ lão già về phòng ngủ, Long trở lại căn phòng một mình, hắn mở cửa sổ nhìn lên bầu trời đen kịt mà nhớ đến gương mặt non nớt của con trai… chưa giây phút não nỗi nhớ của hắn nguôi ngoai…

Lắc lắc đầu để thanh tĩnh lại, Long biết đây không phải là lúc để nhớ nhung mà là lúc hắn cần phải biến mạnh, biến thật mạnh để có thể bảo hộ người thân của mình, để chuyện ở bệnh viện không xảy ra một lần nữa.

Cầm một chiếc xà beng, Long một lần nữa trở lại lòng đất một mình, hắn có nghi hoặc cần đi thăm dò.

“Phập… phập… phập… ” Long bắt đầu đào, hắn chọn chỗ mà hắn đào được khối Long Thạch mà đào mạnh xuống, sức mạnh trở lại khiến các mũi xà beng của hắn sâu hút vào do kình lực mạnh mẽ.

“… ”

Sau gần một tiếng, lượng đất đá bị Long đào ra đã phủ kín một góc động, hắn lại tiếp tục đào.

“Phập… phập… keng… keng… ” Long kinh hỉ nghe thấy những âm thanh mong đợi, rốt cuộc hắn đoán không sai, hắn đã đào tới mạch ngầm, nơi khởi nguồn của Long thạch.

“Keng… Keng… Keng”

“… ”

Sau hơn một tiếng nữa, Long đào được nguyên một xe Long thạch, nhìn cái xe chứa đầy thứ đá quý hiếm mà hắn hưng phấn vô cùng, có chúng hắn tự tin sẽ có thể biến mạnh hơn trước… nếu không được thì hắn cũng quá phế vật rồi.

Long tiếp tục đào.

“Keng… Keng… xịch… ” Mũi xà beng như đâm thủng vào ruột rỗng khiến Long nhíu mày, hắn cầm đèn dí sát xuống rồi từ từ rút cây xà beng ra.

“Xì… xì… ” Ngay khi mũi xà beng rút ra, một dòng nước óng ánh từ lỗ đào phun ra ngoài khiến Long bất ngờ, hắn không phản ứng kịp khiến một vài giọt lọt vào trong miệng.

“Móa!!” Long kinh hãi thốt lên khi vừa nước thứ nước kia vào bụng mà cơ thể hắn như tiến vào một hầm đá đông lạnh, không còn cảm giác mát rượi như lúc uống bụi đá Long Thạch nữa mà giờ thực sự là lạnh ngắt.

Nhưng chỉ ít giây sau, cơn lạnh từ từ biến mất chừa chỗ cho sự thoải mái… thoải mái khi cơ thể dường như được cải tạo, Long có cảm giác từ trái tim hắn sức mạnh đang từ từ lan tỏa đến các nơi khác.

“Ôi địt, quên mịa mất” Trong lúc sững sờ, Long chợt nhớ thứ nước kia vẫn còn đang xịt ra khiến hắn hoảng hốt há miệng bịt lỗ thủng lại, tay quơ quơ lấy bình nước ở cạnh đó mở nắp trút sạch nước ra ngoài, may mắn là khi nãy hắn sợ khát nên mang theo một bình nước khá to.

“Ục… ục… ” Thứ nước kia đã tràn ngập khoang miệng, Long bụm chặc miệng không dám nuốt vì sợ nếu hắn nuốt hết chỗ nước này một lần thì hắn sẽ thành một bức tượng băng mất, bình nước đã trút hết, Long nhanh chóng hướng miệng bình tới lỗ thay miệng để hứng thứ nước quý giá kia.

“Ực!” Nuốt một ngụm nhỏ trong miệng, cơn lạnh buốt nhanh chóng lan tỏa khiến Long cứng đờ người, đúng như dự đoán của hắn, cơn lạnh giá tăng theo số lượng nước mà hắn nuốt vào, cố gắng bình tĩnh chịu đựng… nửa tiếng sau Long cuối cùng đã trở lại bình thường, hắn cảm giác được các cơ quan nội tạng của mình đã thay đổi, chúng đều trở nên mạnh mẽ dị thường gần giống như trái tim hắn lúc dung nhập với Long Chi Huyết.

“Ực!” Long lại nuốt thêm một ngụm.

“… ”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sói săn mồi – Quyển 1

Số ký tự: 0