Phần 168
2024-02-16 12:19:00
Tôi tua nhanh video, đến trưa hôm sau, cửa nhà mới mở toang. Hai người đi vào nhà, Tư Kiến đi ở phía trước, tay xách túi lớn túi nhỏ, còn Khả Hân lặng lẽ đi phía sau hắn, như thể đi phía sau chồng nàng.
Khả Hân có vẻ rất yên tĩnh, thoạt nhìn đã tốt hơn rất nhiều, sắc mặt cũng trở nên hồng hào hơn, trạng thái tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều. Xem ra tối hôm qua nàng đột nhiên sốt cao là do đêm hôm trước bị cảm lạnh cộng với tâm trạng u uất, hiện tại qua một đêm cơn sốt cao đã hoàn toàn hạ xuống. Thoạt nhìn nàng không có bất kỳ dị thường nào.
Nhìn thấy trạng thái tinh thần hiện tại của Khả Hân hoàn toàn không còn buồn bã suy sụp như hôm qua, nhất định từ tối hôm qua đến sáng nay đã xảy ra chuyện gì, là ở trong bệnh viện sao? Đáng tiếc là tôi không thể biết chuyện gì đã xảy ra với hai người trong bệnh viện tối qua, nhưng tôi có thể đoán được.
Sau khi Khả Hân hôn mê được Tư Kiến đưa đến bệnh viện, sau đó được ghim ống nhỏ giọt để điều trị ở bệnh viện, mà hắn ở bên cạnh nàng, sau chuyện nàng mất bình tĩnh bây giờ họ lại ở cùng một phòng.
Điều đáng để ý là thân thể Khả Hân suy nhược, không cách nào cự tuyệt Tư Kiến bồi bên cạnh, nữ nhân lúc sinh bệnh nội tâm dễ mềm lòng nhất và cần sự quan tâm của người khác nhất, khẳng định hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, sẽ ở trước mặt nàng thể hiện sự ân cần thương yêu, thừa dịp nội tâm nàng đang lúc yếu mềm nhất công vào hàng phòng thủ của nàng, từ đó thừa dịp mà chen vào.
Chờ khi Khả Hân tỉnh táo lại, Tư Kiến nhất định sẽ cùng nàng nói một ít lời động chi dĩ tình, làm cho tâm lý và tinh thần nàng bị cảm động, khi đó khẳng định nàng sẽ nghĩ thông suốt, sẽ không đem trách nhiệm trách tội trên người hắn. Nàng không biết chân tướng sự tình, khẳng định sẽ đổ trách nhiệm lên mình, dù sao hai lần quan hệ đều do nàng tự mình chủ động.
“Mẹ đi ngủ đi, con đi nấu cơm…” Tư Kiến thay giày trước, sau đó lấy dép cho Khả Hân, nói với giọng điệu dịu dàng, trong lời nói thể hiện sự quan tâm, bất kỳ nữ nhân nào nghe ngữ khí của hắn đều sẽ mềm lòng.
Khả Hân không trả lời, chỉ im lặng gật đầu, biểu tình trên mặt có vẻ rất lạnh nhạt, loại lạnh nhạt này lại làm cho tôi cảm thấy đó là sự khẳng định về thái độ của hắn.
Tư Kiến bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa cơm trưa. Khả Hân ở trong phòng ngủ đã thay váy ngủ và tình trạng của nàng đã hoàn toàn khỏi hẳn, cơn sốt là như thế, đến nhanh cũng đi nhanh.
Điều khác biệt lần này là Khả Hân không có ở trong phòng ngủ sau khi thay đồ, mà từ từ ra khỏi phòng, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, mở TV từ xa, lẳng lặng xem, hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng, tinh thần có vẻ tương đối tập trung hơn, không còn lơ đãng như trước nữa.
Chuyện gì đã xảy ra? Bây giờ Khả Hân vẫn còn tâm trạng để xem TV sao? Theo lẽ thường, nàng nên tiếp tục ở trong phòng ngủ một mình với rất nhiều suy nghĩ, tâm sự trùng trùng điệp điệp mới đúng, sao đột nhiên tâm tình lại bình tĩnh như thế?
“Ăn thôi…” Tư Kiến đem cơm trưa đặt lên bàn, đối mặt với Khả Hân ôn nhu nói. Nàng phục hồi tinh thần lại, đi vào nhà tắm rửa mặt.
Hai người ăn cơm trên bàn, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn nhau, chẳng qua lúc nhìn nhau, hai người không còn vẻ lúng túng né tránh như trước, chỉ là biểu cảm trong mắt đối phương có hơi phức tạp.
Lúc này tôi có chút nghi hoặc, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hai người có nói về điều gì khác không? Tại sao hôm nay và tối hôm qua lại có sự khác biệt lớn như vậy, chẳng lẽ Tư Kiến lại cho Khả Hân uống món súp mê hồn kia? Cả hai không nói một lời nào trên bàn ăn, như thể họ đang nói chuyện bằng thần giao cách cảm.
“Mẹ…” Tư Kiến ăn rất nhanh, sau khi ăn xong hắn im lặng chờ Khả Hân buông đũa xuống. Khi ăn cơm, nàng nhai kỹ, tốc độ ăn rất chậm, cũng không ăn nhiều. Chờ nàng buông đũa xuống, hắn xuất khẩu thốt ra một chữ, do dự muốn nói lại thôi, trên mặt mang theo một tia mong chờ, tựa hồ như đã kìm nén thật lâu.
“Tư Kiến, ngươi đừng có ép ta, cho ta một chút thời gian để suy nghĩ…” Nhìn thấy bộ dáng của Tư Kiến, Khả Hân thở phào một hơi, trong mắt mang theo một tia giãy giụa chật vật nói, hơn nữa lúc nói ra những lời này, trong mắt hiện lên một tia thống khổ, tựa hồ như đang tiến hành một sự lựa chọn đau đớn. Về phần lựa chọn gì cái, tôi mơ hồ có chút đoán ra, nội tâm tôi thật sự không muốn tin vào điều đó.
“Được rồi…” Tư Kiến không nói gì thêm, hắn đứng dậy bắt đầu thu dọn bát đũa, chỉ là lúc hắn xoay người, ánh mắt nhìn đồng hồ trên vách tường, phỏng chừng hắn đang xem ngày, tính toán thời gian còn lại bao nhiêu trước khi tôi về nhà.
Lúc Tư Kiến thu dọn bát đũa, Khả Hân đứng dậy trở lại phòng ngủ, nàng trở lại phòng ngủ sau đó nằm trên giường, chỉ là nàng không ngủ được, trằn trọc trở mình.
Trong quá trình Tư Kiến thu thập, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn cửa phòng Khả Hân, hai người đều có tâm sự giống nhau. Hắn thu dọn xong liền trở lại phòng ngủ, nhất định là tối hôm qua hắn ngủ không ngon, tâm sự của hắn so với nàng ít hơn rất nhiều, nằm trên giường không bao lâu đã bắt đầu ngáy.
Ở bên kia, Khả Hân rối rắm thật lâu sau đó cũng chìm vào giấc ngủ sau khi trằn trọc một hồi lâu, chẳng qua trước khi ngủ, nàng do dự thật lâu mới đứng dậy đi tới cửa phòng nhẹ khóa trái cửa, sau đó nàng trở lại giường từ từ ngủ thiếp đi.
Tại sao Khả Hân lại đột nhiên khóa trái cửa phòng mình? Hành động này làm cho tôi rất bất ngờ, tôi nhớ mấy ngày nay dù hai người không có phát sinh quan hệ, nàng cũng không có khóa trái cửa phòng, thậm chí ngay cả lúc tắm có mấy lần cũng không có khóa, tại sao lần này lại khóa trái cửa phòng? Có phải là để ngăn cản Tư Kiến? Hẳn là nàng muốn phòng ngừa chính mình phải không, hai lần đều do nàng chủ động.
Biểu hiện hôm nay của hai người làm cho tôi cảm thấy rất kỳ quái, chuyện bất thường xảy ra tất phải có nguyên nhân bất thường. Tôi nhấp video tua nhanh, đến hơn bốn giờ chiều, Tư Kiến tỉnh dậy trước, bởi vì hắn ngủ nhiều hơn so với Khả Hân.
Sau khi Tư Kiến tỉnh dậy trước tiên mở cái laptop ra, hắn không vội nấu cơm tối, dù sao thời gian vẫn còn sớm. Sau khi hắn ngủ thiếp đi, video giám sát phòng Khả Hân mở ra, hắn xem nhất cử nhất động của nàng.
Khi hắn thấy Khả Hân khóa trái cửa phòng, trong mắt hắn cũng không có biểu hiện kỳ quái hay buồn bã như trong dự đoán của tôi, ngược lại rất bình tĩnh, còn mang theo biểu tình như đã hiểu, một loại cảm giác tự nhiên như vậy! Chẳng lẽ đây là chuyện hắn đã dự liệu sao?
Tư Kiến đứng dậy bắt đầu chuẩn bị cơm tối, khi hắn chuẩn bị xong, nàng cũng đã tỉnh dậy, chỉ là nàng vẫn ngồi trên giường không biết đang suy nghĩ cái gì và rất đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Khi Tư Kiến bật máy hút mùi, lợi dụng tiếng ồn tương đối lớn, hắn nhẹ nhàng vặn cửa phòng của Khả Hân để thử xem. Âm thanh vặn cửa phòng bị âm thanh máy hút che lấp, khóa cửa vẫn bị khóa trái. Hắn đành phải gõ gõ cửa phòng nàng.
Khả Hân ra khỏi phòng, hai người vẫn không nói lời nào, im lặng ăn cơm. Ở trên bàn cơm có rất nhiều lần đối với nàng hắn dục ngôn lại thôi, chỉ là nàng vẫn cúi đầu ăn cơm, tựa hồ như đang tránh hắn, cho nên cuối cùng hắn cũng không nói gì.
Khi Tư Kiến thu dọn bát đũa, Khả Hân liền tiến vào nhà tắm bắt đầu tắm rửa, hơn nữa sau khi vào nhà tắm, nàng cũng định khóa trái cửa, chẳng qua nàng do dự một lúc mới để cửa không khóa.
Khả Hân tắm xong liền trở về phòng ngủ, do dự tranh đấu một hồi, nàng vẫn khóa trái cửa phòng.
Trong khi thu dọn, Tư Kiến do dự, dường như đang suy nghĩ về cái gì? Mặc dù hành động Khả Hân khóa cửa khiến cho hắn cảm thấy buồn, nhưng hành động này đã nằm trong dự tính của hắn.
Thu dọn xong, hắn đi tới tủ TV, sau đó cầm một nén hương, không biết sao lại do dự. Huân hương là phương tiện cho hai người kết hợp một lần nữa, mặc dù lần này hai người kết hợp là dùng thuốc, hiệu quả lại tốt đến không ngờ.
Tư Kiến cầm huân hương do dự trong chốc lát, cuối cùng thở dài một hơi, cầm huân hương trở lại phòng ngủ của mình, lấy lọ thuốc kia ra, dùng ống tiêm rút ra một ít. Hắn do dự trong chốc lát, sau đó đẩy một phần thuốc trong ống tiêm lên huân hương.
Hai lần trước Tư Kiến dùng thuốc, đều dựa theo quy mô của ống tiêm để khống chế lượng thuốc, lần này, hắn khống chế lượng thuốc ở một phần ba so với hai lần trước, đã giảm bớt rất nhiều liều lượng. Hắn rút ống tiêm ra, sau đó bôi đều thuốc lên huân hương, thuốc thấm vào trong hương rất nhanh.
Tư Kiến thở dài, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, thật sự hắn không muốn dùng loại thuốc này, cái này cũng giống như cưỡng dâm, hắn hy vọng Khả Hân nguyện ý ở bên cạnh hắn, chỉ là cái ngày đó có còn xa không? Hơn nữa đêm nay hắn dùng lượng thuốc ít như vậy, có thể khống chế được nàng không?
Tư Kiến lại cắm hương trở lại lư, sau đó thắp lên, khói từ từ tản ra mênh mông, mặc dù có cửa chặn lại, một ít hương thơm vẫn xuyên qua khe cửa xâm nhập vào phòng Khả Hân. So với hai lần trước đã giảm 2/3 dược thủy, tác dụng sẽ như thế nào…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://bimdep.pro/nuoi-soi-trong-nha/
Trong phòng ngủ Khả Hân còn đang rối rắm, thân thể nàng bắt đầu có phản ứng, chỉ thấy nàng nhẹ ma sát hai chân, một tay đặt trên ngực, thỉnh thoảng xoa xoa vài cái. Nàng nhắm mắt nằm nghiêng trên giường, tựa hồ như đang suy nghĩ gì đó, trên mặt mang theo rối rắm và thống khổ, giữa hai hàng lông mày hiện lên một tia xuân ý.
Điều làm cho tôi kỳ quái là, biểu cảm này của Khả Hân đã xuất hiện trước khi Tư Kiến thắp hương hạ dược, nói cách khác trước khi hắn thắp huân hương, Khả Hân đã động tình rồi!
Theo làn khói huân hương bay vào trong phòng ngủ, hô hấp của Khả Hân cũng càng lúc càng dồn dập. Vốn đã động tình dưới sự xúc tác của dược hiệu, rốt cục nàng bắt đầu từ từ lạc lối và đắm chìm trong dục vọng. Bên kia, Tư Kiến châm huân hương sau đó ngồi ở trong phòng khách, hắn quay đầu nhìn đồng hồ, hình như đang tính thời giang sau khi thắp hương.
Qua khoảng một phút sau, Tư Kiến đứng dậy đi tới trước cửa phòng Khả Hân. Ở trong phòng nàng đã bắt đầu lăn qua lăn lại trên giường, trằn trọc, hô hấp trở nên dồn dập, hai tay vuốt ve qua lại trên ngực và cổ, hai chân cọ vào nhau, như thể một người đau tim đang giãy giụa sắp chết.
“Kịt…” Tư Kiến nghe được tiếng thở dồn dập bên trong, đưa tay vặn tay nắm cửa, cửa phòng khóa trái từ bên trong, đương nhiên hắn biết điều đó, hắn đang thông qua phương thức vặn cửa để nhắc nhở Khả Hân là hắn đang ở bên ngoài và muốn vào.
Khi Khả Hân nghe tiếng vặn cửa, nàng không hề tỏ ra hoảng sợ hay bối rối, đôi mắt thỉnh thoảng lại lóe lên từng đợt đấu tranh.
“Kịt…” Hắn vặn tay nắm lần thứ hai, cánh cửa vẫn không mở, sự đấu tranh trong đôi mắt thèm muốn tình dục của Khả Hân càng lúc càng gay gắt.
“Kịt…” Tư Kiến vặn ba lần nữa, lần thứ tư, lần thứ năm… Khi hắn vặn nắm cửa lần thứ tám, Khả Hân nằm trên giường không ngừng quay cuồng rốt cục không chịu nổi nữa, nhanh chóng đứng dậy xuống giường, bước chân lảo đảo chạy tới cửa, nhanh chóng mở khóa cửa.
“Cạch…” Khi Tư Kiến chuẩn bị vặn nắm cửa lần thứ chín, trong phòng truyền ra âm thanh mở khóa.
“Kẹt…” Khi hắn vặn nắm cửa lần thứ chín, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra và bóng dáng của Khả Hân đứng ở phía sau cánh cửa.
Lúc này hai tay Khả Hân ôm ngực thở hổn hển, mờ mịt nhìn nam nhân trước mặt. Lúc này biểu hiện của nàng giống như một người nghiện ma túy đang phát tác, còn hắn là loại ma túy mà nàng đang khao khát.
Khả Hân nhìn Tư Kiến với đôi mắt ngấn lệ và giãy giụa, tựa hồ như dùng ánh mắt để nói cho hắn biết đừng có vào mà nhanh chóng rời đi. Nàng vẫn đứng bất động trước mặt hắn, hai người một ở trong một ở ngoài cửa, nhìn nhau.
Lúc này ở dưới háng của Tư Kiến cũng mang theo một cái lều trại cao cao. Sau khi hai người nhìn nhau một hồi, ánh mắt Khả Hân hướng xuống phía dưới liền thấy cái lều trại đỉnh trên quần ngủ của hắn, trong cái quần kia có thứ mà nàng thèm khát nhất lúc này. Một tia dấu vết đấu tranh và do dự cuối cùng trong mắt nàng đã bị phá vỡ bởi bộ phận sinh dục hùng vĩ của hắn, cuối cùng nàng tuyệt vọng ném mình vào vòng tay của hắn.
Dường như Tư Kiến biết rằng Khả Hân sẽ làm như vậy, vì vậy hắn đã dang tay ra và để nàng lao vào lòng.
“Hưmm… Hơ… Hơ… Chụt chụt… Hơ…” Nhất thời cả phòng ngủ và phòng khách vang lên tiếng hô hấp mũi nặng nề của hai người và tiếng môi nút gắt gao cùng nhau hôn.
Khi hai người ôm nhau thì đồng thời môi chạm, hai người ăn ý hôn nhau khoảnh khắc ôm nhau, môi hai người gắt gao hút lấy nhau không có một khe hở, nước bọt của hai người bắt đầu nhanh chóng giao hòa trong khoang miệng của nhau. Má hai người bắt đầu kịch liệt hớp lại, tựa hồ như dùng hết khí lực, muốn hút đầu lưỡi và nước bọt của đối phương vào trong miệng mình, đây là tiến hành một trận giằng co miệng.
Mặt hai người đan xen nhau qua lại, môi ngậm môi xoắn xuýt cọ xát không ngừng, không có một khe hở nào, ai cũng muốn hút đối phương vào trong miệng của mình. Hai người vừa hôn môi mãnh liệt, hai tay vừa mơn trớn qua lại xoa bóp cho nhau.
Lòng bàn tay Khả Hân xoa xoa qua lại lưng và eo của Tư Kiến, còn hai tay hắn trực tiếp đặt lên bộ ngực đầy đặn của nàng, cách áo ngủ và áo ngực điên cuồng xoa bóp hai vú. Cặp vú của nàng là một trong những điểm mẫn cảm của nàng. Khi hai tay hắn bám lên cặp vú của nàng xoa xoa, nàng vốn đang thở nặng nề từ lỗ mũi bắt đầu phát ra rên.
“Hơ… ưmm… ưmmmm…” Theo Tư Kiến xoa xoa hai vú, Khả Hân bắt đầu rên trong miệng, theo dục vọng tăng lên, nụ hôn giữa hai người càng lúc càng trở nên điên cuồng.
“Cạch…” Theo một tiếng vang nhỏ, phòng ngủ vốn tối om đột nhiên sáng lên, đèn phòng đã bật lên.
Hóa ra vừa rồi hai người vừa hôn nhau vừa di chuyển bước chân, trong lúc ôm nhau xoay người, Khả Hân tựa lưng vào vách tường vô tình chạm vào công tắc phòng, trong nháy mắt ánh đèn màu trắng bật sáng lên. Đèn chợt sáng tuy rằng tương đối chói mắt, cũng không ảnh hưởng đến hai người vừa hôn môi vừa nhìn nhau. Tư Kiến dựa Khả Hân vào tường và tiếp tục hôn.
Lúc này tôi nghĩ đến một chuyện, đó là khi Tư Kiến tiến vào phòng, là do ai thúc đẩy? Tôi không khỏi phát lại video, bởi vì hắn đứng ở ngoài cửa, Khả Hân nhào vào trong ngực hắn, không thể tránh khỏi bước ra ngoài cửa, đứng ở phạm vi phòng khách. Khi hai người hôn nhau ước chừng nửa phút sau, tôi thấy bước chân nàng động đậy trước, là lùi lại, mà hắn đi theo bước chân nàng, vừa hôn vừa bước vào phòng ngủ, thuộc về nơi riêng của chúng tôi.
Là Khả Hân chủ đạo! Tại sao nàng muốn đem Tư Kiến vào phòng ngủ của chúng tôi? Có lẽ bởi vì nàng không muốn đi xa, cũng có thể nàng nôn nóng là vì thuốc, phòng ngủ của chúng tôi gần hơn, nếu muốn tới phòng ngủ của hắn, thì khoảng cách vài bước chân đối với hai người lúc này là quá mức xa, chỉ là… Cái ghế sofa trong phòng khách cũng rất gần hai người!
Nhìn thấy là Khả Hân dẫn Tư Kiến vào phòng ngủ của chúng tôi, trái tim tôi đột nhiên đau nhói, không thua gì cảm xúc khi lần đầu tiên nhìn thấy hai người yêu nhau. Bất quá cẩn thận ngẫm lại, trong lòng tôi cũng có một tia nhẹ nhõm.
Khả Hân bị dược vật khống chế, hiện tại đại bộ phận hành vi của nàng là thân bất do kỷ, hơn nữa lúc này nàng hoàn toàn không thể suy nghĩ nhiều như vậy, giải phóng dục vọng là điều nàng quan tâm nhất lúc này. Hơn nữa hôm nay mọi thứ của Tư Kiến đều tương đối khác thường, hắn chủ động đi tới trước cửa phòng nàng gõ cửa, thừa dịp dược hiệu phát tác chủ động tìm nàng, chính là muốn ở trong phòng ngủ của chúng tôi, trên giường của chúng tôi chơi Khả Hân một lần! Mặc dù hắn là người chủ động gõ cửa phòng, nhưng là Khả Hân chủ động lao vào vòng tay của hắn, cho dù sau khi nàng thanh tỉnh, hắn vẫn có lý do để trốn tránh trách nhiệm.
Tất cả đều nằm trong tính toán của Tư Kiến, lần này đột nhiên hắn giảm bớt lượng thuốc, chính là để cho Khả Hân bớt chịu sự kiểm soát của thuốc và khiến cho nàng có lý trí hơn. Nhìn phản ứng hiện tại của nàng, có thể kết luận vị trí trước mắt của hắn trong lòng nàng, hắn đã thành công, bất quá hiện tại không phải là thời điểm cao hứng, hiện tại nhiệm vụ đầu tiên chính là thỏa mãn nhu cầu của nàng, hưởng thụ thân thể nàng, giải trừ dược hiệu cho nàng… Hai người còn kịch liệt ôm hôn, bất quá nàng nôn nóng đã không còn thỏa mãn với việc hôn và âu yếm.
Hai tay vốn đang vuốt ve lưng Tư Kiến vòng qua trước ngực hắn, bắt đầu cởi dây quần và nút áo ngủ của hắn. Khả Hân rất nôn nóng, còn phải vừa hôn môi vừa cởi ra, nàng dùng sức rất nhiều mới cởi được. Khi dây quần và nút áo của hắn được cởi ra, áo ngủ tách ra hai bên, lộ ra lòng ngực săn chắc và sẫm màu của hắn. Hai tay nàng bắt đầu vuốt ve ngực và vai hắn.
Khi Khả Hân cởi áo ngủ Tư Kiến, rốt cục hắn cũng bắt đầu cởi đồ nàng, váy ngủ, áo ngực, quần lót… Từng món từng món rơi xuống sàn nhà, mà hắn cũng vậy, nàng cũng giúp hắn cởi bỏ tất cả đồ trên người. Không bao lâu sau, cả hai đã trần truồng ôm nhau.
Môi hai người vẫn không tách ra, vẫn gắt gao hút chặt vào nhau, hai tay Tư Kiến vẫn vuốt ve cặp vú Khả Hân, mà sau khi nàng trợ giúp hắn cởi đồ, bàn tay ngọc mảnh khảnh trắng nõn kia dò đến háng hắn, chính xác muốn bắt lấy dương vật vô cùng tráng kiện kia, bắt đầu sục sục thân cây nổi đầy gân xanh. Thân thể hai người mặt đối mặt kề vào nhau cũng từ từ di chuyển đến giường, lần này là hắn dẫn dắt, nàng đi theo.
Khi hai người di chuyển đến bên giường, Khả Hân trần truồng dựa vào mép giường, thân thể hắn đè lên và nàng thuận thế nằm xuống. Thân thể trần truồng của hai người cùng ngã xuống giường của vợ chồng tôi, trên vách đầu giường còn treo ảnh cưới của chúng tôi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro