Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Phần 38

2021-12-18 11:38:00

Phần 38
Theo lời niệm chú của Lão Thử tiền bối, con chuột lông đỏ lập tức nổi điên cắn xé. Đối mặt với một con chuột, hắc y nhân không ngờ lại vô lực hoàn thủ, cứ liên tục kêu khóc. Việc không nên chậm trễ, tôi đi nhanh tới, chuẩn bị dùng dây thừng trói hắn lại! Không ngờ hắc y nhân vô cùng kiên cường, vào thời khắc mấu chốt hắn không màng đau đớn… Hắn kéo con chuột lông đỏ xuống không được, dứt khoát cường ngạnh dùng đao cắt bỏ cả khuôn mặt, tùy tiện ném qua một bên, sau đó leo cửa sổ nhảy ra ngoài.

Lão Thử tiền bối kinh hãi trợn mắt hốc mồm “Gia hỏa này không những đối với người khác hung ác, mà đối với mình cũng đủ hung ác!” Nói xong liền đuổi theo. Nhưng hắc y nhân kia mặc dù đau đớn nhưng cũng không ảnh hưởng đến thân thủ, đã sớm biến mất trong rừng cây bên ngoài thôn làng. Tôi hít sâu một hơi, nhớ tới chuyện vừa xảy ra, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Lần này nếu không phải Lão Thử tiền bối xuất hiện, tôi tám chín phần mười đã về Tây thiên. Tôi liên tục nói lời cảm tạ lão, mười phần chân thành “Tiền bối, lần này thật sự là nhờ có ngài! Là ngài đã cứu ta một mạng.”

Lão Thử tiền bối bày ra bộ mặt duyên dáng nhưng nụ cười thì thô bỉ “Chỉ nói miệng thôi sao? Không định làm gì thực tế?” Tôi mỉm cười “Tiền bối, ngài muốn bảo bối gì cứ nói!” Lão cũng không thiếu tiền, đối với mỹ nữ cũng không thèm quan tâm, cũng chỉ có âm vật mới là hứng thú của lão. Lão Thử tiền bối nói “Ta không có yêu cầu gì khác, đợi xong việc giúp ta lấy ba cân Thi Tán Tinh trong cổ mộ là được.” Tôi nhẹ gật đầu “Không vấn đề gì, trong cổ mộ không có gì khác, chỉ có Thi Tán Tinh là nhiều.” – “Được, đây là ngươi nói, tiểu tử ngươi đừng hối hận! Đi, đi gặp Lý mặt rỗ thôi.”

Việc Lão Thử tiền bối xuất hiện ở đây làm tôi thấy rất kỳ lạ, trên đường đi tôi hỏi lão tại sao lại xuất hiện ở hồ Thiên Long, lão nói, Nhất Sơ không tiện nhúng tay vào chuyện này, cho nên đã ủy thác lão đến giúp. Tôi rất kinh ngạc, hỏi vì sao Nhất Sơ lại không tiện nhúng tay? Lão Thử tiền bối thần bí cười nói “Đây là chuyện nhà chúng ta, hắn là một ngoại nhân nhúng tay vào sẽ phá hư quy củ.” Tôi giật nảy mình, trong lời này ẩn chứa lượng tin tức quá lớn, tôi nhất thời nửa khắc vẫn chưa rõ ràng, cứ nhìn Lão Thử tiền bối. Lão chắp tay sau lưng nói “Tiểu tử ngươi dù cả ngày chơi đùa cùng âm vật, nhưng ta đoán chừng ngươi ngay cả lão tổ tông của mình là ai cũng không biết a?” Tôi lắc đầu liên tục, tôi thực sự không rõ.

“Giang Bắc Trương gia ta, từ thời Thanh triều về trước chính là đệ nhất long đầu trong giới âm vật đã chèn ép Long Tuyền sơn trang vào thế hạ phong. Chỉ là bây giờ Giang Bắc Trương gia đã phân thành sáu mạch, cả sáu mạch này đều tự thành một phái, có mạch càng ngày càng thảm, có mạch thì càng thêm cường thịnh, nhưng cho dù cường thịnh đến đâu đi chăng nữa thì thế nào? Uy phong của Giang Bắc Trương gia năm đó đã không còn…”

“Nhưng cũng chớ xem thường Trương gia lục mạch, bọn hắn bình thường vẫn làm lơ nhau, thậm chí vì tranh giành một kiện bảo bối mà chém chém giết giết. Nhưng nếu Long Tuyền sơn trang dám có ý tiêu diệt Giang Bắc Trương gia, vậy sáu mạch khẳng định sẽ tập trung lại, vứt bỏ ân oán cùng Long Tuyền sơn trang đánh tới không chết không thôi!”

“Cho nên Long Tuyền sơn trang đã suy nghĩ ra một cách, đó chính là đem Trương gia lục mạch tiêu diệt từng bộ phận! Đầu tiên tự nhiên là muốn bắt đầu từ mạch yếu nhất, mạch nhà ngươi truyền đến ngươi, coi như đã xong hẳn rồi. Ngươi kế thừa hương hỏa là loại học nghệ không tinh, học chưa được một nửa bản lĩnh cha ông, muốn diệt ngươi quả thực dễ như bỡn.”

Lão Thử tiền bối chậm rãi nói, còn tôi thì trợn tròn mắt. Đây rốt cuộc là tình huống gì, giới âm vật nhỏ nhoi lại phức tạp giống như giang hồ… Tôi trợn mắt hốc mồm nhìn Lão Thử tiền bối, mặt mũi tràn đầy nghi vấn. Lão khoát tay “Được rồi, bớt nói nhảm đi, nhanh đến tụ hợp cùng Lý mặt rỗ! Vạn nhất hắn bị thôn dân bắt được thì thảm rồi.” Tôi gật đầu, cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vội vàng vàng theo Lão Thử tiền bối đi tìm Lý mặt rỗ. Chúng tôi vừa rời khỏi thôn trang, đã thấy thôn dân lũ lượt quay trở lại. Tôi phát hiện họ thần sắc phấn khởi, kích động không thôi, không biết là có chuyện gì cao hứng?

Lão Thử tiền bối đẩy tôi “Trông thấy tên lùn lùn trong đám thôn dân không? Ngươi đi bắt hắn, hỏi xem chuyện gì xảy ra.” Tôi hít sâu một hơi, bôi chút bùn lên mặt, sau đó xen lẫn vào đám thôn dân đi sau cùng. Tên lùn kia tựa hồ bị thương, đi trên đường mười phần khó khăn, bất tri bất giác đã tụt lại. Thừa dịp những thôn dân khác không chú ý, tôi nhẹ nhàng vỗ vai hắn. Hắn ngơ ngác, chậm rãi nghiêng đầu nhìn tôi. Tôi mỉm cười, không đợi hắn kịp phản ứng, liền đưa tay kẹp cổ họng hắn, đè trên mặt đất, không cho hắn động đậy. Ánh mắt hắn sợ hãi, dần dần trở nên phẫn nộ giống như tôi ngủ với lão bà hắn. Hắn phẫn nộ, khí lực tăng mạnh, liều mạng chống cự.

Tôi có chút đè không được hắn, sắp bị hắn đẩy tay tôi ra, nếu như vậy sẽ kinh động đến toàn bộ thôn dân. Lão Thử tiền bối thấy thế, vội vàng đến giúp. Nhưng lão nếu không thi triển bàng môn tả đạo, cũng chỉ là một lão đầu bình thường, căn bản là không có bao nhiêu sức lực. Rơi vào đường cùng, Lão Thử tiền bối đành phải niệm chú, gọi đến Bản Mệnh Thử của lão, vừa nhào lên mặt tên lùn, hắn lập tức ngất đi. Tôi nhẹ nhàng thở ra, không có thời gian ở đây lâu, vội vác tên lùn lên vai, thừa dịp thôn dân còn chưa phát hiện vội vội vàng vàng chạy ra xa.

Chạy không bao xa, chợt cảm giác trên cổ mát lạnh, một thanh liêm đao đang gác trên cổ tôi. Tôi lập tức ngây ngẩn cả người, trong lòng nguội lạnh, đám thôn dân đáng chết khẳng định đã mai phục ở đây! Lão Thử tiền bối lại giật mình nói “Lý mặt rỗ, ngươi làm gì thế?” Vậy là sao? Tôi thấy não quay mòng mòng, người uy hiếp tôi là Lý mặt rỗ? Tôi quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện quả nhiên là Lý mặt rỗ.

Lúc này lão Lý tức giận không thôi, hai mắt ửng đỏ, cắn răng nói “Lão Thử tiền bối, ngươi không nên bị hắn lừa gạt, hắn đã chết, hắn căn bản không phải là Trương gia tiểu ca.” – “Ngươi hồ ngôn loạn ngữ cái gì!” Tôi hung hăng nhìn Lý mặt rỗ “Ta không phải là Trương Cửu Lân, vậy ngươi là Trương Cửu Lân ư?” – “Trương gia tiểu ca thực sự đã chết, ta tận mắt nhìn thấy.” Lý mặt rỗ lạnh lùng nói.

Tôi bỗng thấy khó hiểu, lão Lý phạm phải ma tà gì? Tôi lập tức hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Lý mặt rỗ liền đem đầu đuôi sự tình kể lại. Thì ra vừa rồi lão Lý trốn ở chỗ này, bỗng nhiên nhìn thấy đám thôn dân đi ngang qua, thần sắc phấn khởi như bộ đội thắng trận vậy. Phản ứng đầu tiên của Lý mặt rỗ là cho rằng tôi bị thôn dân bắt được, cho nên thôn dân mới hưng phấn như thế! Cho nên Lý mặt rỗ đặc biệt chú ý tới đám người, quả nhiên thấy thân ảnh của tôi trong đám người. Lúc đó tôi đang ngơ ngơ ngác ngác, lảo đảo như uống say, thậm chí bước đi cũng không vững.

Các thôn dân túm lấy tôi, lũ lượt trở về. Lý mặt rỗ biết hành sự lỗ mãng sẽ chỉ hại tôi, cho nên lúc đó cũng không lao ra cứu người. Không ngờ các thôn dân vừa rời đi, tôi lại xuất hiện ở đây, trong thời gian ngắn như vậy, tôi không thể chạy thoát, cho nên lão Lý mới coi tôi là kẻ giả mạo. Lý mặt rỗ nói xong, tôi cũng mê man, sao lại có một “tôi” khác? Tôi vừa rồi cũng không quan sát kỹ những thôn dân này, cho nên cũng không biết những điều Lý mặt rỗ nói rốt cuộc là thật hay giả. Đúng lúc này, Lão Thử tiền bối bỗng nhiên chạy tới, giơ tay bịt miệng tôi.

Tôi kinh hãi, Lão Thử tiền bối sẽ không cho rằng tôi là giả mạo chứ? Tôi vừa định tranh luận, Lão Thử tiền bối lập tức nói “Đừng nói gì cả, để ta xem một chút…” Chỉ thấy lão cẩn thận kiểm tra đầu lưỡi và khoang miệng của tôi, một lát sau mặt lão âm trầm, vẻ mặt tựa hồ mang theo một tia sợ hãi.

“Thế nào?” Tôi hỏi. Lão Thử tiền bối nói “Ngươi có phải đã từng nuốt Thi Tán Tinh không?” Tôi chợt nhớ tới việc Hồng Y nữ quỷ hôn tôi, liền gật đầu. Lão Thử tiền bối vỗ đùi “Lần này không xong rồi, mệnh cách của ngươi bị phục chế rồi, đặt trên một người khác. Lúc ấy lờ mờ sáng, Lý mặt rỗ nhìn không rõ cho nên ngộ nhận tên hàng giả là ngươi, dù sao các ngươi khí tràng giống nhau, duy chỉ có ánh mắt là không giống thôi.”

“Nếu những thôn dân kia ra tay với kẻ đó, ngươi cũng sẽ bị liên luỵ, xem ra chúng ta phải vào trong thôn một chuyến!” Tôi sửng sốt, quả thực không thể tin được. Mệnh cách của tôi bị phục chế? Mệnh cách sao có thể bị phục chế? Mà Lý mặt rỗ quen biết tôi lâu như vậy mà cũng không nhận ra người kia là giả. Nói cách khác, đối phương một khi bị thôn dân chém thành tám khúc, tôi thật sự có thể sẽ gặp nạn.

Phòng thủ thế nào cũng sẽ có kẽ hở, tôi đành hỏi Lão Thử tiền bối có cách gì bổ cứu. Lão Thử tiền bối trầm mặc một lát, nói “Không có cách nào, chỉ có thể cưỡng ép cướp người kia tới, phá đi liên quan của mệnh cách.” Tôi gật đầu đồng ý. Lý mặt rỗ vẫn chưa hiểu gì, hỏi Lão Thử tiền bối “Gia hỏa này thật sự là Trương gia tiểu ca?” Lão Thử tiền bối gật đầu “Đương nhiên.” Lý mặt rỗ nhẹ nhàng thở ra, xém chút ngã ra đất “cảm ơn trời đất, ngươi không bị bắt đi.”

“A, gia hỏa này là ai?” Lúc này, Lý mặt rỗ chỉ vào tên lùn hỏi. Tôi vội vàng nói “Đây là một thôn dân, chúng ta nhất định có thể moi từ trong miệng hắn rất nhiều chuyện quan trọng!”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Số ký tự: 0