Phần 22
2024-08-05 21:24:02
Hôm tôi đi tập huấn nhận bằng, Thủy đòi đi theo chơi cho vui. Ẻm biết được là sau khi tốt nghiệp lớp tôi sẽ làm prom nên cũng đòi đi luôn. Mấy đứa ở đây không biết tôi với Nguyệt như thế nào chứ không thì chẳng biết nghĩ gì về Thủy, ẻm lúc nào cũng bám tôi. Trong thời gian nghỉ, tôi lấy máy ảnh ra làm vài tấm cho gọi là có kỷ niệm, tôi chụp theo cảm hứng, thích thì chụp chứ không chụp theo yêu cầu của ai hết.
– Anh chụp bài tốt nghiệp cho em nha.
– Mấy cái thiệp gì đó hả?
– Nó đó mà lên bảo tàng chụp, đi rồi em chỉ cho.
– Anh đâu có nói đi.
– Không, anh phải đi, anh không giúp em hả?
– Ok ok tui sợ cái giọng này quá.
– Hihi em biết mà, yêu anh ghê.
Thủy liếm đầu ngón tay rồi quẹt môi tôi, tôi cũng đã quen với mấy hành động này của ẻm rồi, nhưng không vì vậy mà tôi cho là ẻm không nết na. Sáng hôm sau tôi chở ẻm lên bảo tàng Mỹ thuật. Tôi chụp hình quay phim cho đến làm clip các thứ từ A đến Z cho ẻm, sướng quá còn gì chỉ việc làm cho đẹp rồi trình bày và bảo vệ cho tốt thôi. Những hình ảnh, clip vẫn được tôi giữ lại trong máy tính, tôi cũng không biết sao lúc đó tôi dư hơi thật.
– Sao anh không làm design?
– Sao em hỏi vậy
– Em thấy skill anh được nè, anh học bài bản là tốt nữa.
– Anh không thích, anh thích kinh doanh hay mấy cái về kinh doanh à.
– Mấy cái đó em không hiểu gì hết trơn.
– Em đâu cần hiểu, em chỉ cần đưa mông lên cho anh là được rồi… a đau nha thốn đó.
– Anh dám nói vậy hả hay ha.
– Ơ ơ em nói được sao không cho anh nói?
– Em không biết chỉ có em được nói, à anh tốt nghiệp loại giỏi hả?
– Ùm vừa khít tám chấm.
– Vậy giờ anh đi gì không em đãi, anh yêu của em giỏi quá.
– Em thích ở đâu cũng được.
– Vậy kichi kichi nha tự nhiên em thèm ăn lẩu.
Tôi tính nói là anh ăn lẩu quán Thủy nhiều quá ngán lẩu rồi mà mất công Thủy thụi mình nữa nên thôi, ẻm chơi thẳng tay luôn thốn tới xương. Ăn buổi trưa được cái rẻ hơn tí xíu, ẻm ăn toàn là thịt với thịt mà không thấy mập, chắc bao nhiêu đó nó dồn vô ngực với mông hết rồi, vậy cũng tốt. Cả hai đang đói mà thịt thà phơi phới trước mặt nên không nói với nhau bao nhiêu tập trung tàn sát đồ ăn. Có tin nhắn tới, là Nguyệt, không biết nàng muốn gì đây.
– Anh ơi hai rưỡi đón em nha em hơi mệt, yêu anh nhiều cục cưng, ghê quá ghê quá.
– Có gì đâu ghê.
– Nguyệt thương anh lắm chị mới nhắn như vậy đó, mấy thằng khác chị không có nói như vậy bao giờ đâu.
– Ùm.
– Vậy lát anh đón chị đi em phải vẽ tiếp nữa, à Nguyệt nói mốt đi chơi anh đi xe hơi hả?
– Đúng rồi mà sao?
– Nói nhỏ nè, em muốn làm tình trong xe hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro