Phần 27
2023-06-08 01:39:00
Quân đi lên cầu thang, bước đến đúng phòng 302 như trên chìa khóa, cậu loáng thoáng nghe thấy tiếng người vọng ra từ bên cạnh nhưng không thể nghe rõ họ nói gì.
Cậu đến trước cửa phòng, đẩy cửa ra bước vào trong. Căn phòng này ánh sáng rất nhiều, không tối như ngoài hành lang vì có cửa sổ ở chính diện, chỉ là mùi vị khó chịu thốc lên khiến cậu nhăn mũi, mùi hôi xen lẫn mùi thuốc tẩy thoang thoảng. Cái nệm với ga giường trắng ởn, phân nửa đã chuyển sang màu cháo lòng.
Quân không cảm thấy bản thân có thể hứng lên trong không gian quái dị nhường này, cậu càng không nghĩ sẽ muốn bạn gái nằm lên cái chỗ bẩn thỉu đã quá nhiều người lăn lộn ấy. Mà dù sao, đó cũng không phải điều quan trọng, Quân nhìn quanh một lượt rồi đi đến bên vách tường, áp tai vào vách để nghe thử.
Vẫn là tiếng người cười nói, tuy nhiên Quân không thể nghe được, quá nhiều tiếng ồn khiến âm thanh bị nhiễu, tiếng động cơ xe, tiếng còi, cả tiếng đục đẽo gì đó của công trường nằm đối diện. Ngay cả tai cũng không nghe rõ thì có mà ghi âm bằng niềm tin.
Quân lại nghĩ cách khác, lấy cái ly thủy tinh trên bàn, để miệng ly lên tường rồi áp tai vào đáy ly sau khi cẩn thận lau chùi một lượt, đây là thiết bị để phóng đại âm thanh đơn giản nhất.
Lần này, tuy đã rõ hơn nhưng cậu vẫn không nghe được gì, âm thanh vào tai như đài radio bị nhiễu sóng, tiếng ù ù còn nhiều hơn giọng nói.
Quân thử nhích ly qua một chút, tìm kiếm nơi nguồn âm phát ra. Sau đó, trời cũng không phụ lòng người có lòng, Quân đã nghe được, rất rõ ràng. Có vẻ như theo cách bố trí thì cậu đang ở trên đầu giường của bọn họ.
“Hửm? Mà khoan, sao chỗ này lại nghe rõ như vậy được?” – Quân tự nhiên nhận ra sự kỳ lạ, nếu mật độ bê tông là tương đương nhau, thì sẽ không thể có chuyện chỗ này lại đột nhiên quá rõ ràng như thế được, có cảm giác giữa hai bên không hề có sự ngăn cách.
Quân bỏ tai ra, dùng mắt thường quan sát.
Trên mảng tường màu trắng ngay trước mắt cậu có một đoạn băng keo giấy bé bằng ngón tay, nếu như không chú ý kỹ thì đúng là không thể thấy được. Quân kéo nó ra thì phát hiện ngay đằng sau là một cái lỗ nhỏ.
Chắc chắn là có người cố ý làm điều này, có kẻ đã tạo ra cái lỗ để nhìn lén người khác.
Quân nghĩ thế rồi ghé mắt vào, cậu thấp thoáng thấy một vài màu sắc, nhưng cũng không rõ ràng lắm.
“Hay là… dùng điện thoại? Đúng rồi, có khả năng đó lắm…”
Quân rút điện thoại ra, cũng không phải của cậu mà là Quang béo cho mượn, thuộc một trong những dòng tốt nhất hiện nay. Bấm xong một vài thao tác, camera được đưa sát đến lỗ nhỏ.
Khung cảnh phía sau bức tường hiện ra rõ ràng như một bức tranh, một bức tranh siêu thực ngập tràn hơi thở nhục dục.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Một gương mặt quen thuộc ngay chính giữa bức tranh khi cô ta nghiêng đầu, mái tóc dài thõng xuống lưng, phần mái xéo trên trán có chút bết lại vì mồ hôi. Ánh mắt ấy đầy mê ly, dâm tiện, đôi môi xinh đẹp đỏ au đang áp trọn lên đầu của cái dương vật đen xì, dựng đứng.
Người thầy nghiêm khắc đang khỏa thân, bộ ngực đầy lông, nửa quỳ trên giường, khuôn mặt trông rất thỏa mãn, hai mắt híp lại, gã dùng bàn tay to tướng nắm lấy đầu đồng nghiệp, thi thoảng ép cô giáo ăn trọn chỗ đó như điều khiển thú cưng.
Còn người giáo viên quyến rũ, thướt tha trong ấn tượng của Quân ở thời điểm hiện tại chẳng có gì ngoài sự trần tục, cô ta cong mông, nửa thân dưới chỉ còn lại chiếc quần lót vải ren che đi bộ phận mẫn cảm, thấp thoáng có chút ẩm ướt, làn da hai bên mép còn đọng lại những vệt nước mờ. Còn phần trên, vẫn là tà áo dài màu vàng ánh kim đầy sang trọng bởi vì họa tiết bên trên đều được đính bằng kim tuyến và các hạt cườm nhỏ, tạo thành những bông hoa xinh đẹp, thật sự thì trang phục này thích hợp để dự tiệc hơn là mặc nó để đi dạy.
Quân không thể rời mắt nổi, bộ phim diễn ra trước mắt cậu quá đỗi chân thực, cũng khiến não Quân nhận được sự trùng kích rất lớn. Hai con người mà cậu khá quen thuộc, nay lại đang làm chuyện trái luân thường đạo lý. Nói như thế vì cô Hương đã là vợ người khác, mà lại đang quan hệ với thầy Tùng.
Quân cười tự giễu, chẳng phải bản thân cậu đã từng làm thế hay sao?
“Mà kệ… mình có nên quay lại không?” – Quân chỉ nghĩ thế thôi, chứ bàn tay cậu đã chạm vào nút đỏ giữa màn hình.
Khoảnh khắc đầy táo bạo này sẽ không chỉ ở trong ký ức của Quân.
“Của anh luôn cứng như thế sao? Mấy bữa nay có nghe tôi là cai thủ dâm không thế?” – Cô Hương nói, khi ngước đầu lên nhìn Tùng, bàn tay mảnh mai với bộ nail mới tinh siết nhẹ thằng em gã.
Tùng rùng mình, vỗ nhẹ lên tóc Hương – “Có… tôi còn nghe cô uống cả nước ép dứa, để dành cho cô đấy.”
“Chà, yêu anh thế…” – Hương đưa lưỡi ra, liếm dọc thân dương vật, chạm nhẹ lên cái đầu khấc, quét một vòng quanh trụ.
“Cô biết cách chiều tôi thật… hôm sau, lãnh lương xong… tôi sẽ mời cô đi kiếm cái phòng xịn hơn ở đây nhé. Thích rừng thông không?”
“Được đó, tôi cũng hơi chán chỗ này rồi, mùi dị chết đi được.”
“Haha, cô nói xem, bao nhiêu thằng đàn ông đã phóng tinh ở đây nhỉ? Có bao nhiêu cơ thể mềm mại đã lăn lộn ở trong này nhỉ?”
“Tôi không rõ… thế anh có muốn xuất trong miệng tôi không đây… hả thầy giáo?” – Hương mỉm cười, vuốt nhẹ phần da thịt quanh đùi trong của Tùng, đồng thời mút lấy thằng em của gã.
Tùng cười gằn, ấn đầu Hương vào hạ bộ – “Liếm cho hết đi con đĩ chó, tôi biết cô thèm tinh trùng của tôi mà… Chà, sướng thật đấy…” – đồng thời, gã vén tà sau của cô giáo qua một bên, đánh cái đét lên bờ mông cong cớn.
“Ưm, ưm…”
Hương nhấp nhổm trên háng Tùng, khuôn miệng xinh đẹp tiếp nhận hoàn toàn con cặc cứng ngắc vào bên trong, nước miếng ứa ra giàn dụa, cô giáo nhắm mắt lại, tập trung tận hưởng dư vị của xác thịt. Cô có vẻ cũng chịu hết nổi, một bàn tay vòng xuống háng, kéo cái quần lót lệch qua một bên rồi bắt đầu tự thủ dâm.
Con sò lông trải qua sương gió, ân ái mưa móc hiện rõ trong mắt Quân, trông hơi sẫm màu, có chút giống Loan nhưng rộng hơn, hai cái mép rủ qua hai bên như cành liễu. Quân cũng nhìn rõ lỗ hoa đen sì có vài sợi lông của cô giáo, nó đang co giật, khi thì giãn ra, khi lại khép chặt vào. Quân chẳng đánh giá đẹp hay xấu gì cả, mà cậu chỉ cảm thấy cơn nứng như điên dại đang xuất hiện và bùng lên trong cơ thể, cây hàng dựng lên cứng ngắc.
Hơi thở Quân bất giác dồn dập hơn khi thấy Hương đưa ngón tay kích thích lỗ tiểu, ngón giữa tiếp nhận, vân vê những giọt dâm thủy trong suốt, sau vừa day nơi hột le, vừa mơn trớn ở phần lỗ đít.
Lần đầu tiên nhìn lén quả nhiên tràn đầy cảm xúc, Quân vô thức nghĩ bản thân mình là thầy Tùng, là kẻ được Hương bú cho, cũng là kẻ khiến cô giáo nứng đến mức tự mò mẫm. Cảm giác hết sức kỳ quái, Quân cũng chẳng biết phải diễn tả làm sao nữa, trái tim đập bang bang trong lồng ngực, chút lý trí còn sót lại cảnh báo Quân về hậu quả sẽ xảy ra nếu bị phát hiện, nhưng cơ thể, ánh mắt không chớp lấy một lần lẫn con cặc như muốn nổ tung phía sau lớp quần đã thuyết minh tất cả.
“Bú nó mạnh lên, mạnh lên nào đĩ chó, nhét nó vào cổ họng đi, ôi chết thật, sao cái miệng cô làm tôi mê dữ vậy nè… Chà, cô đang tự thủ dâm hả, có muốn thêm một thằng không? Đụ cô trong khi cô đang bú cặc tôi.”
Lời Tùng nói khiến Hương thêm phần kích thích, cô giáo nhét ngón tay mình vào lồn, tự móc cua chính bản thân. Ở chiều ngược lại, cô càng thêm ra sức bú cây hàng, dường như là muốn hút chặt nó vào miệng, nghiến chặt nó bằng cơ vòm họng.
Bất chợt, Tùng vì sướng quá nên không để Hương làm chủ nữa, gã mạnh bạo bóp lấy cổ Hương khiến cô phải há to mồm, tạm dừng lại.
Ánh mắt phía sau cặp kính của thầy giáo đỏ lừ, gã điều chỉnh tư thế một chút, sau đó rút cây hàng ra và coi miệng ngang của Hương cũng giống như miệng dưới, gã thúc vào một phát như đang quan hệ.
Cô giáo nghẹn lại, gã bạo dâm khiến cô càng thêm hưng phấn, ngoác to miệng phối hợp.
“Chà, cái lỗ này đã thật… tôi chơi nó sướng muốn chết…”
“Cô thích thế này đúng không? Cô thật sự là một con đĩ yêu nghề, một con đĩ thích bạo dâm. Chà, thằng cha Ninh có làm được như tôi đâu nhỉ, chắc chưa bao giờ hắn đụ mồm cô thế này đâu… Cô nhớ chồng mình không? Khi bị tôi đút cặc vào mồm? Chắc là không nhỉ, vì cô dâm tiện quá mà.”
Tùng càng buông lời miệt thị, sỉ nhục thì Hương lại càng thêm khoái cảm, bằng chứng là cô móc vào chỗ ấy ngày càng mạnh, như hận không thể phá banh nó.
Mặc dù thế, chuyện cũng không lâu lắm, chỉ một lát Tùng đã không thể chịu thấu cơn sướng đến từ Hương. Gã thôi không nói nữa, giữ đầu cô giáo tại chỗ và chăm chú nhấp nhổm, ngay sau húc một cú cuối cùng, khi đã đưa dương vật vào sâu bên trong thì Tùng quyết đoán phóng tinh.
Thằng em gã phập phồng run rẩy ngay trong miệng Hương, chút chất lỏng nồng nàn vị đạo quái lạ phóng thẳng xuống cổ họng khiến cô giáo phải bấu cả hai tay vào đùi Tùng, cố gắng tiếp nhận với cơn đê mê lấp kín não. Cô thích như thế này, thích bản thân bị chà đạp dưới móng của một con súc vật khoác da người, thích cái cảm giác nghẹn ngào như muốn ói ra ở cổ, càng thích cảm nhận nếu con cặc cứng ngắc dần xìu đi trong miệng.
Hương giữ như thế rất lâu, đến mức cô cũng chẳng còn khái niệm thời gian nữa.
Chừng hai phút sau đó, đến khi Tùng chịu hết nổi mới đẩy đầu Hương ra.
Hương nhìn khuôn mặt Tùng đỏ bừng, thở hồng hộc thì liếm môi, nuốt hết những gì còn lại, trêu – “Ngon hơn rồi đấy, anh quả nhiên nghe lời. Làm tiếp được không?”
Tùng gật đầu, bảo: “Được, nhưng chờ một lát, cần nghỉ chút.”
“Ừm, thế anh liếm cho tôi nhé, tôi vẫn còn thèm…”
“Haha, nhiều khi tôi không hiểu, sao nhu cầu của cô lại cao như thế?”
“Thì…” – Hương ngập ngừng một lát, cô vuốt lên má Tùng, kéo anh ta nằm xuống giường, sau đó leo hẳn lên mặt thầy giáo – “… muốn biết hả, làm tôi sướng đi tôi sẽ kể anh biết…”
Tùng mở miệng tiếp nhận con sò rỉ nước, gã chộp lấy mông Hương, vuốt ve – “Hôm nay thơm đấy, nhưng tôi vẫn thích khi cô vừa tiểu xong hơn.”
“Tên biến thái chết tiệt này, anh cứ làm tôi lên hứng là sao ấy nhỉ. Nói thế cũng nói được.”
“Haha, sự thật, cô cũng biến thái kém gì tôi đâu, chà, lỗ đít cô co lại nè, muốn tôi liếm cả nó không.”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Nếu như đây là một bộ phim, Quân tình nguyện tắt tiếng để thưởng thức, cậu nghĩ Trinh đã là người khẩu dâm dữ dội nhất, cho đến khi biết cái gì mới gọi là “khẩu dâm”, những lời nói trần trụi, khi đi qua miệng của những người làm nghề tri thức thì ra lại có thể kích thích như vậy. Cậu nhớ lại cái giọng truyền cảm của cô Hương, nghiêm nghị của thầy Tùng mà gai hết cả người, đâu đó trong đầu còn nhớ lại những gì Trinh đã nói.
Thằng em cứng đến mức khó chịu, Quân mất tự chủ đưa tay xuống đũng quần, bắt đầu vuốt ve.
Phía bên kia gương mặt cô Hương ngày càng trở nên quái đản khi cô ta cạ chỗ hiểm lên lưỡi Tùng, ngũ quan xô lệch liên tục, ánh mắt nhắm tịt với đôi lông mày lá liễu giật giật, miệng mở lớn bắt đầu rên rỉ. Giọng điệu thanh thoát, dịu dàng của cô giáo khiến Quân cảm tưởng như nghe một bài hát trong lòng đại dương sâu thẳm, tiếng ngân nga của những nàng tiên cá quyến rũ đến tận xương tủy.
Quân chẳng nhịn nổi nữa, cậu cứ thế tự cởi quần tây, lôi thằng nhóc gân guốc ra không khí.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Ahh… ahhh… lưỡi anh thật tuyệt… ahhh…”
Đầu lưỡi Tùng như đang biến thành một cái đồ chơi có sức ấm cho Hương, gã cố gắng mở rộng miệng, vươn lưỡi lên hết mức, cọ xát với toàn bộ phần âm đạo khi người đàn bà di chuyển cơ thể, nước nhờn quyện với nước miếng rơi xuống như thác đổ, tràn trề tóc tách lên cả mắt kính. Tùng thật sự không khoái tư thế này lắm, nhưng gã cũng hết sức để chiều Hương, và ở góc độ này thì gã nhìn rất rõ biểu cảm của cô giáo – người vờ như đoan chính nhưng sâu bên trong linh hồn chính là một con điếm thèm khát nhục dục đến mức vô sỉ.
Tùng thích Hương không? Đáp án chắc chắn là không. Gã chỉ thích cơ thể Hương, chỉ thích việc được bóc tách từng lớp bí mật của người đồng nghiệp. Dù không rõ vì sao cô ta lại thành người như thế nhưng Tùng biết Hương đang điều hành một đường dây mại dâm bí mật, tất cả đều xuất thân từ ngành giáo dục, chuyên đi khách cho đại gia. Trong số này có cả Vân, một cô giáo khác mà Tùng đã có dịp đè dưới thân.
“Ahh…” – tiếng rên vẫn tiếp tục, tuy nhiên Tùng nghĩ đã đến lúc bản thân cần chiếm lại thế chủ động. Gã mạnh mẽ hất Hương ra khỏi người, sau đó dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đè cô giáo xuống giường. Tùng leo lên người Hương, hôn lên môi cô giáo còn mấy ngón tay đã cắt tỉa gọn gàng thì lần mò xuống phần dưới. Chẳng tốn chút công sức nào, gã nhét nó vào trong cô, men theo những lớp thịt ướt đẫm.
Hương cong người lên, cơn khoái cảm càng thêm dâng trào, môi trên lẫn môi dưới đều đã bị lấp đầy. Cô giáo ghì chặt thân hình đầy mồ hôi của người đàn ông, siết chặt với hưng phấn rực lửa.
Bất chợt, tiếng gõ cửa cộp cộp vang lên khiến cả “ba” người giật nảy mình.
“Ai đó?” Tùng lên tiếng, ánh mắt dáo dác nhìn về phía cửa.
Một giọng nói quen thuộc đáp trả – “Tôi đây, vào được không?”
Tùng thở phào, xuống giường ra ngoài mở cửa với nụ cười trên môi.
Người đến chính là cô giáo Vân, cô ta mặc trang phục áo dài màu trắng đỏ, họa tiết hình hoa anh đào, dáng cao dong dỏng, tóc cột đuôi ngựa rất hút mắt. Thoáng nhìn thấy tình hình bên trong, cả tình trạng khỏa thân của Tùng thì Vân cười ngại ngùng – “Ấy chết, hình như tôi đến không đúng lúc, hai người chưa xong nữa hả?”
Tùng kéo Vân vào trong, đóng kỹ cửa – “Chưa, cô muốn tham gia không?”
Vân chẳng ngại gì, vuốt ve khúc thịt thừa của Tùng, nhìn sang Hương với ánh mắt mị mị – “Dĩ nhiên rồi, thấy thế này tự nhiên tôi lên hứng đấy.”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Quân có thể thề rằng vô số chuyện bất ngờ trong đời cậu cộng lại còn chẳng bằng hôm nay, người đến thật sự rất bất ngờ. Mặc dù Nhật Hạ đã từng nói rằng cô Vân và cô Hương là chủ mưu hại Trinh, nhưng từ đó giờ trong Quân vẫn cố gắng chối bỏ điều đó.
Vì đối với Quân, cô Vân là một giáo viên rất đặc biệt.
“Chết tiệt… mình nên làm sao bây giờ.”
Đang lúc phân vân có nên dừng hành động quay lén lại hay không thì đột nhiên cánh cửa phòng Quân bật mở và có một thân ảnh loạng choạng bước vào. Quân theo quán tính quay đầu, mồ hôi bất giác chảy đầy trán, có Chúa mới biết vừa rồi vì sao cậu quên đóng cửa.
Người vừa bước vào cũng sững lại, ánh mắt nhìn Quân trân trối, lời nói sắp ra đến miệng tự nhiên nghẹn lại, dù sao có ngu cũng nhận ra hành động dị thường Quân đang làm là gì.
Không khí trở nên im ắng đến lạ thường, bốn con mắt nhìn nhau trừng trừng.
“Sao chị… lại vào đây?” – Quân khó nhọc lên tiếng, người đến chính là cô gái ở quầy lễ tân mà cậu đã gặp. Khuôn mặt thanh tú đỏ bừng, ánh mắt cô trông rất bối rối.
“Em… em quên lấy căn cước của chị kia nên đuổi theo… em chỉ tính… gõ cửa thôi nhưng do cửa không khóa nên…” – lời Tâm nói là sự thật, khi nãy vì quá chăm chú xem phim nên cô không nhận ra có người vào, chỉ cho đến khi quan sát camera thì mới phát hiện và chạy vội lên, theo logic cô gái nọ sẽ đến phòng 302, vì cả tầng đều đã kín khách. Chẳng ngờ…
“Em… em… em…” – Quân lắp bắp, sau đó vội vàng tắt điện thoại rồi ném qua một bên, ngại ngùng cúi đầu mà không biết bào chữa thế nào. Chợt, cậu lại phát hiện bản thân đang trần trụi, bởi vậy nên vội kéo quần lên.
Chẳng ngờ, người lắp bắp không chỉ có mình cậu. Tâm nói: “Xin… xin anh… đừng… đừng báo… cho chủ em biết… Chút… em sẽ trả tiền lại…”
Quân lúc này ngạc nhiên, nhìn sang gương mặt đỏ au như trái cà cùng ánh mắt trốn tránh của cô gái, cậu chợt nhận ra điều bất thường.
“Cái… lỗ này? Chị?”
“Em…” – Tâm cúi thấp đầu, việc xấu mà cô làm chẳng hiểu sao lộ ra ngoài, cô đứng chôn chân tại chỗ, không biết phải giải thích thế nào.
Mấy tiếng bước chân dồn dập vọng vào phòng, Tâm chẳng biết nghĩ gì mà bản thân vọt ra ngoài, đầu tiên là đóng kín cửa lại.
Quân nhìn theo, não cậu hiện tại đang quấn như tương hồ, lại thêm một bất ngờ khác, đến quá đột nhiên, và cũng quá khó chấp nhận.
“Anh… anh… đừng nói… ra… được không? Em chỉ… em chỉ… coi thôi…” – Tâm run rẩy hỏi dò.
“Em… em… không cố ý quay đâu… em tự nhiên phát hiện ra…” – Quân nói ngắc ngứ.
Cả hai tựa như đang giải thích hành vi phạm tội của mình, dù là chẳng có quan tòa nào ở đây.
“Em… em hiểu… anh đừng… báo chủ em biết…” – Tâm nói như mếu, nếu cái chuyện này lộ ra ngoài, cô không đơn thuần là bị đuổi việc, mà có thể phải vào đồn uống trà.
“Không báo… em không báo… đâu, sau này đừng làm thế nữa…”
“Vâng…”
Không khí lại lần nữa chìm vào im lặng, Quân muốn cô gái rời khỏi đây để cậu có thể tiếp tục quay… à không, là tiếp tục tìm bằng chứng. Còn Tâm, chỉ muốn Quân trả phòng đi về, không muốn cậu ở đây nữa.
“Anh…”
“À, chị…”
Hai người nói cùng lúc, ánh mắt trợn thật lớn.
“Anh (chị)… ra ngoài được không?” – Lại lần nữa như tâm đầu ý hợp.
“Em…”
Quân cảm thấy hơi buồn cười, cậu hít sâu một hơi, nói thẳng: “Em không tố cáo chị đâu, nhưng mà em cần ở đây thêm chút nữa.”
“Hmm, anh muốn quay tiếp phải không? Hay là anh muốn làm gì khác?” – Tâm nhìn Quân, cảm thấy bản thân đã đoán ra kha khá, dù sao khi mới vào cô cũng đã nhìn thấy cây hàng dữ tợn nọ, rất khó tin rằng của cậu ta lại to như vậy, hơn nữa thì Tâm thấy anh chàng này cũng khá đẹp trai, rất ưng mắt.
“Eh… em thì, cái cô đầu tiên là vợ của thầy giáo em… em nghi ngờ cô ta ngoại tình nên mới đi theo. Kiểu em muốn chứng minh… Xong giờ lại thấy một cô khác đến, cái này…” – Quân thêm thắt lý chút rồi nói ra lý do.
Mắt Tâm hiện rõ vẻ nghi ngờ, lý do này không quá thuyết phục, nếu thế từ đầu đến giờ chắc cũng đã quay đủ – “Thật không anh? Em thấy…”
Quân cảm giác cô gái không tin, cậu lại hít một hơi dài, nói: “Thôi được rồi, em đang cần giải tỏa, chị chịu chưa?”
“À thì… em xem chung được không?”
“Hả?”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Chế độ quay của điện thoại lại bật lên lần nữa, hiện tại có thêm một kẻ biến thái lén lút. Quân và Tâm dựa sát vào nhau, nửa ngồi nửa chồm dán mắt vào màn hình. Hai hơi thở bất tri bất giác trở nên dồn dập.
Phía bên kia bức tường, ba thân thể trần trụi đã vào việc từ lúc nào không hay, chỉ là tư thế khá quái dị.
Tùng hiện tại đang là kẻ chịu trận bên dưới, miệng được chỗ ấy của Hương lấp đầy, còn háng thì tiếp nhận cơ thể nóng nảy của Vân khi cô ta đang đút thứ đó của gã vào bên trong. Hơn thế thì hai cô giáo lại đang nắm tay ở đối diện nhau, mãnh liệt trao nhau nụ hôn cháy bỏng.
Ngay sau đó, cả hai người đàn bà khát tình đều nhấp nhổm mông mình, biến tên đàn ông dưới thân thành đồ chơi bằng thịt, và bắt đầu mở miệng tấu lên khúc nhạc gợi tình.
Nếu nói âm thanh của cô Hương là tiên cá dưới biển sâu thì cô Vân chắc chắn là một yêu tinh bên trong khu rừng xanh ngát bất tận, âm điệu du dương chẳng kém phần trầm bổng. Tiếng “ứ, ứ, á, á” liên tiếp khiến người xem phải toát lên dục vọng từ tâm can.
Thế rồi, ba người họ thay đổi tư thế khi thầy Tùng có vẻ không chịu nổi nhiệt.
Tà áo dài đỏ trắng áp lên tà áo màu vàng kim, hai thân thể nóng hổi ấy lại trao cho nhau nụ hôn có phần cuồng dại, Quân có chút cảm tưởng rằng một trong hai người có thể là thích phụ nữ. Còn gã binh sĩ với thanh thần kiếm nọ thì tạm thời thu vũ khí vào vỏ, rút dao găm đỏ hỏn ra rồi bắt đầu quét tước trên những cái lỗ ngay trước mặt.
Đúng như vậy, đó chính là cái lưỡi ướt át, bắt đầu từ nụ hoa cúc của cô Vân, liếm dài một đoạn xuống đến nụ hoa tận phía dưới, trên đoạn đường không ngắn cũng chẳng dài ấy nó cũng không quên việc chăm sóc đôi sò ướt đẫm.
Chắc là sướng đến run người, Quân và Tâm nuốt nước miếng khan khi chứng kiến cảnh tượng tưởng như chỉ có trong phim heo ấy. Đã thế lão Tùng còn sử dụng những ngón tay to dài của mình, cắm vào lỗ lồn cô Hương một cách mạnh bạo, còn đầu lưỡi tạm dừng ở chỗ cô Vân.
Tiếng rên rỉ lại tiếp tục, kèm theo đó là những lời khẩu dâm quá đỗi thô tục.
“Lồn cô Vân thơm lắm, còn lồn cô Hương đang hút ngón tay tôi này. Hai cô thật sự là những con đĩ. Thế ai muốn tôi cắm con cặc vào trước nào?”
“Chà chà… hôn nhau nữa hả, tôi thật sự muốn biết ai thèm hơn, nếu thèm hơn thì chảy nước ra nhé.”
“Đầu lưỡi tôi… nước sướng nhiều như vậy… dâm thủy này ngon lắm đấy.”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Anh này…” – Tâm gợi chuyện, lần đầu tiên cô nhìn thấy trận chiến táo tợn đến mức này, trước kia, dù có xem thế nào thì cách khách hàng cũng chỉ làm được năm phút, với những tư thế thông thường đến mức không thể thông thường hơn.
Bản tính cô vốn dĩ đã biến thái sẵn, thường xuyên xem những thứ như vầy để tự kích thích, dù cũng sướng, cũng thỏa nhưng bản thân Tâm vẫn thấy thiếu điều gì đó. Sẵn có anh đẹp trai bên cạnh, chi bằng…
Quân hơi giật mình, cậu không hề ngu, đoán chừng cô gái này đã lên hứng – “Hả? Chị… muốn hả?”
“Anh muốn không? Có cần em giúp không?” – Tâm thở nhẹ bên tai Quân, bàn tay trắng nõn chạm đến nơi mà nó không nên chạm.
Cảm giác tê rần chạy dọc sống lưng, Quân không chối bỏ nhu cầu hiện tại của bản thân, nhưng mà… cái này có khác gì ngoại tình đâu.
“Em… có bạn gái rồi…”
“Thật hả? Vậy thôi nè.” – Tâm nghe thế hơi tiếc nuối, cô buông tay ra và không đề cập nữa. Phía dưới đang ngứa, cũng có chút nóng hổi thật khiến cô muốn bất chấp tất cả để vuốt ve nó.
Quân thở phào, không nói nữa mà dán mắt xem trộm.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
Phía bên kia, đoạn phim đã đến lúc cao trào, hai cô giáo cùng chổng mông lên, ép bộ ngực xuống thật thấp, bên trên phần thân của họ vẫn là những tà áo dài thướt tha đằm thắm, còn phần dưới chính là hai cái lồn trần trụi chảy nước, đang chờ đợi chàng binh sĩ ban ân sủng.
Tùng vỗ nhẹ lên mông Hương, rồi vỗ lên mông Vân như đánh trống, xúc cảm lan truyền từ tay lên não hết sức tuyệt diệu. Cái của Hương săn chắc, còn Vân thì cực kỳ láng mịn, mềm mại.
Đoạn gã chọn Vân để bắt đầu trước, hơi nhổm lên, đưa cây côn thịt vào đúng chỗ.
“Ahhh…” Vân rên khi bị Tùng thúc thật mạnh, cái dương vật cương cứng chìm sâu vào trong cô.
Hương ở bên cạnh, thấy Tùng không chơi mình thì cũng hơi u oán, sau lại nghĩ ra kế để trêu anh ta. Cô giáo bò đến, ôm lấy cơ thể Tùng từ đằng sau, gảy lưỡi liếm những giọt mồ hôi đọng lại trên cổ gã, rồi từ từ rà lưỡi xuống phía dưới, cùng lúc đó cô còn đưa hai cánh tay đan đến phía trước, vừa ôm người đàn ông, vừa vuốt ve ngực anh ta lẫn cặp mông mềm mại của cô bạn.
Tùng như được bơm thêm chất kích thích bởi cặp vú của Hương đang chà sát lên lưng gã, gã thúc con hàng dưới thân thêm phần mạnh bạo.
“Ahhh… sướng… sướng lồn lắm… ahhh…”
“Chơi em đi… ahh… chơi em đi…”
“Ahhh nó cứng quá… cây hàng của thầy cứng quá… ahhh… ôi… nứng chết được… ôi…”
Vân không bạo như Hương, thế nhưng cũng chẳng kém, giọng điệu mềm nhũn của cô ta khiến hai kẻ ở sau bức tường dần cũng không thể nhịn nổi.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Anh này… ngoại tình không?” – Tâm hỏi Quân, cơ thể dưới áo phông của cô nàng đã nóng hầm hập toát cả mồ hôi, còn cô bé nằm sau cái quần legging bó sát đã trở nên rất khó chịu.
Quân nghe thế, lặng im không nói gì. Hơi thở và cả mùi hương từ cơ thể cô chị khiến cậu thấy lòng mình yếu ớt, Quân không biết bản thân có phải là một người đàn ông hay không, vì trong đầu cậu đã mọc ra những ý nghĩ phạm tội.
Thấy Quân không lên tiếng, Tâm kề sát miệng vào tai Quân, thủ thỉ: “Em cũng có bạn trai rồi… em biết sai, nhưng em… em… nứng… lắm…”
Quân nghe vậy thì giật mình, có chút tỉnh táo trở lại. Cậu đã có Loan, thậm chí còn lỡ lầm với Trinh, hôm nay lẽ nào lại…
Để di dời sự chú ý, Quân hỏi khẽ: “Vì sao chị lại đục lỗ nhìn lén người ta vậy?”
Tâm hơi ngỡ ngàng, sau nghĩ một chút rồi nói thật: “Cái lỗ này… eh trước đây chỗ này có một bức tranh, khi nó rớt xuống thì tự nhiên em phát hiện ra… Rồi thì, em kìm lòng không nổi… tự đục nó to ra, rồi tự… Anh biết sao không? Nó như là một cái hố đen vậy, từ từ hút lấy chúng ta… Nếu như anh làm điều này mà không bị phát hiện, anh sẽ không nghĩ gì khác ngoài việc làm tiếp…”
“Nhưng đó là việc xấu mà…”
“Em không quay, em chỉ xem và thủ dâm thôi… nó như là một bộ phim heo mà em mua vé vip vậy đó…”
“Chị có người yêu mà… nhỉ?”
“Ừm… em có, mà… em cảm thấy không sướng khi cạnh anh ấy… em chỉ hứng khi tự làm thế thôi… Anh sợ hả?”
“Em… sợ… Em không muốn thế này…”
“Tùy anh… nhưng mà… đừng để ý em làm gì nhé…” – Tâm nói, cơ thể cơ hơi chúi xuống, vẻ mặt đỏ hồng chẳng muốn nhịn nữa.
Quân chẳng kịp nói gì thêm thì cậu thấy việc Tâm làm, suýt nữa thì tuột tay làm rớt điện thoại.
Cô gái cong người, tự kéo cái quần bó sát của bản thân xuống, bờ mông trắng phau với cái viền quần lót màu xanh dương lộ rõ. Tâm dường như không quan tâm Quân nghĩ gì, hệt như điếc không sợ súng, cô nàng đưa tay ra đằng sau, chạm đến nơi đang khao khát những ngón tay.
“Ah…”
Quân thật sự chịu không nổi, khi bên cạnh cũng vang lên âm thanh rên rỉ. Cậu nuốt khan nước miếng mấy lần liên tiếp.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Ê! Mày nghĩ cái gì đó?” – Quang béo nói, đưa ly bia đến trước mặt Quân khiến cậu giật mình.
“À, ờ… không có gì.”
Hai người cụng ly với nhau, sau đó Quang hỏi tiếp: “Mày đã ghi âm được cái gì rồi? Bà Hương thật sự có âm mưu đen tối như vậy sao? Nói không phải chứ dù sao bả cũng là giáo viên, chắc là không làm thế nhỉ.”
Quân nhíu mày, nhớ đến cuộc trò chuyện đã nghe được, nhún vai – “Ừ, chắc là con Hạ nghe nhầm hoặc hiểu sai ý, đại khái cô Vân với cô Hương có ý định gạ gẫm cô Trinh vào đường dây của họ… Mà ừm thì, cũng không phải là quyết liệt gì lắm.”
Mấy thằng nghe Quân nói, tạm dừng mà quay sang.
“Nói ra thì tụi mày nhớ kín miệng, bà Vân là má mì điều hành đường dây gái gọi hạng sang, bà Hương thì làm gái, còn lão Tùng là khách quen của hai người họ.”
Tuấn cười tự giễu, bảo: “Sao tao lại không cảm thấy bất ngờ gì lắm nhỉ?”
“Hôm nay điên vãi, hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Mẹ nó, tao vẫn không tin nổi con nhỏ lớp trưởng nó sẽ rủ bạn bè làm cái trò kinh dị đó.” – Chính nói, sau khi uống cạn ly bia.
Linh cũng cảm thán: “Ừm, giờ mà đại ca kể nó từng ngủ với chị Trinh thì tao cũng tin…” – lời chưa dứt thì Linh cảm thấy được ánh mắt hình viên đạn của Quân nên vội sửa lời – “… không có gì, nói nhảm thôi, uống đi bọn mày…”
Mấy thằng cụng ly để che đi bầu không khí ngượng ngập, lát sau Quang mới nói: “Thế thì mày tự giải quyết đi Quân. Đại ca mày tự nói chuyện với chị Trinh đi, bọn tao sẽ không can thiệp nữa.”
“Ừm.”
Quân gật đầu, tự uống hết bia, sau đó lại tiếp tục trầm ngâm, thân thể ở tại chỗ nhưng đầu óc cậu đã phiêu du đi chỗ khác.
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Trinh tại nguồn: http://bimdep.vip/co-giao-trinh/
“Chị này, đừng có như thế…” – Quân cố gắng đẩy Tâm ra, khi cô nàng cứ sán vào lòng cậu, mùi hương thơm ngát toát ra cơ thể mềm mại trùng kích thẳng vào trí óc, tựa hồ muốn đánh bật chút lý trí còn sót lại. Hai cánh tay thon thả của cô chị đang siết lấy cánh tay cường tráng của Quân.
“Thôi mà… đừng có đẩy em nữa… cho em mượn anh một chút đi…” Tâm nói, chủ động đặt bàn tay của Quân vào ngực cô, chạm thẳng lên đôi gò bồng đảo ấy.
Quân giãy tay ra và đồng thời lùi lại, mạnh đến mức khiến Tâm mất đà suýt ngã. Cậu tuy cũng rất muốn, nhưng lý trí vẫn không cho phép. Mỗi lần hạ quyết tâm đè người con gái trước mặt thì trong não cậu lại bất chợt hiện lên khuôn mặt xinh đẹp với nét cười dịu dàng của cô giáo, nó khiến cậu không thể làm được.
“Đừng như thế nữa… em không muốn làm.” – Giọng Quân hơi gắt song vẫn áp âm thanh thật nhỏ.
Tâm nhìn Quân chốc lát, cắn môi – “Tên khốn… em xấu lắm hay gì?” – Ánh mắt cô nàng hơi trợn lên, má phồng ra, khóe mi có chút ngần ngận.
Quân thấy thế thì cũng có cảm giác áy náy, cậu thành khẩn khuyên: “Chị rất xinh đẹp, nhưng em… em không thể… em không thể phản bội bạn gái được.” – Quân cảm thấy rất sai, vì bản thân cậu đã phản bội Loan.
Tâm bĩu môi, đứng dậy, kéo lại quần, cũng mặc áo tử tế.
“Em không biết nên khóc hay nên cười nữa. Trước kia em luôn mong gặp được đàn ông tốt, nhưng mà hiện tại… ngay lúc này, em chỉ muốn anh là người xấu thôi…”
Nói xong thì Tâm đi ra ngoài, khuôn mặt vẫn còn rất khó chịu. Quân chỉ biết cúi đầu, đến khi cái cánh cửa nọ đóng sập lại thì cậu mới quay về tiếp tục xem nốt đoạn phim dang dở.
Có lẽ là đã trôi qua khá lâu, bởi vì lúc này ba người bên kia đã kết thúc hoạt động thể xác, gã Tùng ôm cô Hương và cả cô Vân, mỗi người một bên. Quân lúc này đổi sang ghi âm, tiện tay xóa đoạn clip trong điện thoại, dù sao cũng không thể để Quang xem được.
“Nói thật, tự nhiên tôi cũng không muốn ngủ với cô Trinh nữa.” – Gã Tùng đột nhiên nói.
Hương ra chiều thắc mắc: “Sao thế? Không phải anh thích cô ta à?”
“Ừ, thì thích, mà tôi càng tiếp xúc nhiều với Trinh thì lại có cảm giác yêu quý cô ta. Các cô hồi xưa có coi phim chưởng không? Không hiểu sao mà tôi thấy Trinh giống Lý Nhược Đồng lắm, là cái kiểu phụ nữ khiến tôi cảm thấy yêu thích, si mê nhưng lại không nỡ hoặc không dám chạm vào họ.”
“Chà, chà, thầy Toán cũng văn vở gớm. Nói thật thì tôi cũng thấy tội cô ấy, Trinh tốt quá đến mức tôi cũng dần thấy ngại…” – Vân vừa nói vừa vuốt ve lên ngực Tùng – “… mà thì, nếu cô ấy làm nghề này, thì không có đàn ông nào không quyến rũ được cả…”
Hương: “Vậy thì có theo kế hoạch không? Tôi nói thẳng, cái gì cũng đã mua rồi, kế hoạch cũng chu toàn đâu vào đấy, đừng nói hai người muốn quay giáo ngay bây giờ nha.”
Quân nghe thấy tiếng Tùng thở dài, gã thầy nói: “Thì… hay dựa trên tinh thần tự nguyện đi, đừng có bỏ thuốc cô ấy… Không tốt lành gì đâu.”
Hương hừ lạnh, không nằm với Tùng nữa mà ngồi dậy mặc đồ, nói như giận dỗi – “Mấy người đấy, vừa muốn làm giáo viên đạo mạo, lại vừa muốn kiếm tiền trên thân xác phụ nữ. Không muốn tanh hôi, thì đừng có lao xuống vũng lầy, còn lao rồi, thì đừng có nghĩ sẽ rút được chân ra mà không dính chút tanh tưởi nào.”
Cả Tùng và Vân đều không nói gì, Quân chỉ thấy vẻ mặt của cả hai người có chút kỳ lạ, như là ái ngại, như không nỡ, lại cũng như dữ dằn, như xô vẹo. Chẳng hiểu họ dằn xé hay gì mà biểu cảm cứ biến chuyển liên tục.
Chốc sau đó, cả ba người họ đều mặc lại đồ, từng người tuần tự ra ngoài, Tùng đi trước, Hương cách mười lăm phút, còn Vân về cuối cùng. Thứ mà Quân nghe được trong cả buổi chỉ là mấy câu nói ngắn gọn, không thể đoán nổi âm mưu của họ là gì với chỉ chừng đó dữ kiện.
Nhưng có một điều Quân biết chắc, rằng Đinh Thu Hương chính là kẻ thù số một của cậu. Quân chưa từng nghĩ bản thân sẽ căm ghét ai đến như vậy, Hương là người đầu tiên lôi con quỷ trong tâm hồn cậu ra bên ngoài.
Quân đã ngồi trong căn phòng đó đến tận một tiếng đồng hồ để suy nghĩ, chỉ cho tới khi Quang béo gọi tới thì cậu mới giật mình.
Sau đó, Quân đi xuống quầy lễ tân, gặp Tâm và được cô chị trả lại tiền, không thiếu xu nào.
“Chị này… đừng coi lén người ta nữa nhé, không tốt đâu.”
Hai má Tâm đỏ bừng, bĩu môi: “Hừm, em không xem nữa, giả dụ xem mà nhớ đến khúc anh từ chối thì em thấy quê lắm, tụt hết cả hứng. Mà nè, cho em số điện thoại được không?”
“Hả?”
“Cho em số điện thoại.” – Tâm lại nói, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Quân không biết thế nào, chợt nhớ đang cầm điện thoại của Quang, vì thế bèn mở khóa màn hình, vào phần bàn phím rồi đưa cho Tâm – “Chị bấm đi!”
Tâm tự làm, nhá qua điện thoại của bản thân một cái, sau đó hỏi Quân: “Anh tên gì thế?”
“Em tên Quang.”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro