Mối tình từ Audition

Phần 10

2024-08-05 07:07:52

Phần 10
Mới tờ mờ sáng hai cô nàng đã réo gọi trước cửa phòng hắn om sòm. Toàn thì vẫn cố thủ trong phòng không chịu ra, nhưng sức công phá bằng âm thanh của hai con mắm kia quá khủng khiếp nên hắn đành phải thức dậy một cách ép buộc. Thắm nhìn hắn chống nạnh lên giọng “Bởi vì chú ở ké nhà của cháu, cho nên chú phải làm việc để trả nợ. Chú phải làm xe ôm cho cháu, cháu muốn đi đâu chú phải chở cháu đi đó”.

Ngọc chêm vào “Tui nữa”.

Toàn gãi gãi đầu miệng ngáp một cái “Xe ôm thì xe ôm, mà bà Ngọc liên quan gì mà tui cũng phải chở bà?”.

Ngọc trừng mắt “Tui thích”.

Toàn lắc đầu trong vô vọng. Hai cô nàng dẫn hắn ra tuốt ngoài Bến Ninh kiều, cách đó vài mét có một chiếc ghe, trên ghe là một chú trung niên đang hút thuốc cạnh đó là ly cà phê đang uống dở. Thắm và Ngọc cất tiếng gọi lớn “Chú tư ơi, chú tư… ”.

Chú tư đang chuẩn bị uống nốt ly cà phê thì nghe thấy tiếng gọi của hai cô nàng, chú đặt ly cà phê xuống hớn hở nhìn về hướng Ngọc và Thắm vẫy vẫy tay đáp chào lại. Ghe chú tư chạy về phía ba đứa, Thắm và Ngọc liển thoắn “Chú tư, bữa nay chở tụi con ra chợ chơi một bữa nghen, lâu lắm rồi tụi con không ra đó”.

Chú tư kéo một ngao thuốc phà khói trắng xóa cười đáp “Chà bữa nay rồng ghé nhà tôm hén, con Lan đâu ba đứa bây chuyên gia tụm năm tụm ba phá làng phá xóm mà”.

Thắm cười méo xẹo “Bà Lan đi công tác ở đâu rồi con không biết, tụi con phá làng phá xóm hồi nào? Chú tư vu oan không hà”.

Ngọc tiếp lời “Đúng rồi, tụi con hiền muốn chết” xong đá lông nheo với chú tư một cái. Chú tư cười to “Tổ cha bây, thôi lên ghe đi chú chở đi chơi một bữa”.

Chỉ mất một chốc sau cả ba đứa đã an phận trên chiếc ghe của chú tư, ghe bắt đầu tiến ra giữa dòng Hậu Giang trong cái nắng ban sớm.

Toàn khá là hồ hởi, phải rất lâu rồi hắn mới được đi ghe lại. Ngày xưa tầm khoảng lớp 7 lớp 8 hắn và thằng bạn cùng xóm hay đi theo ghe của ba thằng đó, mấy trò như đu ghe, nhảy ghe… hắn cũng rành lắm. Mấy ông lớn tuổi đi chung vẫn luôn mồm nhắc nhở hắn và thằng kia không được chơi mấy trò như thế vì rất nguy hiểm và kiêng kỵ, nhưng rốt cục mấy ổng cũng phải tham gia vào cuộc vui của hắn và thằng kia đó thôi. Gió sông lồng lộng mát rượi cứ thế đập vào mặt làm hắn khá thích chí, cứ y như ngày xưa vậy. Cái nắng sớm không hề nóng nực, khó chịu một chút nào mà lại mang cảm giác âm ấm thoải mái bao trùm hết thảy cả dòng Hậu Giang. Chú tư luôn miệng hỏi han công việc của hai đứa cháu rồi đánh luôn qua cả hắn “Ê nhỏ, mày là bạn trai của đứa nào vậy? Nhà con ở đâu?”.

Toàn đáp “Dạ con ở Long Xuyên, An Giang. Bạn trai của hai bà chằn này thì con chưa đủ diễm phúc”.

Chú tư ghẹo “Mày giỡn quài, trai trong xóm ai mà không tia ba chị em tụi nó, tới chú chú còn muốn mê mà”.

Thắm phùng má “Chút về con méc thím tư chú nói bậy nè”.

Chú tư nghe thế van nài “Thôi, tao xin mày tha cho cái thân già tao”.

Ngọc ngồi cười rồi cũng hòa vào “Anh Kiên con chú đi làm có tiền nhiều thấy mồ, sao chú không ở nhà mà hưởng phước còn ra đây giăng nắng mần chi”.

Chú tư cười cười “Thôi cho chú xin, nữa đời chú nó gắn bó với sông nước rồi, giờ kêu chú lên bờ ngồi cả ngày chú chịu không nổi”.

Chú tư hỏi Thắm “Con Thắm ghe của ba mày đâu sao không đi mà bắt chú chở? Dạo này hai ông bà sao rồi?”.

Thắm cười hì hì “Chú giỡn hả, quận đó ba con bán hết ghe rồi còn gì. Hai anh chị vẫn sống tốt, có điều dạo này ít về thăm con với chị hai thôi”.

Chú tư cười “Phải rồi, chị hai mày có chồng chưa? Chú có mối nè để chú làm mai cho, hai bảy tuổi rồi ít ỏi gì, cưới chồng được rồi bây ơi”.

Toàn ngồi nghe thì bỗng dưng lòng chùn xuống, Thắm và Ngọc xoay qua nhìn hắn. Bổng dưng Toàn nhoẻn miệng bật cười “Chú tư nói đúng rồi, trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng mà”.

Chú tư làm một ngao thuốc “Thằng này hợp với chú nè bây, nhìn cũng không tới nỗi nào, có vợ chưa con chú làm mai cho”.

Thắm và Ngọc trợn mắt ra nhìn hắn, Toàn thấy thế giả vờ tỏ vẽ quan tâm “Cháu đương nhiên chưa rồi, mà phải đẹp cháu mới chịu à nghen”.

Chú tư cười ha hả “Chuyện, đẹp thì khỏi nói luôn, không chỉ một đứa nghen hai đứa luôn”.

Toàn thắc mắc “Hai đứa?”.

Chú tư chỉ tay về phía Ngọc và Thắm ngồi “Đó mày chọn ai chú gả?”.

Thắm và Ngọc đỏ mặt “Xùy, ai mà thèm ông khùng này chứ”.

Toàn bĩu môi “Có tui mới không thèm lấy hai bà”.

Thế là hắn bị quần ẩu ghê ghe mà không có đường thoát thân.

Ghe đã tới chợ nổi. Ở đây người ta không rao bán như kiểu “Ai abc gì hôn, ai xyz gì hôn… ” mà mỗi thuyền hoặc mỗi ghe sẽ có một cái cây cao, người bán sẽ cột những mặt hàng mà ghe hoặc thuyền của họ đang bán lên đấy, người ta gọi nó là Cây Bẹo.

Chợ đã nổi từ nửa đêm về sáng

Ta vẫn chìm từ giữa bữa hoàng hôn

Em treo bẹo Cái Răng Ba Láng

Ta thương hồ Vàm Xáng Cần Thơ (Huỳnh Kim) [thêm tí thơ ca cho nó sến súa chút]

Nói là chợ nổi tên sông nhưng mà hàng hóa rất là đa dạng, ẩm thực cũng thế. Hầu như món nào trên bờ có là dưới này cũng có. Chú tư bảo chợ mở từ sáng sớm cho đến tầm 8- 9 giờ sáng thì sẽ tản dần. Không khí sinh hoạt của chợ sôi nổi hẳn so với trên bờ, còn chưa kể đến những bóng hồng thấp thoáng bộ bà ba nữa, chu choa ta nói… Toàn cứ đảo mắt theo những đường cong hút hồn ấy mặc dù không phải “Người phụ nữ nào cũng đẹp” nhưng nếu đã đẹp thì đẹp đến mê người. Nó đại loại kiểu như con gái miền Bắc mặc áo Tứ Thân, Gái miền Trung mặc Áo Dài và Gái miền Nam là phải mặc Bà Ba vậy đó. Toàn háo hức cứ xoay trái rồi xoay phải, mồm liên tục bô lô ba la với mấy ghe xuồng đậu cạnh bên làm Thắm và Ngọc thấy cũng phải phì cười. Cả ba đứa liên tục chiến đầu hết món này tới món khác mà không thấy no nào là Hủ Tiếu Khô Sa Đéc, Nem Nướng, Bánh Tắm Bì, Bánh Cống, Lẩu Bần… Chú tư còn phải khiếp đảm với ba con quài vật này nữa kia mà. Trái cây ở đây thì bạt ngàn, chỉ cần chọn loại mình muốn, tấp vô quẹo lựa cực kỳ đơn giản. Sau một buổi sáng du hí Cái Răng cả ba quyết định quay về Ninh Kiều.

Ghe chú tư cập bến thì cũng đã gần chín rưỡi sáng. Vác hai bịch mận và ổi to đùng đứng trên bờ cả ba đứa rối rít cám ơn chú tư, Thắm đòi gửi tiền cho chú nhưng chú nhất quyết không nhận dù có làm gì, chú tư phẩy tay chào tụi nhỏ rồi ghe chú cứ khuất dần. Về đến nhà thì thằng Tuấn đã đứng chờ chực sẵn trước cổng nhìn cả ba hạch sách vì không rủ nó đi theo chơi, vốn còn tức vì nó mà mới bị đuổi đánh như hôm trước tiện thể Toàn dập cho nó một trận tơi tả. Thằng này coi vậy là nhây vkl sau trận đòn nó còn hướng phía Toàn nịnh nọt các kiểu, trong đời hắn ghét nhất là loại đàn ông như này. Hắn lắc đầu bó tay với thằng Tuấn, Tuấn lẽo đẽo theo ba đứa vào nhà rồi cứ thế mang dao mang đĩa ra gọt ổi gọt mận ăn một cách tự nhiên. Cả ba người đều nhìn nó lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mối tình từ Audition

Số ký tự: 0