Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Phần 181

2021-12-18 11:38:00

Phần 181
Trải qua chuyện lần trước, tôi và Lý mặt rỗ càng thân thiết hơn, loại tình bạn trải qua sinh tử này không cần nói cũng hiểu. Tuy rằng chúng tôi đã thề thốt với Tiểu Nguyệt và Như Tuyết, nói từ đây sẽ rửa tay chậu vàng không mua bán âm vật nữa, nhưng trong lòng chúng tôi biết rõ, cả đời này chỉ sợ không dừng được. Không kiếm tiền không nói, mà là hai chúng tôi nghiện nghề này rồi! Huống chi âm vật thương nhân một khi đã làm là làm cả đời, đâu có chuyện tốt cho kẻ dám dừng tay?

Ở trong tiệm nghỉ ngơi hai tháng đã có người tìm tới cửa. Gia hỏa này đầu trọc, dáng người cường tráng vô cùng, trên cánh tay xăm hai con Thanh Long giương nanh múa vuốt, trên cổ đeo dây chuyền vàng to như sợi xích. Vừa nhìn đã biết là dân lưu manh, cho nên tôi sinh ra hứng thú đối với hắn. Bởi vì dân lưu manh xã hội, công việc chính là cướp bóc, cho vay nặng lãi, thường hay tiếp xúc với những âm vật mà chúng tôi không thường xuyên gặp được.

“Hello tiểu tử, mời Trương lão bản của các ngươi đến đây!”

Hắn vừa vào tiệm đã lạnh lùng liếc tôi và Lý mặt rỗ một cái, nói năng vô cùng kiêu ngạo. Tôi thầm nghĩ muốn trêu chọc hắn, liền nói:

“Trương lão bản không có ở đây, mời trở về đi.”

Lý mặt rỗ biết ý của tôi, ngồi một bên che miệng cười trộm. Đầu Trọc nghe xong thì sửng sốt, lầu bầu nói sao lại không có ở đây? Bỗng nhiên hắn phát hiện Lý mặt rỗ đang cười, lập tức liền ý thức được mình bị chơi khăm. Lập tức chỉ vào mũi tôi:

“Con mẹ nó mau gọi Trương lão bản ra đây, nếu không đêm nay lão tử sẽ đốt cửa tiệm của ngươi!”

Nhìn hắn nổi giận đùng đùng, tôi không những không tức giận, ngược lại ý thức được rằng tên đầu trọc này có lẽ là đang gặp đại phiền toái, nếu không hắn sẽ không nôn nóng như thế. Vì thế tôi ho nhẹ một tiếng, mỉm cười nói tôi chính là Trương Cửu Lân.

“Ta mặc kệ ngươi là ai, ngươi mau gọi Trương lão bản… Cái gì, ngươi chính là Trương Cửu Lân?”

Đầu Trọc nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại, hai mắt kinh ngạc đánh giá tôi.

“Chính xác.”

Tôi thu hồi nét tươi cười, sau đó làm ra thủ thế mời về, ý nói là nếu không tin thì mời đi về.

“Được được được, Trương lão bản xin chào xin chào, chớ trách ta mù mắt chó!”

Đầu Trọc phản ứng với tốc độ nhanh hơn người thường rất nhiều, hắn nhẹ nhàng tát chính mình một cái nói:

“Không cần ngài động thủ, ta tự vả miệng mình, ngài đại nhân không trách tiểu nhân a.”

Giờ phút này Đầu Trọc khác hẳn lúc trước, tôi rất thích loại đàn ông chân thật này, liền cười nói:

“Không sao, sáng sớm như vậy đã tới tiệm của ta có chuyện gì sao?”

“Đại sư, ngài giúp ta với.”

Đầu Trọc kích động bắt lấy tay của tôi:

“Nếu ngài không cứu ta, ta thật sự không biết nên làm gì bây giờ…”

“Đừng vội, uống ngụm trà đã rồi nói.”

Tôi bảo Lý mặt rỗ đi pha cho Đầu Trọc một ly trà Long Tỉnh, sau đó bảo hắn ngồi xuống nói.

“Công ty ta không biết gặp phải chuyện gì, dính phải vật gì không sạch sẽ, đã liên tục chết vài người!”

Đầu Trọc thần sắc hoảng loạn nói. Nghe hắn nói vậy tôi khẽ cau mày, mơ hồ cảm thấy chuyện này vô cùng khó xử lý. Làm nghề này có quy củ “ba không thu”, lần lượt là hại mạng người không thu, làm loạn nhân khí không thu, hút tinh huyết người không thu, ba loại âm vật này một khi tiếp nhận sẽ có hậu hoạn vô cùng. Nếu là vì tên Đầu Trọc mà nhận âm vật hại người, tôi tuyệt không nhúng tay!

Đầu Trọc không hổ xuất thân lưu manh, đã nhìn thấu tâm tư của tôi, hắn thề thốt vỗ ngực nói:

“Trương lão bản ngài cứ yên tâm! Đại Xuyên ta tuy rằng lăn lộn trong hắc đạo nhưng cũng không làm chuyện thương thiên hại lý.”

“Vậy ngươi nói tiếp đi.”

Tôi gật đầu, ý bảo hắn nói tỉ mỉ kỹ càng.

“Là thế này, ta ở Bao Đầu mở một khách sạn, vốn dĩ hết thảy đều tốt, sau khi trang trí xong ta quyết định khai trương, còn tìm người của hắc bạch lưỡng đạo tới dự, không ngờ vào ban đêm lại xảy ra chuyện!”

Đầu Trọc nói đến đây sắc mặt hơi đổi:

“Khai trương giảm giá, rượu ở lầu 1 toàn bộ miễn phí, cho nên khách tới tương đối nhiều. Kết quả có người uống say làm loạn, hai đám người đánh lộn cuối cùng chết một người, còn có hai người trọng thương.”

“Từ từ, ngươi chắc chắn rằng việc đánh nhau chết người có liên quan đến âm vật?”

Tôi dở khóc dở cười hỏi. Đầu Trọc nói:

“Trương lão bản, ngài cứ nghe ta nói xong đã.”

Hắn nói tiếp, sau khi phát hiện có người chết, khách khứa đều chạy ra ngoài như điên, lúc đó đã xảy ra hỗn loạn dẫm đạp lẫn nhau, lại có hai người chết, trong đó một người là con của quan chức địa phương.

Khách sạn khai trương lại xảy ra chuyện như vậy, Đầu Trọc trong lòng chỉ biết nén giận, chỉ đành căng da đầu mà giải quyết hậu quả. Người chết bình thường thì đều bồi thường 100 vạn giải quyết riêng tư, nhưng vị quan chức nọ cực kỳ bi thương, nhất định đòi bắt Đầu Trọc ngồi tù. Đầu Trọc có tiền án, bị bắt là xác định thê thảm, hắn sợ tới mức vừa nhờ người cầu tình, vừa chuẩn bị chạy trốn. Không ngờ chuyện này còn chưa xong, khách sạn lại xảy ra chuyện…

Phòng bếp ở lầu 1 không hiểu vì sao lại cháy, theo lý thuyết thì dù cháy cũng có thể dập tắt, bởi vì khách sạn được trang bị phòng cháy rất tốt. Trận hỏa hoạn này lại dập thế nào cũng không tắt, khi xe cứu hỏa chưa tới đã cháy đến lầu 3. Cuối cùng đội chữa cháy đã dập tắt lửa, nhưng khách sạn đã bị cháy đến rối tinh rối mù, Đầu Trọc cảm thấy có kẻ muốn hại hắn, thề phải báo thù đối phương. Nhưng hắn xem video giám sát vô số lần không những không tìm được ai khả nghi, ngược lại còn phát hiện ngọn lửa hình như là từ dưới nền đất bốc lên!

Đầu Trọc không tin ma quỷ liền mang theo một đám tiểu đệ, đào đất trong phòng bếp, muốn xem thử dưới đất rốt cuộc có thứ gì? Kết quả đào được một chút, đám tiểu đệ đã miệng sùi bọt mép, ngã xuống đất run rẩy, trong vòng ba ngày sau đó chết sạch. Tuy là một lão đại xã hội đen sống trên mũi đao lưỡi kiếm, hoàn toàn là kẻ vô thần, nhưng lần này Đầu Trọc thật sự sợ hãi!

Hắn biết khách sạn của mình khẳng định là bị thứ không sạch sẽ bám theo, cho nên đã nói ngọn nguồn cho vị quan chức muốn bắt hắn ngồi tù. Người kia đã già, sau khi nghe xong thì trầm mặc hồi lâu mới lạnh lùng nói:

“Mặc kệ là người hay quỷ đều phải điều tra cho rõ, nếu không thì gặp lại ở toà án!”

Đầu Trọc nào dám trì hoãn, lập tức đi khắp nơi tìm kiếm cao nhân, cuối cùng thông qua giới âm dương tìm được tôi.

“Ta không đi, thứ gì mà lại hung tà như vậy?”

Lý mặt rỗ nghe xong sắc mặt đại biến, nhưng hai con mắt vẫn tỏa ra vẻ tham lam.

Thứ hung tà như vậy nếu thật sự là âm vật thì giá cả tuyệt đối sẽ cao vô cùng. Cho nên trong lòng tôi cũng ngứa ngáy, nhưng lại sợ đó căn bản không phải là âm vật, mà là sát vật. Mấy người đào đất ngã xuống miệng sùi bọt mép giống như là bị vật hung sát nhảy lên người. Trước kia ông nội cũng từng nói với tôi chuyện như vậy, cho nên tôi nói với Đầu Trọc, để tôi đi nhìn xem trước đã, nếu không giải quyết được thì tôi sẽ lập tức bỏ đi. Đầu Trọc liên tục gật đầu, tôi cũng hiểu hắn hiện giờ đã là chim sợ cành cong, bất luận có cơ hội nào cũng trở thành cọng rơm cứu mạng hắn.

Tôi và Lý mặt rỗ lập tức thu dọn chút đồ đạc, lái xe theo Đầu Trọc tới Bao Đầu ở Nội Mông Cổ. Tới đó nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm hôm sau Đầu Trọc đã đưa chúng tôi tới khách sạn của hắn. Quả nhiên như lời hắn nói, khách sạn mới khai trương, thậm chí cả vụn pháo hoa cũng chưa quét sạch. Trên tầng cao nhất điêu khắc bốn chữ to kim quang lấp lánh: Bế Nguyệt Giai Nhân! Lúc này khách sạn đã bị niêm phong, chỉ có thể đi vào từ cửa sau.

Vừa vào cửa tôi đã phát hiện toàn bộ đại sảnh lầu 1 cháy đen như mực, đầy dấu vết của vụ cháy, sô pha bọc da bị cháy chỉ còn lại khung sắt bên trong, đèn chùm xa hoa cũng nát bấy, đầy đất là kính vụn. Tôi nhịn không được có chút đồng tình với Đầu Trọc, tuy là xã hội đen, nhưng tiền của hắn cũng là đổ máu và mồ hôi mới có, ai ngờ đã đổ sông đổ bể.

“Xem ra ta không có số mệnh này, lần này giải quyết phiền toái xong, ta sẽ thanh thản tìm một nơi để dưỡng lão! Không làm ăn buôn bán nữa.”

Đầu Trọc xem ra đã nghĩ thông, tôi hơi mỉm cười, bảo hắn đưa tôi đến phòng bếp. Đầu Trọc gật đầu, sau đó đẩy cửa phòng bếp, tôi nhìn bên trong bếp nơi nơi đều là nồi chén gáo bồn, trên mặt đất gạch lát cũng bị xốc lên, chung quanh còn chất đống bùn đất và mấy cái xẻng.

Tôi biết đây là nơi xảy ra chuyện, lập tức quan sát đánh giá. Rất nhanh tôi cảm giác được có chút không đúng, lẽ ra lửa lớn như vậy, nơi phát sinh ngọn lửa phải là nơi bị cháy nặng nhất! Nhưng phòng bếp dù có chút loạn lại không có chút dấu vết cháy, giống như là chưa bao giờ xảy ra hoả hoạn vậy. Lý mặt rỗ cũng phát hiện ra, nghi hoặc nhìn về phía Đầu Trọc:

“Ngươi xác định lửa là từ nơi này bốc lên?”

“Thiên chân vạn xác (tuyệt đối chính xác)!”

Đầu Trọc thề thốt.

Tôi nhăn mày, như vậy càng chứng tỏ sự tình cổ quái. Để xác định mức độ hung hiểm của thứ bên dưới, tôi lấy la bàn ra ngồi xổm bên cạnh hố, nhẹ nhàng thao tác. Mới đầu kim la bàn yên lặng bất động, tôi cho rằng la bàn bị hỏng, chuẩn bị vỗ vỗ, không ngờ đúng lúc này kim la bàn bỗng nhiên nhanh chóng xoay tròn!

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2

Số ký tự: 0