Phần 57
2024-01-31 11:46:00
30 tết, chị ra mở shop buổi sáng… Chốt lại số lượng của năm cũ rồi thưởng tết cho mấy nhỏ nhân viên… Xong xuôi cũng gần 1h chiều, nó vào chị về lại nhà để chuẩn bị đồ đạc… Theo lịch thì 3h chiều nhỏ Linh sẽ sang đón nó về quê, còn chị thì về Hạ Long… Trên đường về mà chị buồn ra mặt dù nó đã an ủi rất nhiều… Ngồi xếp đồ mà chị cứ sụt sịt suốt thôi… Nó thấy vậy thì nịnh chị để chị vui hơn…
– Gì mà khóc ghê vậy, về có mấy ngày thôi mà… Thích thì hết mùng 3 anh xuống với em, mùng 3 có xe chưa nhỉ?
– Thật hả?
– Thì mùng 9 anh mới lên trường mà, 11 anh nhập học quân sự… Thoải mái thời gian – Nó cười tươi…
– Em tưởng mùng 3 nào anh cũng cùng gia đình về quê mà? – Chị xị mặt xuống…
– Không sao, anh sẽ bảo mẹ về từ mùng 2, rồi chiều mùng 3 anh đi từ đó xuống em được không? – Nó đỡ chị ngồi lên giường rồi ôm chị…
– Thế thì để mùng 3 em về với anh, ở đó đến chiều mùng 4 rồi về lại Hạ Long nhé… Được không – Chị nhìn nó, mắt sáng ngời như vừa nghĩ ra một sáng kiến…
– Thế có tiện không? Mà em đi thế bố mẹ không lo hả?
– Anh lo cho anh ý, em giờ thế này thì bố mẹ lo lắng gì nữa… Nhá nhá – Chị lay lay cái tay của nó, ánh mắt năn nỉ…
– Thế cũng được, à này – Nó quay lại nhìn chị…
– Dạ…
– Thơm em 1 cái – Nói rồi nó thơm môi chị, chị cười tít mắt ôm chặt nó…
– À tối nay anh đi xem pháo hoa với Linh nhé, anh lỡ đồng ý rồi…
Chị nhìn nó rồi đăm chiêu một lúc không trả lời nó… Lúc sau thì ngẩng lên với tay kéo đầu nó xuống rồi hôn nó, một nụ hôn kiểu Pháp. Buông nó ra, chị lấy tay lau nhẹ vào môi nó, thủ thỉ…
– Đừng làm gì để em phải ghen nhé…
– Chỉ là đi xem pháo hoa thôi mà – Nó cười tươi…
– Em nhắc không thừa đâu…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
3h chiều, Linh gọi điện cho nó xuống dưới sảnh chung cư… Chị đi theo nó xuống, đến cửa nhỏ Linh nở nụ cười với nó… Chị kéo tay chỉnh lại cái cổ áo của nó rồi nhón chân thơm nhẹ lên lên má nó…
– Anh về cẩn thận, về đến nơi gọi cho em nhé…
– Em cũng chuẩn bị về đi, đi xe đừng đeo tai nghe nhé…
– Vâng – Bé Linh đưa Nam về giúp chị nhé, đi cẩn thận đường 2 chiều đông lắm…
Nhỏ Linh gật đầu, nó thấy nhỏ không cười nữa mà ánh mắt trở nên buồn tủi… Nó lên xe, để túi quần áo ra ghế sau… rồi lên ghế trước… Chị vẫn đứng vẫy tay chào nó, đợi nó đi khuất rồi mới đi lên… Đường phố Hà Nội vắng vẻ, chẳng còn những cảnh tắc đường nữa… Nhưng ra đến ngã ba Ba La gần bến xe Yên Nghĩa thì lại tắc… Thú vị thật, người dân đổ từ Hà Nội về quê quá đông, tắc 1 đoạn dài, xe chẳng nhích lên được… Nhỏ Linh thì đang bực mình hay sao mà bấm còi inh ỏi cả lên… Nó thấy vậy thì nhắc nhẹ…
– Cậu cứ từ từ xem nào, bấm còi gì inh ỏi thế…
– Kệ em… – Nhỏ bực dọc gắt nó…
– Ờ thì kệ – Nó lại nhìn ra ngoài, dòng người vẫn đông nghìn nghịt…
– Cái đồ vô tâm, anh đi chết đi – Nói rồi nhỏ vớ lấy hộp khăn giấy bên cạnh ném nó, khuôn mặt cau có tức giận…
– Cậu dở hơi à?
– Ừ sao biết – Nhỏ hét lên…
Nó chẹp miệng cái rồi lại nhìn ra cửa… Nó và nhỏ chẳng nói với nhau câu nào nữa, đi mãi đến gần cổng huyện thì hết tắc… Tầm 4h30 nó về đến cổng nhà…
– Cảm ơn Linh nha – Nó đưa tay ra chào Linh, cười tươi…
– Hừmmm…
Nhỏ không nói gì, chỉ bấm kéo cửa kính xe lên xong đi thẳng… Khó hiểu thật, nãy còn cười rõ tươi mà… Nó xách túi quần áo về đến cổng thì thấy cổng khóa… Nó bấm chuông mãi chẳng thấy ai ra mở cửa… Bực mình nó gào lên…
– Ngọc Anh, mày không phải trêu tao, ra mở cổng nhanh lên…
Tiếng cười khúc khích vang lên, nó ngước lên thì thấy Ngọc Anh đang đứng trên ban công nhìn nó cười… Bực mình nó gào tiếp…
– Tao cho mày đúng 1p không xuống mở cổng thì đừng trách tại sao phòng mày đầy gián với chuột nhé…
N. Anh á lên một tiếng rồi chạy vù xuống mở cổng cho nó… Vừa mở vừa lườm nó, nó cười khà khà…
– Tốt, chưa đến 20 giây luôn, bố mẹ đâu?
– Bố mẹ đi sắm đồ rồi… Sao anh về muộn thế, mà về giúp em làm cơm tất niên đi…
– Không cậu ơi, bố mẹ sai ai thì người đó đi mà làm nhé haha – Nó cười lớn rồi xách đồ lên phòng, để lại N. Anh bực tức dậm chân bên dưới… Nó đang thay quần áo với xếp quần áo thì nó có điện thoại, mẹ nó gọi…
– Con vừa về – Nó nghe rồi trả lời mẹ nó…
– Mày lại trêu em mày à, xuống làm cơm đi – Mẹ nó mắng nó qua điện thoại…
– Hay nhỉ, con vừa về xong con mệt lắm – Nó gắt lại…
– Xuống giúp em đi, cả tết mình nó dọn nhà đấy, mày thì đi biệt tích giờ mới vác cái mặt chó về…
– Vâng…
Nó cúp máy, vứt đống đồ đấy, nó lững thững đi xuống dưới nhà. N. Anh thấy nó thì ôm bụng cười, bực mình nó đến rồi vòng tay qua kẹp cổ N. Anh kéo lại…
– Tối nay, tao bắt chục con gián, tao sẽ thả vào phòng mày…
– Bỏ ra, mẹ ơi, mẹ ơiiiii – N. Anh gào to lên làm nó phát hoảng, buông vội nhỏ ra…
– Điếc cả tai, thôi tao thua, giờ làm gì…
– Hihi anh ra mổ gà đi – Nhỏ nói rồi chỉ tay ra ngoài sân, nó thấy có con gà đang nằm trong lồng cùng 3 con khác…
– Một mình tao mổ? – Nó nhìn nhỏ N. Anh ngạc nhiên…
– Chứ còn sao nữa, đừng bảo anh không biết mổ gà nhé…
– Mày bị ngu không? Không ai giữ thì tao cắt tiết kiểu gì? – Nó gào lên…
– Thì đây, em ra giữ cho, có gì đâu mà gào lên – Nhỏ liếc xéo nó rồi đi ra trước… Nó rút điện thoại ra, ấn số chị…
– Em đây…
– Anh mới về rồi, em đi đến đâu rồi?
– Em mới qua Bắc Ninh, đang rẽ sang Hải Dương rồi đây…
– Thế em đi đi, đi cẩn thận đừng có vừa lái vừa dùng điện thoại nhé…
– Vâng, lát về đến nơi em gọi nhé, yêu anh…
Nó cúp máy, đi vào bếp lấy con dao với cái bát ra, nó cho ít nước mắm vào có gì lát hấp tiết cho ngon… Nó mang ra thì thấy N. Anh đang cầm chân con gà dơ lên rồi…
– Nhanh lên, kinh quá nó đi hết vào tay em rồi – Nhỏ vừa nhăn mặt vừa dơ con gà ra xa, nó buồn cười quá…
Một vết cắt ngọt lịm, tiết gà cứ thế tuôn ra… Tội thật nhưng mà thôi, hóa kiếp cho mày để làm kiếp khác nhé gà…
– Dốc ngược con gà xuống để tiết nó chảy xem nào – Nó gắt nhẹ…
– Đây… – N. Anh đứng lên dốc mà máu bắn cả ra ngoài, bực mình nó gắt to hơn…
– Mày làm ăn thế à, sau này mày có chồng thì tao bé bằng con mày…
– Ờ thế mà thằng bạn thân của anh chết mê chết mệt, nhắn tin gọi điện em còn chả thèm trả lời kìa…
Nó ngẩng lên nhìn N. Anh ngạc nhiên…
– Thằng nào?
– Hưng!
Ôi thằng này nó làm thật à, tưởng ngày đó trêu đùa nhau thôi chứ…
– Thế rồi sao, giờ sao? Thế đã nhắn lại chưa, đi chơi chưa, đến đâu rồi? – Nó hỏi dồn dập…
– Anh hỏi ghê thế, đi chơi thôi, mà đi cafe có mấy lần…
– Ờ thế cứ tìm hiểu đi, tao ủng hộ hết mình…
Chiều đó nó làm cơm cùng nhỏ N. Anh, nói khá nhiều chuyện, từ chuyện học hành rồi gia đình đến chuyện mấy bà hàng xóm đồn nó nghiện nên lâu chẳng thấy về nhà. Vì mấy bà ấy nghĩ đất Thái Nguyên toàn nghiện, nổi tiếng là hút chích ma túy mà… Nó nghịch ngợm ai cũng biết nên lên đó là nghiện chắc… Làm nó nghe xong phát bực, lên thay quần áo đẹp ra đi đi lại lại trước cửa nhà mấy bà ấy làm N. Anh cười sảng…
Tối đó cả nhà nó ăn tất niên vui vẻ… Nó uống với bố khá nhiều, mà chả ai say cả… Bố nó giờ là lãnh đạo nên đi tiếp khách suốt, uống cũng thú dữ, nó cũng vậy. Cứ ngồi khịa nhau rồi mời thôi, đến khi hết 2 chai rồi mẹ nó can mới thôi… Tối đó nó mượn máy N. Anh ngồi video cho chị, N. Anh thì đi chơi với bạn sau khi ăn xong… Mẹ nó dặn N. Anh phải về nhà trước giao thừa vì tuổi của N. Anh năm nay xông đất là không đẹp, tuổi nó thì oke nên cứ đuổi khéo nó… Nó kể cho chị mà chị cười ngặt nghẽo… Chị thì cũng vừa ăn tất niên ở nhà xong… Nó nói chuyện với chị đến tận 10h đêm… Rồi xuống cùng bố mổ gà để làm mâm cơm giao thừa… Đến 11h đêm thì nhỏ Linh gọi nó…
– Alooo…
– Hihi em đây, bây giờ em vào đón anh nhé…
– Ok luôn bạn ơi – Nó nói bằng giọng hết sức vui vẻ…
– Khiếp có chuyện vui à, đợi em tí nhé…
– Ok lần 2 bạn ơi…
11h20 thì nhỏ nháy điện thoại nó, nó cầm luôn cả điện thoại của N. Anh đi… Ra đến cổng thì gặp nhỏ Linh, tiết trời năm nay không lạnh bằng giao thừa năm đó, nó không đeo khăn và gang tay… Nhỏ Linh thấy nó thì cười tươi…
– Đi thôi anh…
– Tưởng chiều giận mình mà bạn ơi…
– Giờ hết rồi – Nhỏ lè lưỡi trêu nó…
– Thế lai đi bạn ơi… – Nó vẫn cười…
– Sao lại thế, tay anh khỏi lâu rồi mà? – Nhỏ nhìn nó ngạc nhiên…
– Thì năm đó cậu cũng lai tớ mà, năm nay cũng vậy đi…
Nhỏ cười nhẹ, mặt đỏ ửng nhưng vui lắm… Nó ngồi đằng sau nhỏ, bám nhẹ vào áo. Nhỏ đề xe rồi đi… Đang nói chuyện trên đường thì nó thấy điện thoại của N. Anh có cuộc gọi đến, hiện lên màn hình là mỗi chữ H rồi trái tim… Á à con mặt giặc này còn dấu nó… Nó bấm nghe luôn…
– Anh đi đâu đấy, đưa điện thoại cho em – giọng của N. Anh đầu dây bên kia…
– Á à, chúng mày được đấy, Tao mách mẹ là mày yêu đương không học hành gì hết…
– Này bố mày thách nhé, bố vặt cổ mày bây giờ – Thằng Hưng cười cười rồi nói vọng vào…
– Á à, 2 đứa chúng mày, thằng Hưng mày không đổi xưng hô đi thì tao về tao nói với bố tao nhé… Mày tập xác định đi – Nó vẫn cười tươi trêu lại…
– Anh Nam, em đùa tí làm gì căng hihi, anh đi xem pháo hoa không nhập bọn với em luôn đi – Thằng Hưng nói vào với giọng thành khẩn…
– Pháo hoa cái cc, bố mày còn phải ở nhà chuẩn bị cơm cúng, người đàn ông của gia đình nó khác hiểu không? Ai như lũ trẻ ranh chúng mày… Cơm xong là tót đi để bát cho anh rửa… – Nó vẫn cay cú vụ N. Anh đi chơi để nó rửa bát… Giờ được xả là xả hết mình…
Nhỏ Linh cười khúc khích, vòng tay qua đánh nhẹ nó… Nó thì buồn cười quá nhưng vẫn phải nhịn cười…
– Anh thôi đi, mẹ nói anh đi chơi với Linh rồi nhé, em mách chị Thu…
– Mày hộ tao cái, hộ tao cái luôn, tao năn nỉ mày đó, tao cầu xin mày đó…
– Thôi em thua anh, anh đi đi, cầm máy em đi cũng được… Thời nào rồi mà còn dùng 6300 cổ lỗ sĩ…
– Kệ tao, tao không giàu như anh yêu của mày được… Đm đi thì về sau tao, xin mẹ đi, đừng có về trước mà xông đất đấy…
– Vâng em xin rồi, mẹ dặn em rồi…
Nó tắt máy, nhưng lần này là đến điện thoại nó có cuộc gọi… là chị gọi…
– Anh đây – Nó bắt máy…
– Anh ở đâu mà vù vù thế…
– À anh đi xem pháo hoa cùng Linh…
Chị im lặng, nó nghe thấy tiếng thở dài bên chị, thấy vậy nó trấn an chị luôn…
– Lát nữa chuẩn bị bắn pháo hoa, anh gọi video em nhớ phải nghe máy đấy nhé… Em có đi xem không?
– Có, lát nữa quảng trường 30 – 10 có bắn, em ra đó xem… Vâng thế anh gọi từ 11h50 nhá, anh nhớ kiểm tra mạng 3G đi không đang gọi lại mất kết nối – Chị hồ hởi dặn nó…
– Ok anh chuẩn bị hết rồi… Thế nhá, tí anh gọi…
– Vâng, em yêu anh, đừng làm gì khiến em buồn, em ghen nhé – Giọng chị buồn buồn…
– Yên tâm nhé… – Nó cười rồi nói với chị…
– Dạ…
11h40, nó với nhỏ Linh mới tới, may quá căn chòi quen thuộc vẫn chưa có người ngồi… nó đỡ nhỏ xách túi đồ toàn bia với đồ ăn lên và bày ra… Bia còn lạnh nên uống khá là mát… Nhỏ Linh thì vui lắm, cứ ngồi cạch cùng nó thôi… 11h55, nó lấy máy N. Anh ra gọi chị, chị bắt máy, chị cũng đang ở ngoài đường… Hình như ở Hạ Long đang mưa, nó thấy chị mặc cái áo khoác mũ lông rồi chùm lên đầu, đôi môi đỏ chót nhìn nó cười tươi… Nó dơ máy ra, nhỏ Linh chào chị rồi cười, nhưng nụ cười của nhỏ khá buồn…
00h00, pháo hoa bắn, chị thì xuýt xoa reo lên với nó…
– Anh ơi, đẹp quá, anh nhìn nè – Chị quay cam sau cho nó nhìn…
– Đẹp thế, ở chỗ anh thế này thôi…
– Năm mới rồi, chúc anh yêu của em thêm 1 tuổi mới, trưởng thành hơn, là chỗ dựa tinh thần cho em nhé, em yêu anh! – Chị chu mỏ thơm nó sau câu nói…
– Chúc Hoài Thu của anh năm nay công việc thuận lợi, ngày càng xinh đẹp và yêu anh hơn nhé… Yêu em!!!
Nó cười tươi, đang cầm máy bằng tay trái dơ lên cho chị xem pháo hoa thì chợt nhỏ Linh nắm lấy tay nó… Nó hơi ngạc nhiên quay ra nhìn nhỏ, nhỏ ghé sát tai nó nói khẽ…
– Để yên đi không em giông cả năm đó…
Nó vẫn để yên vậy… Chị quay camera nhìn nó cười hạnh phúc, được vài phút thì kết nối mạng kém, hình như chị có cuộc gọi… Nó tắt máy rồi nhắn cho chị cái tin nhắn để chị yên tâm… Nó vẫn đứng đó ngắm pháo hoa với nhỏ Linh… Còn 5p nữa pháo hoa tắt, nhỏ xiết tay nó chặt hơn, đứng sát vào nó…
– Anh ơi, năm đó anh thực hiện mong ước của em, khiến cho 1 năm của em thuận lợi lắm, em làm gì cũng được hết á…
– Thế à – Nó quay ra nhìn nhỏ…
– Năm nay, em dự định mở thêm cửa hàng… cái này là mở riêng… Anh có thể tạo động lực cho em được không… – Nói rồi nhỏ nhắm mắt lại…
Nó bây giờ đã điềm tĩnh hơn, những việc như này nó đã trải qua khá nhiều nên nó chẳng còn hồi hộp hay rung động gì như năm đó nữa… Nó cười nhẹ rồi hướng ánh mắt ra ngắm pháo hoa…
– Em biết làm vậy là em có lỗi với chị, nhưng năm mới thì đặc cách một lần cũng không sao đúng không anh…
– Không được đâu, tớ hứa với chị rồi… – Nó cười nhẹ, kéo tay nó ra khỏi tay nhỏ…
Nhỏ mở mắt nhìn nó, pháo hoa còn 1 phút, những quả lẻ cuối cùng đang bắn lên… Chuẩn bị là trùm pháo hoa tổng kết…
– Năm đó là em nhút nhát, ngại ngùng nên để Mai nó đến trước 1 bước… Nhưng giờ em tự tin rằng em khác rồi anh ạ…
Nó quay ra nhìn nhỏ ngạc nhiên vì tự nhiên nhắc đến tên em, trùm pháo hoa cuối cùng bắn lên sáng rực bầu trời, cảnh tượng này giống hệt với năm đó…
– Em yêu anh – Nhỏ nắm lấy cổ áo nó rồi kéo nó xuống, nó bất ngờ… Môi nó chạm môi nhỏ… Đây là lần đầu tiên nó hôn nhỏ… Mắt nó tròn lên, còn nhỏ, 2 giọt nước mắt đang dần lăn xuống…
– Mùi son khiếp quá – Nó cố tình đánh trống lảng để chữa cái không khí ngại ngùng vừa xong…
– Anh yên tâm đi, anh vẫn giữ lời hứa với chị mà, đây là em chủ động – Nhỏ nhoẻn miệng cười với nó, rồi lấy 2 lon bia lên cạnh cùng nó…
– Chúc anh năm mới vui vẻ, nhiều sức khỏe, học hành tốt và hạnh phúc bên chị Thu nhé – Nhỏ nói bằng cái giọng nghẹn lại…
– Tớ cảm ơn, chúc cậu thành công trong công việc, trong cuộc sống, vui vẻ và hạnh phúc nhé – Nó cũng cười đáp lại nhỏ…
– Hạnh phúc của em là anh đấy… Em vẫn đợi anh, em yêu anh… 3 năm em thích anh, tròn 2 năm em yêu anh… Thế mà đã 5 năm rồi đấy, nhanh nhỉ – Nhỏ cười tươi với nó, đôi mắt vẫn ướt…
Nhỏ nói làm nó hơi sựng người một chút… Chẳng còn hình ảnh cô lớp trưởng năm nào nhút nhát, e thẹn và ôm miệng khóc cả buổi khi bị nó phũ nữa… Thay vào đó là một Diệu Linh trưởng thành, sắc sảo, không ngại ngùng và dứt khoát trước mặt nó… Chẳng lẽ hành động của nó ở bữa tất niên năm đó đã tác động nhiều đến nhỏ vậy sao…
Gần 1 giờ sáng, các cặp đôi đã lác đác lên xe trở về, nó và nhỏ cũng thu dọn rồi về… Lần này là nó lai vì nhỏ uống bia rồi, nó sợ nhỏ mà lai thì nhỏ cho nó xuống mấy cái ao ngoài kia mất… Ngồi đằng sau, nhỏ chỉ bám áo nó, nhưng ra đến đường lớn… Nhỏ ngồi xích vào ôm chặt nó… Nó cầm tay nhỏ để ra nhưng không được, nhỏ cương quyết lắm… Ghé sát lên tai nó, nhỏ thủ thỉ…
– Em lạnh, cho em ôm anh một lát…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro