Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Phần 200

2021-12-18 11:38:00

Phần 200
Tôi còn chưa ngủ, không khí chung quanh lại lạnh buốt, tôi cảnh giác mở mắt, lại phát hiện ngoài cửa không có gì cả. Nhưng âm khí rõ ràng là từ ngoài cửa thổi vào, chẳng lẽ là tôi bị ảo giác? Lý mặt rỗ ở bên cạnh nghịch điện thoại, Mark vẫn duy trì tư thế cúi đầu, tôi hỏi bọn họ có thấy cái gì không sạch sẽ không? Cả hai đều lắc đầu. Lý mặt rỗ càng tỏ vẻ khinh thường nói, đây là giáo đường lớn nhất Milan, là nơi nhà của Thượng đế, sao lại có thứ dơ bẩn xuất hiện được? Nói xong hắn cúi đầu tiếp tục chơi điện thoại, tôi nghĩ hắn nói cũng đúng, lại chuẩn bị ngủ tiếp.

Đúng vào lúc này, một cỗ âm phong mãnh liệt lại từ cửa thổi vào, lần này ngay cả Lý mặt rỗ và Mark cũng cảm giác được, hai người đều kỳ quái nhìn ra cửa. Âm khí ngoài cửa càng ngày càng nặng, ánh nến lay động, đó không phải là dấu hiệu tốt! Hơn nữa hôm nay tôi tới để tham dự lễ tang, không mang theo cái gì, nhất thời hoảng loạn. Lại một trận âm phong thổi qua, rốt cuộc ánh nến đã bị thổi tắt, sau đó tôi thấy Tiểu Nguyệt đứng ở ngoài cửa vẫy tay, nhìn thấy nàng tôi hưng phấn, đứng lên đi tới. Nhưng mới chạy được vài bước tôi bỗng nhiên nhận ra, Tiểu Nguyệt đã về nước, đây khẳng định là ảo giác!

Nghĩ vậy tôi mau chóng cắn đầu lưỡi, để mình tỉnh táo lại. Chờ khi hình ảnh Tiểu Nguyệt biến mất tôi mới thở phào một hơi, chuẩn bị dặn dò Lý mặt rỗ và Mark cẩn thận một chút, lại phát hiện chung quanh trống rỗng, đâu có bóng dáng bọn họ?

“Mẹ nó!”

Tôi ảo não mắng một câu, sau đó chuẩn bị ra khỏi cửa đi tìm bọn họ. Lúc xoay người, tôi nhìn thấy ngọn giáo của Thượng đế, trong lòng vừa động, liền chắp tay trước ngực thành kính vái Chúa Jesus một vái, sau đó rút ngọn giáo ra, chạy như bay ra ngoài cửa.

Tôi nghĩ, âm linh ngoại quốc thì dùng thần khí ngoại quốc đối phó hẳn là càng có hiệu quả! Không ngờ khi tôi đuổi theo thì thấy, bên ngoài căn bản không có bóng dáng bọn họ, mà trong không khí lại tràn ngập một cỗ âm khí nồng đậm. Tôi biết bọn họ bị mấy thứ không sạch sẽ lừa đi rồi, mau chóng đuổi tiếp, nhưng chạy đã rất xa vẫn chưa thấy bọn họ. Ngược lại trong không khí ngửi thấy âm khí của nữ quỷ, hơn nữa càng đi ra ngoài âm khí càng rõ ràng. Tôi sửng sốt một chút, nghĩ tới một khả năng đáng sợ: Nữ quỷ có thể đã biến thành ma quỷ…

Lúc trước nữ quỷ bị chúng tôi đánh cho bị thương, trong tiềm thức đã coi chúng tôi làm kẻ địch số một, cho nên mới lừa chúng tôi từ trong giáo đường ra, nhưng điều này cũng cho thấy nữ quỷ rất kiêng kị Thượng đế! Tôi nhìn ngọn giáo trong tay, cắn răng chạy về phía U Linh Cổ Bảo. Dọc đường tôi luôn suy nghĩ rốt cuộc nữ quỷ đã biến thành ma quỷ chưa? Nếu chưa thì tốt, nếu thật sự bất hạnh bị tôi đoán trúng, vậy ngọn giáo của Thượng đế có tác dụng không? Dù là có tác dụng, Lý mặt rỗ và Mark có thể chờ đến lúc tôi tới đó sao?

Vì để tới cổ bảo trước nữ quỷ, tôi còn gọi taxi, nhưng khi đã đến khách sạn tôi vẫn chưa đuổi kịp bọn họ, điều này thực sự nằm ngoài dự kiến của tôi, bởi vì người bị mê hoặc sẽ đi rất chậm, trong lòng tôi càng thêm lo lắng cho bọn họ. Không biết ngọn giáo của Thượng đế rốt cuộc có tác dụng hay không nên tôi về khách sạn lấy kiếm gỗ đào, chuẩn bị quyết đấu cùng nữ quỷ! May mà khi tôi đi vào con đường hẹp quanh co, liếc mắt đã thấy Lý mặt rỗ và Mark, có lẽ nữ quỷ cảm thấy bọn họ chạy không thoát, cho nên đã giảm tốc độ. Tôi lập tức lóe tia hy vọng, nhanh chóng đuổi theo, dùng toàn lực tát lên mặt bọn họ.

Không ngờ bọn họ không những không tỉnh lại, ngược lại còn hung tợn nhìn tôi, trong ánh mắt tản mát ra tia hồng quang của dã thú, ngay sau đó vung cước đạp về phía tôi. Tôi không ngờ được nữ quỷ có thể thao túng bọn họ tấn công tôi, nháy mắt đã bị Lý mặt rỗ đá lăn trên mặt đất, sau đó hai người bọn họ vẫn không dừng tay, nhe răng trợn mắt đè lên người tôi. Lúc này bọn họ như nặng hơn ngày thường rất nhiều, hai người đè lên tôi nặng tựa ngàn cân, tôi dùng toàn lực giãy giụa mà không hề có hiệu quả.

Cuối cùng tôi chỉ có thể cắn đầu lưỡi, phun máu lên mi tâm bọn họ! Chỉ thấy thân thể bọn họ cứng lại, ngay sau đó xụi lơ ngã xuống, sức nặng đè lên người tôi cũng biến mất. Tôi biết bọn họ đã tỉnh lại, mau chóng bò dậy, giận dữ nhìn về phía cổ bảo.

“Trương gia tiểu ca, giờ làm sao đây?”

Lý mặt rỗ đã trở lại bình thường vội vàng hỏi. Xem ra hắn biết mình vừa làm gì, chỉ là vừa rồi thân thể không chịu sự khống chế mà thôi. Tôi cắn răng nói:

“Đã đến nước này, còn có thể làm sao? Liều mạng!”

Nói xong tôi xách theo ngọn giáo của Thượng đế vọt vào.

Lúc vào cửa tôi cảm giác được bên trong âm khí trùng trùng, nồng đậm hơn lúc trước nhiều, trong không khí có quang mang màu tím nhàn nhạt, ông tôi đã từng nói, đó là lệ khí, phàm là những thứ có lệ khí đều rất khó đối phó. Tôi muốn rời đi, nhưng nhìn Mark đang mặc tang phục, lập tức trấn định lại. Khi tới gần đài diễn thuyết tôi phát hiện, thi thể của nữ quỷ đã không còn, lòng tôi lập tức trầm xuống, chẳng lẽ thi thể và hồn phách của nữ quỷ đã dung hợp?

Nghĩ vậy tôi liền khẩn trương nhìn xung quanh, muốn tìm ra vị trí của nữ quỷ, nhưng âm khí chung quanh phảng phất như sương mù, tôi căn bản không nhận ra phương hướng. Không chờ tôi còn đang suy nghĩ thì phía sau đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai, tôi mau chóng quay đầu phát hiện Lý mặt rỗ và Mark đang đánh nhau, trên mặt bọn họ rất dữ tợn, bộ dáng muốn giết chết đối phương. Tôi hơi chậm một chút, Lý mặt rỗ đã bóp cổ Mark, mà Mark tựa như không quan tâm, không ngừng dùng nắm đấm nện lên đầu Lý mặt rỗ.

Ngắn ngủn mấy chục giây, trên người bọn họ đã dính đầy máu tươi, tôi biết nữ quỷ muốn thấy chúng tôi giết hại lẫn nhau, mau chóng đi tới đánh thức bọn họ. Lý mặt rỗ tỉnh lại thì mắng lớn:

“Con mẹ nó làm sao bây giờ, không cẩn thận một cái đã bị mê hoặc!”

“Ngươi cầm lấy cái này!”

Tôi đưa ngọn giáo của Thượng đế cho Lý mặt rỗ. Nữ quỷ hai lần muốn mê hoặc chúng tôi, mà tôi lại không việc gì, ngoại trừ định lực của tôi mạnh mẽ, khẳng định là có liên quan đến ngọn giáo này.

Tôi lại bảo Mark niệm Kinh Thánh! Nếu Đạo Đức Kinh của Đạo giáo có thể an thần trừ tà, tôi nghĩ Kinh Thánh của đạo Cơ Đốc khẳng định cũng sẽ có hiệu quả tương tự. Quả nhiên, khi Mark niệm lên, âm khí chung quanh đã nhanh chóng tan đi, tựa hồ có ánh mặt trời chiếu vào sinh ra cảm giác ấm áp.

… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://bimdep.pro/dan-buon-do-am-quyen-2/

Lúc này trên đỉnh đầu chúng tôi đột nhiên có một trận cuồng tiếu đến tê tâm liệt phế, ngẩng đầu thì thấy, thi thể nữ quỷ ở trên xà nhà. Khi chúng tôi đang nhìn, nữ quỷ bỗng nhiên vung tay về phía sau, quần áo trên người rơi xuống, lộ ra cơ thị bên trong sớm đã hư thối. Tôi không nhịn được nôn khan một tiếng, móc ra kiếm gỗ đào nhắm tới nữ quỷ! Ai ngờ nữ quỷ cũng không lập tức công kích chúng tôi, mà dừng lại trên đài diễn thuyết, trong miệng mơ hồ nói gì đó.

Nữ quỷ không ngừng phát ra thanh âm quái dị, tôi ngạc nhiên phát hiện âm khí chung quanh đã nhanh chóng trôi về phía cô ta, tiếp đó cô ta dang hai tay há to miệng dùng sức mà hút. Âm khí không ngừng tiến vào trong cơ thể, thân thể nữ quỷ vốn khô quắt hư thối đã nhanh chóng căng lên, trước sau không đến một phút đã biến thành một mỹ nữ gợi cảm lõa thể. Lý mặt rỗ nuốt nước miếng một cái, cái thứ không có tiền đồ này chết trong tay nữ quỷ cũng đáng.

Tôi không để ý tới hắn, quay đầu bảo Mark chú ý tự bảo vệ, sau đó xách kiếm gỗ đào vọt tới nữ quỷ, Mark giữ chặt tôi kêu lên:

“Trương, ngươi không thể đi! Nàng đã biến thành ma quỷ, ngươi không phải là đối thủ.”

“Được hay không phải thử mới biết, liều thôi!”

Tôi biết Mark có ý tốt, nhưng trước mắt không liều mạng thì căn bản là không có đường sống, cho nên tôi đẩy Mark ra rồi đâm một kiếm. Trong khi tôi xông tới, nữ quỷ vẫn không nhúc nhích, mỗi lần như vậy cô ta đều sắp biến thành quang hoàn.

Tôi cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm mấy ngày nay thứ lão tử luyện chính là cách phá quang hoàn, phòng thủ cũng chính là phòng thủ quang hoàn. Nhưng tôi không ngờ, nữ quỷ lại không ra chiêu như thế, khi tôi sắp đâm trúng ngực nữ quỷ thì, khóe miệng cô ta nhếch lên, sau đó biến mất. Tôi đâm kiếm vào không khí, sau đó sửng sốt, rồi nghe được Lý mặt rỗ hô lớn:

“Cẩn thận!”

Cùng lúc đó, một sức mạnh to lớn đập lên lưng tôi. Tôi bị đánh bay vài mét, lúc rơi xuống đất trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Nữ quỷ đứng đó nhìn tôi lộ ra khinh thường, liếm liếm đầu lưỡi.

“Con mẹ ngươi!”

Dám coi lão tử như con chuột chơi tới chơi lui, tôi cắn răng đứng lên, cố nén đau đớn dùng toàn lực đâm kiếm tới, nhưng chỉ cần đến gần thì nữ quỷ đã biến mất. Lần này tôi đã có kinh nghiệm, thuận tay đâm kiếm gỗ đào về phía sau, nhưng vẫn không trúng, tôi chưa kịp phản ứng thì nữ quỷ đã xuất hiện ở phía trên, móng tay sắc bén cắm vào cổ tôi, máu tươi văng khắp nơi.

Tôi theo bản năng lùi về phía sau né tránh, sau đó chém một kiếm. Nữ quỷ bị đánh trúng, trên làn da bóng loáng có một vết thương ghê người, quanh miệng vết thương đã nhanh chóng khô quắt. Trong lòng tôi vui vẻ, nghĩ thầm ngươi mặc dù xinh đẹp, nhưng bên trong cũng chỉ là thây khô! Đã có hai lần kinh nghiệm, tôi không hề chủ động công kích mà chờ nữ quỷ động thủ trước, sau đó dựa vào âm khí mà phán đoán phương hướng. Dần dần nữ quỷ đã liên tiếp bị thương, vết thương trên người chồng chất.

Tôi biết cứ kéo dài thì uy lực của kiếm gỗ đào sẽ biến mất, chờ nữ quỷ lại lần nữa từ chính diện đánh tới, tôi dùng toàn lực đâm một kiếm, trực tiếp đâm trúng thân thể cô ta. Cảnh tượng mà tôi nghĩ tới khi đâm trúng thân thể nữ quỷ đã không xuất hiện, thay vào đó kiếm gỗ đào lại toát ra một cỗ khói đen sau đó gãy thành từng đoạn! Cùng lúc đó, tôi phát hiện bên cạnh mình xuất hiện vô số nữ quỷ, tất cả giống nhau như đúc, hơn nữa trên người đều tản ra âm khí.

Thấy như vậy tôi sửng sốt, bởi vì đó không phải là ảo cảnh, mà chính xác là phân thân! Một nữ quỷ tôi còn không trị được, như vậy chẳng phải là chết chắc rồi sao… Khi tôi đang muốn từ bỏ, bên cạnh đột nhiên có một đạo bạch quang lóa mắt, cùng lúc đó tất cả các nữ quỷ tựa hồ cảm nhận được điều gì đó đáng sợ, đồng loạt lui về đài diễn thuyết. Tôi xoay người thấy vật phát sáng là ngọn giáo của Thượng đế!

“Trương, đây là Chúa Jesus giúp chúng ta! Cảm tạ Thượng đế, cảm tạ Chúa.”

Mark ở bên cạnh kích động nói không nên lời.

Sau đó anh ta nhắm mắt lại, thành kính đọc Kinh Thánh, tốc độ đọc ngày càng nhanh, bạch quang trên ngọn giáo càng thêm lóa mắt. Xem ra Thượng đế thật sự đã hiển linh, tôi hưng phấn hét lớn một tiếng, sau đó cầm lấy ngọn giáo trong tay Lý mặt rỗ, chậm rãi đi về hướng nữ quỷ. Tầm mắt của tôi dần dần mơ hồ, trong đầu một mảnh hỗn độn, đột nhiên xuất hiện một người nước ngoài mặc bạch y, trên mặt có râu quai nón, một tay vuốt áo một tay để trước ngực, mỉm cười nhìn tôi gật đầu. Sau đó người này bỗng nhiên hóa thành một quang điểm, chui vào ngọn giáo!

Tôi chỉ cảm thấy trong đầu tê mỏi, ngay sau đó tầm mắt trở nên vô cùng rõ ràng, tay nắm ngọn giáo cũng trở nên linh hoạt. Cùng lúc đó các bóng hình nữ quỷ như gặp khắc tinh mà chạy tứ tán. Tôi đang lo lắng nữ quỷ sẽ chạy thoát! Cánh tay nắm lấy ngọn giáo theo bản năng giơ lên, ngọn giáo vẽ lên một vòng tròn, ngay sau đó vòng tròn tản mát ra bạch quang nóng bỏng và nhanh chóng mở rộng, toàn bộ kiến trúc đều bị bạch quang bao phủ, các phân thân của nữ quỷ như bị niệm Khẩn Cô Chú (tựa như Kim Cô Chú của Tôn Ngộ Không), toàn bộ ngã trên mặt đất lăn lộn.

Lúc này Mark vì đọc quá nhanh mà bị nghẹn, không thể không ngừng lại, bạch quang lập tức ảm đạm, nữ quỷ nhân cơ hội, kêu lên một tiếng quái dị hợp các phân thân lại nhào tới tôi, lúc đến gần tôi đã hóa thành một cây đàn vĩ cầm hắc khí lượn lờ! Trên cây đàn tản mát ra khí tức ma quỷ làm tôi cả người run bắn, thậm chí quên cả trốn tránh, chỉ theo bản năng vung giáo đón đỡ, nhưng tôi biết mặc dù đâm trúng nữ quỷ thì chính tôi cũng thọ thương.

Giây phút nghìn cân treo sợi tóc này, Mark lại niệm Kinh Thánh, cả người tôi tràn ngập sức mạnh, mà trước mắt không hề có nữ quỷ, chỉ có một bộ xương khô lấp lóe quang mang màu tím. Tôi không hề nghĩ ngợi, nắm chặt trường mâu, đâm tới. Chỉ nghe phụt một tiếng trầm đục, tầm mắt của tôi đã trở lại bình thường, ngực nữ quỷ bị đâm thủng một cái lỗ lớn, nữ quỷ vẻ mặt không thể tin được nhìn xuống ngực, trên mặt không hề có nét không cam lòng, mà là sự mê man vô hạn.

Từ trên đầu lan xuống, toàn bộ thân thể nữ quỷ hóa thành tro tàn, nhanh chóng biến mất. Mark còn sợ nữ quỷ chưa chết, tiếp tục niệm Kinh Thánh, cảnh tượng trước mắt tôi lại lần nữa thay đổi… Trong một rừng hoa, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đang cầm đàn vĩ cầm, mặt đầy ý cười nhìn tôi, sau đó vẫy tay, xoay người biến mất giữa rừng hoa oải hương xinh đẹp.

“Đừng đọc nữa, cô ta đã rời đi.”

Tôi gọi Mark một tiếng, sau đó cùng bọn họ rời khỏi U Linh Cổ Bảo. Sau khi nữ quỷ bị diệt trừ, người của Long Tuyền Sơn Trang lại biến mất một cách thần bí, tôi không biết bọn họ đi đâu, cũng lười để ý đến bọn họ. Ở Milan cùng Mark vài ngày rồi chúng tôi về nước.

Điều đáng nhắc tới là, đêm cuối cùng khi tôi ở tại khách sạn đã mơ thấy cô gái châu Âu mỹ lệ đó, cô ấy cầm cây đàn không ngừng nhìn về phía sau, mỗi lần trên mặt đều ửng đỏ. Người phía sau tôi không thấy rõ, chỉ biết đó là một thanh niên đang chơi đàn vĩ cầm. Paganini, mong rằng ngươi sẽ quý trọng cơ hội mà Thượng đế ban cho, ở trên thiên đường đối xử tử tế với nữ nhân của mình!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Số ký tự: 0