Phần 34
2020-12-25 12:29:00
Ngáp dài sau một đêm ấm áp, tôi mở hai con mắt to cũng mình ra nhìn quanh, éo thấy nhỏ đâu hết, thôi cũng kệ chắc về phòng rồi. Bước ra ban công hít một hơi thật sâu vào lòng phổi, từng ánh nắng ban mai lại thả mình qua từng chiếc lá. Những cơn gió lao xao nhẹ nâng những chiếc lá cằn cỏi bay trong hư vô. Bẻ người rôm rốp vài cái tôi bước vào phòng tắm đánh răng sạch sẽ, từng tiếng bước chân lạch cạch xuống nhà, ngó vào bếp thì thấy nhỏ đang lục lọi cái gì ấy, bước vào thì thấy cái mùi bánh mì ốp la cứ bay loáng thoáng trong không khí, nhỏ quay lại nhìn tôi bổng giật bắn lên, mém tí đã rơi cái ly cà phê xuống đất.
– Cầm đi, của mấy người đó – con nhỏ nói bâng quơ…
– Ồ thơm quá – tôi ngửi.
– Ờ tôi làm mà – nhỏ ưỡn ngực tự hào.
Vẫn như thường lệ, ăn uống xong xuôi lại đưa con nhỏ đi học, từng tiếng reo vang vọng của những gánh hàng rong ban sớm đã trở thành một phần không thể thiếu ở nơi này rồi, những tiếng hè nhau cũng nhưng bác xe ôm kỳ kèo khách ban sớm. Hôm nay nhỏ ngồi gần tôi hơn một chút, nhỏ tì hay trái bưởi đập vào lưng tôi, một cảm giác phê phớn truyền từ lưng lên não bộ, tôi cứ ưởng ẹo lưng chừng nào thì có nhỏ tì sát vào chừng nấy, cái việc đó chỉ dừng lại khi đã đến trường học. Từng tốp học sinh thủng thẳng trong những bộ đồ đồng phục nhí nhãnh, những tình bạn trong sáng đang tay nhau vào trường, nhưng có phang nhau trong tối không thì mình cũng chả biết. Nghĩ bân quơ một tí thì có mấy đứa con gái kéo lại chỗ tôi. Nhìn lại thì ra đám bạn của con nhỏ lẫn mấy đứa lạ hoắc.
– Mày thấy tao nói chưa, đẹp trai vê lờ cơ mà – con Trinh la lớn…
– Chuẩn men rồi, có anh đẹp trai chở đi học sướng vờ lờ – một con bé nguýt ngoa…
Được gái khen sướng lắm các bác ạ, mặc dù là mình thừa biết điều đó. Nhưng được người khác khen thế mặt ra này thì cũng hơi nỡ lỗ mũi xíu.
– Tụi mày nói nhảm gì ế – con nhỏ bước xuống.
– Tao khen bồ mày đẹp trai ấy được không – con bé trợn ngược.
Mặt con nhỏ đỏ bừng bừng ngượng ngùng, tôi thì chỉ cười khẽ không nói gì.
– Thôi vào học đi – tôi nói…
– À mà anh ơi, anh phải bạn trai nó hông ế…
– Ờ gần như thế – tôi đáp rồi chạy đi.
Không phải là gần mà chính là như thế, lang thang trên những con phố hẹp, từng chiếc lá lại rơi xuống lòng đường, nắng đã lên cao uể oải tựa người vào thành ghế thở dài.
– Anh Minh – con nhỏ trân khều tôi.
– Gì em?
– Tối nay anh rảnh hông – con nhỏ làm cái điệu bộ nhõng nhẽo.
– Mà chi vậy? – Tôi đực mặt ra.
– À hông gì, ba mẹ em kêu em rũ anh về nhà ăn cơm ý – nhỏ nói ấp úng.
– Ơ anh có phải bạn trai em đâu mà về – công nhận đây là câu nói ngu éo tả được từ trước đến giờ.
– Thì anh cứ đến điiiii, nheee nheê anh – con nhỏ nũng nịu.
Tôi thì chẳng bao giờ chịu nỗi mấy cái lời nũng nịu của bọn con gái nên cũng gật đầu cho qua. Vừa làm vừa xoay bút nghĩ vu vơ, con bé thì cứ lâu lâu nhìn tôi cái cười chúm chím. Tôi cũng cười lại, nhưng mà nhìn sang trái thì thấy cái mặt đần thối của thằng trưởng phòng càng đau bụng hơn. Cái mặt đần thối kèm cái tức giận làm gương mặt hắn éo khác gì con tinh tinh xổng chuồng cả. Tiếng thời gian lại cứ lật đật trôi qua thoáng chóc cũng đã chiều, từng ánh nắng chiều buông dần qua khỏi cửa, một thói quen quen thuộc, tôi bước nhanh xuống nhà xe thì một cánh tay nhỏ nhắn kéo tôi lại, quay lại nhìn thì ra là nhỏ.
– Gì vậy em.
– Lúc trưa anh hứa gì quên rồi à – mặt con nhỏ xụ xuống.
– Anh nhớ, nhưng để về thay đồ đã, mặc vầy kỳ lắm – tôi cười khì.
– Hông cần, vầy cũng ngon trai rồi đi thôi.
Nói xong con nhỏ leo lên phía sau xe tôi ngồi cười kekeke. Chạy một tí thì cũng tới nhà con nhỏ, tôi dắt xe vào thì thấy ba nhỏ đang loay hoay xem thời sự, còn mẹ nhỏ thì đang ở sau bếp thì phải. Chào ba mẹ nhỏ xong tôi ra phòng khách ngồi, tôi thì có cái năng khiếu nói chuyện với người lớn nên ba mẹ nhỏ thích tôi ra mặt, đang ngồi loay hoay đánh cờ tướng với ba nhỏ thì mẹ nhỏ bước ra nói to.
– Ông với cháu qua đây ăn cơm này.
Ngồi xuống, tôi mơì từng người ăn để thể hiện sự ân cần và lịch sự của mình, vừa ăn vừa nói chuyện một lúc thì mẹ nhỏ hỏi.
– Thấy ngon không con – mẹ nhỏ hỏi.
– Dạ ngon lắm, lâu rồi con mới được ăn như vầy – tôi cười.
– Con nhỏ này nó đích thân xuống bếp nấu đấy – bác gái cười chỉ sang nhỏ.
– Ồ hèn gì ngon phếch – tôi cười.
Ăn uống và nói luyên thuyên với cả nhà nhỏ một lúc thì cũng phải chào về. Tôi bước ra cổng chào ba mẹ nhỏ rồi leo lên xe, định chạy vút đi thì con nhỏ nắm nhẹ lây tay tôi cười.
– Hìhì hôm nay em vui lắm – nhỏ cười.
– Ừ anh cũng vậy anh về đầy.
Lang thang dọc những con phố lúc 8h đêm, cái không khí se se lạnh bám víu lấy tôi, bước vào nhà thì thấy nhỏ nằm ngủ gục trên bàn.
Nhìn quanh thì thấy toàn là đồ ăn đã ngụi, tự dưng tôi cảm thấy mình có lỗi với nhỏ quá, tôi ngồi xuống cố nuốt vào bụng mặc dù đã no rồi.
Ăn xong tôi bế nhỏ lên phòng nằm, nhỏ cứ lim dim nằm trong tay tôi chẳng động đậy, chợt tôi hôn nhẹ vào má nhỏ một cái rồi bước ra khỏi phòng. Đêm dần buông xuống, những ánh đèn cuối cùng đã tắt, bóng tối ngự trị tất cả, và tôi lại nằm gục trên giường sau một ngày mệt mỏi.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/
Đêm lại nhường chỗ cho ánh sáng, từng tia nắng ban mai rơi nhẹ nhàng vào trong phòng. Tôi ngáp dài sau một giấc ngủ êm đềm, chống hai tay xuống giường rồi bật dậy, loạng choạng một lúc cũng vào tới phòng phòng tắm. Quẹt một miếng kem đánh răng chà chà cho sạch miệng rồi bước xuống nhà, cái cảm giác mát lạnh từ không khí quấn lấy tôi thật sảng khoái.
Vừa đi vừa bế con mèo mập đi vòng vòng nhà xem con nhỏ thức chưa, nhìn lên đồng hồ thì cũng đã 7h sáng. Hôm nay là chủ nhật nên tôi cũng chẳng phải đi làm, ngồi xem tv một lát thì có tiếng hát vang vọng từ phía ngoài cửa, quay cái đầu ra nhìn thì là nhỏ với em. Hai người tung tăng bước vào đi thẳng xuống bếp, chẳng thèm hỏi hang đến một thằng đang ngồi đực mặt ra. Thôi cũng kệ không quan tâm, dặn lòng là như vậy nhưng chỉ thoáng sau là tôi mò xuống xem hai người họ đang làm gì. Đúng là ai cũng muốn cô đơn, nhưng chẳng bao giờ chịu nỗi sự cô đơn mà.
– Hai người làm gì vậy??? – Tôi chen vào giữa nhìn.
– Hỏi mần gì, liên quan gì hông – nhỏ quay lại lườm lườm.
– Ơ thích thì hỏi thôi, ý kiến ý cò gì à – tôi bẹo má nhỏ lắc lư…
– A a đau, xê ra nghe, không tui lụi cho một cái à – nhỏ cầm lấy cây dao ra dọa tôi.
Tôi chỉ cười cười rồi lại bỏ lên trên xem tv tiếp. Thoáng sau nhỏ và em gọi tôi xuống ăn lẫu. Sáng sớm mà ăn lẫu thì sướng còn gì bằng, cái vị chua chua của nước lẫu cứ lan dần trong miệng tôi. Vừa ăn vừa hít hà cái không khí ấm áp trong căn nhà này càng làm tôi hạnh phúc. Ăn uống xong xuôi cả 3 ngồi chơi một tí thì trời cũng đã dần trưa.
Từng ánh nắng gắt dần hiện lên phía góc tường, tiếng kèn xe vang vọng ngoài đường, từng cơn gió lạnh khe khẽ luồn lách vào. Đang nằm dài trên cái giường cũ mèm quen thuộc.
“Cạch” tiếng mở cửa nhẹ nhàng, em bước vào nhìn tôi khẽ cười, em mặc cái quần jean đen, cái áo cũng đen nốt. Do da em trắng và mịn nên mặc những thứ đen tuyền lộng lẫy càng tô lên cái vẻ đẹp của em. Em khẽ ngồi xuống cạnh tôi, đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt nhẹ lên cằm tôi.
– Râu ria ghê gớm – em vừa nói vừa cười nhẹ nhàng.
Nụ cười nhẹ nhàng xen lẫn chút ánh ban mai, tôi không nói gì, chỉ nằm im và đọc dỡ tờ báo của mình. Em nằm xuống cạnh tôi, và nằm lên ngực tôi. Em giật tờ báo một bên rồi thở khì khì.
– Gì đấy cô gái bé bỏng của anh – tôi nói rồi vuốt nhẹ mái tóc đen của nhỏ.
– Hông gì – em nhe răng cười.
– Sao không ở dưới chơi đi, lên đây làm gì – tôi hôn nhẹ lên trán em.
– Thích thì lên, muốn nằm cạnh anh cũng hông cho à, thế em về nhé – em làm mặt giận…
– Xùy trêu tí thôi đã ì mặt ra, ghét gớm.
– Thế ai biểu trêu em làm gì, trêu lần nữa là chết nhé – em lườm tôi hăm dọa.
– Ừm hông trêu, giờ làm thiệt nè.
Dứt lời tôi bay vào cấu xé em, ngậm chặt đôi môi mềm mại của em, cái vị ngọt ngào nơi đầu môi hòa tan trong vị giác, từng hơi thở phập phòng trong căn phòng trống, em ôm chặt lấy tôi, hai đôi tay nhỏ nhắn tham lam ông chặt lấy cơ thể to khỏe này, buông nhẹ nhìn em một chút rồi lại thả cơ thể mình theo tiếng dục vọng vang lên từng hồi nặng trĩu. Đưa đôi tay thô ráp chai sần rê ra lên từng mãng thịt nõn nà của em. Em thở nặng nhọc từng hồi bấu chặt vào vai tôi, cái cảm giác mát lạnh đê mê truyền về, lột phăng cái áo thun bó sát xuống góc giường, cái cơ thể nõn nà dần hiện ra trong mắt tôi, dục vọng càng lớn, càng lấn át tâm trí tôi. Tôi yêu em, người tình hờ của tôi. Chưa bao giờ tôi có cái cảm giác ấy, à không không phải chưa bao giờ mà là đã lâu rồi, cái cảm giác muốn xâu xé cái cơ thể trần trụi trước mặt mình, tôi như con thú hoang bay vào ngậm chặt lấy đầu vú nhỏ, cái đầu vú hồng hào càng ngày càng cương cứng trong miệng tôi, tôi nút chặt lấy nó lâu lâu đánh lưỡi qua lại. Em rên nhẹ từng hồi từng tiếng a a a a điên dại càng ngày càng lớn, cởi nốt cái quần jean của em xuống, giờ trên cơ thể này chỉ còn mỗi chiếc quần lót ren đen trước mắt tôi, em giả vờ ngại ngùng khép nép che đậy.
– Nhìn gì mà nhìn, ngại chết đi được – mặt em ửng hồng trông yêu lắm.
– Nhìn người tình của anh chứ gì, thế cũng hỏi.
Trường dài trên cơ thể nõn nà này, tôi hôn nhẹ lên từng mãng thịt của em, em nắm chặt lấy tóc tôi khi tôi hôn nhẹ vào bước em, con bướm nhỏ nhắn bay lờ đờ trong dục vọng. Liếm láp quanh con bướm nhỏ một lúc thì em đã ướt át. Hơi thở nặng nhọc, mùi đàn bà lan tỏa khắp căn phòng. Tôi ôm nhẹ chặt em vào lòng, em cười nhẹ rồi cắm cúi xuống để trở thành một nghệ sĩ thổi kèn điêu luyện. Em lân la thằng nhỏ cương cứng của tôi, từng đường lưỡi ngọt ngào đê mê, tôi như vỡn vụng thành từng mảnh khi em hôn nhẹ vào trym tôi, cái cảm giác mãnh liệt khó tả. Con quỹ dâm dục dần điều khiến được tâm trí tôi, tôi nâng nhẹ cằm em lên rồi hôn, từng hơi ấm truyền về qua xúc giác, tôi đè lên em dưới cái nắng chiều tà, em cười ngượng ngùng không nói. Tôi cho thằng nhỏ vào bên trong em, vào bên trong con bướm yếu ớt đang vùng cánh trong đê mê dục vọng, em cong người ôm chặt lấy tôi, nâng nhẹ cái hông lên nhấp từng chút một, chầm chậm không cần gấp rút vì tôi biết hôm nay em là của tôi, người tình hờ à. Tôi ôm em bằng đôi tay to khỏe, em rên rỉ bên tai tôi bằng cái giọng đầy khao khát.
– Ưmmmma ahaha ơ, a… nhanh lên anh, mạnh lên ưmm em yêu anhhhhh.
Như một sinh lực truyền về, tôi nhấp mạnh từng cái một vào bên trong em, cái cảm giác được đôi cánh bướm quấn chặt vào cơ thể mình thật khó tả, em im lặng rên khẽ dưới ánh nắng chiều tà trên rèm cửa, em ôm lấy cổ tôi nhìn âu yếm không nói gì, chỉ khe khẽ cười dưới ánh nắng. Mãi một lúc sau em nằm lệch sang một bên cho tôi nằm xuống bên cạnh, vẫn cái công việc cần làm, tôi nhấp mạnh vào bên trong em, đôi môi hoang dại lả lướt trên vai và tai em, em rên rỉ, em càng rên rỉ thì tôi càng bốp chặt lấy vú em, sự mềm mại lan tỏa trong đôi tay tôi từng tí một. Ôm em siết chặt trong đôi tay này, tôi nhấp mạnh từng hồi, từng hồi thô bạo vào em, gương mặt dần hiện ra sự đau đớn và thỏa mãn, em nằm dài bên cạnh tôi không nói, em cười và hôn nhẹ lên môi tôi một cái, mặc kệ thời gian đang trôi, mặc kệ dòng tinh đục ngầu đang quấn lấy đôi cánh trắng. Tôi ôm em trong ngọt ngào dưới ánh nắng chiều, gió mơn trớn hai cơ thể trần trụi này từng tí một, thoáng một cơn gió lạnh làm đôi vai em run nhẹ, tôi cười và siết chặt em vào lòng ủ ấm. Lúc này tôi chẳng cần gì cả, vì tôi đã có em, người tình hờ của tôi…
Nắng chiều buông xuống qua rèm cửa, em vẫn nằm ngủ ngoan ngoãn trên tay tôi, đôi tay rắn chắc này sẽ ôm em, ôm em thật lâu và cho em hạnh phúc. Thoáng cười vì những dòng suy nghĩ vu vơ trong đầu mình.
– Way cười gì ấy – em la lớn…
– Ơi trời giật cả mình, cười là được ôm em chứ gì – tôi hôn nhẹ lên chán em.
– Ôm mà cũng cười, đồ điên.
– Ừm điên mới được ôm em, và abc xyz bcs đcm – tôi trêu.
– Trêu nữa thì tạch luôn nhé – em lườm lườm.
– Tạch gì cơ, tạch là cái này hả – tôi hôn vào môi em một cái thật lâu.
Em không nói gì nằm im cho tôi hôn, liếm môi em một tí thì cũng buông ra.
– Hôn với chả hít, gớm – em đánh nhẹ vào vai tôi.
– Kệ, có hôn và được haha – tôi cười đánh nhẹ vào mông em một cái chát.
– A đau, chết anh bây giờ.
Nằm trêu nhau một lúc cũng đi tắm, tắm rửa mát lạnh một tí thì cũng đi ra. Tôi lau tóc cho em, ngồi trước gương em như một bà hoàng, còn tôi là một người hâù của em. Xong em lại lau cho tôi, hai đứa vớ va vớ vẫn một lúc thì cũng ra, bước xuống nhà thì chẳng thấy ai, chắc con nhỏ đi đâu hay gì rồi.
– Em về nheee vài bửa qua chơi tiếp, bi bi anh – em cười nhe răng.
– Ừm vài bửa qua “chơi” – tôi trêu.
– Ừa chơi thì chơi haha.
Xong em leo lên xe rồi về, bỏ lại tôi với những dòng suy nghĩ vẩn vơ một mình…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro