Sắc màu cuộc sống

Phần 26

2024-08-05 21:57:03

Phần 26
Sáng sớm tỉnh dậy tập gym. Những bài tập bắt đầu nặng lên theo từng ngày và đến nay tôi đã có được thân hình săn chắc cùng bàn tay chai sạn khi trút giận lên bao cát vô tri vô giác ấy. Ăn sáng xong thì tôi lại cùng cô gái lạnh lùng xinh đẹp ấy solo. Cô gái tên Hường này lạnh lùng cùng những đường cong mê người này cho tôi ăn hành bầm dập… nhìn cô gái này thế mà ai ngờ lại có thân thủ nhanh nhẹn và dày dặn kinh nghiệm trong chuyện đánh nhau như vậy. Cứ sau một lần thử sức cùng cô gái này là tôi bầm dập thương tích… cứ một tuần tôi lại tìm đến cô nàng thử sức một lần… cứ một lần như vậy thì cả người bầm dập…

– Đã nắm được điểm yếu người kia chưa anh…

– Chưa… giường như không có bất cứ cái gì để ta có thể nắm bắt.

– Ai cũng có điểm yếu cả… từ từ… chỉ cần nắm bắt được điểm yếu cô ta thì ta sẽ có cơ hội trở về sớm.

– Mà anh em ở nhà sắp xếp sao rồi anh Đạt…

Tôi và lão Đạt vừa dạo bộ vừa nói chuyện khi ánh mắt quan sát tứ phía. Ở đây càng lâu tôi càng có cái cảm giác nguy hiểm và mình là một diễn viên bất đắc dĩ trong một vở kịch.

– Giường như có người đang giám sát nhất cử nhất động của anh. Anh không dám khinh suất? Mà cầm lấy cái này phòng thân?

– Anh kiếm đâu ra vậy?

– Khẩu k54 này hàng thật đạn thật, cất nhanh lên. Anh có cảm giác không hay?

– Là sao?

– Lão Hiệp không đơn giản? Đây là địa chỉ cùng cách liên lạc với đám đàn em thân cận, đáng tin nhất của anh. Nếu xảy ra chuyện gì thì hãy thay anh chăm sóc gia đình anh.

– Anh nói ngu ngu gì vậy?

– Cất nhanh đi… có người đến.

Tôi lại lang thang tiến vào các tụ điểm cờ bạc xóc đĩa hay lại tranh thủ chạy sang bàn bida để giết thời gian. Cứ thế ngày qua ngày tôi vô tình trở thành một tay cờ bạc mà mãnh tất cả các mánh khóe gian lẫn trong những cuộc nhậu, trở thành tay cơ bida từ lúc nào. Từ những cuộc nhậu tôi thấu hiểu hơn về cuộc sống của dân anh chị này… biết thế nào cưỡng hiếp… hăm dọa… biết đến các loại bùa, loại thuốc hại người. Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi đi như vậy cho đến một hôm trời mưa tầm tã…

Đêm ấy tôi nhậu tê tê và chán ghét cái cảnh bốn năm thằng đàn ông xăm trổ to con lại ôm ấp về vãn mấy con đĩ đúng nghĩa. Cứ xài đi lại xài lại, xài chung quanh năm suốt tháng mấy cái lỗ ấy mà bọn chúng vẫn có thể đam mê một cách khó hiểu… có khi còn phải xếp hàng chờ để đến phiên được đụ. Lão Hiệp thì theo gái xinh gái trẻ gái đẹp thay nhau luân phiên hầu hạ, đám đàn em mà lão gọi là trung thành, là thân cận thì cả đám có như 4 5 đứa xài đi xài lại. Đang cười cười lắc đầu ngán ngẩm đứng trên hiên nhìn ra bầu trời đen như mực đang trút mưa như xối thì vô tình tôi thấy bóng dáng quen thuộc cỗi vã đi trong cơn mưa hướng căn nhà được gọi là cấm địa. Ngó trước ngó sau và nhanh như chớp tôi lao vào bóng đêm…

Tôi lén lút rúc vào một bụi cây nhỏ rồi chui rúc men theo lùm cây để men lại cánh cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Thời gian qua tôi đã chú ý đây là điểm chết của bọn đàn em canh phòng nơi căn phòng ông trùm đang ở. Hôm nay không mưa to gió lớn thì tôi đâu có cơ hội để ghé sát tai, mắt nhìn chằm chằm vào căn phòng sang trọng khi chưa có lệnh lên gặp. Bên trong căn phòng giờ ấy ông Hiệp đang hăng say dập từng phát thô bão lút cán cây dương vật vào âm hộ cô gái đang đang vểnh bờ mông nõn nà lên cao. Hai tay cô gái bấu víu vào lớp vải trắng mỏng anh trên lớp kính dày rên siết…

– Đụ minh tinh màn bạc có khác… Haha… haha… Hiệp vừa nắt vừa xoa xoa cái đầu nóng loáng không cọng tóc của mình nhìn hai cô gái đang nép mình nơi góc phòng.

– Pạch pạch pạch…

Hiệp hả hê xoa xoa bờ mông căng tròn trắng tinh như tuyết ấy rít hơi xì gà phê pha của cô gái trong bộ đồ công sở châm cho. Lão nhất khói khi một bàn tay khẽ đưa ra sau xoa xoa cặp mông cô gái qua lớp vải quần jean bó sát cặp chân dài. Cô gái rùng mình khẽ lui lại khi bàn tay ấy đang cố gắng tách hai chân cô đi lên vùng tam giác huyền diệu.

– Tình hình mấy sòng bạc cùng thuế má mấy địa bàn đã thu đủ chưa… Lão ngước nhìn cô gái ấy bằng ánh mắt dữ dằn hỏi.

– Đang trên đường vận chuyển về két bác thưa ông chủ… Cô gái nhân cơ hội ấy khom người lui lại thêm bài bước.

– Tốt… tốt lắm… Mà sao cháu gái yêu quý của chú lại xa lánh chú vậy kìa. Vừa nói lão vừa cười nham nhở khi hẩy mông đưa con vặc ra vào.

Cô gái im lặng ngước nhìn Hường cùng một người phụ nữ phía góc nhà rồi quay người đi lại cái bàn làm việc bằng gỗ to chả bá cất tập hồ sơ trên tay xuống. Tôi choáng ngợp khi cô gái ấy quay lại… một cô gái có khuôn mặt Baby quyến rũ vô cùng, cặp kính cận thời trang càng làm cô thêm vạn phần quyến rũ. Cặp vú nhô cao sau lớp vải áo sơ mi trắng bó sát cùng đường cong cơ thể nóng bỏng…

– Đã giải quyết xong chưa… Vừa xoa xoa mái tóc xõa dài khi cô nhân tình bé bỏng đang bú kiếm dương vật lão vừa nhìn Hường hỏi lạnh lùng.

– Đã xong thưa cha…

– Tốt… đúng là con gái diệu của ta… haha…

Hai tay Hường nắm gừng che dấu phía sau bờ mông ấy. Cô gái lạnh lùng xinh đẹp ấy hôm nay mặc nguyên bộ đồ da bó sát thân thể… Cặp chân dài miên man, vòng eo con kiến càng làm cặp ngực ấy nhô cao hút hồn người dối diễn…

– Sáng mai giải quyết nốt thằng oắt con ấy đi… bọn chúng đã hết giá trị lợi dụng rồi… lão vừa nói vừa khoát khoát tay ra hiệu Hường ra ngoài.

– Con điếm kia lẻ lại… mày còn không nhanh bò lại đây phục vụ bố mày hả… lão trợn mắt quát to người phụ nữ bên cạnh Hường…

– Mẹ… Đôi mắt đỏ hoe của Hường nhìn người phụ nữ tội nghiệp ấy đang dần dần quỳ gối bò lại như một con chó cúc ngoan.

– Đây là con điếm… con điếm nghe chưa hả… con điếm già khốn nạn còn không nhanh lết lại đây…

– Số 1… thưởng cho chú… Dứt lời thì Hiệp đứng thẳng lên đi lại góc bàn nơi cô gái đang xoay lưng lại cảnh tượng ghê tởm này.

– Cha… Đó là Vợ… là mẹ con…

– Câm… nếu không phải giữ tấm thân trinh khiết ấy cho thằng súc sinh ấy thì mày nghĩ mày còn trinh tiết… còn là con gái hay sao… Cút đi cho tau… Lão quay lại chỉ thẳng ngón tay vào mặt Hường mà quán lớn…

– Số 1… 2… 3 đụ chết mẹ con điếm cái kia cho tau… Nó dám vác lồn của tau cho thằng khác đụ à… con mẹ nhà nó… Thông đít chết mẹ nó cho tau…

Sau tiếng quát tháo đầy uy quyền của ông trùm, của người cha, người chồng ấy thì ba thằng to con lực lượng bắt đầu cởi bỏ bộ đồ răn ri tiến lại người phụ nữ ấy. Kẻ bắt bà bú cặc, kẻ thô hùng hùng hục đâm con cặc săn cứng vào lồn một cách không thương tiếc… người đàn ấy cắn răng chịu đựng với hai hàng nước mắt chạy dài trên khuôn mặt xinh đẹp nhưng u sầu ấy… Còn Hường… người con gái hai mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng nhìn người mẹ mình đang bị ba con cầm thú, ba thằng cận vệ của cha mình hiếp dâm hành hạ. Hường cắn răng quay lưng rồi chạy thật nhanh ra màn đêm đang mưa tầm tã ấy để trốn tránh cái cảnh tượng ghê rợn này…

– Cháu xin chú… Cháu là cháu ruột của chú mà…

Cô gái mang kính cận xinh đẹp ấy đang có rúm cầu xin khi Hiệp thô bạo xé rách hàng cúc áo sơ mi để lộ chiếc áo con màu trắng cùng làm da trắng tinh như tuyết…

– Chú sẽ cho cháu biết thế nào là làm tình, là đụ là sự sung sướng chín tầng mây… Nhìn đi… nhìn con cặc của chú đi… nó to, dài, gân guốc chứ đâu giống con cặc bé xíu của thằng chồng cháu…

Lão vừa nói vừa vuốt vuốt con cặc tự hào ấy của mình. Mà cũng phải công nhận con cặc của lão thật to, thật dài và còn gân guốc không khác gì của mấy thằng da đen tôi hay xem… Nhưng con cặc ấy, người đàn ông được gọi là chú ruột ấy lại đang làm cô gái xinh đẹp, đáng yêu như búp bê ấy sợ đến rùng mình…

– Tự cởi đồ phục vụ hay để tao nặng tay… Mày có muốn tau làm thịt thằng chồng mày cho chó ăn không hả? Thằng chó khốn nạn dám ăn trộm tiền ông hả? Bọn mày nên nhớ từ trước đến nay chỉ có thằng Hiệp điên này cướp tiền, cướp phụ nữ của người khác chứ chưa đứa nào dám làm điều đó đâu nghe chưa…

Cô gái nức nở vừa che chắn cặp ngực no tròn ấy vừa lùi lại góc tường cầu xin trong vô vọng. Ánh mắt tuyệt vọng của cô gái xinh đẹp, của người phụ nữ u sầu đáng thương ấy làm lòng tôi lạnh buốt hơn cả cái giá lạnh ngoài trời. Sau bức hình là ông trùm lớn quyền uy ấy thì ai có thể ngờ Hiệp lại tàn nhẫn, độc ác và biến thái như vậy. Con gái, vợ… cháu ruột của lão mà lão coi như là súc sinh, là gái làm tiền rẻ mạt…

– Reng reng… khi chiếc áo ngực màu trắng bị bứt xuống cũng là lúc chiếc điện thoại trên bàn gã vang lên.

– Dkm nhà nó nữa chứ… Cút ra ngoài hết cho tau… Lão tức điên nghiến răng ken két đi lại bàn cầm lấy điện thoại.

Tôi đang định rón rén quay về vì cái lạnh buốt thấu xương của rừng núi trong cơn mưa làm tôi không chịu được thì những câu nói ấy, tiếng cười hả hê ấy làm tôi chùn bước…

– Bọn mày ra ngoài cả đi…

Hiệp đang cầm điện thoại lên và bắt đầu gọi cho ai đó. Ánh mắt sát thủ nhìn từng người cận vệ to khỏe đi ra và đến khi trong phòng chỉ còn lại mỗi mình vợ và cô cháu gái thì lão nở một cười khó tả.

– Chim cú xin rời tổ về miền nam tránh rét…

– Dạ… em hiểu. Cái ơn này của anh em ghi lòng tạc dạ.

– Dạ.

Không biết Hiếu điên gọi điện cho ai đó nhưng lại vô cung kính, một dạ hai vâng. Lão hít hơi dài thỏa mãn khi ánh mắt rực lửa nhìn cô cháu gái đang ngồi nơi góc phòng…

– Xử lý tất cả đi…

Hiếu lấy cái bộ đàm ra lệnh cho đàn em khi cầm chai rượu ngoại bước từng bước nặng nề đến cô cháu gái.

– Ầm… đoàng…

Cánh cửa phòng đạp bay và nơi cửa là Hường… Hường toàn thân ướt như một con chuột khi lăm lăm khẩu súng dùng ánh mắt giận hờn căm phẫn nhìn Hiếu đang nằm trên vũng máu nơi sàn nhà.

– Đoàng đoàng…

Lại là thêm hai phát bắn vào thân hình trần truồng to con ấy, ông trùm chết giới họng súng cô con gái đến nội cặp mắt vẫn mở…

– Đoàng đoàng… đoàng…

Sau đó là hàng loạt tiếng súng vang vọng khắp trời đêm. Sau một lát lại nhường chỗ cho tiếng mưa rơi trong màn đêm như mực…

Hường đứng đó, cặp mắt đỏ hoe và giường như là có đôi giọt nước mắt đang rơi… Còn mẹ cô ngơ ngác sau chốc lát thì bây giờ đang ngồi bệt xuống ôm lấy Hiệp… bàn tay không ngừng xoa xoa lên khuôn mặt ấy vô cùng đau thương. Ấy vậy rồi bà lại nở nụ cười với cô con gái đáng thương của mình… bà mỉm cười rồi nằm gục lên người Hiệp từ lúc nào… Vụng máy ấy hòa quyền thêm máu của bà… con dao nhỏ cắm sâu vào bụng tự lúc nào…

Tôi ngơ ngác sau một lúc thì hết hồn hết vía quay đầu bỏ trốn. Cái giá lạnh đêm mưa, mùi máu tanh của máu và xác chết người nằm la liệt trên vũng máu làm đầu óc tôi quay cuồng trong đêm. Cái cảnh giết chóc đáng sợ này tôi chỉ nghĩ nó chỉ tồn tại trên phim ảnh mà thôi… tôi sợ và lúc đó tôi thực sự rất sợ… nội sợ từ sâu thẳm đáy lòng của một con người. Khi tôi đang cố gượng dậy chạy về phòng trốn thì có ai đó nhảy ra từ sau lưng rồi tôi ngất đi lúc nào không hay?

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc màu cuộc sống

Số ký tự: 0