Phần 8
2022-07-28 12:45:00
Sáng hôm sau, cậu cũng bị đánh thức bởi tiếng gọi của Hằng lúc 6h sáng:
– Alo anh nghe nè!!
– Tí qua chở em đi học nha…
– Tuân lệnh bà xã!!
– Hí hí…
Gọi xong cậu cũng làm đồ ăn sáng rồi phóng chiếc AB chạy tót qua nhà Hằng. Thấy cô nàng đứng trước cửa đợi sẵn, sở hữu thân hình khá chuẩn làm tô điểm thêm cho chiếc áo dài học sinh nhìn có vẻ thư sinh lắm, nhưng ai biết được đằng sau khuôn mặt ngây ngô thánh thiện đó lại là một con quỷ có thể giết người không ghê tay.
– Đợi anh có lâu không?
– Không!! Em vừa ra mà hì hì…
Nói rồi nàng leo lên chiếc xe AB màu trắng đời mới nhất của cậu, ngồi đằng sau cô cảm nhận được mùi thơm thoang thoảng của tụi con trai mới lớn nên thích thú vô cùng. Cô vội ôm chặt Nhật Đăng đưa sát mũi vào chiếc áo sơ mi để hít trọn mùi thơm đó. Lúc này là 6h30 sáng nên trời khá lạnh, cặp tình nhân trẻ mặc đồng phục học sinh đi trên chiếc xe máy không thể tránh khỏi sự thu hút ánh nhìn của người đi đường. Hai hàng cây bên đường cũng lào xào khẽ đung đưa trong buổi sáng sớm trông lãng mạn vô cùng. Gần tới trường nàng bảo:
– Anh ăn chưa? Mình đi ăn sáng nhé rồi vào học nhé?
– Ơ sao nãy không nói sớm, anh ăn mất rồi. Em chưa ăn hả?
– Thế anh thả em trước cổng trường đi em tự mua. Đi cất xe đi chồng iu hihi…
Nhật Đăng vội đưa xe vào khu giữ xe máy cho học sinh gần trường. Cậu tặc lưỡi vì mới hôm qua còn chê tụi thằng Quân giờ thì cậu cũng không khác là bao do một phần do cậu phải đèo thêm cái Hằng và nhà cô nàng cũng hơi xa nên bất đắc dĩ cậu mới phải làm vậy. Sau khi cất xe xong cậu vội chạy lại các bà bán đồ ăn sáng trước cổng trường mà kiếm Hằng. Bao nhiêu là món hấp dẫn, nào là: Xôi gà, xôi thịt, mì quảng, bún, phở… được trải dài trên con đường đối diện trường. Ở Mỹ thì không hề có nhưng thứ như này nên khi cậu chứng kiến lại thì cũng hoài niệm lắm. Loay hoay thì cũng thấy cái Hằng đang đứng mua xôi gà, cậu cũng vội tới kế bên nàng hỏi:
– Bà xã ăn gì đấy?
– Thấy rồi mà còn hỏi, nhìn cái mặt nghịch chưa kìa…
Lúc này bàn tay của Nhật Đăng đang sờ nhẹ vào bờ mông của nàng, bất chợt nàng giật mình “AH” lên một tiếng khá to, các cô bán hàng thấy thế cũng hỏi thăm. Nàng nhìn Nhật Đăng bằng cặp mắt vô hồn như sắp giết cậu tới nơi vậy. Tuy chỉ là đùa thôi nhưng cậu rất thích thấy người yêu mình nhìn mình bằng ánh mắt như thế, nó khiến cậu phấn khích vô cùng. Muốn được hưởng thụ cảm giác bị người mình yêu thương nhất hành hạ mình. Cậu luôn bảo Hằng là nô lệ, nhưng trong bảng khế ước có ghi “chủ nhân” và “nô lệ” có thể tùy biến dựa trên cảm xúc của hai người. Nói ngắn gọn, dưa trên mỗi tình huống cậu và Hằng có thể đổi chỗ cho nhau tùy vào hoàn cảnh và cảm xúc của mỗi người. Cả hai nắm tay nhau đi vào trường rồi tiến lên lớp.
Tùng! Tùng! Tùng…
Như thường lệ nhóm thằng Quân cũng hối hả chạy vào sau cùng cả lớp, theo sau là cô giáo Thúy dạy anh văn tiết đầu của hôm nay.
– Good morning class!!
– Good morning teacher!!
– …
Sau màn chào hỏi như được lập trình từ trước cậu tặc lưỡi ngồi xuống nghĩ sáng nào cũng có mấy câu chào lặp đi lặp lại vô thức như thế thảo nào mà học sinh Việt Nam không mặc dù học 12 năm tiếng anh trên trường vẫn không thể giao tiếp tốt được. Đang suy nghĩ như thế thì bất chợt tiếng cô Thúy vang lên:
– Đăng mặt em làm sao thế? Cả Hằng nữa…
Nhớ ra hôm qua cả hai đã có một màn tỉ thí võ thuật sinh tử khiến mặt cậu giờ đây toàn vết bầm tím, lúc này Hăng cũng đứng lên nói hộ cậu:
– Tất cả là lỗi của em thưa cô, em đánh bạn ấy!!
HẢ? Hằng ơi là Hằng sao em lại có thể ngây ngô như thế hả em? Anh có thể bịa ra vô số lý do khác mà. Em giết anh rồi!!! Nhật Đăng thầm nghĩ…
– Tại sao em lại đánh bạn? – Cô Thúy nghiêm mặt lại.
– Em… em…
Đến đây thì nàng ấp úng vì không thể nói lý do “em là nô lệ của bạn Đăng được”. Lúc này nhìn thoáng trên mặt của Hằng cũng có vài vết bầm cô nói tiếp:
– Còn Đăng có phải em đánh bạn không?
– Dạ… dạ – cậu ấp úng đáp.
– Thôi các em lớn rồi, làm gì cũng phải suy nghĩ. Vì đánh nhau ngoài trường nên các em sẽ không bị kỷ luật. Cả lớp lấy sách vở ra học nào.
Lúc này thằng Quân quay xuống nhìn Nhật Đăng bằng ánh mắt hình viên đạn như muốn bắn thẳng vào mặt cậu vậy.
Đối với cậu môn tiếng anh này thì chắc cũng khỏi phải bàn nữa, cậu học anh văn từ bé vì công việc lão Minh lúc nào cũng phải gặp các đối tác nước ngoài. Thêm nữa hai năm vừa rồi ròng rã bên Mỹ nên cậu giờ đây có thể giao tiếp không khác gì người bản địa. Ngồi trong lớp tay cậu vẫn luôn nghịch ngợm cơ thể của người yêu mình. Hằng thì cũng để im cho cậu lộng hành vì lúc này cậu đang là chủ nhân của nàng. Hằng biết chỉ cần kháng cự một chút thôi thì cũng sẽ làm cậu nổi máu bệnh hoạn lên mà trừng phạt cô giữa lớp. Lúc Nhật Đăng mò tay xuống chiếc quần thì nàng chịu không nổi nữa mà nói:
– Chồng… ơi… vợ chịu… không nối… nữa đâu, vợ rên… mất…
Cậu không nói gì mà chỉ rụt tay lại rồi chăm chú nhìn lên bảng. Thấy thế Hằng cưng lắm vì mặc dù khác người thật nhưng cậu luôn dừng lại đúng lúc, cái gì cần nghiêm túc cậu sẽ nghiêm túc. Thầm nghĩ đây đúng là người đàn ông của đời mình rồi, thì tiếng trống kết thúc tiết học cũng vang lên. Ngay sau khi cô Thúy bước ra khỏi lớp thì thằng Quân kéo bọn Khôi và Tuấn đến:
– Mày đánh Hằng của tao à?
Rất tức trong lòng nhưng thằng Quân cũng nói bằng chất giọng trầm nồng nặc mùi sát khí nặng trĩu chứ không gào thét lên. Nó cũng sống trong môi trường gia giáo nên cũng hiểu được một chút gọi là xử lý tình huống.
– Ai là Hằng của mày?
Đăng lạnh lùng đáp, mắt vẫn nhìn thẳng lên bảng không một chút đoái hoài đến thằng Quân. Hằng thấy thế cũng vội lên tiếng nhưng cậu ra hiệu cô nàng im lặng để cậu giải quyết. Lúc này không kiềm chế được thằng Quân cũng nắm lấy cổ áo của cậu mà xách lên, tay kia đấm móc thằng vào mặt cậu. Nhật Đăng nhìn Quân cười khiêu khích không thèm đỡ. Nắm đấm gần chạm vào thì bỗng dừng lại, thằng Quân biết nếu làm thế thì trong mắt đám con gái hắn sẽ thằng một gã côn đồ và trúng âm mưu của Nhật Đăng. Hắn thả cổ áo cậu ra thô bạo, nhìn chằm chằm. Nhật Đăng vẫn nhoẻn một nụ cười khiêu khích.
– Cả hai thôi đi!! Hằng bị ngã chứ không phải do Đăng đánh đâu.
Quân lúc này ngây người ra nói:
– Làm sao có thể bị ngã vô lý như thế được, Hằng nói đi có phải hắn bắt ép Hằng phải không.
– Không!! Sáng nay mình đang ngủ thì bị lăn xuống giường nên đập mặt vào bàn ấy mà.
Thằng Quân vẫn chưa tin lắm nhìn chằm chằm vào Nhật Đăng:
– Mày coi chừng tao đấy!!
Nói rồi hắn quay đi, Thằng Tuấn và Khôi cũng đi theo.
– Tùng… Tùng… Tùng.
Sau 3 tiết học mệt mỏi thì tiếng trống ra chơi cũng vang lên. Nhật Đăng đứng dậy nhìn Hằng, hiểu ý nàng cũng đứng lên đi theo. Đến nhà vệ sinh dành cho giáo viên Nhật Đăng vội kéo tay nàng vào trong. Vì đa số thầy cô toàn dùng nhà vệ sinh của học sinh ở mỗi tầng cho tiện nên WC của giáo viên rất ít người đi. Khóa cửa lại Nhật Đăng dơ tay tát thẳng mặt cô nàng.
– BỐP.
Nàng ôm mặt nhìn Nhật Đăng sợ sệt, tóc tai rũ xuống trông đáng thương vô cùng.
– Lúc nãy đã bảo để anh giải quyết tại sao em lại xen vào?
Sau khi nhận cú tát cho hành động không nghe lời của Nhật Đăng thì nàng cũng nứng lắm, nhìn cậu lên cơn bạo dâm với cơ thể mình ngay trong toilet nhà trường khiến nàng cũng không nói gì mà chỉ quỳ xuống như một nô lệ thật sự chờ đợi hình phạt tiếp theo của Nhật Đăng. Cậu kéo khóa quần xuống móc con cặc của mình ra đâm thằng vào cuống họng của nàng. Vì đâm quá mạnh nên Hằng của không điều khiển được mà rồi vô tình làm răng của mình cạ vào cặc của Nhật Đăng khiến cậu như muốn gào lên…
– BỐP.
– Con chó này!! – Nhật Đăng trừng mắt nhìn nàng sau cú tát vừa rồi.
– Em… em xin lỗi chồng – Hằng lí nhí.
Nói rồi cậu nắm tóc kéo Hằng đứng lên, bất ngờ dí sát đầu của hằng vào tường, tay còn tay tụt chiếc quần của nàng xuống. Nàng hiểu ý đưa tay ra sau cầm con cặc để vào đúng lỗ lồn của mình. Nhật Đăng đâm vào một cái “ÓT”. Vừa địt Nhật Đăng vừa dùng tay tét thật mạnh vào cặp mông đang dập vào người cậu từng nhịp.
– Á… ah chồng ơi nhẹ thôi vợ đau…
– Lần sau còn cãi chồng không? – Vừa nói Nhật Đăng thở mạnh như một con thú.
– Vợ… chừa rồi, tha… cho vợ điiii… a… ưm… ah… hic…
Sau 5p hành hạ lỗ lồn của nàng thì cậu rút ra, định vị được lỗ đít của nàng cậu gồng lên đâm từ từ vào cái lỗ đít dâm đãng đấy. Nàng trợn mắt lên vì đau:
– Tha cho vợ đi chồng ơi, á… á… rách của vợ mất!!
Nhưng vì có nước nhờn vừa địt trong lồn nàng lúc nãy nên cũng không ít lâu sau nàng đã không còn thấy đau nữa mà hưởng ứng theo bằng cách dùng 2 tay banh lỗ đít ra để Nhật Đăng địt dễ hơn. Địt một hồi lâu cậu nhận thấy sắp hết giờ ra chơi thì cũng bắn xối xả vào lỗ đít của nàng. Vì đứng một tư thế khá lâu nên Hằng cũng ngồi hẳn lên bồn cầu thở hổn hển…
– Anh vào lớp trước đi, vợ vệ sinh đã…
– Ừ…
– Bắn gì nhiều khiếp thể không biết, mà sao lại bắn vào đít vợ?
– Bắn vào lồn có bầu thì sao?
– Đấy biết ngay mà đàn ông con trai ai cũng vậy, chả bao giờ chịu trách nhiệm cả…
– Em vừa bảo gì?
– Em… nói đùa thôi – Hằng lí nhí sợ sệt.
– Thôi nhanh lên nhé anh vào lớp trước.
Nói rồi cậu đi thẳng lên lớp. Hằng thì bây giờ đang loay hoay với đống tinh trùng của Nhật Đăng trong lỗ đít mà không biết làm thế nào để lấy ra.
– Tùng… Tùng… Tùng.
Lúc này Hằng cuối cùng cũng vệ sinh xong, nàng đứng dậy đi khập khiễng vào lớp vì cả 2 lỗ của nàng đều bị hành hạ đến mức rát đỏ. Gần tới tới lớp, tụi thằng Quân đằng sau cũng thấy bộ dạng của Hằng mà vội tiến lại dìu nàng:
– Hằng… Hằng có sao không?
– Không sao đâu, Hằng hơi chóng mặt tí thôi, cảm ơn Quân nhé…
– Thôi để Quân đưa Hằng vào lớp…
Vừa nói hắn vừa nắm tay của nàng, tay kia ôm lấy eo đỡ nàng vào trong, vừa vào lớp bắt gặp ánh mắt của Nhật Đăng đang nhìn. Vì quá đau nên bây giờ nàng mới nhận ra tay Quân đang nắm tay mình. Vội rút tay lại nàng chạy nhanh vào bên cạnh Nhật Đăng khiến Quân có chút tức tối.
– Cần gì Hằng cứ bảo mình nhé – Quân nói để chọc ghen Nhật Đăng.
– Ưm – Hằng khép nép.
Lúc này Hằng không dám nhìn vào mắt của Nhật Đăng vì cô rất sợ cậu. Cả hai tiết sau Nhật Đăng không đếm xỉa gì tới nàng mà tập trung nghe giảng. Học xong cô lẽo đẽo chạy phía sau Nhật Đăng tới nhà giữ xe, vừa đi cô vừa nằm lấy tay áo của cậu vì sợ. Bất ngờ lúc này Nhật Đăng quay lại nhìn Hằng cười nói:
– Vợ sợ chồng giận hả?
– Em… Em…
– Chồng đùa vợ thôi, chứ chồng không ghen đâu, vợ đã là nô lệ của chồng rồi nên vợ làm gì chồng không quan tâm đâu.
Hằng đấm vào ngực Nhật Đăng nhõng nhẽo nói:
– Anh xấu xa lắm, cứ bắt nạt vợ thôi…
– Thôi lên xe nào về anh nấu cơm cho vợ anh bù nhé…
– Nhớ đấy nhé, hôm nay vợ mệt lắm không phụ chồng được đâu…
– Chuyện nhỏ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro