Phần 1
2023-01-26 03:36:00
Sáng sớm như thường lệ, Trinh đứng dậy đánh răng rửa mặt, nhìn gương mặt V line của mình trong gương, hai mắt si mê.
Trinh vừa sinh nhật mười tám tuổi hôm qua, với dáng người cao ráo, làn da trắng mịn, gương mặt V line xinh đẹp, hai hàng chân mày sắc lẹm, đôi mắt long lanh có hồn, mi dài cong vút, mũi thẳng, môi anh đào lúc nào cũng mọng nước, mái tóc dài ngang lưng.
Với gương mặt này, Trinh được rất nhiều đại gia và thanh niên đẹp trai đến tỏ tình, nhưng đều bị từ chối. Mọi người đều không biết là Trinh đã yêu chính bản thân mình từ lúc nào không hay.
Lại nhìn xuống dưới, dưới cái cổ trắng ngần là hai cái vú tròn trịa vừa phải không to cũng không nhỏ, Trinh đưa hai tay thon dài lên nhào nặn hai cái vú của mình, ngón tay nắm lấy đầu vú kéo ra rồi thả cho nó đàn hồi vào lại.
Hai tay từ từ vuốt ve trên cổ xuống đến cái bụng phẳng phiu không chút mỡ thừa, bóp chặt hai cái mông tách ra để lộ ra lỗ đít hồng thẩm nhíu nhíu. Trinh giơ cái chân thon dài đặt lên trên bồn rửa mặt.
“Ưhm…”
Khi ngón tay giữa vuốt dọc theo khe thịt đỏ hồng, Trinh như bị điện giật, cả người run lên rên nhẹ một tiếng.
Trinh tách hai mép lồn béo mập ra, bên trong là một cái lỗ nhỏ đang co bóp, dâm dịch cũng bị ép chảy ra, khi Trinh tách hai cánh môi lồn ra đâm nhẹ hai ngón tay trỏ vào cái lỗ nhỏ rồi tách miệng lỗ ra, bên trong là vách thịt đỏ hồng nhúc nhích, nó co mạnh lại như muốn che dấu cái màng trinh đang chặn ngang ở giữa lỗ lồn.
“A…”
Trinh thỏa mãn rên một tiếng, thả lỗ lồn ra, đưa hai ngón tay trỏ lên miệng mút sạch dâm dịch ngọt ngào thơm mát của mình. Đây chính là chuyện thường ngày của Trinh, mỗi buổi sáng đều phải kiểm tra cơ thể mình.
Bước vào bồn tắm, Trinh tắm rửa sạch sẽ, lau khô cơ thể. Từ trong tủ lấy ra một cái áo dài trắng mặc vào, áo dài bó sát người càng tôn lên dáng người cao ráo của Trinh. Hài lòng nhìn cơ thể hoàn hảo của mình trong gương.
Trinh cầm hai chiếc điện thoại bỏ vào cặp sách, một cái màu hồng là của ba mẹ mua cho, còn cái màu bạc không biết là của hãng nào, hôm qua sau khi được cha mẹ tổ chức một buổi sinh nhật long trọng, Trinh về nhà lên mạng lướt web muốn mua một món đồ tự tặng cho bản thân, dùng cả buổi mới từ trong một trang web lậu nhìn thấy nó. Vừa nhìn nó Trinh như bị thôi miên, không suy nghĩ liền click mua, mà hàng hóa chỉ mất một tiếng đồng hồ là được giao tới.
“Cộc… cộc…”
Tiên đi trên một đôi giày cao gót đế vuông cao năm phân, nhìn như một công chúa kiêu sa mặc áo dài thướt tha đi dạo. Trinh bấm thang máy chờ đợi, chân trái bắt chéo lên chân phải, hai tay cầm cặp sách che đằng trước, như một người mẫu tạo dáng, vì ở trên tầng cao nhất trong một khu căn hộ cao cấp, mỗi lần đi thang máy phải chờ vài phút.
“Tinh… Tinh…”
Tiếng tin nhắn đột nhiên vang lên, Trinh ngó nghiêng, tưởng đâu là điện thoại ở đâu không ngờ nghe kỹ nó phát ra từ trong túi xách của mình.
Mở cặp sách lấy ra chiếc điện thoại màu bạc, Trinh tò mò mở ra.
(Giới thiệu: Xin chào người may mắn, tôi là một nhà khoa học, dù khó tin nhưng những thứ dưới đây đều là sự thật.
Chiếc điện thoại này là do tôi trong lúc vô tình tạo ra, khi nó ra đời nó đã hút hết sự sống của một vũ trụ, trước khi chết tôi đã dùng quyền của đấng sáng tạo lưu tin nhắn này vào đây. Sau đây là năng lực của chiếc điện thoại này, nó là một cỗ máy tính mẹ không có ý thức chỉ có bản năng, nó chỉ lựa chọn một chủ nhân duy nhất, khi chủ nhân chết nó cũng hủy.
Nó kết nối với linh hồn của bạn và cải tạo phóng đại tiềm thức của bạn, khai phá những thứ sâu trong tâm trí. Nếu trong tiềm thức bạn lương thiện khi bạn làm những việc giúp người khác, đại loại là làm anh hùng. Hoặc tiềm thức bạn xấu xa bạn phải làm những việc ác thì nó sẽ từ từ kết hợp với bạn đến khi đủ 100%. Nó rất quyền năng cũng rất nguy hiểm, hãy cẩn thận với những quyền năng mà nó đem lại.)
“Sùy… Ai lại rảnh rỗi làm những trò xàm xí như thế này. Đúng là mặt hàng chợ đen mà. Thật tốn tiền.”
Trinh nhìn xong tin nhắn thì tức giận quăng điện thoại vào trong thùng rác kế bên.
“Keng…”
Trinh bước vào trong thang máy bấm tầng một. Trinh dắt xe đạp ra, vén tà áo gọn gàng leo lên xe đạp, trường học cách nơi ở rất gần chỉ cách một con phố, một công viên, đi bộ hai mươi phút, đi xe đạp thì năm phút.
Trinh bước vào trong lớp, tất cả bạn học đều ngẩng đầu nhìn lên, nam ánh mắt nóng bỏng, nữ thì hâm mộ.
“Tinh… Tinh…”
Vừa ngồi xuống ghế, một âm thanh quen thuộc lại vang lên, Trinh giật bắn mình tưởng là mình nghe nhầm, mở cặp sách nhìn vào bên trong là một cái điện thoại màu bạc nằm gọn trong đó.
Trinh nhớ mình đã quăng nó vào thùng rác rồi, nhưng nó lại như một bóng ma xuất hiện trong cặp. Nhớ đến nội dung trong tin nhắn mình đã đọc lúc trước, Trinh run rẩy cầm điện thoại ra.
“A… Bạn mới mua điện thoại mới à Trinh. Thật đẹp, giống như bạn vậy.”
Không để ý bạn nam bên cạnh đang khen ngợi lấy lòng mình, Trinh nhanh chóng chạy ra khỏi lớp, chạy vào toilet trong trường học, chui vào một buồn đóng cửa lại. Trinh run run mở điện thoại lên.
Trên màn hình điện thoại chỉ còn một thanh % đang ở mức 1, tất cả ứng dụng khác đều bị xóa hết. Trinh hít sâu một hơi khó có thể tin được những chuyện trước mắt.
Trinh há hốc mồm nhìn chằm chằm vào màn hình, trái tim đập mạnh. Tuy đã tin một nửa nhưng Trinh vẫn muốn xác minh một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro