Hương - Hồng - Hoa của đời Năm Phúc

Phần 1

2025-02-11 14:20:14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 1
Hôm nay là ngày ông Đam tròn 55 tuổi. Hay còn được mọi người gọi là anh Năm Phúc, vốn dĩ được xóm giềng gọi như vậy là vì suốt cuộc đời ở cái vùng Củ Chi cụ thể là xã Tân Thông Hội ông đã có nhiều đóng góp về mặt tài sản, thiện nguyện… Năm Phúc đã nhiều lần hiến đất làm đường, xây cầu, tu sửa trường tiểu học, bệnh viện quanh Củ Chi.

Ngày trẻ Năm Phúc đã từng đến trước Chùa Bà ở An Giang cầu rằng: Nếu vợ mình sinh đủ bốn người con trai ông sẽ đem một phần tài sản của gia tiên đi làm thiện nguyện, giúp đời và nhờ vào phúc và phước lớn mong ước của ông lần lượt đều được ân trên đáp ứng.

Những đứa trẻ ra đời qua từng năm lần lượt đặt tên là Tứ, Đại, Thiên, Vương.

Cả 4 người lớn lên trong tình yêu thương và sự nuôi dạy tử tế của ông nên tất cả đều biết lễ giáo, sau này dựa vào bệ phóng của cha nên cả 4 đều có được vợ đẹp con ngoan, nhà cửa đàng hoàng.

Ông thì có phần hơi tuổi thân hơn vì bà Oanh đã mất cách đây 5 năm, mấy đứa con đều sinh sống và lập gia đình ở Sài Gòn nên vài tháng mới về thăm ba một lần.

Trong bốn đứa có thằng út năm nay 25 tuổi là hay về thường xuyên nhất. Vương là thầy giáo bậc trung học, do trường anh không phải dạy hai ngày cuối tuần, nên thường rảnh anh đưa vợ con về Củ Chi thăm ba.

Sáng chủ nhật ánh nắng sớm yếu ớt chiếu vào khuôn viên 1000 mét vuông, Hoa đang đi vòng tưới đủ các loại cây cùng ông Năm, do sống một mình nên việc chăm sóc cây cảnh là thú vui tao nhã mà ông làm mỗi sáng. Hoa mỗi lần về thăm đều thấy chuyện này rất thú vị nên dạo gần đây nàng thường chăm cây cùng ông Năm.

Bất ngờ Hoa trố mắt khi nhìn về phía một thân cây, nó trông già cỗi nhưng thẳng đứng, hai bên thân mọc ra những tán cây được cắt tỉa rất gọn, có tán còn trông như một bàn tay đang cầm quả bóng xanh – do lá được tỉa tót và uốn nắn thành hình tròn. Hoa đang mải ngắm thì ông Năm bảo…

– Đó là cây duối, vừa mới thắng giải ở Đài Loan trở về đấy. Ba mua nó từ vườn của nghệ nhân Trương Nghệ Mưu.

Hoa tỏ ra trầm trồ vì nó nhìn quá đẹp, nàng chấp hai tay ra sau nghe ba chồng kể về các loại cây…

Trong bộ đồ ngủ pijama áo cộc tay, quần lụa ngắn, cái dáng cao 171 của nàng như đang phô hết đường cong cơ thể. Nếu nói cây duối được nghệ nhân nắn nót mà đẹp thì nàng chính là nghệ nhân về búi tóc. Nàng gom hết tóc lên cao rồi búi nó lại, cố định bằng ghim song đó vẫn phủ xuống lả lơi vài cọng ở sau gáy và hai bên gò má, tóc mái thưa thưa cùng đôi mắt to tròn sóng sánh lúc nào cũng nhìn ông Năm rất dễ thương.

Từ sáng ông Đam đã vờ như chuyện con dâu mặc như vậy là bình thường, nhằm tránh làm Hoa ngại và đôi mắt ông còn được thưởng thức một nỗi bồn chồn khó tả.

Ông Năm tỏ ra bận rộn chăm cây nhưng cốt là để nàng không chú ý rồi thoải mái tia ánh mắt về phía Hoa, dù biết là hành động đó rất sai trái nhưng khổ nỗi con Hoa lại đang quá hớ hênh. Và xác thịt của gái trẻ tươi roi rói đang kích hoạt nỗi nhục dục từ bên trong của ông.

Khi cái Hoa đang say mê thích thú nhìn những hàng bông hồng rực rỡ màu sắc mà ông chăm chút kỹ lưỡng, nàng vì muốn nhìn rõ đóa hồng lạ sắc nên cúi đầu khom lại gần, vẫn không quên đưa tay vịnh lại phần cổ áo nhưng nàng đâu biết từ đằng sau ông Đam đang tận hưởng sự kích thích cao độ.

Cái dáng cao ráo khom lưng đang vươn cao cặp mông phúng phính về phía ông, ông Năm nhìn cặp giò trắng trẻo, cặp đùi mịn màng của nàng dâu trẻ và hơn hết là hai ống quần nhô cao để lộ hai đường bẹn vừa cong vừa trắng. Ông Năm như muốn xịt máu mũi, ông nhớ rõ vợ ông không được như thế chỗ bẹn đó của bà trông thật ớn vừa đen vừa nhăn. Ông Năm mở miệng lắp bắp…

– Tròn… tròn quá.

Nàng đâu biết mình lại đãi cặp mắt tham lam khi cố cuối người cắt một bông hoa, cái quần lần này nhô cao hơn, từ bên trong chiếc quần lót ren màu trắng lồ lộ ra giữa hai ống quần. Ông Năm vừa nhìn thấy lập tức toàn cơ thể đều trở nên hưng phấn, cả một đời chung thuỷ với bà Oanh nay mới lại có cảm giác này. Nhịp tim và cơ thể đều tăng nhanh hơn mức bình thường. Chiếc quần lót cứ lấp ló nó ôm vào cặp mông trắng như bông bưởi, rồi nó đang ôm lấy cả thứ tuyệt nhất, thứ nóng hổi và ẩm ướt nhất của nàng dâu – ông say sưa mường tượng về thứ đó, dương vật ông Năm cương cứng, dù qua hai lớp quần nhưng vẫn không ngăn được sự biểu tình mạnh mẽ của “nó”, đã hơn 5 năm từ ngày vợ mất ông chưa biết chịch là gì và hơn nữa đời người ông chưa bao giờ thử qua một cái lồn lạ nào. Càng suy nghĩ càng khiến ông mạnh mẽ hơn đối diện những sai trái về đạo lý đang bủa vây mình.

Hoa quay người lại, khoảnh khắc ngắn ngủi ấy qua đi, đôi chân dài miên man tiến từng bước đến chỗ ông, bàn tay thon gọn chìa lên một bông hồng hai màu…

– Ba iuuuu, cho con xin bông hoa này nhá… lần đầu thấy luôn á – giọng nàng ngọt ngây.

Vì sao lại không cho nàng được cơ chứ? Chính bông hoa đó đã giúp ông Năm ngắm được mông đít và quần lót ren của nàng. Ông Năm vờ như vừa bắt sâu vừa nói…

– Cho cô cả vườn còn được đấy nói chi là một…

Nàng nghe xong cười tít cả mắt rồi hỏi tiếp…

– Thế bông hồng này và Hoa này thì ai đẹp hơn? – Giọng nàng trêu…
– Tức nhiên là Dương Ngọc Hoa rồi – ông Năm nói to…

Nàng sướng tai rồi cười phá lên. Tiếng cười đùa vang khắp cả sân vườn.

Hoa thấy ông Năm đang dùng sức bắt con gì đó trong chậu, nàng áp sát thân trước vào tay ông rồi chồm lên nhìn, cặp vú tròn trịa đầy ắp sữa mẹ đang đè vào bắp tay săn chắc của ông Năm. Ông thấy kích thích hơn bao giờ hết. “Đôi gò Bồng Đảo” mà các thi sĩ dùng bao nhiêu là thơ ca, mỹ từ để miêu tả giờ đang cách ông một lớp áo. Qua lớp vải từng thớ thịt ở nơi đầu vú của con dâu cứ nhẹ nhàng mơn trớn vào tay ông và tình huống bất ngờ này làm ông không kịp phản ứng, cách tốt nhất là tiếp tục giả vờ để nàng dâu không nhận ra. Ông bắt xong đưa bàn tay phải của mình ra…

– Đây là mấy con rệp sáp, nó rất hại cho cây cảnh.

Hoa gật đầu, nhìn ánh nắng đang dần lên cao, nàng nghĩ chắc cũng trễ rồi nên bảo sẽ đi kêu anh Vương dậy rồi cả nhà cùng nhau ăn sáng. Ông Năm vẫn lâng lâng cảm giác mà Hoa vừa “tặng” dù tất cả chỉ là khoảnh khắc nhỏ, ông đang quay người vào trong chậu vì sợ Hoa sẽ thấy cái của nợ đó. Sáng hôm nay nàng dâu đã cho ông và cậu nhỏ của mình thức tỉnh sau bao năm “tu hành”. Ngoái nhìn theo dáng Hoa đang đi vào nhà, ông mới dần hiểu vì sao thằng Vương nó lại ăn cơm trước kẻng, làm con Hoa nhà người ta có bầu trước khi cưới. Ông nhìn xuống dương vật đầy tội lỗi đang cương cứng vì con dâu, nó chĩa thẳng về phía trước, nó đã sẵn sàng tìm đến một cái lồn mới.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hương - Hồng - Hoa của đời Năm Phúc

Số ký tự: 0