Phần 77
2024-04-09 05:39:00
Nhìn đồng hồ vẫn kịp thời gian. Nên Trần Phong vẫn chưa thể rời giường.
Hắn vẫn đang dây dưa với cái miệng nhỏ hút chặt của Vương Bội. Ngồi trên giường ngửa đầu cảm nhận từng cú siết của đôi môi khao khát kia. Chẳng thèm nhìn đến đường cong lung linh của bờ mông tròn ngoe nguẩy lấy lòng. Hai khối tròn tròn trước ngực cô ma sát với đùi hắn bằng hai điểm săn cứng.
Giống như thứ đang được cô nuốt trọn trong miệng vậy!
Cộc cộc!
Tiếng gõ cửa khe khẽ!
Dương Ánh Tuyết lẻn vào rồi khoá cửa. Cô lột nhanh chiếc váy ngủ mong manh. Cười duyên với Trần Phong một cái rồi lao đến tranh giành cùng Vương Bội.
Vương Bội khó chịu ngậm chặt không muốn nhường. Cô liếc Dương Ánh Tuyết ánh mắt đắc ý kèm theo tiếng ư ử trong cuống họng.
Trần Phong cười nhìn hai cô nàng:
– Xem cái miệng ai tốt hơn nào?
Trước mặt Trần Phong, Ánh Tuyết không dám đẩy Vương Bội, chỉ đành cúi sâu hơn, ngậm lấy đôi quả trứng vẫn đang trong tay Vương Bội, rồi quăng ánh mắt khẩn cầu đến Trần Phong.
Nhưng hắn đâu có quan tâm, chỉ hứng thú ấn hai cái đầu vào hạ bộ của mình, thỏa mãn thở dài một hơi:
– Hân đi học rồi phải không? Xem ra dỗi không nhẹ!
Cái lưỡi của Ánh Tuyết vẫn lưu luyến trên làn da nhăn nheo của hai quả trứng rất to:
– Vâng! Sáng sớm kéo theo cô bạn học Tiểu Nghiên đi từ rất sớm! Nô có hỏi qua nhưng nó không nói gì cả! Chụt chụt…
Trần Phong nhướng mày:
– Nó?
Ánh Tuyết giật mình:
– Dạ… Là cô chủ nhỏ! Xin chủ nhân trừng phạt nô lỡ lời!
Trần Phong cười gằn nhìn ánh mắt dần lấp lánh hiểu ý của Ánh Tuyết:
– Nằm ngửa ra!
Hắn rút từ miệng Vương Bội, từ trên đâm xuống cái miệng hư hỏng lỡ lời của người mẹ nghiện khổ dâm. Vừa đâm chọc, vừa nhận cây roi từ tay Vương Bội mang đến. Ánh roi vút qua ánh ban mai, hằn lên da thịt trắng trẻo đang sáng lên như ngọc, một lằn đỏ thật dài:
– Con chó hỗn láo!
Vương Bội ôm hắn từ sau lưng, ra sức ưỡn ngực mát xa cho hắn, đôi tay không quên vân vê hai đầu ngực nhỏ xíu:
– Chủ nhân thoải mái không?
Tóm lấy một bầu thịt nở nang mà bóp trong tay, hắn cưỡi trên khuôn mặt xinh đẹp quý phái, tận lực đâm chán chê vào cái miệng nhỏ, âm thanh ọc ọc vang rõ khắp gian phòng tương đối rộng rãi:
– Tốt lắm! Gần đến giờ rồi! Chổng hai cái mông chó lại đây!
Chuông báo thức điểm vang, mỗi tay một bờ mông mướt như satanh, đã tràn trề thứ dịch trắng trắng trong trong chảy ra khỏi hai lỗ đỏ sưng tấy. Trần Phong ưỡn người đâm lút cán trong lỗ hậu của Dương Ánh Tuyết!
Khi hắn mềm ra, rời khỏi cũng là khi Vương Bội quay ngoắt lại, mút lấy mút để chất dịch phía trên. Còn Dương Ánh Tuyết đã gục xuống thở hồng hộc, bờ mông vẫn run run trào ra một đống trắng đục. Ánh mắt lim dim nhấm nháp tư vị còn sót lại, sau khi cả ba lỗ trên người đều được thoả mãn…
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://bimdep.pro/dao-tao-dam-nu/
Trên con đường trước cổng Học viện cũng có vài nhà dân, vài hàng quán ăn sáng treo đầy những đồ ăn vặt đủ sắc màu xanh đỏ.
Trần Phong vừa xuống xe thì nghe tiếng gọi từ một quán ăn ven đường:
– Này!
Liếc xung quanh thì hầu như mọi người đã vào trường gần hết. Nói gì thì nói, trường quân sự thì giờ giấc vẫn được ưu tiên vô cùng chuẩn chỉ!
Giờ này, mặc dù còn vài ba phút nữa, nhưng chắc chỉ còn mình Phong đang đủng đỉnh đứng trước cổng thôi.
Khi nghe cái âm thanh ngả ngớn kia, thì chẳng cần quay lại thì Trần Phong cũng biết, còn có kẻ đủng đỉnh hơn cả hắn! Hoàng Bá Vương!
Phong cười cười quay đầu, thì ra còn có thêm cả Cù Nam Anh đang ngồi cùng với tên kia. Hai tên vừa nhận tô phở nóng hổi từ tay chủ quán. Vẫn còn đủng đỉnh chán! Thậm chí còn hơn cả cái tên vừa phóng xe vượt mấy chiếc đèn đỏ là mình đây nữa!
Mặc dù dây dưa ở nhà khá lâu, nhưng cũng coi như là vừa kịp giờ điểm danh. Đến trước cổng rồi nên hắn cũng thong thả chờ hai tên kia nhai nốt tô phở nóng hổi.
Lúc đầu, xem Cù Nam Anh mọt sách kia cũng khá chững chạc, có phần kỷ cương nề nếp, trang phục trên dưới nghiêm chỉnh biết bao. Bây giờ nhìn xem, nhìn xem, chơi cùng Hoàng Bá Vương có khác?
Trần Phong thở dài, đang định lớn tiếng hét sang bên kia giục hai thanh niên kia nhìn đồng hồ. Thì nghe một câu lanh lảnh, từ sau lưng, phía cổng Học Viện:
– Mấy giờ rồi?
… là Vũ Thanh Tâm!
Trong đầu Trần Phong chỉ bật lên được mấy chữ:
– Bà dì chưa đi!
May mà một chút nhạc đệm của buổi sáng đầu tuần cũng chỉ có thế…
Sau tiết chào cờ nghiêm chỉnh dưới nắng. Một đoàn người được điểm danh bước ra khỏi hàng ngũ. Được chia làm mấy tổ đội. Theo sau vị Trung úy xinh đẹp Trình Ngưng tập kết riêng ở một góc sân.
Trần Phong bỏ qua không thèm quan sát vẻ xinh đẹp của nàng Trung úy nữa. Mà lại quan sát chăm chú đến một người đàn ông! Tất nhiên, không phải do hắn hứng thú với đàn ông đâu! Sau lưng Trình Ngưng kia, không ngờ lại xuất hiện thêm một vị đáng lý không nên có mặt ở vị trí này, giờ phút này – Đại úy Dũng đội hình sự!
Anh chàng cao to nhưng đứng sau lưng một cô gái lại có vẻ xum xoe, nịnh nọt. Thực sự làm cho Trần Phong hơi ngưa ngứa con mắt:
– Mất mặt…
Hoàng Bá Vương đứng ngay hàng trên, trước mặt Trần Phong, nghe hắn phun ra hai chữ kia cũng ngẩng đầu quan sát, nhỏ giọng nói với Trần Phong:
– Huỳnh Tiến Dũng, nhờ quan hệ leo lên đến chức Đại úy. Là chồng sắp cưới của Trung úy nhà chúng ta! Nghe nói, đã từng một đời vợ, một đứa con. Nhưng gửi con cho vợ nuôi để đến với nhà họ Trình. Ngay hôm sau đã có bằng chứng phủ nhận tin đồn. Tiếc quá! Hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Trần Phong cười cười nheo mắt, bắt đầu chăm chú hơn vào bài phát biểu của vị Trung úy:
– … không chỉ đòi hỏi thể lực và tinh thần cao, mà còn là thử thách về sự tuân thủ luật lệ và đạo đức. Hãy nhớ kỹ, tin vào chính mình, tin vào đồng đội mình. Nỗ lực hết sức hoàn thành nhiệm vụ được giao! Chúng ta sẽ…
Cù Nam Anh cũng góp lời:
– Muốn biết thật hay giả, chỉ cần nửa buổi là đủ ấy mà. À cần thêm tí wifi nữa! 4g cũng được…
– Các cậu đang ngứa răng à?
Đội trưởng nhỏ bé Vũ Thanh Tâm đã lên tiếng. Đội ngũ mấy anh chàng cao to mét bảy mét tám liền lập tức câm miệng, xoay người đứng nghiêm chỉnh hàng lối. Ngoan ngoãn xếp hàng lên đoàn xe đang đợi.
Còn Trần Phong thì không muốn quá dây dưa với bà Dì của cô, nên cũng ngoan ngoãn ngậm miệng mà quan sát:
– Điểm đột phá… đây rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro