Phần 58
2024-01-31 11:46:00
Cánh cổng mở toang như đang chào đón một vị khách đặc biệt đầu tiên trong năm… Nó sẽ là người xông đất nhà nó năm nay… Trước đây nó ở với mẹ thì 2 mẹ con nó không quan trọng lắm về mấy cái này… Ai đến xông đất đều là may mắn cả… Nhưng bây giờ có bố Quang nó rồi nên là phải khác, vì bố Quang nó theo con đường công danh nên là rất tín mấy cái này… Có thể kể đến như việc đồ đạc trong nhà nó cũng như là ở phòng bố mẹ nó đều phải sắp xếp phong thủy… Hình như mấy ông sếp nào cũng vậy hay sao ấy… Sếp của nó bây giờ cũng là một người tín phong thủy và tâm linh cực kỳ…
Nó chào nhỏ Linh rồi về, nhỏ nhìn nó hạnh phúc lắm, cười suốt thôi… Nó bước vào nhà, đến sân nó hẵng giọng…
– Gia đình chị Liên anh Quang có ở nhà không nhỉ, chúc mừng năm mới nào…
Đang hí hửng đi vào cửa thì nó ngạc nhiên, nó thấy thằng Hưng, N. Anh đang ngồi chúc rượu với bố mẹ nó, nhe nhe nhởn nhởn… Thấy thế nó hỏi…
– Ơ đm, tao tưởng mày không được tuổi xông đất mà N. Anh…
– Anh sao thế nhờ, đầu năm mới đã chửi bậy rồi…
– À ờ, chị N. Anh cho em hỏi cái, sao mẹ bảo năm nay tuổi chị không xông đất được mà???
– À hihi chị nói em nghe nè, chị không xông được nhưng anh Hưng xông được mà, anh Hưng bằng tuổi em còn gì – Nhỏ bụm miệng cười khúc khích… Cả nhà nó cười ầm lên làm nó giận tím mặt…
Nó bước đến nở một nụ cười tươi nhất với thằng Hưng, sau nó vỗ đầu thằng Hưng cái bép…
– Mừng tuổi tao, nhanh con mẹ mày lên, đến nhà người ta xông đất thì phải mừng tuổi – Nó chia cái tay ra trước mặt thằng Hưng, cu cậu thì đang xoa xoa cái đầu cười trừ vì đau…
Nó xà vào ngồi cụng ly với cả nhà nó luôn… Bố nó nay khui chai chivas ra, rượu ngon nên cứ uống tù tì với nhau… Hơi men lúc tối vẫn còn nên là khá là say… Nói chuyện hỏi han, đặc biệt là bố mẹ nó căn dặn 3 đứa là nhiều…
– Thằng Nam, con N. Anh với thằng Hưng nghe mẹ nói đây – Mẹ nó lên tiếng…
– Vâng – Nó cạch với thằng Hưng rồi ngước lên nghe mẹ nó nói…
– 2 Thằng chúng mày chơi với nhau từ lúc lọt lòng… 2 nhà cũng thân thiết, mẹ chỉ nhắc 2 đứa, nhất là thằng Hưng là làm việc thì phải biết đúng sai, mẹ biết con đang làm gì, nhưng con cũng phải suy tính xem là công việc đó có phù hợp không và con không thể làm mấy công việc mặt tối mãi như thế được… Con như thế nào từ bé mẹ biết, lớn lên tính cách thế nào mẹ cũng hiểu hết… Thế nên là con thử suy xét và tính toán nhé…
– Dạ vâng con hiểu mà mẹ, mẹ yên tâm giờ con có suy tính hết cho tương lai rồi, con cũng không theo cái nghề xã hội này mãi – Thằng Hưng gật gù dạ vâng với mẹ nó…
– Còn thằng Nam thì cố gắng tập trung vào học hành, bác Đức hôm trước về qua nhà ông (Bác Đức là anh họ của mẹ nó, con chú con bác, bố của bác mất từ bé nên ông ngoại đưa bác về nuôi… Bây giờ bác làm bên Bộ thông tin truyền thông, bác là người sẽ xin việc cho nó sau khi nó ra trường), bác nói con phải gắng học hành, không được nghịch ngợm, ra trường đúng hạn để bác còn xin việc…
– Vâng con biết rồi mẹ… – Nó cũng gật với mẹ nó, nhưng tay cứ cạch rượu với bố nó thôi…
– Còn Ngọc Anh thì không sang Úc được vì dính một số thủ tục thì thôi ở đây cố gắng học hành… Sau này bố còn xin cho về huyện làm…
Mẹ nó dặn dò chúng nó rất nhiều… Đi 1 vòng rồi mới vào tiếp vấn đề yêu đương của 3 đứa…
– Chuyện của Hưng và N. Anh mẹ biết, nhưng mẹ chỉ nhắc 2 đứa lúc này chỉ là bạn bè thôi… Không được làm gì đi quá giới hạn để rồi lỡ dở ra đấy là không có tương lai đâu… Mẹ không ngăn cấm 2 đứa tìm hiểu nhau nhưng 2 đứa lớn rồi, Hưng con là người biết suy nghĩ, con chắc hiểu mẹ muốn nói gì đúng không?
– Dạ vâng, con hiểu ạ, con với em yêu nhau, con cũng tôn trọng em và em vẫn còn đi học… Bao giờ em học xong thì con và bố mẹ con sang đây xin phép nói chuyện với bố mẹ, hè hè – Thằng Hưng cười tươi, đáp lại mẹ nó…
– Chuyện đấy tính sau, còn xem 2 đứa có nên duyên không… Còn thằng Nam thì nghe đây, mẹ rất đau đầu vì con… Con là một đứa giàu tình cảm, hay suy nghĩ và nhạy cảm… Nên trong chuyện tình cảm con chưa có chín chắn… Mẹ khoan chưa nói đến chuyện con thay đổi tâm tính thế nào sau chuyện với cái Mai… Bây giờ con yêu cái Thu, mẹ cũng không cấm, nhưng Thu nó hơn con 4 tuổi, con bé nó tốt tính, ngoan ngoãn và có điều kiện tốt… Mẹ thấy nó lo lắng cho con và yêu con, con cũng nên suy xét trên mức độ tình cảm của mình… Đừng làm gì để con bé phải khổ…
Nó ngồi trầm ngâm không đáp lại, cứ tì tì uống rượu rồi nhấm nháp hoa quả…
– Còn chuyện của Mai, mẹ cũng rất tiếc vì 2 đứa như vậy, nhưng người cũ đã qua rồi thì thôi cho qua luôn, đừng nên cứ để trong lòng rồi lâu lâu lại mang ra dằn vặt, rồi tự làm khổ bản thân mình… Sau này N. Anh nó đi lấy chồng, bố mẹ già yếu, con là người phải gánh vác gia đình này… Nên mẹ mong con trưởng thành hơn…
– Vâng nhưng mà đầu năm mẹ nhắc đến Mai làm gì? – Nó nhíu mày hỏi mẹ nó…
– Hôm 28 tết, chị ấy về đây thăm gia đình mình… Em định gọi anh nhưng mà chị ấy không cho… – Ngọc Anh quay ra nhìn nó nói…
– Là mẹ không cho gọi con… Mai nó là một đứa tốt, trước đây mẹ cũng mong 2 đứa nên duyên vì mẹ rất quý nó… Nhưng hoàn cảnh không cho phép, Mai nó cũng khổ tâm khi phải rời xa con… Nhưng nó cũng không thể làm khác được…
Tự dưng nó khóc, nó khóc nấc lên, không khí đầu năm bỗng trở nên u buồn hơn… Nó cũng không hiểu rằng tại sao mẹ nó lại chọn thời điểm này để nói với nó nữa… Có thể nó là một thằng cứng đầu, không bao giờ có thể ngồi lại để nói chuyện với bố mẹ nó như lúc này… Thằng Hưng đưa tay lên vỗ vai nó an ủi, nó cứ cầm chén rồi nốc cạn… Mẹ nó với Ngọc Anh tính can thì bố nó xua tay…
– Cứ để đấy cho nó uống… Uống say rồi ngủ… Tính cách thằng này theo tao cảm nhận thì rất cứng rắn, ít khi nào trước mặt mọi người mà nó như thế này đâu…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
Nó lấy cái khăn giấy rồi lau lại cái mặt… Nó ngẩng lên nở một nụ cười rồi hỏi Ngọc Anh…
– Mai Anh thế nào? Có khỏe không?
– Chị ấy đẹp hơn, nhìn trưởng thành hơn rất nhiều… Hôm chị ấy về đây, chị ấy cũng có khóc nhưng không còn là khóc nức nở, khóc nấc lên nữa…
– Ừ vậy thì tốt rồi…
Nó cười rồi mang chén sang cạch với thằng Hưng và bố nó… không khí vui vẻ đầu năm mới lại trở lại… Mãi đến tận 3h sáng thì thằng Hưng mới xin phép về… Nó cũng lên phòng để đi ngủ… Nằm vật ra, nó lấy cái điện thoại và xem Facebook… Toàn là những bức ảnh chúc mừng năm mới… Chợt nó thấy sao khung cảnh này lại giống năm đó như vậy… Nhưng giờ nó đã khác rồi, nó tự tin nó là như vậy… Em, có thể em vẫn đang ở Việt Nam và đang đón tết tại đây, em vẫn đang dõi theo cuộc sống của nó… Nó cười buồn, bước ra ban công, nó châm một điếu thuốc… Gần 3h sáng nhưng khu nó vẫn nhộn nhịp, có lẽ đây là ngày duy nhất trong năm mà màn đêm không còn tĩnh lặng… Nó dơ bàn tay của nó lên, sờ sờ vài cái bảng tên ấy, nó mỉm cười…
“Có lẽ sau này… 1 năm có 12 tháng, nhưng anh chỉ thích có tháng 8… Vì trong tháng đấy chúng ta đã gặp nhau… Chỉ tiếc rằng không có gì là mãi mãi… Mai Anh, cảm ơn em vì tất cả”
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
Nó mở điện thoại, có tin nhắn chúc ngủ ngon từ chị, chắc là chị bây giờ cũng mới gặp mặt đầu năm cùng gia đình xong… Nó sang phòng gõ cửa mượn điện thoại của N. Anh… Con bé đang nói chuyện với thằng Hưng nên cũng nhăn mặt không muốn cho mượn, làm nó phải nịnh mỏi mồm mới được… Logout FB, nó Login acc nó rồi ấn gọi chị… Sau 2 hồi chuông thì chị nghe máy, chị đang nằm trên giường, khuôn mặt đỏ ửng…
– Sao nhìn như gà chọi thế? – Nó cười tươi trêu chị…
– Ứ em uống rượu mà chả hiểu sao bị say híc – Chị xị cái mặt ra…
– Bình thường em uống khủng khiếp lắm mà?
– Chắc tại nhớ anh nên em bị yếu đi rồi…
– Anh cũng mới uống, mà anh kể cho nghe, N. Anh với thằng Hưng yêu nhau đấy?
– Ủ ui, anh bây giờ mới biết á, bất ngờ quá ha – Chị bụm miệng cười trước bộ dạng ngơ ngác của nó…
– Hóa ra mọi người đều biết, có mình tôi không biết hả?
– Tại vì N. Anh nó sợ anh cấm cản với cả mắng nó nên nó không cho anh biết đó…
– Ờ thế thôi anh kể chuyện khác, chuyện này chắc chắn em chưa biết luôn… – Nó nhe nhởn, châm điếu thuốc ngồi gác chân lên lan can…
– Anh hút thuốc ít thôi, phổi còn yếu đó…
– Ừ anh biết rồi, mà 28 tết vừa rồi Mai về nhà anh đó, hôm nay N. Anh mới kể…
– Vâng chuyện đấy em cũng biết nốt… N. Anh có gọi cho em rồi, anh không nhớ cả ngày hôm đó em cứ mượn điện thoại của anh lấy lý do là dùng máy tính à? – Chị ngáp ngáp, vừa ngáp vừa nói với nó…
– Hay nhỉ, thế còn chuyện gì mà em chưa biết nữa không?
– Hihi không, mà sao thế, nhớ Mai hả – Chị lườm nó…
– Cũng có hơi buồn nhưng mà hết rồi, nhớ bạn đang ở bên kia điện thoại thôi – Nó cười nhe nhởn…
– Chả tin được cái mồm anh đâu… Thôi mình đi ngủ đi anh, sáng mai 8h em phải đưa mẹ đi chùa nữa…
– Ok ngủ thôi… Chúc em ngủ ngon…
Nó cúp máy, hút nốt điếu thuốc rồi đi đánh răng, rượu vào khiến nó dễ chìm vào giấc ngủ hơn…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
Năm nay hội bạn nó chuyển lịch tụ tập vào trưa mùng 1… 10h sáng nó dậy, đi xuống nhà gọi ầm ĩ lên nhưng chả thấy ai thưa… Chắc bố mẹ nó đi chùa rồi đi chúc tết rồi… N. Anh thì cũng chả thấy đâu, nó ấn số rồi gọi…
– Mày lại tót đi chơi rồi – Nó gào lên…
– Em đang bên nhà anh Thiên làm cơm đây này… Anh sang đây luôn đi…
– Thằng Thiên cú á, mày ở đó làm gì?
– Thì hội anh năm nay ăn vào mùng 1 còn gì… Mọi người ở đây hết rồi, còn mỗi anh chưa ra thôi…
– Mày giỏi, yêu vào rồi giỏi lắm…
– Xì, bố mẹ sắp về đó, anh đợi bố mẹ về rồi sang đây đi nhé…
Nó cúp máy, ngáp ngắn ngáp dài rồi đi đánh răng rửa mặt… Ra ngoài ăn tạm miếng bánh chưng cho đỡ đói vì thể nào trưa nay chả lết xác về… Nó định gọi video cho chị nhưng mà nhìn cái 6300 của nó thì lại chẹp miệng… Chắc đợt này nên mua máy mới thôi, dùng cả 2 máy cũng được… Tự dưng dạo này nó thấy nhớ chị thế không biết… Nó gọi điện thoại thì 2 cuộc không thấy chị nghe máy… Chắc chị bận. Nó lên thay quần áo, quần áo mặc tết chị mua cho nó cả 5, 6 bộ… Thôi thì cả năm được có ngày tết, nó diện luôn… Vừa khít không thừa không thiếu mà mặc khá thoải mái vì chất vải tốt… Chị nói đồ chị mua cho nó toàn hàng hiệu, mặc thì phải giữ cẩn thận… Nó cũng ậm ừ chứ đối với nó thì quần áo chỉ là thứ để mặc thôi, đặt hay rẻ cũng vậy.
Xong xuôi đi xuống thì thấy bố mẹ nó về rồi, nó cười cười rồi xin phép sang nhà thằng Thiên luôn… Phóng xe sang, nó thấy đã khá đông… Bọn thằng Thiên, thằng Tiến, thằng Hưng và một số thằng nữa… Đứa nào cũng kèm theo hàng xách tay… Năm nay đỡ hơn năm ngoái là có hàng xách tay đi kèm nên là cơm nước ngon hơn… Như năm ngoái tự mổ gà làm lẩu rồi nấu nướng phát mệt… Thấy nó đến, đứa nào đứa ấy cũng cười tươi…
– A chàng sinh viên đại học, mời anh vào nhà chơi – Thằng Thiên ra cửa bắt tay nó…
– Không dám, chúc ông chủ quán thịt trâu năm mới làm ăn phát đạt nhé…
– Ok phát đạt hay không thì trải chiếu làm tí 3 cây là biết mà – Chúng nó nghe xong cười lớn, hưởng ứng luôn… Thế là lại trải chiếu ra đánh bạc… Bên trong thì mấy đứa con gái đang làm đồ rồi… Nhưng mà nó để ý, sao có hình dáng quen quen thế kia… Nó đánh ánh mắt ra sân, con Mazda 6 màu đỏ của nhỏ Linh kia mà… Nó đi vào trong, đúng nhỏ Linh rồi, nó tự hỏi sao nhỏ lại ở đây…
– Ơ kìa, sao Linh lại ở đây?
Nhỏ quay ra lườm nó, tay vẫn đang rửa rau…
– Anh đến là sà vào cờ bạc, bây giờ anh mới để ý đến em…
– Nhưng sao Linh lại ở đây?
– Linh sang chúc tết nhà mình từ sáng, mà lúc đó anh đang ngủ, sau thì em rủ Linh sang đây luôn…
– Hay nhỉ – Nó cười trừ rồi lại ra ngồi chơi bạc với bọn bạn nó…
Ra đến nơi, thằng Hưng đếm tiền rồi ném cho nó, hất hàm…
– Tao với thằng Nam cứu nhau, đánh liêng đi, 3 cây chán lắm…
Nó cười khà khà, cầm tiền đánh luôn… Cứu nhau ở liêng là thằng nào ăn thì đóng gà cho thằng kia… Hết vòng mà còn 2 thằng thì tự so bài rồi chia đôi tiền trên chiếu… Cái trò cứu nhau này có nhiều cái hay, nhất là việc hiểu ý, hiểu bài nhau để thổi không cho cân… Nhưng cũng dở cái là nếu không hiểu nhau thì ôm nhau ra đảo sớm…
Hôm nay nó và thằng Hưng đen quá, toàn bị đè vì chất thôi… Còn chết cái liêng đồng chất dúi đầu vào theo nữa… Xong còn không hiểu ý nhau, thằng này tưởng thằng kia liêng to nên cứ thổi lẫn nhau… Thành ra lúc cân thì chẳng thằng nào có điểm… Tổng kết bay hơn 5 củ, thằng Hưng thì cứ cười hềnh hệch mặc cho nó vỗ đầu liên tục…
– Mày ngu như chó thế, đã nói tao nháy mắt phải là tao có liêng, tao nháy mắt trái là tao thổi láo mà…
– Mày nháy cả 2 mắt tao biết đâu được mà lần – Thằng Hưng cười ngặt nghẽo…
– Suốt ngày cờ bạc, đứng lên đi bê cái nồi lẩu ra đây cho em – Ngọc Anh bước ra lườm thằng Hưng rồi gắt, cu cậu thấy thế đứng lên đi lấy luôn, bộ dạng hết sức rón rén…
Nó ra cửa ngồi tí cho mát, mùng 1 trời mưa xuân, nó lấy điện thoại ra gọi chị nhưng vẫn chẳng thấy chị nghe máy… Nó đành nhắn cho chị cái tin rồi tắt máy, châm điếu thuốc ngồi hút… Mưa phùn khiến cho thời tiết trở nên lạnh hơn… Đang hút thì nhỏ Linh giằng lấy cái điếu thuốc của nó rồi vứt đi, ngồi xuống bên cạnh nó…
– Anh bỏ thuốc đi chứ, hút có ích lợi gì đâu…
– Hại sức khỏe nhưng tốt cho tâm trạng – Nó quay lại cười cười…
– Mai lớp mình họp lớp đấy… Em thông báo hết cho chúng nó rồi… Nhưng mà…
– Có chuyện gì mà ấp úng thế?
– Thôi anh đừng đi họp lớp nhé, để mai em bảo Hưng với Ngọc Anh đưa anh đi chơi…
– Ơ hay nhỉ, năm ngoái tớ bận về quê bố nên không đi được rồi, năm nay phải đi chứ – Nó hơi ngạc nhiên trước thái độ của nhỏ…
– Thì năm nay không đủ đâu, có mỗi mấy đứa thôi ý… – Nhỏ cứ ấp úng làm nghi ngờ…
– Thì tớ đi có sao đâu mà…
Nó rút điện thoại ra rồi ấn gọi thằng Hoàng…
– Alo… Mất tiền xin hãy nói đi bạn ơi…
– A chúc mừng năm mới thằng bạn chó nhé, chúc gia đình nhà bạn vạn sự như ý, an khang thịnh vượng, dạo này học hành sao rồi? – Nó hồ hởi…
– Ok cảm ơn thằng chó, chúc gia đình mày năm mới vui vẻ sức khỏe nhé… Tao vẫn bình thường thôi…
– Thế mai đi họp lớp không?
– Có chứ… Mai mày đi không?
– Có, lâu rồi không gặp chúng mày mà… Thế mai gặp nhé…
– Ok…
Nó cúp máy quay sang nhỏ Linh cười, nhỏ thì đang cắn cắn cái móng tay nhìn nó lo lắng… Nó thấy lạ thì quàng tay qua khoác vai nhỏ…
– Sao đấy, mai mấy giờ và ở đâu đấy Linh…
– Em nghĩ anh không nên đi, thật đấy – Nhỏ vẫn lấm lét nhìn nó…
– Nhưng có chuyện gì – Nó bắt đầu bực mình vì cái kiểu úp úp mở mở của nhỏ…
– Thì…
– Thì sao? – Nó hỏi dồn dập…
– Mai nó về họp lớp – Nhỏ hét lên rồi ngồi bệt xuống sụt sịt… Nó thì đánh rơi cái bật lửa đang quay quay trên tay… Với tay nhặt lại cái bật lửa, nó chấm điếu thuốc hút… Nó bất ngờ, hàng ngàn suy nghĩ xuất hiện trong đầu nó… Nó muốn gặp em, nhưng nó sợ khi gặp em thì nó không còn là nó nữa… Nó thở dài…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
– Anh ơi… hức… hức anh không đi được không?
– Không sao, tớ sẽ đi… để tớ đi – Nó cười buồn với nhỏ Linh…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
Cả ngày hôm đó nó cứ thơ thẩn với mấy cái suy nghĩ về em, rồi nghĩ về cái viễn tưởng khi gặp lại em… Nó tự soạn ra trong đầu nó tất cả câu hỏi mà nó muốn hỏi em… Và hơn cả là nó sẽ dặn lòng mình dù thế nào cũng phải thật bình tĩnh… Trưa đó nó uống nhiều rượu hơn nhưng lại ít nói lại… Thằng Hưng và N. Anh lo lắng hỏi han nó nhưng nó chỉ ậm ừ nói tự dưng thay đổi thời tiết khiến tay nó đau và mệt… Chỉ có nhỏ Linh là hiểu nó, ngồi gắp thức ăn rồi thi thoảng nắm nhẹ lấy tay nó gật đầu… Nó mệt nên để lại xe cho N. Anh đi về, còn nhỏ Linh lai nó về…
– Tớ không muốn về, cậu đưa tớ đến 1 nơi được không?
– Lại lên đó à?
– À thôi, cậu đưa tớ ra đây đã rồi mình đến đó sau…
– Anh đi đâu?
– Cứ đi ra ngã 4 rồi rẽ xuống BT đi, tớ chỉ sau…
– Vâng, em biết anh muốn đi đâu rồi…
Nhỏ đánh lái rồi chạy ra đường chính… Đường vắng nên nhỏ nhấn ga đi khá nhanh…
– Cậu biết lái xe từ bao giờ mà đi thạo thế?
– Bố dạy em từ năm lớp 11, nhà em có xe mà… xe này học xong là bố mua cho em luôn…
– Nhà giàu thích nhỉ – Nó cười…
– Xì, không bằng 1 góc nhà chị đâu, nhà chị gia thế kinh khủng lắm… – Nhỏ bĩu môi nói khoáy nó…
– Vậy à…
Nó trả lời cho có rồi nhìn ra ngoài… Nó thích cái kiểu này, nhìn đường, nhìn trời, nhìn phố… Trước có lần nó còn dành cả buổi chỉ để ngồi xe buýt và đi khắp Hà Nội… Mục đích là qua cửa kính xe buýt để ngắm nhìn ra bên ngoài… Cảm giác lúc đó thật nhiều ưu tư mà lại nhẹ nhàng thoải mái… Chẳng đợi nó chỉ, nhỏ Linh đã rẽ đúng đường… Phải, nó muốn xuống nhà em, lúc đó cũng chẳng hiểu nó làm vậy để làm gì… Còn nhỏ Linh thì chỉ chiều theo cảm xúc của nó thôi…
Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà em… Nó hạ cửa kính nhìn vào… Căn nhà em đã được sơn mới lại… Cánh cổng đã được thay, bên trong đỗ khá nhiều ô tô và ngoài sân là vài đứa trẻ đang trêu đùa nhau… Nó đánh ánh mắt nhìn lên phòng của em… Cửa sổ mở toang, nó nhìn kỹ hơn, căn phòng ấy đã không là một màu xám nữa rồi… Mỉm cười nhẹ, nó kéo cửa kính lên…
– Đi thôi…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
Mẹ nó gọi về có việc nên nó và nhỏ không lên chòi quân sự nữa… Nhỏ chở nó về nhà…
– Tại sao cậu biết Mai Anh đi họp lớp mà lại nói cho tớ biết…
– Em nghĩ rằng cứ như thế này thì anh càng không dứt được nó… Nhưng sau khi nói xong thì em lại hối hận…
– Tại sao…
– Em sợ…
– Sợ gì?
– Sợ nó mang anh đi… – giọng nhỏ nghẹn lại…
– Mai Anh có biết là tớ sẽ đi không?
– Mai không… Mai có hỏi em nhưng em nói anh về quê rồi…
– Ừ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro